Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 36: Hóa Phàm, nhiệm vụ mới (length: 8619)

Nghe hệ thống nói, Tần Thiên cũng ngơ ngác.
Mình rất nhiều đạo đều biết một chút, tỷ như kiếm đạo, hắn còn có thể dạy An Diệu Lăng một ít.
Nhưng những thứ này đều không phải đạo của hắn, hắn chỉ là do hệ thống nên mới hiểu một ít, hắn chưa từng nghiên cứu nhiều, đừng nói đến lĩnh ngộ.
Cho nên kiếm đạo không phải đạo của hắn, vậy đạo của mình là gì? Vì sao tu đạo?
Tần Thiên đột nhiên cảm thấy mình rất cần tìm ra đáp án này.
Đồng ý!
Đinh!
[Túc chủ đồng ý Hóa Phàm, ba ngày sau bắt đầu phong ấn linh lực và trữ vật giới chỉ.] An Diệu Lăng sau khi đột phá Bán Thánh cảnh nhị trọng thì bắt đầu bế quan, thử đột phá kiếm ý, lĩnh ngộ Kiếm Vực.
Nên Tần Thiên không định đi quấy rầy nàng.
Hắn cảm thấy đi tìm đại đạo của mình, chắc cũng không mất bao lâu, có lẽ trước khi nàng xuất quan mình đã có thể về rồi.
Sau đó hắn liền đi tìm Bạch Tiểu Như, hiện tại Bạch Tiểu Như đã đột phá đến Thánh Cảnh nhất trọng.
Vì vậy Tần Thiên cũng nhận được thêm phần thưởng, tư chất tu luyện tăng lên Đế phẩm, tức là giống tư chất tu luyện của An Diệu Lăng.
Ngoài ra, phần thưởng điểm danh cũng tăng thêm hai phần.
Lúc này trong phòng, Bạch Tiểu Như hóa thành nhân hình, mặc áo lót gợi cảm, uể oải nằm trên giường nghỉ ngơi.
Tần Thiên đẩy cửa bước vào, Bạch Tiểu Như giật mình ngồi dậy, e thẹn nhìn Tần Thiên.
Tần Thiên cũng lần đầu thấy một mặt gợi cảm thế này của Bạch Tiểu Như.
Đôi mắt mị như tơ, gương mặt quyến rũ, lại thêm những chỗ trắng nõn khiến người ta xao động.
Hắn đã không nỡ rời mắt.
Bạch Tiểu Như vội vàng lấy chăn mền che kín người, bất mãn hỏi, "Tối thế này còn tới làm gì?"
Sau khi thân thể mềm mại gợi cảm bị che chắn, Tần Thiên cũng lấy lại tinh thần.
Ta định ra ngoài một thời gian, đi Trung Châu, ngươi có đi không?
Đi Trung Châu? Bạch Tiểu Như nghĩ một chút vẫn thôi.
"Không đi, hiện tại ta đi nguy hiểm lắm."
"Vậy tự ta đi, nhớ ta ít thôi."
Nói xong Tần Thiên liền tự mình rời đi, hắn quyết định đến một nơi xa lạ ở Trung Châu.
Lần này mục đích của hắn là Hạo Thiên Đế Quốc.
Hắn định đến Hạo Thiên Đế Quốc tìm một thành nhỏ để ở lại.
Hắn chỉ mang theo Đế binh dao phay, vì dao phay có thể nấu ăn, lại có thể phòng thân.
Cho dù gặp cường địch, không dùng linh lực, nhục thể của hắn cùng dao phay cũng đủ để đối phó.
Tần Thiên đầu tiên là đến Lưỡng Giới Sơn, sau đó từ Lưỡng Giới Sơn chậm rãi đi vào, hướng Trung Châu mà tới.
Đến Trung Châu, hắn cảm thấy linh khí nơi đây quả thật nồng đậm hơn Đông Châu rất nhiều.
Vào Trung Châu, hắn cũng không biết đường, chỉ có thể tiếp tục tiến lên, chờ gặp người để hỏi thăm.
Đi một hồi, hắn nhận được tin nhắn hệ thống.
[Nhắc nhở: Linh lực và trữ vật giới chỉ của túc chủ đã bị phong ấn, Hóa Phàm ngộ đạo chính thức bắt đầu, mong túc chủ sớm tìm thấy đạo của mình.] [Nhiệm vụ hệ thống một: Tiền bạc đầy nhà, không sử dụng vũ lực để kiếm được mười vạn cực phẩm linh thạch.] [Nhiệm vụ hệ thống hai: Danh vang muôn nơi, không sử dụng vũ lực để có được mười vạn người tán thành.] Tần Thiên chợt thấy Hóa Phàm rất có ý nghĩa, hai nhiệm vụ này như là tăng thêm độ khó cho mình.
Nhưng Tần Thiên cảm thấy nhiệm vụ này cũng không khó, hai nhiệm vụ này thêm ngộ đạo, tương đương với ba nhiệm vụ, kiếm được lớn đây.
Vị trí hiện tại của Tần Thiên là trong rừng núi, trong rừng có không ít yêu thú.
Nhưng Tần Thiên nhờ có dao phay cùng thân thể mạnh mẽ cũng không sợ.
Chỉ là hiện tại hắn không có linh lực, nên đi rất chậm.
Đi một hồi, hắn nghe thấy tiếng la hét của ai đó phía trước không xa, nên vội vàng chạy tới.
Khó khăn lắm mới gặp được một người, hắn không muốn đó lại là một cái xác chết.
Đợi hắn chạy tới thì thấy một con cự mãng Niết Bàn cảnh đang cắn chân một người, chuẩn bị nuốt vào bụng.
Tần Thiên sao để loại bi kịch này xảy ra được, vội vàng dùng dao phay phóng tới như phi tiêu.
Hắn khỏe lắm, nên dao phay liền bay đến đầu cự mãng trong tích tắc.
"Đông!"
Dao phay cắm thẳng vào mắt cự mãng.
Cự mãng đau đớn hét lên, miệng cũng nới lỏng, người trong miệng rơi xuống đất.
Tần Thiên nhanh chóng chạy tới, đấm một quyền vào chỗ yếu của cự mãng.
Cự mãng như đạn pháo, lùi về phía sau đâm gãy cây lớn phía sau lưng.
Tần Thiên nhanh chóng đuổi theo, rút dao phay của mình ra, lại chém mấy nhát.
Cuối cùng cự mãng hoàn toàn tắt thở.
Lúc này, Tần Thiên nhìn về phía người đàn ông trung niên bên cạnh, giờ mặt hắn xanh mét, rõ ràng trúng độc.
Nhưng Tần Thiên hiện tại không dùng được trữ vật giới chỉ, nên không có cách nào giải độc cho ông ta.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn nhìn thi thể cự mãng, nghĩ đến gan cự mãng có lẽ giải độc được.
Vì thế hắn chạy tới móc gan cự mãng, rồi nhét vào miệng người trung niên.
Rất lâu sau.
Người trung niên đã hết độc, nhưng vết thương trên người vẫn rất nặng, hôn mê bất tỉnh.
Tần Thiên dùng dao phay rạch ngón tay, sau đó nhỏ một giọt máu vào miệng người trung niên.
Không bao lâu, người trung niên tỉnh lại.
Tần Thiên bỗng thấy mình giống như thịt Đường Tăng, một giọt máu cũng có thể cứu người sắp chết.
Người trung niên tỉnh lại liền quỳ xuống trước mặt Tần Thiên, cảm động rơi nước mắt.
Cảm giác sống sót sau tai nạn này hắn không diễn tả được, nhất là nhà ông ta còn có một lão bà ốm yếu cùng một đứa con năm tuổi.
Nếu ông ta chết, gia đình mất đi chỗ dựa thì còn gì khác sụp đổ trời xanh.
Sau đó Tần Thiên bắt đầu hỏi thăm vị trí Hạo Thiên Đế Quốc.
Trùng hợp người trung niên cũng là người Hạo Thiên Đế Quốc, ông ta ra ngoài là để săn yêu thú phụ thêm thu nhập cho gia đình.
Sau khi hai người làm quen, Tần Thiên biết ông ta tên là Ngưu Sơn.
Ngưu Sơn theo hiệu ý của Tần Thiên đem xác cự mãng cất đi, Tần Thiên không cần thứ này.
Vì yêu cầu nhiệm vụ của hệ thống là không được dùng vũ lực.
Tần Thiên theo Ngưu Sơn đi hơn nửa ngày, tới biên cương của Hạo Thiên Đế Quốc, một thành tên là Thanh Vân Thành.
Vào thành rồi mới thấy thành nhỏ này rất náo nhiệt, không ít võ giả qua lại.
Ngưu Sơn giới thiệu: "Vì thành chúng ta gần Thanh Vân Sơn Mạch nên các võ giả đi săn khá đông."
Tần Thiên theo Ngưu Sơn đến nhà ông ta, nhà ông ta cũng khá lớn, diện tích phải năm trăm mét vuông, trước cửa còn có một cái tiểu viện.
Tới đó, hắn thấy được vợ Ngưu Sơn và đứa con trai sáu tuổi.
Con trai thì rất đáng yêu, còn sắc mặt của vợ ông ta thì khá tệ.
Qua Ngưu Sơn giới thiệu thì biết, lúc trước bà bị thương để lại di chứng.
Nên Ngưu Sơn phải thường xuyên ra ngoài săn bắn kiếm linh thạch mua đan dược trị thương, duy trì thương thế cho vợ không chuyển biến xấu.
Máu của Tần Thiên tuy có thể cứu, nhưng hắn không định làm vậy.
Vì hắn không có nghĩa vụ đó, cũng không muốn lộ ra sự đặc biệt của mình.
Sau khi Ngưu Sơn biết Tần Thiên định ở Thanh Vân Thành thì rất vui.
Liền cho hắn một ngôi lầu nhỏ hai tầng, tầng một là cửa hàng, tầng hai là chỗ ở.
Tần Thiên cũng không khách sáo, nhận một cách thản nhiên.
Vào trong phòng, Tần Thiên đầu tiên là dọn dẹp một chút.
Sau đó mới bắt đầu nghĩ xem mình làm sao kiếm tiền linh thạch.
Nghĩ tới nghĩ lui hắn quyết định vẽ truyện tranh, trước kia hắn cũng thường xem truyện tranh với tiểu thuyết.
Những câu chuyện hắn thấy hay sẽ vẽ lại.
Nghĩ một lúc, hắn quyết định vẽ Bạch Xà truyện.
Vì hắn thấy loại tình yêu người và yêu, trong mắt tu giả sẽ rất mới lạ.
Đầu tiên, hắn vẽ Bạch nương tử, sau khi vẽ xong hắn rất hài lòng.
Vì Bạch nương tử trong tranh là hắn tham khảo từ hai đại mỹ nhân là Bạch Tiểu Như và An Diệu Lăng.
Còn Hứa Tiên thì hắn lại lấy tướng mạo của mình, nên càng vừa ý hơn.
Tần Thiên cứ thế vẽ liền ba ngày, một mạch hoạch định xong những tình tiết kinh điển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận