Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1295: Hết sức căng thẳng

Chương 1295: Hết sức căng thẳngChương 1295: Hết sức căng thẳng
Sau khi Cửu Sắc Linh Lung Tháp quay về nhận chủ, thực lực tăng lên, Tiêu Tịnh Y càng thêm tự tin chuyến đi đến núi Thiên Môn lần này nhất định sẽ đánh cho Ma Môn thất bại thảm hại!
- Tôi muốn xem xem Phủ Tông sẽ phái ra lực lượng như thế nào để tranh đoạt Thiên Tuyên Bổ Thiên Thạch.
Tiêu Tịnh Y trâm giọng nói:
- Đám người đã trở thành ma đầu này không đủ tư cách được xưng là Hộ long thế gia nữa.
- Tiểu công chúa, bây giờ thực lực của Phủ Tông ở Hộ long thế gia đang lúc cường thịnh, tuyệt đối không thể coi thường.
Tiêu Dương không nhịn được nhắc nhở một tiếng.
- Mặc dù Phủ Tông mạnh nhưng Tiêu gia ta cũng không phải người dễ bắt nạt.
Tiêu Tịnh Y nhướng mày.
Dù sao thì Địa Câu không giống nơi Tiên nhân đầy rẫy như Thần Linh Địa.
- Chúng ta bàn bạc cụ thể về hành động đêm nay đi.
- Năm Tiên nhân.
Tiêu Dương nói.
- Nói chung là có năm Tiên nhân.
Trên bầu trời, trăng sáng chiếu xuống, nước sông bên dưới vách núi chảy cuồn cuộn, sóng lớn đập vào bờ, vô cùng khí thế.
- Nói đi cũng phải nói lại, tiểu công chúa, cường giả Tiêu gia mà cô đưa đến thực lực đại khái đạt cảnh giới gì?
Màn đêm lặng lẽ phủ xuống.
Tiêu Tịnh Y mở miệng, giơ một bàn tay ra.
Tiêu Dương có chút nghi hoặc. Khi hắn đến núi Thiên Môn đã muốn tìm hiểu vấn đề này nhưng Tiêu Tịnh Y cứ vòng vo mãi.
- Đây đã là một luồng sức mạnh vô cùng cường đại. Có điều Ma Môn chắc chắn phải lấy được Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch nên lực lượng chúng phái đến chưa chắc đã yếu hơn chúng ta. Vì thế chúng ta bắt buộc phải chuẩn bị chu đáo.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Tiêu Dương hít một hơi khí lạnh. Không có nhiều thế lực có thể tùy tiện phái ra năm cường giả Tiên nhân. Ở Viêm Hoàng ngoài Hộ long thế gia ra, về cơ bản các thế lực khác cực ít có khả năng này. Mà Tiêu gia lại có thể thoải mái phái ra năm Tiên nhân.
Quanh động Thiên Môn thỉnh thoảng lại có một bóng đen lướt qua.
Núi Thiên Môn, gần động Thiên Môn khảm trên vách núi vạn trượng một mảnh yên tĩnh.
Sóng nước lấp lánh, phản chiếu trăng sáng.
Không có bất cứ dấu hiệu gì, trực tiếp lướt qua mặt, mang đến mùi máu tanh nhàn nhạt. Bỗng nhiên tất cả mọi người đều cảm thấy một trận lạnh lẽo đập vào mặt.
Vầng trăng sáng trên bầu trời biến thành màu đỏ máu quỷ dị, nước mưa rơi xuống, ẩn chứa mùi máu tươi khiến kẻ khác không rét mà run.
Nơi nhìn có vẻ bình tĩnh nhưng lúc này sớm đã sóng ngầm cuộn trào.
Bên trái, nơi Thiên Môn lật nước lúc này quả nhiên xảy ra hồng thủy không thể tin được, âm ầm đổ xuống. Hồng thủy như thủy long đập xuống nước sông phía dưới, tiếng động đỉnh tai nhức óc.
Ẩn nấp ở chỗ tối.
- Nước trong nước, nước máu trầm Thiên Tuyền, nhất định là chỉ một màn trước mặt.
Vẻ mặt Tiêu Dương nghiêm trọng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm phía trước, thuận theo hướng hồng thủy chảy xuống bao quát tất cả.
Mưa máu phủ xuống, Thiên Môn lật nước đều là dấu hiệu của thiên tail
Lúc gần rạng sáng.
- Mưa máu...
Tiêu Tịnh Y thì thào mà mở miệng, bỗng nhiên ngón tay cô ta chỉ về phía bên trái, suýt nữa thì không nhịn được kinh hô.
- Anh xem kìa...
Đây là một trận hơi thở âm hàn quỷ di.
Tiêu Tịnh Y theo sát ra, giương mắt liếc về phía trước, ngay lúc này, trên bầu trời đã lất phất mưa phùn.
Bên trong sơn động, Tiêu Dương đột ngột mở to hai mắt, thân ảnh chạy đến cửa sơn động.
- Mưa máu giáng xuống rồi!
Tiêu Dương ánh mắt đề phòng, tập trung toàn bộ tỉnh thần.
- Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch sắp xuất thế rồi.
Xoạt xoạt xoạt!
Bốn phương tám hướng, ánh mắt ở chỗ tối đều dừng lại chỗ Thiên Môn lật nước.
Cùng chờ đợi thời khắc Thiên Tuyên Bổ Thiên Thạch xuất hiện.
Không nhiều người biết Thất Tinh Bổ Thiên nhưng một số người tu hành phát hiện thiên địa dị tượng cũng ý thức được lúc này núi Thiên Môn sắp có bảo vật xuất thế.
Hồng thủy chảy nghiêng xói mòn mọi thứ, nước sông vốn đã sóng to gió lớn lại càng nổi lên như vũ bão, điên cuồng cuộn sóng, đập vào núi đá hai bên bờ, tiếng âm ầm không ngừng chấn động vang vọng.
Mưa máu giáng xuống khoảng nửa giờ thì dân ngừng lại.
Trong trời đất bỗng nổi lên một trận thanh âm tựa như nhạc tiên, đông đông đông gõ vào linh hồn mọi người.
Người nào ra tay cũng vô cùng hung ác, không để cho đối phương bất cứ cơ hội sống nào.
Luồng năng lượng cường đại đến mức khiến người ta chấn động tỏa ra từ Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch đủ để khiến tất cả mọi người trông mà thèm.
Trong sơn động ở các vách núi, từng bóng người bay ra, chớp mắt liền triển khai đánh nhau kịch liệt.
Vùi! Vùi! Vùi Nhưng chính sự xuất hiện của người này đã khiến thế cục núi Thiên Môn trở nên hết sức căng thẳng!
Trừng phạt cho sự kích động!
Ẩn chứa thần quang cường đại.
Một chiếc đài sen màu bạc nâng Thiên Tuyên Bổ Thiên Thạch lên, chậm rãi nâng lên.
Thần quang chói mắt, lập tức chiếu sáng cả vách núi.
Đợi khi đài sen màu bạc nâng lên khoảng cách gần ngàn thước mới chậm rãi dừng lại, ánh sáng của Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch vô cùng chói mắt, thu hút vô số ánh mắt chỗ tối.
- Khối bảo thạch này là của ta rồi!
Bỗng nhiên trong đêm tối có một bóng đen xuất hiện, tốc độ nhanh như chớp, rơi từ trên vách núi xuống, vươn tay về phía Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch.
Mang theo nụ cười gắn, điên cuồng, tham laml
Vút! Vút! VútI
Trong bóng đêm tối mịt bỗng bắn ra một trận công kích ám khí vô hình, trên người người nọ phát ra một tiếng kêu buồn bực, chợt kêu bi thảm một tiếng, thân thể rơi thẳng xuống dòng sông nghìn thước bên dưới, đi đời nhà mai
Thần quang bao phủ khắp nơi, đáy sông xuất hiện một viên đá to bằng khoảng nắm bàn tay có hình lục giác.
Tiêu Dương trợn to mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào bên dưới.
Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch!
Rất nhanh không ít người đều nhìn thấy tại chỗ sâu trong nước sông, một trận ánh sáng lờ mờ dần thẩm thấu, phát ra ánh sáng càng chói mắt hơn!
Lúc này nước sông xoay tròn ra một vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy xoay tròn bằng tốc độ cực nhanh.
Vẻ mặt Tiêu Dương chấn động, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hướng hồng thủy chảy nghiêng xuống.
Trong trận loạn chiến này, đến cuối cùng còn khoảng mười mấy người còn sống sót, người nào cũng có thực lực Tâm Lôi Thất Kiếp trở lên.
- Ma Môn sắp ra tay rồi.
Ánh mắt Tiêu Dương đột ngột thoáng nhìn.
Lúc này, giữa trời đất, độc châm sắc bén vô ảnh vô hình ào ào kéo đến, hơi thở lợi hại, âm hàn đoạt mệnh.
- Huyết Ma Lợi Khí!
Giọng Tiêu Dương thoáng trầm thấp, nhắc nhở nói:
- Tiểu công chúa, em nhớ phải cẩn thận với Huyết Ma Lợi Khí của Ma Môn, là một công kích độc châm khiến người ta khó lòng phòng bị, độc tính...
Không cần Tiêu Dương nhiều lời, giờ phút này mấy người trúng độc châm đều trực tiếp gặp máu phong hầu, ngã xuống.
Vùi! Vùi! Vùi Vùi
Trong bầu trời đêm, mấy chục bóng người lũ lượt chạy ra, bao vây Thiên Tuyên Bổ Thiên Thạch. - Bảo thạch thuộc về Phủ Tông ta, các ngươi cút đi
Một thanh âm lạnh lùng vang vọng, chấn động cả mây xanh.
Lúc này, sắc mặt mấy người tránh thoát được công kích độc châm đều không khỏi kịch biến.
Phủ Tông là quái vật khổng lồ! Nhưng bảo thạch trước mặt có sức hấp dẫn trí mạng!
- Thiên tài địa bảo luôn là người có duyên có được, từ khi nào chỉ định là của Phủ Tông các ngươi thế?
Bỗng nhiên có một người trong đó hét lớn một tiếng, bóng người lướt sang một bên nhanh như cắt, nhanh như chớp lướt về phía Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch.
Vút! Vút! VútI
Lại là một đợt tấn công độc châm của Huyết Ma Lợi Khí lao đến, bóng dáng nam tử lắc mình tránh đi một cách quỷ dị.
Mặc dù y chỉ có thực lực đỉnh cao Tâm Lôi Bát Kiếp nhưng có thân pháp khinh công nhạy cảm hơn người, ôm tâm thế liêu mạng may mắn. Địa thế núi Thiên Sơn hiểm trở, chỉ cần y thành công lấy được bảo thạch thì tùy tiện chui vào một sơn động, người của Phủ Tông chưa chắc đã tìm được.
Y vươn tay định chạm vào Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch.
Bỗng nhiên đài sen màu bạc tỏa ra một luông năng lượng phản chấn vô cùng cường đại, âm một cái chấn bay nam tử, thân thể y nặng nề đập vào sơn động, không còn hơi thở.
- Đài sen màu bạc đó lại đang bảo vệ Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch.
Bên trong sơn động, đồng tử Tiêu Dương hơi co lại.
- Ma Môn đã động, chúng ta có làm việc theo kế hoạch không?
Lúc này Tiêu Tịnh Y không nhịn được mở miệng.
Tiêu Dương gật đầu:
- Có đài sen màu bạc ở đây, không ai có thể cướp được Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch trong thời gian ngắn. Nếu đã như vậy, chúng ta có thể trừ ma trước rồi đoạt bảo!
Đôi mắt Tiêu Dương chợt xẹt qua một tia sát khí!
Không phải Tiêu Dương chưa từng tiếp xúc với Phủ Tông.
Lúc đầu ở Vân Nam hắn từng bị một gã công tử của Phủ Tông là Vũ Văn Hiên Thần ép vào tuyệt cảnh. Lúc trước thực lực của Tiêu Dương vô cùng yếu, còn bây giờ thực lực của hắn cả trăm tên Vũ Văn Hiên Thần cũng không bằng. Đương nhiên Vũ Văn Hiên Thần cũng không có cơ hội so với Tiêu Dương nữa, đêm đó đã bị giết chết.
Đôi mắt Tiêu Tịnh Y lóe ra sự chờ mong:
- Hãy để Ma Môn nếm thử uy lực Thực Khí Đan của Tiêu Tịnh Y eml
Vừa nói dứt lời, Tiêu Tịnh Y lập tức phóng tín hiệu!
Bich! BịchI BịchI
Trong vách núi chợt vang lên một loạt tiếng động lớn, từng bóng người phá không kích bắn qua.
- Cẩn thận kẻ địch tập kích!
Một cường giả Phủ Tông hét lên, mọi người đều cảnh giác vung vũ khí trong tay lên, bịch một cái đánh nát điểm đen bắn tới! Khí đen bao phủ, chớp mắt liền xâm nhập vào cơ thể không ít cường giả Phủ Tông.
- Chết rồi! Khói này có độc.
Sắc mặt một gã cường giả Phủ Tông chợt đại biến, cảm thấy kinh mạch vận khí của mình lúc này lại bị nghấn lại, nội khí như bị ăn mòn.
- Nhanh! Phong bế hơi thở, không được hít khói đặc!
Tiếng kinh hô vang vọng.
Dưới khói đặc, mấy chục cường giả Phủ Tông đều sợ hãi rống lên, đồng thời chém ra một trận cuồng phong, trong nháy mắt hoàn toàn xua tan luồng khói này. Nhưng đợi khi khói đặc tiêu tan thì thứ mà chúng phải đối mặt là một loạt đao phong sắc bén!
Mũi đao đâm thẳng, đâm bụp vào ngực một gã cường giả Phủ Tông.
Một đao mất mạng.
Trong khoảnh khắc sát khí bắt đầu khởi động, xông lên tận trời!
Một loạt đao khách thanh y xuất hiện, tay cầm đao nhọn, tàn sát cường giả của Phủ Tông.
Bên trong sơn động, Tiêu Dương nhìn một màn này không khỏi chấn động vài phần.
Dù không có Thực Khí Đan thì thực lực chỉnh thể của loạt thanh y đao khách của Tiêu gia này cũng đều trên những cường giả Phủ Tông trước mắt này!
Tiêu Dương không nhịn được sợ hãi than, vì những thanh y đao khách này là do Tiêu Tịnh Y ngàn chọn vạn chọn ra, hay là thực lực chỉnh thể của Tiêu gia đã không hề kém gì Phủ Tông của Hộ long thế gia?
Bốn đại gia tộc của Thiên Tử Các ở Viêm Hoàng, Tiêu gia cầm đầu nhưng Tiêu gia trước giờ luôn khiêm tốn, đêm nay ra tay lập tức khiến người ta cảm thấy sức mạnh của Tiêu gia không phải thế lực bình thường có thể so được!
Chỉ trong vài lân hô hấp ngắn ngủi đã có trên một nửa cường giả Phủ Tông bị chém dưới lưỡi đao.
Từ hiện tại xem ra đây là một trận tập kích vô cùng hoàn mỹ!
- Tiêu gia quả nhiên không đơn giản.
Tiêu Dương sợ hãi than, tiểu công chúa ở bên cạnh nghe vậy không khỏi cười đắc ý:
- Đó là điều đương nhiên, Tiêu gia tôi chưa bao giờ sợ Hộ long thế gia gì đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận