Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 361: Vạn phật chi lực (length: 8020)

Tần Thiên khẽ gật đầu, vừa nhìn về phía quyển cổ tịch khác "Đại Nhật Vị Lai Kinh", đây là công pháp tu luyện đạo cảnh.
Hắn có Vĩnh Hằng Tự Tại Đại Pháp cho nên không cần.
...
Tần Thiên xem hết từng quyển cổ tịch.
Cuối cùng, hắn chọn ba quyển.
Thứ nhất là "Đời Sau Trải Qua", bản này hắn chuẩn bị đưa cho Phạm Thanh Nguyệt, Phạm Thanh Nguyệt lập tức liền muốn nhập đạo, về sau cũng là chiến hữu trung thành nhất của hắn.
Cuốn thứ hai là "Di Lặc Đạp Trời Bước", đây là bí tịch thân pháp đạo cảnh mà Tần Thiên hiện tại cần nhất, có cái này cũng không cần học Chỉ Xích Thiên Nhai.
Tần Thiên xem qua đại khái, "Di Lặc Đạp Trời Bước" vô cùng huyền ảo.
Trong thời gian ngắn nhiều nhất có thể bước ra chín bước, mỗi một bước đều giống như một lần dịch chuyển khoảng cách ngắn.
Hơn nữa mỗi bước ra một bước, còn có thể làm cho khí tức uy áp của mình mạnh lên, từ đó tạo áp chế đối với địch nhân.
Nếu như trước đó hắn nghênh chiến sáu người Độn Không Pháp Vương, mà biết "Di Lặc Đạp Trời Bước" này, vậy hắn có lẽ không cần dùng đến Chồng Huyệt liền có thể giải quyết những người kia.
Cuốn thứ ba là "Vạn Phật Chi Lực".
Nó tương tự đốt huyết thuật, là bí pháp tăng thực lực lên trong thời gian ngắn.
Đốt huyết thuật đã lỗi thời, vừa vặn có thể dùng cái này để bù vào.
Nguyên lý của môn công pháp này là dẫn động Vạn Phật Chi Lực gia thân, để đề thăng thực lực của mình.
Nhưng tu luyện Vạn Phật Chi Lực cần hình thành một viên Xá Lợi trong cơ thể, dùng phật lực ẩn chứa trong Xá Lợi để tăng cường bản thân.
Nhưng Tần Thiên không có Xá Lợi, nếu muốn tu luyện ra Xá Lợi, thế nào cũng cần hơn trăm năm, bất quá Tần Thiên quyết định dùng Vạn Phật Xá Lợi để thay thế.
Hắn chuẩn bị đem Vạn Phật Xá Lợi dung nhập vào trong cơ thể mình, trở thành Xá Lợi bản mệnh.
Như vậy hắn có thể mượn nhờ Vạn Phật Xá Lợi để thôi động Vạn Phật Chi Lực gia thân.
Cất kỹ ba quyển cổ tịch xong, Tần Thiên nhìn về phía lão tăng quét rác: "Tiền bối, ta đã chọn xong, vậy ta xin phép đi trước."
Lão tăng quét rác khẽ gật đầu: "Hữu duyên gặp lại."
Lập tức trước mắt Tần Thiên thoáng một cái, lại xuất hiện ở lầu chín Tàng Kinh Các.
Hắn nhìn xuống phía dưới, Phạm Thanh Nguyệt và những người khác vẫn còn đang trích lục phật kinh, nhưng tốc độ không nhanh lắm.
Mỗi khi các nàng viết xuống một chữ phật đều rất tốn sức.
Việc sao chép phật kinh nhanh hay chậm, cũng liên quan tới tu vi và cảnh giới lĩnh ngộ Phật pháp.
Tần Thiên lấy Di Lặc Đạp Trời Bước ra xem, trước tiên đem những gì mình có thể hiểu rõ nắm bắt.
Chỗ nào không hiểu lại đi hỏi Phạm Thanh Nguyệt, dù sao đây là công pháp phật môn, ẩn chứa không ít phật lý.
Trong lúc học tập, thời gian trôi qua rất nhanh, bất giác Tần Thiên đã bị một giọng nói già nua đánh thức: "Ba ngày đã đến, hi vọng chư vị lĩnh hội tốt những gì đã ghi chép được về Phật pháp."
Lập tức thân hình Tần Thiên bọn người thoáng một cái, bị truyền tống đến bên ngoài Vạn Phật Tự.
Tuệ Nhã mấy người đều chưa thoả mãn, lần sao chép phật kinh này tạo nên những rung động không nhỏ trong các nàng.
Nếu như trở về ngộ ra được những phật lý này, thì sau này đột phá đạo cảnh cũng không phải là không thể.
Lập tức đám người chắp tay bái Tần Thiên, đồng loạt nói tạ!
Sau đó liền cáo từ về bế quan lĩnh hội, Phạm Thanh Nguyệt vốn cũng định trở về Từ Hàng Kiếm Trai, nhưng bị Tần Thiên gọi lại.
Tần Thiên lấy "Đời Sau Trải Qua" đưa cho Phạm Thanh Nguyệt, Phạm Thanh Nguyệt vô thức nhận lấy lật xem.
Xem tới đây, đôi mi thanh tú của nàng liền kinh ngạc giật mình, đôi mắt tinh tường mở to, cái miệng nhỏ hé mở, trực tiếp ngơ người ra, có chút trầm mê.
Tần Thiên đi tới vỗ vỗ vai Phạm Thanh Nguyệt: "Đừng xem nữa, tặng cho ngươi."
Phạm Thanh Nguyệt lấy lại tinh thần, nàng ngẩng mắt nhìn về phía Tần Thiên, kinh ngạc nói: "Tặng… Tặng cho ta?"
Tần Thiên khẽ gật đầu: "Ta không tu phật đạo, giữ lại cũng vô dụng, ngươi cứ cầm lấy đi."
Phạm Thanh Nguyệt nâng Vị Lai Kinh trân trọng trong tay, sắc mặt trở nên phức tạp.
"Vị Lai Kinh" này đối với nàng mà nói còn trân quý hơn cả đạo khí.
Mà nam nhân trước mắt lại đưa nó cho mình như vậy.
Nhìn vẻ mặt của Phạm Thanh Nguyệt, Tần Thiên không nhịn được cười nói: "Nghĩ cái gì vậy, ngươi không phải cảm động muốn lấy thân báo đáp đó chứ!"
Gương mặt Phạm Thanh Nguyệt ửng đỏ, lập tức hừ lạnh một tiếng: "Ngươi nằm mơ đi, ta thế nhưng là người xuất gia." Nói xong quay mặt đi chỗ khác, có vẻ thẹn thùng.
Tần Thiên cười, lại lấy ra "Di Lặc Đạp Trời Bước" và "Vạn Phật Chi Lực" đưa cho Phạm Thanh Nguyệt.
"Xem thử đi!"
Phạm Thanh Nguyệt nhận lấy, nhìn lại, lập tức biểu lộ vẻ kinh ngạc lần nữa.
Lúc này Tần Thiên nói: "Ngươi cùng ta đi Thiên Tông đi, ta cần ngươi dạy ta hai môn công pháp này, đương nhiên bản thân ngươi cũng có thể học."
Lúc này Phạm Thanh Nguyệt gật đầu: "Ta và ngươi cùng đi."
Giờ phút này trong lòng nàng vô cùng bất ổn, giống như một cơn sóng lớn ập đến.
Hạnh phúc tới quá đột ngột, lại còn gấp ba, nếu như nàng học được ba môn phật pháp này, chờ nàng nhập đạo về sau, chắc chắn sẽ nghiền ép cùng cảnh giới.
Thiên Tông.
Tần Thiên thu xếp cho Phạm Thanh Nguyệt xong, bèn đi tìm Bạch Tiêu Như nói: "Ta chuẩn bị cùng Phạm Thanh Nguyệt bế quan tu luyện Phật pháp, có thể sẽ cần chút thời gian."
Bạch Tiêu Như khẽ gật đầu, nàng đương nhiên sẽ không có ý kiến gì, dù sao Tần Thiên làm vậy cũng là vì giải quyết nguy cơ điên dại chú.
Đột nhiên, nàng nhìn Tần Thiên, gương mặt xinh đẹp ửng hồng nói: "Ở bên cạnh ta mấy ngày rồi hãy bế quan đi."
Tần Thiên cười, tự nhiên sẽ không từ chối.
Sau đó trong vài ngày, Tần Thiên hưởng trọn sự dịu dàng, tiểu hồ ly dường như so trước kia đã buông thả rất nhiều.
Ba ngày sau, Tần Thiên từ phòng bước ra, vốn chuẩn bị đi thăm con trai, nhưng con trai đã sớm bế quan, dường như đang đột phá Thần Vương.
Thế là Tần Thiên liền trực tiếp đi tìm Phạm Thanh Nguyệt cùng nhau bế quan.
Tần Thiên vừa đi, Bạch Tiêu Như lại trở nên ưu tư, bởi vì nàng đã chuẩn bị chờ Tần Hạo sau khi xuất quan, liền đi Yêu vực Hồ tộc tiếp nhận thí luyện.
Nếu có thể thông qua thí luyện này, không chỉ có thực lực tăng lên, còn có thể đột phá xiềng xích Cửu Vĩ.
Như vậy nàng sẽ không sợ bị tụt lại phía sau không theo kịp bước chân của Tần Thiên.
Hai tháng sau, Tần Hạo đột phá đến cảnh giới Thần Vương xuất quan.
Đêm đó hai mẹ con nói chuyện hồi lâu, Bạch Tiêu Như liền nói ra chuyện mình quyết định rời đi.
Tần Hạo muốn khuyên, nhưng không biết nên khuyên từ đâu, hắn cũng không thể ngăn cản mẫu thân mạnh lên, cho nên hắn chỉ có thể dặn dò.
Ngày hôm sau, Bạch Tiêu Như cùng Đồ Sơn Ảnh Liên xuất phát đi Yêu vực.
Trong mật thất, Tần Thiên vẫn còn đang học tập cùng Phạm Thanh Nguyệt, Phạm Thanh Nguyệt từng chút một giảng giải phật lý liên quan tới hai môn công pháp này cho Tần Thiên.
Tần Thiên trước tiên học xong "Di Lặc Đạp Trời Bước", sau đó mới đến Vạn Phật Chi Lực, học như vậy đã gần ba tháng trôi qua.
Năng lượng điên dại chú đã hoàn toàn được loại bỏ.
Hắn cũng thuận lợi dung hợp Vạn Phật Xá Lợi, đồng thời chứa đựng một lượng lớn phật lực trong Xá Lợi.
Có thể trong thời gian ngắn tăng lên thực lực của Tần Thiên trên diện rộng.
Tu luyện hoàn thành, Tần Thiên liền trực tiếp xuất quan, Phạm Thanh Nguyệt thì tiếp tục bế quan, tĩnh tâm lĩnh hội "Đời Sau Trải Qua", đợi khi nàng xuất quan, chính là thời điểm nàng nhập đạo.
Tần Thiên vừa xuất quan, Tần Hạo đã tìm tới:
"Cha, mẹ đã đi Yêu vực tham gia thí luyện rồi."
"Thí luyện gì, có nguy hiểm không?" Tần Thiên cau mày hỏi.
Tần Hạo lắc đầu: "Nương không nói, nhưng mà ta thấy nàng luôn ưu tư, có lẽ thí luyện này không hề đơn giản."
Nghe vậy, sắc mặt Tần Thiên bỗng biến đổi: "Ta sẽ đi một chuyến tới Yêu vực xem sao." Nói xong liền hóa thành một đạo kiếm quang bay về phía Yêu vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận