Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 2084: Anh liệt đường (length: 8233)

Trở lại Sáng Thế Thần Điện, Tần Thiên thấy được một vài người quen mặt.
Trong đó có một ít là người trước kia đuổi giết hắn!
Giờ phút này, những người này cũng không dám tới gần hắn, bởi vì trong mắt bọn hắn, Tần Thiên chính là một kẻ cuồng sát nhân, không vừa ý liền giết người loại kia.
Đáng sợ nhất là, người này là cái đầu nóng, giết người không để ý hậu quả.
Mà những người trước đó không tham gia đánh giết Tần Thiên, thì nhìn Tần Thiên với ánh mắt thiện ý.
Bởi vì bọn họ cảm giác loại yêu nghiệt này, tương lai thành tựu chắc chắn không thấp.
Tần Thiên cũng không có ý muốn kết giao với người khác, hắn được một vị nữ thần hầu của thần điện dẫn đi làm lễ nhậm chức Đại thống lĩnh.
Đồng thời nhận được một tiểu đội ba mươi người, ba mươi đội viên này tất cả đều là cảnh giới Tạo Hóa đại chí. Nhiều như vậy Tạo Hóa Đại Thiên Tôn, lập tức làm Tần Thiên có cảm giác như gặp ngoài đường.
Nhưng kỳ thật đây cũng là thần vệ cấp cao nhất của Sáng Thế Thần Điện.
Tiếp đó, lại sắp xếp cho hắn một trang viên riêng.
Tần Thiên thu xếp xong liền bắt đầu tìm người dò hỏi về chuyện biến số thi thể.
Cuối cùng, hắn thăm dò được biến số thi thể được giấu ở anh liệt điện của Sáng Thế.
Chỉ là giấu ở đâu trong anh liệt điện thì không ai biết.
Anh liệt điện là nơi chôn cất chư thần, cảnh giới thấp nhất đều là Sáng Thế thần vương.
Thăm dò được tin tức xong, Tần Thiên liền thừa lúc đêm tối đến anh liệt điện.
Trong một đại điện.
Phạm Yến và Tả Thiên Sách đang hôn nhau say đắm, quần áo xộc xệch.
Mà đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Hai người vội vàng chỉnh lại quần áo, rồi hô "Vào đi!"
Một thị nữ nhanh chân đến, cung kính hành lễ "Chủ nhân, Đồng Cương mới tìm người dò la chuyện về biến số, hiện giờ đang tiến về anh liệt điện!"
Tả Thiên Sách nghe vậy, lông mày lập tức nhíu lại "Hắn đi nơi đó làm gì? Còn dò la biến số thi thể!"
"Chẳng lẽ hắn có ý định gì với thi thể biến số đó?"
Nghĩ đến đây, hắn nhanh chân đi về phía anh liệt điện.
Đến nơi thì vừa vặn nhìn thấy Tần Thiên đang dò xét thứ gì đó, hình như đang tìm cơ quan.
"Đồng, ngươi thật to gan, dám nửa đêm chạy tới đây trộm biến số thi thể!" Tả Thiên Sách lúc này quát lớn một tiếng.
Hắn cố ý dùng âm thanh rất lớn, là muốn kinh động người xung quanh và tầng lớp cao của thần điện, như vậy thì hắn không cần sợ Tần Thiên.
Tần Thiên nghe tiếng thì có chút nhíu mày, hắn hiểu được mình đang bị giám thị!
Lấy lại bình tĩnh, hắn quay đầu nhìn Tả Thiên Sách "Ta bất quá chỉ tới đây dạo chơi mà thôi, ngươi vì sao muốn vu hãm ta? Là cảm thấy ta không dám động thủ với ngươi ở đây sao?"
Tả Thiên Sách khinh thường cười một tiếng "Liệu mà ngươi không nhận, ta có nhân chứng, chỉ cần lấy ra ký ức của hắn, xem ngươi còn có thể biện bạch thế nào!"
Nhân chứng?
Tần Thiên nhìn quanh, rất nhanh thấy một thần vệ ánh mắt né tránh.
Thần vệ này chính là người được phân đến dưới tay hắn.
Rõ ràng là người của Tả Thiên Sách.
"Ngươi dám phản bội ta?" Tần Thiên lạnh giọng nói.
Thần vệ luống cuống vội vàng trốn sau lưng Tả Thiên Sách, sau đó cười lạnh nói "Thế nào gọi là phản bội? Ta vốn chính là người của Tả gia!"
Khóe miệng Tần Thiên hơi nhếch lên "Phản bội cấp trên, chính là tội chết!"
Vừa dứt lời, phía sau thần vệ, một thanh kiếm phá không lao ra, xoẹt một tiếng, liền xuyên qua thần vệ.
Nhát kiếm này, chính là huyết kiếm trời lâm mà Tần Thiên lén dùng, là chiêu lưu lại để dùng sau của hắn khi mới tới.
Không ngờ thật sự có tác dụng.
Huyết kiếm trời chém giết thần vệ xong, liền trở về trong tay Tần Thiên.
Tả Thiên Sách thấy thế lập tức giận tím mặt, hắn giận dữ chỉ vào Tần Thiên "Ngươi thật là to gan chó, lại dám giết nhân chứng trước mặt mọi người, ngươi đây là chột dạ!"
"Ngươi chờ đó, nơi này nhiều người nhìn như vậy, ngươi đừng hòng trốn tội!"
Tần Thiên cười lạnh nhìn lại "Nhân chứng? Cái gì mà nhân chứng?"
"Ta vừa rồi bất quá chỉ giết một thuộc hạ phản bội của mình, hắn cấu kết với người ngoài vu hãm chủ tử của mình trước mặt mọi người, đây là điều ai cũng thấy!"
"Ngươi...ngươi đừng hòng đánh trống lảng, nói, có phải ngươi là người của Nghịch Thần Giả?"
Tần Thiên lại nhíu mày, tỏ vẻ vẻ mặt vô tội "Ngươi đang nói cái gì vậy? Thật khó hiểu!"
"Còn giả, ngươi nghe ngóng chuyện biến số thi thể từ thần vệ đó, thăm dò xong, liền ngay đêm chạy đến!"
"Cho nên, ngươi chắc chắn là gián điệp của Nghịch Thần Giả, tới trộm biến số thi thể!"
"Dù sao thì bên Nghịch Thần Giả, không phải lần đầu tiên làm chuyện này!" Tả Thiên Sách kích động nói, hiện tại hắn chính là muốn nhân lúc có nhiều người vây xem ở gần đây, chụp mũ lên Tần Thiên.
Chỉ cần Tần Thiên không thể giải thích, vậy dù nhân chứng đã chết rồi thì hắn cũng sẽ không có kết quả tốt.
Tần Thiên nghe xong lại cười khổ một tiếng "Vốn ta tưởng rằng thiên kiêu của thần điện đều là chính nhân quân tử, lại không ngờ, đều là tiểu nhân độc ác như ngươi!"
"Tiểu tử, sự thật bày ra trước mắt rồi, ngươi còn muốn giở trò, ngươi xem tất cả mọi người đều là ngu ngốc chắc?" Tả Thiên Sách lạnh lùng nói.
Sự thật?
Tần Thiên nhìn Tả Thiên Sách với vẻ mặt vô tội "Ta chỉ là nghe chuyện về cuộc chiến giữa các thần và biến số thôi, nên đến đây chiêm ngưỡng một chút phong thái anh liệt của các vị thần thôi!"
"Bởi vì có những vị anh liệt này hy sinh, mới có Thần Điện hôm nay!"
"Vậy mà ngươi vì thế mà vu hãm ta sao, lương tâm của ngươi không thấy đau sao?"
"Ngươi đừng có mà nói bậy, ngươi xem mọi người là đồ đần?" Tả Thiên Sách thẹn quá hóa giận!
"Rốt cuộc thì ai mới coi mọi người là kẻ ngu?" Tần Thiên bất bình tức giận "Chuyện Tiềm Long Bảng trước đó, mọi người đều biết, ta vượt qua bảy vạn điểm dị ma, thế mà chỉ đứng thứ hai!"
"Còn ngươi, cái kẻ không ló mặt qua lần nào, lại thành thứ nhất!"
"Đương nhiên, là vì ta không có thế lực, không có hậu thuẫn, nên những cái này ta đều nhận!"
"Nhưng hôm nay, ta chỉ muốn tới bái kiến các vị tiên liệt thôi, ngươi cần thiết phải thế không, nếu thật vì chuyện này mà chọc ngươi không vui, khó chịu, ta có thể xin lỗi ngươi!"
Nói rồi, Tần Thiên liền ôm quyền.
Những người đang vây xem thấy cảnh này, liền lập tức nhíu mày.
Quá đáng!
Tả Thiên Sách này quá đáng!
Trong nháy mắt, ấn tượng của bọn họ về Tả Thiên Sách giảm xuống cực hạn, loại người này, lại là người kế thừa của thần điện.
Nghĩ thôi đã khiến người buồn nôn.
Còn đối với Tần Thiên, bọn họ phảng phất nhìn thấy được bóng dáng của chính mình từ trên người Tần Thiên.
Bởi vì trong số bọn họ, có hơn phân nửa đều là những thiên kiêu trong một ngàn người của Tiềm Long Bảng lần này, mới gia nhập vào thần điện.
Giờ phút này, bọn họ đang nghĩ, chẳng lẽ không phải người kế thừa của tứ đại thần điện, thì nên chịu bất công thế sao?
Đồng này chẳng qua là đến chiêm ngưỡng các vị tiên liệt thôi, Tả Thiên Sách cần thiết phải thế không?
Nếu cao tầng của thần điện đều như thế, thì bọn họ thật muốn tính lại, xem có nên bỏ theo Nghịch Thần Giả không.
Tả Thiên Sách cảm nhận được những ánh mắt bất thiện của đám đông vây xem, sắc mặt bỗng chốc trầm xuống.
Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Tần Thiên, cả giận nói "Ngươi dù sao cũng là một thiên kiêu, lại giở mấy trò tiểu xảo này để hủy hoại thanh danh của ta, ngươi không thấy buồn nôn sao?"
"Buồn nôn?"
Tần Thiên lộ ra vẻ mặt kinh ngạc "Ta vừa xin lỗi ngươi rồi, ngươi vậy mà còn thấy ta buồn nôn, lẽ nào mấy vị thiên kiêu của thần điện các ngươi đều ngang ngược càn rỡ, đổi trắng thay đen vậy sao?"
"Có phải những kẻ ngoại lai như chúng ta đây, chỉ cần hơi ưu tú hơn một chút, thì sẽ bị các ngươi chèn ép, thậm chí là giết chết?"
"Có phải các ngươi không cho những người ngoại lai như chúng ta đây một cơ hội nhỏ nào?"
Tần Thiên càng nói càng tức giận phẫn nộ, phảng phất như phải chịu một nỗi oan ức trời giáng, mắt cũng đỏ cả lên!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận