Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 167: An Diệu Lăng tiến Táng Thần thành (length: 7993)

Nhìn thấy Đại Địa Chi Linh cử chỉ này.
Tần Thiên suy đoán, Đại Địa Chi Linh trước đó hẳn là chỉnh Phá Hư lão nhân, nhưng không thành công ngược lại mình ăn phải cái lỗ vốn.
Sau đó hắn chắp tay nói: "Tiền bối, cần bao nhiêu Đại Địa Chi Nguyên mới có thể mở ra phong ấn?"
"Không nhiều, bảy sợi là đủ."
Nghe được Phá Hư lão nhân trả lời, Tần Thiên nhìn về phía sau lưng Đại Địa Chi Linh.
Đại Địa Chi Linh hơi do dự sau đó, đáp: "Có thể."
Sau đó hắn liên tiếp phun ra bảy sợi thổ hoàng sắc Đại Địa Chi Nguyên.
Sau khi phun xong, Đại Địa Chi Linh có chút uể oải.
Tần Thiên thầm nghĩ: "Không có sao chứ?"
Đại Địa Chi Linh lắc đầu, "Nghỉ ngơi một đoạn thời gian sẽ tốt."
Tần Thiên khẽ gật đầu, sau đó đem chiếc nhẫn tháo ra đưa cho Phá Hư lão nhân.
Hắn cũng không sợ Phá Hư lão nhân cướp đoạt, bởi vì với thực lực của Phá Hư lão nhân, muốn cướp đồ của hắn quá đơn giản.
Phá Hư lão nhân tiếp nhận chiếc nhẫn, sau đó thu hồi Đại Địa Chi Nguyên, nói:
"Chờ bảy ngày là đủ." Nói xong liền biến mất không thấy.
Tần Thiên đối hư không nói: "Tiếp theo liền xem tiền bối."
Sau đó Tần Thiên trở lại dưới núi, tranh thủ thời gian này, hắn để Vị Ương mang theo mình cùng đi săn giết cự thần binh.
Có thêm chút thần huyết dự phòng, cũng có thêm chút át chủ bài.
Về chuyện đánh giết cự thần binh này, bạch bào thủ hộ giả biểu thị hắn không tham gia.
Bởi vì theo một ý nghĩa nào đó, những cự thần binh này cùng ý nghĩa sự tồn tại của hắn không khác biệt lắm.
Đồng thời hắn cũng hi vọng Tần Thiên đừng săn giết quá nhiều, nếu không sẽ gặp phải chuyện không hay.
Tần Thiên nghe lọt tai, sau đó mang theo Vị Ương cùng đi săn giết.
Đại Địa Chi Linh cũng đi theo.
Chỉ có điều hiện tại trạng thái của hắn không tốt lắm, không có sức chiến đấu.
Ngay lúc bọn hắn đang săn giết cự thần binh.
Táng Thần thành đến một nữ tử, nàng chính là An Diệu Lăng.
Nàng về Tần phủ tu dưỡng hơn nửa tháng, nhưng Tần Thiên vẫn chưa trở về.
Điều này khiến nàng có chút không yên.
Thế là nàng một mình đi tới Táng Thần thành, muốn xông vào gặp Tần Thiên.
Nàng đi vào lối vào Táng Thần thành, lúc này lối vào có mười cự thần binh.
Nàng vừa tới gần, liền có hai cự thần binh bị kích hoạt.
Cự thần binh bị kích hoạt hướng phía An Diệu Lăng một cước giẫm tới.
An Diệu Lăng nhanh chóng né tránh, trở tay một kiếm, sử xuất luân hồi trong chớp mắt.
Vụt một tiếng.
Một đạo bạch quang hiện lên.
Sau khi bị An Diệu Lăng một kiếm này trúng đích, cự thần binh trực tiếp cứng đờ bất động.
Một lát sau hai cự thần binh tự động trở về vị trí, biến thành trạng thái chưa kích hoạt.
Tình huống này khiến An Diệu Lăng có chút mơ hồ.
Nhưng bây giờ nàng không quản được những điều này, trực tiếp đi vào bên trong.
Đi vào Táng Thần thành, nàng nhìn thấy một tòa thành trì lớn như vậy có chút lạc lối.
Thế là nàng bắt đầu tìm kiếm khắp nơi dấu vết của Tần Thiên.
Một bên khác.
Tần Thiên cũng vẫn đang săn giết cự thần binh.
Trong lúc săn giết thời gian trôi qua rất nhanh.
Dưới sự phối hợp của hắn và Vị Ương, giải quyết hết cự thần binh này đến cự thần binh khác.
Quá trình đánh nhau rất ngắn, phần lớn thời gian đều dùng để tìm kiếm.
Sau khi có được năm giọt thần huyết, Tần Thiên liền dừng lại.
Thêm vào một giọt trên người, hắn tổng cộng có sáu giọt thần huyết, đủ rồi.
Giết nữa hắn sợ phức tạp.
Bạch bào thủ hộ thần, hắn còn nhớ.
Trở lại Ngự Lâm Sơn, Tần Thiên đợi một ngày rưỡi, lão nhân xuất hiện lần nữa, đem chiếc nhẫn giao cho Tần Thiên.
Chiếc nhẫn đã được giải phong hoàn thành.
Tần Thiên tiếp nhận dò xét một chút, trong nhẫn ẩn chứa không ít đại địa chi lực.
Đồng thời nó còn có thêm một kỹ năng, gọi là Đại Địa thủ hộ.
Hắn có thể cho mình hình thành một vòng phòng hộ ngăn cản công kích.
Nhưng hắn cùng thuấn di, đều có thời gian hồi chiêu.
Thời gian hồi chiêu của Đại Địa thủ hộ là 30 giây, hơi dài.
Tần Thiên đoán, sau khi dung hợp chiếc nhẫn thứ ba thì thời gian hồi chiêu sẽ ngắn lại.
Cũng không biết lực phòng ngự của Đại Địa thủ hộ như thế nào.
Thế là hắn nhìn về phía Phá Hư lão nhân: "Tiền bối, phòng ngự của Đại Địa thủ hộ thế nào?"
"Cũng không tệ, chắc có thể đỡ ta một chiêu."
Tần Thiên ngẩn ra.
Nhưng lập tức nghĩ tới, Phá Hư lão nhân chính là siêu cấp cường giả sống ít nhất mười mấy vạn năm trở lên.
Nghĩ đến đây, Tần Thiên vẫn rất hài lòng.
Phá Hư lão giả tiếp tục nói: "Lực phòng ngự cụ thể của nó liên quan đến thực lực của ngươi, nếu ta nghiêm túc, một chiêu cũng đỡ không nổi cũng không chừng."
Tần Thiên nhẹ gật đầu.
Lập tức cùng lão giả cáo biệt, Vị Ương vẫn chờ hắn cùng nhau báo thù.
Kéo dài lâu như vậy, chắc Vị Ương cũng sắp không nhịn được.
Vừa xuống núi, Tần Thiên liền thấy bạch bào thủ hộ linh vội vàng chạy tới.
"Có một nữ nhân đang tìm ngươi, hiện tại nàng cùng Huyễn Ma đánh nhau rồi."
"Nữ nhân? Nữ nhân nào?" Tần Thiên nghi ngờ hỏi.
Bạch bào thủ hộ linh vung tay lên, một hình ảnh hiện ra.
Trong hình ảnh, hai người đang đánh nhau lại chính là An Diệu Lăng và Huyễn Ma.
Nhìn thấy mái tóc trắng của An Diệu Lăng, Tần Thiên lập tức nổi giận.
Hắn hỏa tốc chạy đến nơi các nàng đánh nhau.
Trong lòng cũng vô cùng nóng nảy, bởi vì thực lực của Huyễn Ma quá mạnh.
Mà An Diệu Lăng chỉ mới đột phá đến Chí Tôn.
Nếu như An Diệu Lăng xảy ra chuyện, mình làm sao có thể chấp nhận.
Nhìn thấy Tần Thiên cảm xúc thay đổi lớn rồi chạy đi, Vị Ương cũng mau chóng đuổi theo.
Phía sau, Đại Địa Chi Linh đi theo hô: "Chờ ta với!"
Vị trí của Tần Thiên cách chỗ Huyễn Ma vẫn còn một khoảng cách.
Cho nên Tần Thiên không ngừng gia tốc, tranh giành từng giây từng phút.
Về sau, hắn trực tiếp dùng trạng thái người kiếm hợp nhất để di chuyển.
Hắn đem toàn bộ thần lực trong cơ thể chuyển hóa thành linh khí, để bù vào sự tiêu hao của người kiếm hợp nhất.
Sau khi người kiếm hợp nhất, tốc độ của Tần Thiên tăng vọt, khi hắn chạy đến thì An Diệu Lăng đã có chút không vững.
Còn Huyễn Ma thì đang thần tình không nhất định suy nghĩ cái gì.
Kỳ thật hắn đã sớm có thể giết An Diệu Lăng.
Nhưng hắn không dám, bởi vì An Diệu Lăng sử dụng chính là luân hồi chi lực.
Hắn nghi ngờ An Diệu Lăng là truyền nhân của một mạch luân hồi.
Vào thời đại thần thoại, không ai muốn trêu chọc một mạch luân hồi.
Nhất là các hậu bối của một mạch luân hồi.
Nếu ngươi giết bọn họ.
Trưởng bối của một mạch luân hồi, có thể dùng luân hồi chi lực truy tìm bản nguyên, tìm ra hung thủ.
Hơn nữa bọn họ còn có thể dùng nhân quả luân hồi, trực tiếp giết người từ xa.
Cho nên, coi như ngươi trốn cũng vô dụng.
Tần Thiên trong chớp mắt đi đến bên cạnh An Diệu Lăng, ôm nàng vào lòng.
Sau khi nhìn thấy Tần Thiên, chấp niệm trong lòng An Diệu Lăng cũng tan biến, trực tiếp ngất đi.
Tần Thiên nhìn về phía Huyễn Ma, cơn giận vô tận như muốn bao phủ hắn.
Sau đó hắn nhẹ nhàng đặt An Diệu Lăng xuống đất, bố trí một trận pháp phòng ngự, sau đó quay sang trợn mắt nhìn Huyễn Ma.
Huyễn Ma nhíu mày, không vui nói: "Trừng gì mà trừng."
Vừa nói xong, Vị Ương cũng chạy đến.
Tần Thiên chỉ An Diệu Lăng trên đất, nói: "Giúp ta chiếu cố nàng một chút."
Sau khi Vị Ương gật đầu, Tần Thiên trực tiếp lấy ra một giọt thần huyết, bắt đầu thi triển Nhiên Huyết Thuật.
Thực lực trong nháy mắt tăng vọt, sau đó hắn lấy Bạo Huyết Kiếm trực tiếp chém về phía Huyễn Ma.
Huyễn Ma cũng có chút nổi giận, tiểu tử này lại dám xem thường hắn.
Còn muốn cùng mình đơn đấu.
Thế là hắn trực tiếp triệu hồi ra phân thân, vây công Tần Thiên.
Vị Ương giơ thanh hắc thiết kiếm trong tay, chăm chú nhìn hai người đang đánh nhau giữa sân, tùy thời chuẩn bị ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận