Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 1153: Bắt đầu kiếm tiền (length: 7834)

Hôm sau, tin tức An thần nữ muốn tìm đạo lữ truyền khắp bên ngoài vũ trụ các thế lực lớn, chủng tộc.
Các thế lực lớn vì chuyện pháp tướng hư ảnh to lớn kia, đã sớm điều tra về An Diệu Lăng.
Cũng biết An Diệu Lăng vừa mới gia nhập Thời Không Điện, không có tình cảm với ai.
Cho nên không ít lão tổ của các thế lực đỉnh cao đều động tâm tư, muốn lấy danh nghĩa cầu hôn để có được An Diệu Lăng.
Chỉ cần An Diệu Lăng gật đầu, bọn họ liền có thể xuất động cả lão tổ cấp bậc để đoạt, cũng không thành vấn đề.
Nhưng nếu không đồng ý, vậy thì hết cách, dù sao "dưa hái xanh không ngọt".
Lập tức các lão tổ của các thế lực lớn, nhao nhao phái thiên kiêu ưu tú nhất dưới trướng đến, còn mình thì âm thầm đi theo.
Lại một ngày trôi qua.
Tần Thiên đang cùng An Diệu Lăng vuốt ve an ủi thì đột nhiên nhận được Lạc Ly Nguyệt truyền âm.
Lập tức hai người vội vàng sửa sang quần áo lại rồi mở cửa đón.
Rất nhanh, Lạc Ly Nguyệt đi đến, nàng đánh giá hai người xong thì lộ ra nụ cười nhàn nhạt, rõ ràng đã đoán được vừa rồi hai người đang làm gì!
"Tiền bối, chuyện siêu cấp đấu giá hội có kết quả chưa?"
"Có kết quả rồi, vì việc này của ngươi ta phải năn nỉ sư phụ hai ngày, nàng mới đồng ý!"
Nghe vậy, Tần Thiên lập tức vui mừng khôn xiết: "Vất vả tiền bối!"
"Không cần khách khí, đều là người một nhà cả, bất quá sư phụ tuy đồng ý mở lại siêu cấp đấu giá hội, nhưng giá cả sẽ không thấp, chỗ ta còn có chút ít tích lũy có thể cho công tử, bất quá vẫn không đủ mua thần dược ba ngàn vạn năm này."
"Cho nên chính Tần công tử cũng cần phải chuẩn bị một chút."
Tần Thiên gật đầu: "Ta đã biết, ta sẽ chuẩn bị!"
Giờ phút này hắn đã quyết định, sau khi trở về liền đem toàn bộ dược liệu trong tay luyện thành đan dược, rồi bán cho Thời Không Điện, dùng đó để tích lũy tài phú.
Sau đó, Lạc Ly Nguyệt muốn đi Sơn Hà Ấn tu luyện, Tần Thiên không nghĩ nhiều, trực tiếp mang nàng vào.
Ra ngoài, hắn cho Lạc Ly Nguyệt sắp xếp một cung điện, còn mình thì về phòng bắt đầu luyện đan.
Hắn đầu tiên lấy một cái đan lô ra bắt đầu rèn luyện dược liệu.
Rèn luyện xong thì bắt đầu luyện chế, trong nháy mắt, một ngày thời gian trôi qua.
Hắn luyện tất cả dược liệu tốt nhất trong tay thành đan dược.
Hắn cầm đan dược định tìm Lạc Ly Nguyệt, nhưng nghĩ đan dược trong tay phẩm giai cũng không cao, không cần thiết làm phiền nàng.
Nghĩ đến đây, Tần Thiên liền trực tiếp ra Sơn Hà Ấn gọi Thu Hương đến.
Thu Hương thấy Tần Thiên chủ động gọi mình đến, thì vui mừng khôn xiết.
Vào cửa, nàng đến trước người Tần Thiên, cung kính thi lễ: "Ra mắt công tử!"
Cái cúi người khẽ này, ngực một trận nhấp nhô!
Tần Thiên có chút nghi ngờ đối phương đang quyến rũ mình.
Thu Hương thấy Tần Thiên nhìn chỗ kiêu ngạo của mình, thì lập tức cười duyên một tiếng: "Nếu công tử cần, ta có thể!"
Vừa nói, nàng đã kéo ra dải lưng trắng.
"Cái này..." Tần Thiên lập tức nhận lấy một dụ hoặc không nhỏ, bởi vì dáng người cùng dung mạo của Thu Hương, tuyệt đối được xem là thượng giai.
Ngay lúc hắn có chút ngây người ra thì.
Thu Hương đi ra sau lưng Tần Thiên, ôm lấy hắn.
Cảm xúc phía sau lưng khiến hắn cảm nhận được quy mô không hề nhỏ.
Lại thêm hơi thở thơm như lan, khiến cơ thể Tần Thiên lập tức cứng đờ.
Cũng may là An Diệu Lăng không có ở đây, nếu không thì sẽ xảy ra chuyện lớn!
Lập tức hắn hít một hơi thật dài rồi nhún vai nói: "Ngươi đứng đắn một chút, ta gọi ngươi đến là có chuyện chính sự!"
Giọng Tần Thiên có chút nghiêm túc, Thu Hương lập tức không dám làm gì quá phận nữa.
Nàng vội vàng chỉnh lại quần áo, đi đến trước mặt Tần Thiên, cắn nhẹ môi dưới, yếu ớt nói: "Công tử có việc gì xin phân phó!"
Tần Thiên đem đan dược mình đã luyện ra đều lấy ra đưa cho Thu Hương: "Giúp ta bán được giá tốt!"
Thu Hương nhận lấy xem một chút rồi nói: "Vậy ta giúp ngài dùng danh nghĩa An thần nữ bán cho Thời Không Điện đi!"
"Nếu lấy danh nghĩa An thần nữ thì được thu mua với 85% giá, còn nếu lấy danh nghĩa ngài thì e là chỉ được nhiều nhất 60%!"
"Được, ngươi cứ dùng danh nghĩa Diệu Lăng giúp ta xử lý, sau khi xử lý xong, số tiền bán được thì đổi hết thành thần dược cho ta, ta muốn tiếp tục luyện đan!"
"Trình độ luyện đan của công tử thế nào? Nếu trình độ của công tử không tệ, ta có thể thay ngài mua những dược liệu tốt hơn, như vậy cũng tiết kiệm được thời gian!"
"Vậy thì cứ gắng sức lấy lòng một chút!" Nói rồi Tần Thiên đưa cho Thu Hương hơn trăm triệu pháp tắc chi hạch đã tích góp: "Cả những cái này cũng dùng hết đi!"
"Được, ta đi làm ngay! Nhanh chóng làm xong cho ngài!"
"Ừm, đi đi!" Tần Thiên gật đầu.
Thu Hương không rời đi ngay, nàng có chút do dự nhưng vẫn lên tiếng hỏi: "Công tử vừa nãy có phải là ghét bỏ ta không? Kỳ thực ta vẫn là thân trong sạch!"
"Không phải ghét bỏ, là trong lòng ta đã có người rồi!" Tần Thiên nghiêm mặt nói.
Trong nháy mắt Thu Hương nghĩ đến An thần nữ, lập tức có chút tự ti cáo lui rời đi.
Tại chỗ, Tần Thiên cảm thấy tâm không thể bình tĩnh nổi, bị Thu Hương đốt lên lửa rồi.
Ngọn lửa này không tắt thì e là sẽ ảnh hưởng đến trạng thái tu luyện.
Lập tức hắn quay người tiến vào Sơn Hà Ấn, đến phòng An Diệu Lăng.
Thấy An Diệu Lăng không ở vào trạng thái tu luyện mấu chốt thì.
Hắn một tay ôm nàng vào lòng, cưỡng ép cắt ngang việc tu luyện của nàng.
An Diệu Lăng trừng mắt nhìn Tần Thiên một cái, nói: "Ngươi làm gì vậy? Đừng có luôn nghĩ đến những chuyện đó!"
"Vừa rồi ta đi tìm Thu Hương, để nàng giúp ta xử lý đan dược trong tay, kết quả nàng quyến rũ ta!" Tần Thiên nói thẳng.
An Diệu Lăng lập tức nhíu mày, nàng nhìn Tần Thiên: "Cho nên?"
"Ta đương nhiên là cự tuyệt nàng, đồng thời giáo huấn nàng dừng lại!"
Nghe vậy, lông mày của An Diệu Lăng dần dần giãn ra.
Lúc này Tần Thiên nhếch miệng cười một tiếng: "Vậy có phải ngươi nên thưởng cho ta chút gì đó không, giúp ta dập lửa!"
An Diệu Lăng chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, đến lúc này nàng mới biết những lời vừa rồi của Tần Thiên là một cái bệ đỡ, chuẩn bị cho chuyện xấu thôi!
Nàng đưa tay ngọc lên chặn miệng Tần Thiên lại, rồi chững chạc nói: "Ngươi về sau phải thành thật một chút, đừng có luôn thừa dịp ta không có ở đây, ra ngoài với mấy nữ nhân khác, thật là không rõ!"
"Sự nhẫn nại của ta cũng có giới hạn thôi, đừng có thách thức giới hạn cuối cùng của ta!"
Tần Thiên chăm chú gật đầu, đồng thời cũng tự khuyên bảo mình, phải chú ý giữ chừng mực khi đối mặt với những người phụ nữ khác.
Hắn không muốn thách thức giới hạn cuối cùng của An Diệu Lăng, cũng không nỡ An Diệu Lăng phải đau lòng, bởi vì nàng quá tốt.
Có nàng ở bên cạnh, cuộc sống của mình thú vị hơn nhiều.
Sau này, người duy nhất mà hắn muốn đẩy ngã, chỉ có Giang Khinh Tuyết!
Hắn có một tình cảm đặc biệt với Giang Khinh Tuyết, là loại không cách nào dứt bỏ được.
Tình cảm đặc biệt này, có thể là liên quan đến kiếp trước.
Còn những người phụ nữ khác, hắn sẽ quyết định giữ khoảng cách, nhất là những thái tử vệ.
An Diệu Lăng buông bàn tay trắng ngần xuống, có chút cúi đầu.
Tần Thiên tiếp tục tiến tới, chạm vào gương mặt nghiêng nước nghiêng thành của nàng, rồi đến cái mũi ngọc tinh xảo, đôi môi anh đào mềm mại!
Bờ môi chạm nhau khiến trái tim hai người như hòa làm một.
Một lát sau, rời môi, Tần Thiên mỉm cười: "Nếu ngươi chịu dành nhiều thời gian cho ta, thì ta khẳng định chẳng còn hứng thú với mấy người phụ nữ khác đâu!"
"Nói dễ nghe quá, ngươi cảm thấy ta tin sao?" An Diệu Lăng véo Tần Thiên một cái.
"Dòng máu Tần gia các ngươi, chính là dòng máu lưu manh!"
Nghe vậy, Tần Thiên lập tức có chút xấu hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận