Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1436: Hành động giải cứu

Chương 1436: Hành động giải cứuChương 1436: Hành động giải cứu
Ngữ khí đột nhiên trở nên vô cùng tự tin, thậm chí còn có thể nói là kiêu ngạo, ngang ngược. Ánh mắt hắn đảo qua các thế lực bên dưới Điên Phong Thai Thái Sơn, chợt ánh mắt sắc bén như điện nhìn sang Đạo trưởng Trường Xuân. Lúc này, Tiêu Dương không hề che giấu mục đích của mình. So với việc để giới Tu Hành Viêm Hoàng bị Ma Môn biến thành trò hề, chi bằng để mình hoàn toàn thống nhất Phạt Ma minh, nắm chắc tất cả trong tay, để những người có chí trừ ma có thể ngưng tụ thành sức mạnh thật sự.
Ngoài tôi ra, còn ai có tư cách?
Giọng nói như sấm chớp đánh xuống, ngay lập tức khiến cho đám Đạo trưởng Trường Xuân đột nhiên biến sắc.
Tiêu Dương không chút che giấu "dã tâm" của mình càng khiến tim Đạo trưởng Trường Xuân chùng xuống. Đại hội Phạt ma lần này do lão và phương trượng Khô Mộc hợp sức phát động, không ngờ, lại xảy ra dị biến như thế này. Phương trượng Khô Mộc lại đầu quân cho Ma Môn, những chuyện xảy ra liên tiếp khiến mình đã đánh mất uy nghiêm trong thế lực các phái giới Tu Hành, giờ Tiêu Dương còn muốn "cướp" đi vị trí vốn thuộc về mình.
- Cậu không có tư cách!
Sau khi mặt Đạo trưởng Trường Xuân co giật vài cái, liên nhấn mạnh từng chữ.
- Nếu như tôi nhớ không nhầm, cái được gọi là Kiếm Tông chỉ hơn một tháng trước mới thật sự khai tông. Thử hỏi, những môn phái lớn đang ngồi đây, có môn phái nào là không truyền thừa ít nhất vài trăm năm lịch sử. Kiếm Tông, không có tư cách ngôi lên vị trí Minh chủ Phạt Ma minh.
Tiêu Dương cười lạnh.
Vẻ mặt Đạo trưởng Trường Xuân trâm đi, đôi mắt lóe lên, lập tức hít sâu một hơi, nhìn Tiêu Dương.
- Đúng, giờ chúng tôi không nghĩ đến Đại hội Phạt ma gì nữa, chỉ muốn tìm được chưởng môn của chúng tôi.
- Đại hội Phạt ma đề cử vị trí Minh chủ ngày mai, Kiếm Tông tôi sẽ tham dự, nếu ai có thể đánh bại Kiếm Tông tôi, dĩ nhiên Kiếm Tông tôi sẽ kính trọng người đó, cam tâm tình nguyện làm thủ hạ của người đó thực hiện đại nghiệp kháng ma. Ngược lại, Kiếm Tông tôi chắc chắn sẽ ngưng tụ sức mạnh giới Tu Hành, với sức mạnh mạnh mẽ nhất, đánh bại Ma Môn! Để tất cả âm mưu của Ma Môn đều trở thành cứt chó!
Câu nói này của Đạo trưởng Trường Xuân, tức là đã đem củ khoai nóng phỏng tay cho Tiêu Dương. Chưởng môn của gần ba mươi môn phái mất tích, những thế lực này chắc chắn sẽ không thể bỏ qua được.
- Giới Tu Hành trước nay vẫn coi trọng nhất thực lực.
- Các đệ tử môn tôi đều nhất trí, trước khi nhìn thấy chưởng môn bình an quay về, chắc chắn sẽ không gia nhập Phạt Ma minh.
- Cái cớ ngu xuẩn! Tôi muốn hỏi đạo trưởng, đề cử vị trí Minh chủ Phạt Ma minh, nếu tuổi tác chính là kinh nghiệm, vậy có phải ai càng già càng có tư cách làm Minh chủ sao? Giới Tu Hành, từ khi nào lấy tuổi tác làm hàng đầu vậy?
Hứa Tham Đồng Thiên Nam phái hét lên.
Tiêu Dương lạnh nhạt cất giọng.
Tiêu Dương vừa dứt lời, không ít người xung quanh cũng lén bàn luận, khẽ lắc đầu. Dĩ nhiên họ cũng cực kỳ không đồng ý với cách nói của Đạo trưởng Trường Xuân. Huống hồ do chuyện xảy ra mấy ngày nay, uy vọng của Thiếu Lâm, Võ Đang đều tuột dốc. Tối nay Tiêu Dương dẫn Kiếm Tông ra tay đã tàn sát được không ít người trong Ma Môn. Trong các thế lực ở đây, giờ cũng có một số thế lực đã đứng về phía Tiêu Dương. Huống hồ,'Kiếm Tông” tuyệt đối không phải một tông vừa mới khai tông một tháng như Đạo trưởng Trường Xuân nói. Trong mắt rất nhiều người trong giới Tu Hành, Kiếm Tông được truyền thừa qua rất nhiều năm tháng, vẫn có danh vọng cực cao trong lòng họ.
- Cậu cho rằng chuyện tối nay không giải quyết được, ngay mai vẫn còn Đại hội Phạt ma sao?
Tiêu Dương cảm nhận được ánh mắt dụng ý của Đạo trưởng Trường Xuân, cũng không vội lên tiếng phản bác, lạnh nhạt đứng chắp tay sau lưng, đám La Thiên cũng đứng bên cạnh hắn.
Giọng nói vừa dứt, lập tức có không ít lời tán đồng.
Thấy Tiêu Dương "yếu thế”, Đạo trưởng Trường Xuân cười lạnh.
- Không sai, ngay cả người cũng chẳng thấy, còn mở Đại hội Phạt ma cái gì nữa?
Thế cục vừa mới bình yên lại một chút giờ đã dấy lên cơn sóng gió vì một câu nói của Đạo trưởng Trường Xuân. Vẻ mặt Đạo trưởng Trường Xuân thoáng nở nụ cười lạnh nhìn Tiêu Dương. Ý tứ rất đơn giản, lão không thể giải quyết chuyện này, chẳng lẽ Tiêu Dương có thể sao? Nếu nói về mục đích, hai bên đều muốn ngồi lên vị trí minh chủ Phạt Ma minh, có điều, thế cục tối nay, rất có khả năng là cá chết lưới rách, không ai có thể đạt được ý định!
Ánh mắt mọi người đều chấn động, vẻ mặt liên tục biến đổi.
Đạo trưởng Trường Xuân dừng lại, trâm giọng nói.
Đạo trưởng Trường Xuân rèn thép khi còn nóng, cất giọng nói.
Đạo trưởng Trường Xuân mở miệng, quét mắt nhìn mọi người, cất giọng nói.
Thứ lão muốn giành là lòng người, là uy vọng mấy ngày nay đã mất.
- Sự thật chứng minh, vị trí minh chủ Phạt Ma minh, không phải ai cũng có thể thổi ra được.
Đột nhiên, trên bầu trời vang lên một tiếng chim hót quái dị.
Đám người bên dưới bắt đầu bàn tán khe khẽ.
Vẻ mặt Tiêu Dương vẫn bình tĩnh, không hề lên tiếng.
- Tôi thỉnh cầu mọi người ngày mai đến tham gia Đại hội Phạt ma, đề cử vị trí minh chủ Phạt Ma minh. Tôi có thể lấy danh dự của Đạo trưởng Trường Xuân tôi, thậm chí là danh dự của Võ Đang ra cam đoan, sau Đại hội Phạt ma, trong vòng ba ngày, chắc chắn sẽ tìm được chưởng môn của những môn phái mất tích. Đấn lúc đó, với sức mạnh liên kết của chúng ta, có thể có cơ hội cứu chưởng môn các phái khỏi tay Ma Môn, dù sao...
- Chỉ cần chúng ta đoàn kết lại, trên dưới đồng lòng, Ma Môn có thể làm gì chúng ta?
Không thể không nói, những lời này của Đạo trưởng Trường Xuân đã giúp cho rất nhiều người dần bình tĩnh lại, sau khi suy ngẫm, bất giác gật đầu.
Đạo trưởng Trường Xuân đều nhìn thấy hết, khóe miệng liền nở nụ cười. Muốn có được vị trí minh chủ, đầu tiên phải được lòng người, nếu không tất cả chẳng qua chỉ là nói suông thôi.
- Chúng ta không dám cam đoan, thế lực Ma Môn ẩn nấp xung quanh chúng ta có Hộ Long Thế Gia ẩn nấp cùng không!
- Thử nghĩ, với thực lực đơn độc của mỗi phải chúng ta, há có thể cứu được người từ tay Ma Môn cường đại? Sở dĩ có Đại hội Phạt ma lần này, nguyên nhân chủ yếu là vì có tin đồn Hộ Long Thế Gia cũng đã nhập ma.
Hộ Long Thế Gia, quái vật lớn của giới Tu Hành Viêm Hoàng!
Vang vọng khắp bâu trời bao la, trong nháy mắt, một con chim lớn tướng mạo kỳ dị xuất hiện trên đầu Tiêu Dương, giương đôi cánh lớn, phát ra tiếng chim hót.
Hấp dẫn ánh mắt không ít người, ai nấy đều kinh ngạc kêu lên.
Chim Cù Như mãnh thú thượng cổ mặt người ba chân trên đời này trừ Tiêu Dương không ai có nữa.
- Con chim thú kỳ quái quá, hơn nữa hình như còn rất mạnh nữa.
Vù! Vùi Vùi
Lúc này, Tiểu Thần Long đại ca mang theo tứ đại hộ pháp Tiêu Nhược Nhược phá không lao đến, xuất hiện trước mặt Tiêu Dương.
Chim Cù Như hót mấy tiếng, xoay tròn trên đỉnh đầu Tiêu Dương.
Đôi mắt Tiêu Dương lóe lên một tia nóng bỏng, chậm rãi gật đầu, ánh mắt chợt nhìn xuống những người bên dưới, lạnh nhạt nói.
- Tối nay Ma Môn lại đánh lén các môn phái của giới Tu Hành chúng ta, còn bắt đi vài chưởng môn. Có lẽ mọi người không biết, tôi cũng bị tập kích, có điều, kẻ tập kích tôi đã bị giết chết, hơn nữa, Kỷ Ly Tiên nhân Kiếm Tông tôi đã theo dấu một tên, hy vọng có thể lần theo dây tìm quả, tìm được nơi giam giữ các chưởng môn.
Ai mà không muốn để người có năng lực thực sự lên làm thống soái chứ!
Vị trí Minh chủ, chỉ hắn ngồi được.
Rất nhiều môn phái đã nhìn Tiêu Dương với ánh mắt hoàn toàn khác. Thử nghĩ, ngay cả Thiếu Lâm, Võ Đang cũng bất lực với Ma Môn, vậy mà Kiếm Tông lại có thể tìm được cứ điểm của Ma Môn, đây chính là chênh lệch! Cũng khó trách lúc trước Tông chủ Kiếm Tông lại tự tin như vậy. Ngoài hắn, còn ai có tư cách đảm nhiệm vị trí minh chủ Phạt Ma minh?
Đây chắc chắn là bỏ sức mà chẳng được lợi lộc gì!
Bỏ chút sức!
Khuôn mặt Đạo trưởng Trường Xuân co giật vài cái.
- Chúng ta lập tức xuất phát!
Hứa Tham Đồng lên tiếng, đôi mắt không nén được kích động, nhìn Tiêu Dương.
- Nếu như Thiên Nam phái tôi có thể cứu được chưởng môn, vậy thì tôi cam đoan, vị trí minh chủ Phạt Ma minh, Thiên Nam phái tôi, chắc chắn sẽ đứng về phía Kiếm Tông!
- Thất Đồng Sơn tôi cũng vậy!
Từng âm thanh kích động vang lên.
Khuôn mặt Đạo trưởng Trường Xuân không khỏi biến hóa, híp mắt đánh giá Tiêu Dương. Lão không tin Tiêu Dương có sức mạnh như vậy. Mình đã bày bố bao nhiêu lực lượng vẫn không thể nào tìm được nơi ẩn nấp của Ma Môn, còn Kiếm Tông lại im hơi lặng tiếng tìm được cứ điểm của Ma Môn sao?
- Đạo trưởng Trường Xuân.
Lúc này ánh mắt Tiêu Dương nhìn về phía Đạo trưởng Trường Xuân, khóe miệng khẽ nhếch lên. - Ứng cứu chưởng môn các môn phái là chuyện lớn của giới Tu Hành. Tôi nghĩ, Đạo trưởng Trường Xuân nên vì việc nghĩa, bỏ chút sức cho các môn phái chúng tôi.
- Kỷ Ly Tiên nhân đã tìm được một cứ điểm của Ma Môn, có điều với sức một mình ông, không thể đơn độc xông vào cứu người.
Tiêu Dương chỉ chim Cù Như trên đỉnh đầu, chợt nhấn mạnh từng chữ.
- Nó đã đưa tin tức mới nhất về.
Hứa Tham Đồng vội vàng hỏi. Những người còn lại đều lo lắng nhìn Tiêu Dương, đồng thời không nén được sốt ruột.
- Giờ đã có tin tức gì chưa? Có phải đã tìm được nơi giam giữ chưởng môn chúng tôi rồi không?
Lời vừa dứt, ngay lập tức khiến toàn trường chấn động.
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn xuống bên dưới, khoát tay. Ngay lập tức, toàn trường lạnh ngắt như tờ, tầm mắt nhìn chăm chú vào Tiêu Dương
- Nếu đã phát hiện ra nơi giam giữ các chưởng môn, hành động giải cứu dĩ nhiên cấp bách, tuyệt đối không thể trì hoãn nữa.
Tiêu Dương chậm rãi nói.
- Nhưng chúng ta tuyệt đối không thể đi với quy mô quá lớn, người nhiều chỉ làm loạn thêm. Cho nên, tôi đề nghị, mỗi môn phái chọn ra hai mươi người. Tôi yêu cầu phải là hai mươi người có thể tin tưởng tuyệt đối tham gia vào hành động cứu viện lần này! Những người còn lại, trước khi chúng tôi trở về, chỉ có thể khiến mọi người khổ cực, ở lại đây chờ. Vì tôi không dám đảm bảo nơi này có còn nội gián của Ma Môn không. Nếu như hành động giải cứu thất bại thì hậu quả thật sự không thể tưởng tượng được. Gần ba mươi chưởng môn có thể sẽ bị diệt khẩu.
Sắc mặt rất nhiêu người đều biến đổi, liên tiếp gật đầu, đồng ý với sắp xếp của Tiêu Dương.
Hộ pháp Hứa Tham Đồng của Thiên Nam phái nhanh chóng lựa ra mười chín người khác trong môn mình, ánh mắt nhìn lướt qua những người còn lại, cất giọng nói.
- Sau khi chúng tôi rời đi, nhờ mọi người chú ý giám sát lẫn nhau, cho dù là bất cứ ai đều không thể dùng bất cứ lý do nào rời khỏi phạm vi Điên Phong Thái Thái Sơn này!
Rất nhanh, các môn phái còn lại cũng lựa chọn người của mình. Tuy mỗi môn phái chỉ lựa chọn hai mươi người, nhưng liên hợp lại, cũng là một mặt trận vài trăm người. Trong mắt họ chiến ý dâng trào, không thể chờ đợi nữa nhìn vê phía Tiêu Dương, ánh mắt kiên định dứt khoát!
Tiêu Dương thầm gật đầu. Đám người này là đội ngũ tham gia hành động ứng cứu, đồng thời là một đội quân liên hợp đáng được tin cậy nhất! Hành động ứng cứu cũng không nhất thiết phải điều động binh lực như vậy. Tiêu Dương chỉ muốn nhân cơ hội này, chuẩn bị cho tương lai Phạt Ma minh.
Đúng vào lúc mọi người đồng tâm hiệp lực, chuẩn bị xuất phát, phía xa có một nhóm người phá không lao đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận