Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1598: Thông linh dung thể, cơ thể thành thánh.

Chương 1598: Thông linh dung thể, cơ thể thành thánh.Chương 1598: Thông linh dung thể, cơ thể thành thánh.
Ánh sáng tím đầy trời giống như một ngọn lửa, trong nháy mắt như muốn nuốt trọn Tiêu Dương. Ánh sáng vô cùng mạnh của Xích Lượng Thiên như điên cuồng, chớp mắt đã bao phủ khắp đỉnh Tam Xích Thần Minh điện. Cảm giác lạnh giá thấm sâu vào linh hồn của chư thần.
Lúc này, ánh mắt của chư thần cũng không tự chủ được toát lên vẻ tuyệt vọng.
Không thể ngăn cản được.
Thánh vực vừa xuất hiện, chiêu thức hòa thân vào trời đất của Tiêu Dương lập tức bị phá. Trong sự chênh lệch về sức mạnh vô cùng lớn, Tiêu Dương trực tiếp bị trấn áp, cả người không cách nào nhúc nhích được. Bây giờ ánh sáng tím từ tay Xích Lượng Thiên phóng ra như ngọn lửa mang theo khí tức hủy diệt, ngay cả Lý Thái Bạch cũng không nhịn được rùng mình một cái.
Chiêu thức mạnh nhất, trực tiếp nuốt lấy Tiêu Dương.
- Tan xương nát thịt!
Khuôn mặt Xích Lượng Thiên nở nụ cười nanh ác.
Y không thể trì hoãn sự kỳ vọng được nhìn thấy cảnh Tiêu Dương bị tan xương nát thịt.
Bởi vì bản thân y sẽ chịu không nổi thất bại lần thứ ba.
Từ chỗ thân linh, rồi đến nơi phong ấn, liên tục hai lần thất bại dưới tay Tiêu Dương. Trong tâm lý Xích Lượng Thiên chính là sự sỉ nhục mà cả đời này cũng khó rửa sạch. Cho nên, Tiêu Dương phải chết trước mặt y.
Lúc này, ánh sáng tím chết chóc đã gần trong gang tấc.
Lúc này trên người Tiêu Dương đột nhiên nổi lên một làn ánh sáng lóng lánh.
Thôn thiên thân oản tự động bảo vệ chủ nhân.
Một chiếc bát lớn chắn trước người Tiêu Dương, đem ngọn lửa đang bao phủ khắp bầu trời kia chặn lại bên ngoài.
Một tiếng âm vang lên, lúc đụng phải vật cản trở, làn sáng tím lay động như ngọn lửa nọ phát ra càng nhiều luồng khí lạnh hơn.
- Ngay cả thần bảo cũng muốn ngăn cản sức mạnh của thánh cảnh.
Khoảnh khắc chứng kiến Thôn thiên thần oản, đôi mắt Xích Lượng Thiên càng toát ra ánh tức giận, gào lên một tiếng. Hai luông sáng tím lại từ hai con mắt bắn ra, trong tích tắc lao về phía Thôn thiên thần oản như sóng to gió lớn.
Bịch bịch bịch...
Thôn thiên thân oản chịu sự công kích vô cùng lớn, trong lúc đó phát ra một tiếng "choang” vỡ tan.
Một tiếng vỡ này cũng khiến cho linh hồn của mọi người xung quanh phải rùng mình.
- Tiêu Dương!
- Chí tôn tông chủi
- Lão đạiI
- Đằng!
Từng tiếng kêu vang khắp nơi, lọt vào tai Tiêu Dương. Lúc này, dường như Tiêu Dương cũng nhìn thấy được vẻ tuyệt vọng của mọi người, những khuôn mặt quen thuộc đó càng khiến Tiêu Dương cảm thấy đau lòng.
- Tôi không thể thua như thế này được. Không thểt
Tiêu Dương không ngừng gào thét, nỗ lực ngăn cản sự ăn mòn của làn ánh sáng tím kia.
Âm...
Nhưng dường như tất cả đều vô ích. Thôn thiên thân oản trong tích tắc bị đánh vỡ tan, bị vỡ thành bốn năm mảnh.
Ánh mắt Tiêu Dương cảm giác được từng luồng sáng chói chang đang xông tới.
Dường như ngọn lửa tím đã gần trong gang tấc.
- Tiêu Dương, ngươi lấy cái gì để ngăn cản đây.
Ánh mắt Xích Lượng Thiên đã toát lên ý cười mừng thắng lợi.
Một luồng ánh vàng đột ngột xuất hiện.
Cả người Tiêu Dương bất ngờ phát ra luồng ánh sáng vàng.
Bá bá bá bá...
Khắp bốn phương tám hướng dưới sức tàn phá của tử quang, trên người Tiêu Dương lại đột nhiên phát sinh biến hóa. Từng món thần binh thông linh xuất hiện, xoay tròn xung quanh thân thể Tiêu Dương. Lại thêm một tiếng nổ, ánh sáng tím công kích vào mười tám bị thân binh thông linh.
Màu vàng và màu tím va chạm cực mạnh.
- Mười tám thần binh thông linh.
Không ít người nhịn không được mà kêu lên.
Đôi mắt Lý Thái Bạch cũng nhìn chăm chú vào mười tám vị thân binh thông linh kia, tự nói:
- Tất cả đều đã nhận chủ, nhưng tại sao lại không có bất kỳ biến hóa gì?
Làn sáng tím xông tới, thân binh thông linh nhận lấy sự công kích cực mạnh.
- Vẫn còn có mười tám thần binh thông linh.
Ánh mắt Xích Lượng Thiên quét qua một tia ghen ghét, giọng lạnh tanh:
- Để ngươi sống thêm vài năm, quả thật ta không dám bảo đảm ngươi liệu có kỳ tích trở thành thánh hay không. Đáng tiếc, bây giờ ngươi đã không có cơ hội sống sót thêm nửa năm nữa rồi.
Xích Lượng Thiên dồn hết sức lực:
- Hủy diệt đi!
Âm!
Luồng sáng tím đột nhiên bộc phát, một tiếng âm, đồng thời hướng về mười tám vị thân binh thông linh bên người Tiêu Dương ép vào hắn sát hơn nữa.
Cho đến lúc mười tám thần binh thông linh dường như đứng sát bên người của Tiêu Dương rồi.
Độ kiên cố của thần binh thông linh xác thực là vô song.
Ngay cả dưới sức công kích như thế này cũng không có một vết nứt.
Nhưng Tiêu Dương liền phát hiện ra, lúc này trên người thần binh thông linh dường như đang xảy ra sự thay đổi gì đó. Vẫn chưa kịp nghĩ ra thì lúc này bên tai Tiêu Dương đã nổi lên một tiếng hét quen thuộc.
- Luyện hóal
Vừa nghe, tâm thần Tiêu Dương không khỏi chấn động một phen.
Luyện hóa ư?
- Dưới sự công kích của sức mạnh thánh cảnh, bây giờ chính là lúc yếu nhất của mười tám thần binh thông linh chúng tôi.
Tiếng của Kim kiến nhanh chóng đáp, mang theo quyết tâm:
- Người nhanh chóng luyện hóa toàn bộ mười tám thần binh thông linh, dung hòa vào trong cơ thể.
Thần binh thông linh nhập vào cơ thể.
- Tại sao?
Tiêu Dương ý thức được thốt lên.
- Đây là cơ hội cuối cùng của người.
Kim Kiếm hét lớn:
- Sức mạnh của chúng tôi phối hợp gia tăng thì cơ thể mới thành thánh được.
Cơ thể thành thánh.
Trong một khắc, Tiêu Dương cảm giác được một trận sấm sét kinh động.
Nếu thánh vị duy nhất trong thiên hạ đã bị Xích Lượng Thiên đoạt mất, vậy thì bản thân hắn chỉ có thể dùng xương thịt của chính mình vượt qua cảnh giới, để cơ thể thành thánh.
Đôi mắt Tiêu Dương quét qua một tia kích động, rất nhanh liền tỉnh táo lại:
- Nhưng nếu như thông linh tan ra, vậy thì còn cô thì sao?
Yên lặng một lát, giọng của Kim kiếm kiếm linh nhẹ nhàng đáp:
- Có một vị chủ nhân như người là may mắn của tôi. Thời gian không còn nhiều, nhanh lên!
Âm ầm ầm.
Luồng sáng tím khắp trời lại công kích vào mười tám thần binh thông linh.
Phụt một tiếng phun máu ra, cả người Tiêu Dương đã bị ảnh hưởng, thổ huyết.
Tiếng cười của Xích Lượng Thiên vang lên chói tai.
Thời điểm này, chư thần đều đã tuyệt vọng.
Kim kiếm dẫn đầu, bắt đầu chuyển động.
Cô trực tiếp truyền vào trong cơ thể Tiêu Dương. Trong nháy mắt, trong cơ thể hắn, thanh thần kiếm màu vàng nổ tung vỡ vụn, vô số kim quang tỏa ra tứ phía, tôi luyện cơ thể của Tiêu Dương.
Thần binh thông linh, ngay cả uy lực của Thánh cảnh cũng không có cách nào phá hủy được.
Đem mười tám thần binh thông linh nhập vào thân thể, để thân thể trở thành thánh.
Đây chính là bí mật lớn nhất của mười tám vị thần binh thông linh tụ hội.
Tiêu Dương hiểu rồi.
Khoảnh khắc này, Kim Kiếm kiếm linh đã hoàn toàn mất đi tung tích, biến mất khỏi trời đất này. Ánh kim quang lưu lại trên cơ thể Tiêu Dương lượn lờ. Cơ thể Tiêu Dương liền có cảm giác muốn biến hóa... Trùng kích thánh cảnh.
Thân thể thuần túy.
Đôi mắt Tiêu Dương mở lớn, hiện lên vẻ kiên quyết mạnh mẽ.
- Kim kiếm muội, ta nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của cô.
Lúc này khắp người Tiêu Dương phát kim quang, đột nhiên trong một thời gian ngắn, vang lên một tiếng ầm, đã đẩy luồng sáng tím ra xa một đoạn.
Lúc này, đôi mắt Tiêu Dương bắt đầu nổi lên hàng vạn ánh sáng.
Hai cánh tay vung lên.
Uỳnh uỳnh uỳnh...
Mười bảy thần binh thông linh đang xoay tròn bên người Tiêu Dương bỗng chuyển động kịch liệt, tạo thành một đạo kim quang bắn lên trời, bao trùm lấy Tiêu Dương. Luông sáng màu vàng kim chói lọi vọt lên trời cho người ta cảm giác một luồng khí tức khủng bố kỳ lạ.
- Đó là...
Cả người Lý Thái Bạch ở phía xa, đôi mắt mở lớn hết cỡ, dường như ý thức được có sự biến hóa gì đó rồi. Trái tim tuyệt vọng một lần nữa lại dấy lên một tia hy vọng.
- Tiêu Dương sẽ không dễ dàng nhận thua.
Kim quang chói lóa thu hút sự chú ý, dường như đại diện cho trái tim quật cường của Tiêu Dương.
Vĩnh viễn không dễ dàng cúi đầu.
Cho dù gặp phải đường cùng cũng muốn đạp phá bỏ.
Lúc này, bầu trời bị làn kim quang trùm xuống, từng món thần binh thông linh hóa thành ánh sáng hòa vào bên trong cơ thể Tiêu Dương, trong nháy mắt liên tản ra, tuôn ra khắp nơi trong cơ thể Tiêu Dương. Mỗi một tế bào, mỗi một dòng mạch đều đã trải qua vô số lần rèn luyện.
Hướng đến mục tiêu thánh cảnh. Gần hơn nữa.
Kim đao, luyện hóa hoàn tất.
Kim thương, luyện hóa hoàn tất.
Tiêu Dương có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng, luyện hóa xong mỗi một món thần binh thông linh, sức mạnh trong cơ thể hắn đều một mạch gia tăng và lột xác, một luồng khí thế rất mạnh cuộn lên. Lúc này, phía trên bầu trời, trời đất dường như cũng biến sắc theo.
Đột nhiên, một cảm giác lạ lãm nảy lên trong lòng hắn.
Đôi mắt Tiêu Dương mở ra, cả người nhẹ nhàng, trong chớp mắt đã thấy được rồi.
Là thánh cảnh.
Khí tức thánh cảnh.
Bản thân khổ sở tìm kiếm, khổ sở thăm dò, không hề có bất kỳ dấu vết gì của thánh cảnh, vào lúc này cuối cùng lại xuất hiện trước mắt Tiêu Dương. Hướng về phía Thánh cảnh, Tiêu Dương liêu mạng luyện hóa được thân binh thông linh.
Âm ầm ầm.
Thời điểm này, luồng kim quang đang bao phủ lấy Tiêu Dương đang chịu đựng sự oanh kích vô cùng mãnh liệt. Xích Lượng Thiên mặc dù không biết trên người Tiêu Dương rốt cục đã xảy ra biến hóa gì, nhưng lúc này trong lòng y cũng dâng lên một cảm giác khó tả.
Y đột nhiên sợ hãi hẳn lên, một cảm giác không tên.
Sắc thái khủng bố không cách nào áp chế được lan từ sâu trong tim y.
- Không!
Xích Lượng Thiên đột nhiên gào lên, một tràng gầm rú khàn đặc vang lên. Hai con mắt tím rực tĩnh lại, nhìn chăm chú vào cột sáng vàng trước mắt.
- Ta là vô địch. Thánh cảnh vô đối. Bất kể trên người hắn có xảy ra biến hóa gì, hắn cũng không phải là đối thủ của ta. Tiêu Dương! Ngươi không thể thành thánh được. Người không thể thành thánh được. Thánh vị duy nhất trong thiên hạ đã bị ta luyện hóa rồi.
Xích Lượng Thiên điên cuồng gào thét lên. Lúc này, chuyện đó càng giống như đang che giấu sự sợ hãi bất an ở trong lòng y.
Ấn tượng của Tiêu Dương trong lòng y thật sự chẳng khác gì yêu nghiệt.
Lúc ở thần linh cảnh, hắn chẳng qua chỉ là một thiên tài đến từ Địa cầu, lại đánh bại được con nối dòng của Thần minh, đánh đâu thắng đó, không ai cản nổi, trấn áp chư thần. Một trăm ngày trước, trận chiến thông đạo phong ấn, chính y với sức mạnh của thánh vị lại một lần nữa gặp phải sự ngăn cản của hắn, bị ép tới mức phải vận dụng ma phù của chính y để trốn thoát.
Hôm nay, chính y đã thành thánh và trở lại.
Vốn đủ để hô hào thiên hạ, không ai dám trái, nhưng mà lúc này, trên người tên Tiêu Dương trước mắt lại phát sinh biến hóa quỷ dị, lại khiến chính mình ngay lập tức toát ra sự kinh hãi. Giờ phút này, Xích Lượng Thiên cảm nhận được một luồng sức mạnh có thể uy hiếp y đang từ cột trụ sáng lan tràn ra khắp nơi.
Chẳng lẽ, hắn còn có thể siêu việt cả mình?
Xích Lượng Thiên thật sự cảm thấy sự kiêu ngạo mà y tích lũy trong quãng thời gian từ kiếp trước đến kiếp này bị chà đạp nát bấy trên cùng một người. Trước mặt Tiêu Dương, y không có tư cách kiêu ngạo.
- Tiêu Dương đáng chất.
Xích Lượng Thiên đột nhiên dồn hết nội lực hét lớn;
- Đừng có giả thần giả quỷ nữa. Chịu chết đi.
Cuồng phong lại tấn công tới giống như thủy triều dồn dập cuộn qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận