Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 829: Ngươi đến a (length: 8358)

Vương trụ ánh mắt hơi nheo lại, hắn nhìn thẳng Tần Thiên: "Ta không ra tay là xem ở Diệu Vân công chúa nể mặt, ngươi đừng tưởng rằng ta sợ ngươi đấy nhé?"
Tần Thiên cười khẩy, hắn ngoắc ngón tay với Vương Trụ: "Ngươi nhào vô đi!"
Lập tức ánh mắt mọi người trong sân đều nhìn về Vương Trụ, muốn xem hắn có dám ứng chiến hay không.
"Ngươi đã thành công chọc giận bản thế tử!" Vương Trụ lạnh lùng nói một câu, bị khiêu khích trước mặt bao nhiêu người thế này, lúc này hắn không thể không xông lên, nếu không còn mặt mũi nào nữa!
Tay phải hắn mở ra, một cây trường thương xuất hiện trong tay, thương múa như rồng, đâm thẳng vào Tần Thiên.
Tần Thiên giơ Thiên Hành kiếm lên, thân kiếm không ngừng phóng lớn, trong kiếm ẩn chứa sát ý và kiếm ý cũng cực kỳ nồng đậm.
Hắn hướng Vương Trụ phía trước, đột ngột đánh xuống một kiếm.
Ầm!
Thương và kiếm va chạm, khiến không gian xung quanh trực tiếp rung chuyển.
Tần Thiên trực tiếp bị lực phản chấn, lùi về phía sau liên tục.
Lúc này hắn cũng cơ bản hiểu rõ thực lực của đối phương, đối phương là nửa bước Siêu Thoát Cảnh đỉnh phong, hơn nữa còn là loại rất mạnh, xem ra phải tốn chút công sức.
Tần Thiên triệu hồi Minh Hồn phân thân ra, cầm kiếm lần nữa xông tới.
Vương Trụ cười khẩy, thương múa như rồng, đâm tới.
Sau đó hai người hóa thành hai đạo ánh sáng, trên không trung không ngừng qua lại lướt nhanh, va chạm.
Trận chiến đấu này còn đặc sắc hơn trước rất nhiều.
Khiến mọi người trong sân nhìn mà xuýt xoa, cảnh giới này dường như đã nhanh vượt qua phạm trù nửa bước Siêu Thoát Cảnh.
Tần Thiên thi triển một lần Trảm Thiên Thất Trọng Sát xong, liền không tiếp tục tùy tiện thi triển.
Bởi vì trên người đối phương có một kiện giáp phòng ngự cực mạnh, hơn nữa đối phương toàn lực phòng ngự, hắn dùng Trảm Thiên Thất Trọng Sát, căn bản không thể gây ra sát thương quá lớn.
Nếu như tiếp tục dùng sẽ gây gánh nặng không nhỏ cho bản thân, dù sao nhục thân của hắn vẫn chưa thể hoàn toàn tiếp nhận được lực lượng của Trảm Thiên Thất Trọng Sát.
Mà Vương Trụ lại càng lúc càng đắc ý, tình huống hiện tại là hắn đang chiếm chút ưu thế, chỉ cần đánh thêm chút nữa, người của Thiên Hình ti sẽ giáng lâm.
Đến lúc đó, Tần Thiên chắc chắn phải chết!
Mà Tần Thiên, hắn tự nhiên cũng hiểu là không thể tiếp tục kéo dài thêm.
Đột nhiên, hắn xông nhanh về phía trước, muốn cận chiến.
Nhưng Vương Trụ căn bản không cho Tần Thiên cơ hội tới gần, từng đạo thương mang đánh ra, trực tiếp bức lui Tần Thiên, hắn từ đầu đến cuối đều giữ khoảng cách nhất định với Tần Thiên.
Đột nhiên, tư một tiếng, hiệu quả tê liệt phát động, Vương Trụ trực tiếp bị tê dại.
Tần Thiên tiến lên một bước, chém kiếm về phía Vương Trụ.
Khi kiếm sắp chạm tới Vương Trụ thì hắn mới hồi phục lại, vì chênh lệch cảnh giới quá lớn, hiệu quả tê liệt chỉ có thể duy trì trong chớp mắt.
Đúng lúc Vương Trụ định kéo dãn khoảng cách thì Minh Hồn phân thân xuất hiện ở phía sau hắn, trực tiếp thi triển Minh Hồn tự bạo!
Ầm một tiếng!
Khí tức của Vương Trụ trong nháy mắt bị đánh loạn, mà kiếm của Tần Thiên cũng chém lên người Vương Trụ, trực tiếp chém hắn bay ra ngoài.
Một giây sau, Tần Thiên thuấn di đến phía sau Vương Trụ, lại là một kiếm chém tới.
Vội vàng phía dưới, Vương Trụ chưa kịp nghĩ nhiều, phản ứng lại chính là một đòn quét ngang, lấy công thay thủ.
Nhưng đòn quét ngang này lại quét trúng Minh Hồn phân thân.
Ầm một tiếng! Vương Trụ trực tiếp bị hất tung, cùng lúc đó, Tần Thiên quả quyết thi triển Sát Phá Thiên.
Đòn tấn công linh hồn kinh khủng trực tiếp tác động lên Vương Trụ, người không có chút phòng bị nào, linh hồn của Vương Trụ trong nháy mắt bị trọng thương, đồng thời nhục thể cũng bị tổn thương không nhẹ.
Màn lật ngược thế cờ đột ngột này cũng làm đám người sững sờ, thần ẩn này lại thắng rồi.
Trong tầng mây chân trời, một lão nhân vuốt râu cảm thán nói: "Kẻ này chiến lực ở nửa bước Siêu Thoát Cảnh, e là đã vô địch, nhưng cảnh giới của hắn lại chỉ là Phá Giới cảnh tam trọng, rốt cuộc là thiên tài từ đâu tới."
"Bất kể hắn từ đâu tới, hôm nay e là khó lành, dù sao hắn đã giết người của Thiên Hình ti, Thiên Hình ti cũng đâu phải nơi nương tay." Một vị lão nhân nói.
"Ôi! Đáng tiếc một vị tuyệt thế thiên tài!"
"Đây chính là tệ nạn của hàn môn xuất thân, mặc hắn yêu nghiệt hay ưu tú đến đâu thì có ích gì! Vẫn khó thoát khỏi cái chết!" Một vị thống lĩnh xuất thân hàn môn, thấp giọng thở dài!
"Nếu thần ẩn này biết nhẫn nhịn, biết chịu nhục, có lẽ hắn vẫn còn cơ hội trưởng thành, chỉ tiếc sát tâm của hắn quá nặng, loại người này, e là khó thành đại khí!" Người nói câu này là Thất công chúa.
...
Khi mọi người nghị luận thì Tần Thiên ra tay lần nữa, Vương Trụ đã bị trọng thương căn bản không phải đối thủ, rất nhanh đã bị Tần Thiên dùng Thiên Hành kiếm, kề ngay giữa chân mày: "Nói, vì sao ngươi muốn nhằm vào ta?"
Nghe Tần Thiên chất vấn, vốn là có chút sợ hãi, Vương Trụ lập tức trở nên phẫn nộ, bởi vì Tần Thiên chạm vào điểm yếu của hắn, hắn nhìn thẳng Tần Thiên, nghiến răng nói:
"Toàn bộ trăng sao thần triều đều biết ta thích Thập Tam công chúa, mà ngươi dám ôm nàng, ngươi nói vì sao ta nhằm vào ngươi?"
"Ta còn chưa từng ôm nàng, ngươi dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì?"
Lúc này vẻ mặt của Vương Trụ vô cùng dữ tợn, vì lòng ham chiếm hữu của hắn đã có chút vặn vẹo.
Điều này cũng có thể liên quan tới xuất thân của hắn, trước đây, trừ Lý Diệu Vân ra, hắn muốn gì được nấy.
Tần Thiên không nhịn được xoa mi tâm, thì ra là do hồng nhan họa thủy!
Nhưng mọi chuyện đã đến nước này, cũng chẳng có gì để nói, hắn đạp một cước lên ngực Vương Trụ.
Vương Trụ lập tức cảm thấy nhục nhã vô cùng, hắn đầy hận ý nhìn về phía Tần Thiên: "Ngươi chờ đó, hôm nay sỉ nhục, về sau ta sẽ đòi lại từ trên người ngươi gấp vạn lần, ta muốn ở ngay trước mặt ngươi, từng người tra tấn người thân của ngươi đến chết!"
Nghe Vương Trụ nói, thần sắc của Tần Thiên càng thêm âm lãnh, sát ý trong lòng cũng dần dần tăng lên.
Trên chân trời, một lão nhân nhìn Vương Trụ đang gào thét dữ tợn, thấp giọng nói:
"Vương thế tử này có cha là tướng quân, ông nội là Thống soái của đại tướng quân Thần Quân, bối cảnh khủng khiếp thế này, hỏi ai dám giết hắn, e rằng ngay cả Đế tử Đế nữ cũng không dám đâu!"
"Vậy thì ngươi lầm rồi!" Thất công chúa trầm giọng nói.
Lão nhân có chút nhíu mày: "Công chúa thấy hắn dám giết người sao?"
Thất công chúa gật đầu: "Ngay cả Đô Úy của Thiên Hình ti hắn còn dám giết, chắc là cũng chẳng e dè gì thân thế của Vương thế tử, hơn nữa, ngươi xem ánh mắt của hắn đi, chính là một sát tinh!"
Nghe vậy, lão nhân ngẩn người, dù thế nào thì sau này thiếu niên này e là sẽ nổi danh toàn bộ trăng sao tinh hệ.
Khi những người xung quanh đang thảo luận thì Tần Thiên dùng chân đạp lên người Vương Trụ hai lần, lạnh giọng nói: "Ngươi không có sau này!"
Nói xong, liền định một kiếm giải quyết Vương Trụ.
Đúng lúc này, một tiếng quát lớn thô kệch vang lên từ chân trời: "To gan! Còn không mau dừng tay?"
Tần Thiên ngẩng đầu nhìn lại, một nam tử trung niên mặc áo giáp màu tím, bên hông đeo kiếm xuất hiện trong sân.
Đôi mắt hắn như kiếm, gắt gao nhìn chằm chằm Tần Thiên, quát lớn: "Còn không mau bỏ chân chó của ngươi ra khỏi người con trai ta?"
Lời này như sấm rền lan tỏa, khiến đám người trong sân một trận xôn xao.
"Vương Đồ tướng quân đến rồi, đó là cường giả ngụy Siêu Thoát Cảnh đấy, thần ẩn này xong đời rồi!"
"Không sai, điện Diệu Vân này tuy cách nội cung không gần, nhưng tính theo thời gian, cường giả của Thiên Hình ti cũng sắp đến rồi."
Nghe tiếng bàn tán trong sân, Tần Thiên không chút dao động, hắn chìm vào suy tư.
Đúng lúc này, một nữ tướng quân từ trong vết nứt không gian bước ra.
Nữ tướng quân mình mặc giáp đỏ, tư thế oai phong lẫm liệt, sự xuất hiện của nàng khiến Vương Đồ nhíu mày, vì nữ tướng quân này là cô của Thập Tam công chúa, Thu Mộc Lan.
Nàng là một tướng quân trong Thần Quân của Nguyệt Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận