Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 88: Lấy được Phượng Hoàng Chu Quả (length: 8194)

Tần Thiên quyết định nghênh chiến trực diện.
"Thôn Nhật Nguyệt!"
Tần Thiên hét lớn một tiếng, hướng về phía năng lượng tự bạo của Cửu U Long Tước đụng tới.
Oanh!
Sau khi va chạm, Tần Thiên trực tiếp bị hất tung bay ra.
Nhưng hắn cũng triệt tiêu phần lớn năng lượng tự bạo.
Một phần nhỏ năng lượng tự bạo còn sót lại, bị Tần An An cản lại.
Sau khi cản lại, hai nàng vội vàng chạy tới chỗ Tần Thiên.
"Ca ca!"
"Tần công tử!"
Khi hai nàng chạy đến nơi, Tần Thiên nằm bất động trên mặt đất.
Tử Dao ôm Tần Thiên liền khóc nức nở, Tần An An cũng khóc theo.
Khụ khụ!
Tần Thiên ho khan hai tiếng, mở mắt ra nói: "Ta còn chưa có chết, khóc cái gì mà khóc."
Nghe thấy giọng nói, nước mắt của hai nàng lập tức ngừng lại, rồi lại chuyển thành vui mừng.
Tần Thiên ngồi dậy, ăn đan dược bắt đầu chữa thương.
Sau khi thương thế ổn định, hắn liền hướng nơi ở của Cửu U Long Tước đi đến.
Để tìm Phượng Hoàng Chu Quả.
Đi vào một hang động trong sơn cốc, Tần Thiên bắt đầu đi sâu vào, nhiệt độ bên trong vô cùng cao.
Từ mấy trăm độ lên đến mấy nghìn độ, tựa như đang ở trong tâm của Cửu Châu.
Khi nhiệt độ lên tới bốn nghìn độ, Tử Dao không chịu nổi.
Tần Thiên liền để Tần An An ở lại với Tử Dao, còn hắn thì một mình đi vào.
Vì hắn cảm giác có thể gặp nguy hiểm.
Càng đi vào sâu, nhiệt độ càng tăng cao, đã đạt tới sáu nghìn độ, không khí cũng không có.
Không chỉ vậy, trọng lực còn thay đổi, giống như đang ở trong lĩnh vực của cao thủ Đế Cảnh.
Ở loại địa phương này, e là cường giả Đế Cảnh bình thường cũng có chút khó chịu.
Nhưng với nhục thân biến thái của Tần Thiên, vẫn không hề sợ hãi.
7000 độ.
8000 độ.
Khi đạt đến khoảng 8900 độ, Tần Thiên đến trước một biển lửa nham tương.
Giữa biển lửa, trên một mảnh nham tương có một cây Thiết thụ, trên cây có một quả.
Quả toàn thân đỏ rực, bên trong ẩn chứa ý cảnh Sinh mệnh khổng lồ.
Quả này chính là Phượng Hoàng Chu Quả mà Tần Thiên muốn tìm.
Tần Thiên nhảy vọt bay tới, dùng sức bẻ, Thiết thụ trực tiếp bị nhổ tận gốc.
Nham tương bắn tung tóe lên người Tần Thiên, hắn nóng không chịu được kêu lên.
Nhục thân của hắn sánh được với Đế binh trung phẩm, tự nhiên bị phỏng, may mà chỉ là bị bắn vào, nên không hề gì.
Sau khi Tần Thiên trở lại đất trống, quan sát kỹ Thiết thụ, nó lại có thể sống được trong nhiệt độ khủng khiếp như vậy.
Tối thiểu nhất cũng tương đương với Đế giai thượng phẩm, thậm chí cực phẩm cũng có thể.
Nhưng Tần Thiên cũng không rảnh lúc này để nghiên cứu.
Sau đó, toàn bộ sơn động bắt đầu rung lắc, Tần Thiên cảm giác bên dưới biển lửa nham tương dường như có gì đó.
Đinh!
【Tuyên bố nhiệm vụ: Thăm dò Chí Tôn mộ.】 【Nơi này một năm sau sẽ xuất hiện mộ địa Chí Tôn, túc chủ có thể dẫn người tới thăm dò mộ địa.】 Nghe thấy câu này, Tần Thiên nhếch mép cười.
Không ngờ lại có niềm vui bất ngờ, kích hoạt một nhiệm vụ.
Nhưng còn lâu nữa mộ địa mới mở ra.
Mà nhiệt độ của biển lửa này bản thân cũng không thể xông vào được, nên chỉ có thể tạm thời rời đi.
Sau khi Tần Thiên ra ngoài, hai nàng đang đợi ở cổng.
Hắn cất tiếng chào: "Đi thôi."
"Ta chuẩn bị rời khỏi Yêu Thần Đảo."
Tử Dao gật nhẹ đầu, "Ta đi nói với ông bà, ngài chờ một lát."
Không lâu sau, Tử Diệp và lão ẩu bay tới, cung kính gọi một tiếng công tử.
Tần Thiên khẽ gật đầu, liền hướng bờ biển bay đi.
Trên đường, hắn cũng liên lạc với Diệp Phong.
Khi họ đến bờ biển, Diệp Phong đã đợi sẵn ở đó.
Thấy Tần Thiên, Diệp Phong cũng thở phào một hơi.
Biến động trong đảo hắn cũng cảm nhận được, nên đã tìm một hang động và cùng con gái trốn vào.
Thấy Tần Thiên dẫn theo mấy người đến, Diệp Phong cũng không hỏi nhiều, càng đông người càng an toàn.
Cùng Tần Thiên lên thuyền còn có Ma Nhị.
Tử Dao tò mò nhìn người áo đen trước mặt, một chút khí tức cũng không có, nhưng lại cho người ta cảm giác rất nguy hiểm.
Cuối cùng, Tử Dao không nén được, chạy đến bên cạnh Tần Thiên hỏi, "Công tử, vị này là ai vậy, sao không nhúc nhích, còn không nói gì?"
Tần Thiên đáp: "Đây là Ma Viên Yêu Đế, bị ta khống chế."
Tử Dao mở to mắt, kinh ngạc vô cùng, một Yêu Đế Đế Cảnh tam trọng lại có thể bị khống chế.
Tử Diệp nghe lén ở đằng xa, cũng tâm thần kịch chấn.
Nếu khống chế được một đám cường giả Đế Cảnh tam trọng, chẳng lẽ có thể xưng bá Trung Châu.
Nghĩ đến đây, hắn càng thêm bội phục Tần Thiên.
Trên đường trở về khá yên bình, không gặp phải hải thú nào.
Sau khi lên bờ, Tần Thiên liền dẫn người hướng Sùng Minh Đế Quốc bay đi.
Đến Sùng Minh Đế Quốc, hắn giới thiệu Tử Dao cho Minh Y Liên và Lâm Châu biết.
Sau đó, để họ tự tìm chỗ lập lại Tử Huyền Môn.
Còn Tần Thiên thì dẫn Tần An An trở lại Tần phủ.
Sau đó, Tần Thiên lại giới thiệu Tần An An cho ba nàng làm quen.
Với loại Thụy Thú này, ai nấy đều có hảo cảm.
Vả lại, Tần An An ở độ tuổi mười mấy, quả thực rất đáng yêu, nên được mọi người yêu mến.
Buổi tối, Tần Thiên lẻn vào phòng Bạch Tiểu Như.
Đi xa nhiều ngày như vậy, tự nhiên cũng có chút nhớ nhung.
Vào cửa, phát hiện Bạch Tiểu Như đang chải tóc.
Nàng mặc một chiếc áo lót, tỏa ra mùi hương thơm ngát, hình như vừa tắm xong.
Bạch Tiểu Như nhìn thấy Tần Thiên xông vào, mặt lập tức đỏ lên.
Nàng chưa kịp nói gì, Tần Thiên đã bế ngang nàng lên.
Bạch Tiểu Như vùng vẫy hai cái, liền nghe Tần Thiên nói:
"Đêm nay ngủ cùng nhau."
Bạch Tiểu Như ngượng ngùng đáp: "Không muốn."
"Không muốn gì?"
Giờ thì gan Tần Thiên cũng đã lớn rồi.
Thỉnh thoảng lại chiếm chút lợi nhỏ.
Bạch Tiểu Như thở nhẹ như lan.
Toàn thân tỏa ra hương thơm.
Nhìn người đẹp trong lòng, hắn có chút xao động.
Sau đó, xẹt tới.
"..."
"Hôm nay ta muốn ăn..."
Bạch Tiểu Như rõ ràng là chưa chuẩn bị tâm lý kỹ càng.
Nên phản ứng có chút lớn.
Cuối cùng, hai người dùng một chiếc chăn mỏng như ranh giới phân cách, rồi bắt đầu nghỉ ngơi.
Nhưng vào buổi sáng, Chiếc chăn không biết đã bị ném đi đâu.
Tần Thiên không nhịn được hôn một cái.
Tiểu hồ ly Thanh Khâu này thật thơm quá.
Bạch Tiểu Như rất bất đắc dĩ, nhưng giờ nàng chỉ có thể giữ vững ranh giới cuối cùng.
Sau này Tần Thiên định tìm An Diệu Lăng, nhưng chưa tiếp cận đã bị đóng băng.
Nên Tần Thiên chủ yếu tìm Bạch Tiểu Như, hắn phải tiếp tục cố gắng.
Sau đó là chờ một năm sau có Chí Tôn mộ, và năm năm sau Đại Đạo Chí Tôn Tháp mở ra.
Thời gian thoi đưa.
Thời gian thấm thoát trôi qua nửa năm.
Sáng sớm, Tần Thiên tỉnh dậy, Ngửi mùi thơm, hắn nhìn về phía giai nhân bên cạnh.
Không kìm được mà cắn nhẹ một cái.
Sau đó, đứng dậy ra khỏi phòng.
Đến chỗ luyện tập, thấy An Diệu Lăng đang tu luyện.
"Sớm nha!"
Tần Thiên đi tới chào hỏi.
"Hôm qua không ít dày vò đi." An Diệu Lăng mang chút ghen tuông nói.
Vì nàng dậy rất sớm, đi qua phòng Tần Thiên, thấy không có ai.
Nên nàng đoán Tần Thiên đi tìm Bạch Tiểu Như rồi.
Tần Thiên lập tức ôm chầm An Diệu Lăng nói, "Đồ nhi là đang ghen à?"
An Diệu Lăng uốn người, thoát khỏi vòng tay của Tần Thiên.
"Ngươi vẫn nên đi tìm nàng đi, đừng hòng làm hại ta."
"Chúng ta đâu có làm gì hại nhau." Tần Thiên giải thích.
"Vậy chắc là do người ta không cho, chứ cũng chỉ có mình nàng dễ mềm lòng để ngươi chiếm tiện nghi thôi."
Nghe những lời này, Tần Thiên rất bất đắc dĩ, thế là hắn liền nói:
"Ta quyết định tối nay sẽ tìm ngươi, ngươi yên tâm, chúng ta chắc chắn sẽ tương kính như tân."
"Ngươi mơ đi!" An Diệu Lăng tức giận nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận