Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1462: Phòng ngừa chu đáo (thượng)

Chương 1462: Phòng ngừa chu đáo (thượng)Chương 1462: Phòng ngừa chu đáo (thượng)
Tiêu tiên nhân dứt lời, Tiêu Dương trâm ngâm một lát rồi nói:
- Vãn bối lưu lại một viên là được.
Thiên đan cực kỳ trân quý, tạm thời không cần lãng phí trên người hắn. Hắn cũng không vì thiên đan hiếm có mà nảy sinh bất cứ lòng tham nào. Sau khi lướt nhìn một lần nữa, hắn giao hộp thiên đan thứ bảy cho đại sư tỷ Văn Nhân Lan.
Văn Nhân Lan kinh ngạc, nhưng sau đó mỉm cười tiếp nhận.
Hộp thứ tám, Tiêu Dương nhìn thoáng qua, sau đó đưa cho tiểu chính thái Bạch Húc Húc.
- Cố gắng lên.
Tiêu Dương võ vai Bạch Húc Húc, động viên một câu.
Từ lúc gặp Bạch Húc Húc ở Minh Châu đến giờ, vận mệnh của hai người đã đan vào nhau. Tiêu Dương rất thích tiểu chính thái gọi hắn một tiếng lão đại.
Hòa thượng Giát Giát, La Hán chuyển thế, Phật tổ kim thân, có thể nói là đệ nhất thiên tài của Phật tông.
Dịch Hàn, một thân dung hợp một cách hoàn mỹ võ học tấn công lẫn phòng ngự của Thánh Long Vương và Thái Cực Vương. Hơn nữa y còn có Thần cung thượng cổ, tiếp nhận được tiễn thuật của Hậu Nghệ.
Tuyết Kiều, truyên nhân duy nhất của Tuyết Thân thượng cổ, là cường giả mạnh nhất thế lực kháng ma ở địa cầu, đã bước vào cánh cửa kim tiên đại viên mãn.
La Thiên Tôn Tọa, dùng ma nhập đạo, truyền nhân của Tà Thần ma kiếm, có thể nói là hữu ma kiếm tiên trong thiên địa.
Trước mặt Tiêu Dương, tám đại thiên tài có vận mệnh khác nhau đang cầm tám hộp ngọc.
Đương nhiên, ngoại trừ tám người này, thiên tài đương thời của Kiếm tông cũng không ít. Ví dụ như Ninh Cốc, Cao Cáo Chấn, sẽ là trụ cột hy vọng trong tương lai của giới tu hành Viêm Hoàng.
- Lão đại, em nhất định sẽ không làm anh thất vọng.
Văn Nhân Lan, thiên tài một đời của Kiếm tông, ẩn núp bên trong thế lực Ma Môn nhiều năm, tuổi còn trẻ nhưng đã bước vào cảnh giới kiếm tiên.
Tiềm lực của mỗi người giống như một cái bảo tàng thật lớn.
Tiểu chính thái trịnh trọng nói, bàn tay tiếp nhận hộp ngọc, cảm nhận được cái lạnh truyền đến, ánh mắt hiện lên thân sắc kiên định.
Diệp Tang hiểu được kiếm ý năm thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.
Bởi vì bọn họ đã có được thiên đan ngàn năm. Bọn họ cũng không còn nhiều thời gian khi cuộc chiến kháng ma đang đến gần, chỉ có thể dựa vào viên thiên đan đoạt thiên tạo hóa này để có được sự đột phá lớn hơn nữa.
Tiêu Nhu Y, người có thiên phú siêu việt về luyện đan.
- Một tiếng nữa, tám người hãy đồng loạt tiến vào thượng cổ hồng hoang.
Bạch Húc Húc, thần binh thông linh Kim Xoa nhận chủ. Một khi bộc phát hoàn toàn uy lực của Kim Xoa, cường đại là có thể nghĩ.
Lúc này, tám người đứng trước mặt Tiêu Dương, trên vai gánh nhiệm vụ thật nặng. Đồng tử Trường Xuân đạo trưởng co rụt lại.
Đối với rất nhiều cường giả Phạt Ma Minh mà nói, bọn họ chưa từng tiến vào thế giới Thượng cổ hồng hoang. Khi nhìn thấy thân ảnh Tiêu Dương trực tiếp biến mất sau vách tường, tất cả đều sửng sốt.
Nghe xong, Trường Xuân đạo trưởng không khỏi giật mình.
- Tôi sẽ tạo nên từng chỗ riêng biệt cho các người để tu luyện.
Vùi
Tiêu Dương trầm giọng nói:
Hình ảnh trước mắt chợt lóe lên, trong khoảnh khắc, lỗ chân lông cả người Trường Xuân đạo trưởng như nở ra. Từng đợt tiên linh khí đậm đặc giống như chui vào trong cơ thể ông. Cảm giác này thật dễ chịu, khiến ông phải mở to mắt.
Trường Xuân đạo trưởng cầm lệnh bài Hồng Hoang tiến vào đầu tiên.
Mọi người nhanh chóng bước về phía trước. Kỷ Ly tiên nhân đưa lệnh bài Hồng Hoang cho các cường giả, ý bảo mọi người tiến vào Thượng cổ hồng hoang.
Nói xong, Tiêu Dương cũng không chần chừ, trực tiếp bay vào bên trong thượng cổ hồng hoang.
Ông cũng muốn tiến vào bên trong tìm hiểu một phen.
Lúc này, Kỷ Ly tiên nhân đã tiến nhập vào bên trong Thượng cổ hồng hoang, một lát sau liên xuất hiện, trong tay cầm một đống lệnh bài Hồng Hoang, cười nói:
- Đi thôi, mọi người cùng nhau tiến vào.
- Một không gian khác?
- Đây là thế giới mà tông chủ Kiếm tông tự mình sáng tạo.
Hoa Mãn Lâu đứng bên cạnh Trường Xuân đạo trưởng, ánh mắt hiện lên sự nóng bỏng:
- Đích thật mà nói, đây chính là một thế giới.
Ánh mắt hiện lên sự rúng động.
- Cái này...
Trong thời gian ngắn, khi tất cả các cường giả tiến vào thế giới Thượng cổ hồng hoang, đều thừ người bất động.
- Đây là Tiêu minh chủ tự mình sáng tạo ra sao? Thật khó tin.
- Tiên linh khí thật nông đậm, cho dù ở Thần Linh cảnh địa cũng không hơn chỗ này.
- Thật không thể tưởng tượng nổi.
Rất nhiều thân ảnh tiến về phía trước, dường như muốn điều tra thêm độ rộng lớn của thế giới này. Rất nhanh, ánh mắt mọi người càng rúng động.
Vô biên vô hạn.
Mọi người nhìn nhau, tràn đầy khiếp sợ.
Vùi
Tiêu Dương đối với việc khai thông thêm nhiều thông đạo tiến vào Thượng cổ hồng hoang lại càng tự tin hơn.
Thi triển nhiêu thủ đoạn như vậy, mặt Tiêu Dương vẫn không đổi sắc, hơi thở ổn định. Ngay chính bản thân hắn cũng nhận ra, sau khi tâm cảnh đạt đến Thánh cảnh, lực khống chế Thượng cổ hồng hoang lại càng cường đại hơn, mơ hồ có thể đột phá cảnh giới Sáng Thế. Thượng cổ hồng hoang trên người Tiêu Dương giống như cá gặp nước, hết thảy mọi biến hóa bên trong Thượng cổ hồng hoang cũng đều nằm trong sự khống chế của hắn.
Thanh âm chấn triệt trời cao.
†r
- Xin mời.
Sau khi hoàn thành hết thảy, Tiêu Dương khoát tay, cao giọng nói với tám người:
Ở sâu bên trong, tiên linh khí tập trung lại, tràn ngập một mảnh không gian. Mật độ nồng đậm của tiên linh khí có thể thấy bằng mắt thường.
Vùi
Một động phủ đột nhiên từ dưới đất mọc lên.
Một bạch y trôi lơ lửng trên bầu trời, song chưởng huy động. Thân mang tràn ngập, tâm niệm chuyển động, tám tòa động xuất hiện, ngập tràn tiên linh khí.
Tiên linh khí bên trong Thượng cổ hồng hoang đã rất nhiều, mà tám động phủ Tiêu Dương đặc biệt tạo ra, tiên linh khí còn nông đậm hơn gấp mười lần.
Tiêu Dương đã sáng tạo hoàn cảnh tu luyện tốt nhất cho tám người chuẩn bị uống Thiên Niên đan.
Phải biết rằng, hiệu quả của từng người sẽ khác nhau. Tiêu Dương hiển nhiên hy vọng tám người có thể gia tăng được công lực ngàn năm. Với tư chất và thiên phú của bọn họ, ngoại trừ Tuyết Kiêu, những người còn lại có thể thành công đạt đến cấp bậc kim tiên cũng chẳng có gì lạ.
Tám người đứng thành một hàng, thần sắc hiện lên sự chờ mong.
Đưa mắt nhìn Tiêu Dương, lẳng lặng chờ đợi.
Ước chừng một nén nhang sau, mọi người cảm nhận được tiên linh khí nông đậm bên cạnh giống như bị một luông sức mạnh khống chế, bắt đầu khởi động, cuối cùng tập hợp vào sâu bên trong Thượng cổ hồng hoang.
Dùng hai chữ thần tích để hình dung cũng không quá.
Trước hôm nay, Trường Xuân đạo trưởng căn bản không tin trong thiên địa còn có không gian có thể so sánh với Thần Linh cảnh địa. Nhưng bây giờ, khi đặt mình trong thế giới Thượng cổ hồng hoang, Trường Xuân đạo trưởng rõ ràng cảm nhận được một cổ tiên linh khí nồng nặc tràn ngập cơ thể mình. Ông không thể không tin, nơi này còn muốn tốt hơn Thần Linh cảnh địa.
Trường Xuân đạo trưởng kích động nói. Cường giả đạt đến cảnh giới nhất định có thể tạo ra một không gian độc lập cho mình, nhưng loại không gian này chỉ để dùng trữ vật. Nếu sáng tạo ra một thế giới độc lập, không đến kim tiên đại viên mãn, cơ hồ không có khả năng sáng tạo ra được. Cho dù kim tiên đại viễn mãn, sáng tạo ra cũng chỉ là thế giới bình thường.
- Rất thần kỳ, đây quả thật là thần tích.
Bọn họ đi theo những hướng khác nhau, nhưng đều có kết quả giống nhau, đều không nhìn thấy bờ bên kia.
Lấy Tuyết Kiều dẫn đầu, thân ảnh tám người tiến vào những động phủ khác nhau.
Sau khi mọi người tiến vào, Tiêu Dương nhẹ vung cánh tay, thân quang xông lên tận trời. Xung quanh tám động phủ liền có trận pháp bao phủ, ngăn cách với bên ngoài.
Hắn đã sáng tạo hoàn cảnh tốt nhất, để tám người có thể phục dụng Thiên Niên đan.
Tiêu Dương lẳng lặng nhìn đằng trước, ánh mắt hiện lên sự chờ mong.
Tin rằng không bao lâu nữa, sẽ có thêm tám cường giả ngang trời xuất thế xuất hiện.
Sự tồn tại của bọn họ có thể ảnh hưởng đến cuộc chiến kháng ma ở địa cầu.
Lúc này, bên trong tám động phủ đã không còn bất cứ động tĩnh gì.
Thiên Niên đan quan trọng như vậy, tám người sẽ không dễ dàng phục dụng. Bọn họ cần phải điều tức một thời gian, để bản thân đạt đến trạng thái tốt nhất, khi đó mới chính thức phục dụng.
Tiêu Dương quay người rời đi. Hắn cũng không muốn tiêu hao thời gian ở đây quá nhiều.
Thế giới Thượng cổ hồng hoang, trên một sườn núi, hoa nở đầy, tạo thành bức tranh vô cùng xinh đẹp.
Mùi hoa tràn ngập phạm vi vài dặm.
Một cô gái mặc áo lam đang cúi người nhìn con ong hút mật, thỉnh thảng lại nở nụ cười.
Đột nhiên cô ngẩng đầu lên, giống như có linh cảm nhìn vê một hướng.
Một gương mặt quen thuộc đang bước đến.
- Đại tiểu thư, anh vê rồi đây.
Tiêu Dương bước đến, nắm lấy hai tay Quân Thiết Anh, ánh mắt tràn ngập sự che chở.
Với thiên phú của Quân Thiết Anh, thậm chí không thua kém đám người Dịch Hàn. Nhưng hiện tại Quân Thiết Anh đang có mang, Tiêu Dương không muốn cho cô tham gia cuộc chiến kháng ma. Hắn muốn chờ đứa con đầu tiên của mình ra đời.
Ánh mắt Quân Thiết Anh hiện lên sự hạnh phúc.
- Em xem là ai đến kìa.
Tiêu Dương mỉm cười nói với Quân Thiết Anh.
Quân Thiết Anh ngẩn ra, quay đầu lại.
Một người mặc trường bào đang đứng chắp tay, thân hình khôi ngô vô cùng.
- Sư phụ.
Quân Thiết Anh cả kinh, ánh mắt hiện lên vẻ ngoài ý muốn, vừa vui mừng lẫn sợ hãi:
- Sư phụ, là người sao?
- Đương nhiên là ta.
Thanh âm già nua của Tổ thần vang lên.
Tiêu Dương...
Khó trách đại tiểu thư không nhận ra sư phụ của mình là tổ trưởng tổ bảo vệ trường Phục Đại Cao Vạn Đăng.
- Tổ trưởng Cao, còn không chịu hiện nguyên hình à?
Tiêu Dương đành phải lên tiếng.
Mặt Cao Vạn Đằng tối sầm, tháo khăn che mặt xuống:
- Cái gì mà gọi là hiện nguyên hình? Đây phải gọi là sơn chân diện mục. - Cao Vạn Đằng lão sư?
Quân Thiết Anh há to miệng, quay sang nhìn Tiêu Dương. Tiêu Dương gật đầu, Quân Thiết Anh lập tức thừ người ra, nửa ngày sau mới lên tiếng:
- Bóng lưng cao lớn của sư phụ đã rời bỏ tôi rồi.
Cao Vạn Đằng đứng một mình, gió thổi lung lay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận