Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 55: An Diệu Lăng đá mài đao (length: 8120)

Bởi vì bọn hắn chưa bao giờ thấy qua nữ nhân xinh đẹp như thế.
Liền xem như ở toàn bộ Hạo Thiên Đế Quốc, có lẽ chỉ có Mộ Thanh Thanh có thể sánh ngang.
"Các ngươi kiềm chế một chút, đừng đánh hỏng, ta chuẩn bị cưới nàng làm vợ lẽ thứ mười ba." Công Dương Thắng cười xấu xa nói.
"Yên tâm đi, gia chủ!" Một vị Thánh Cảnh tam trọng trả lời.
Lời này vừa ra, trong mắt An Diệu Lăng lóe lên hàn quang, nhiệt độ chung quanh đang nhanh chóng giảm xuống.
Nói thế nào mình cũng là nhất đại Nữ Đế.
Vợ lẽ thứ mười ba? Đây quả thực là xem thường mình!
Tần Thiên lạnh lùng nói với Tông Ngũ, "Hôm nay bọn hắn trốn một người, ta chỉ hỏi ngươi."
Tông Ngũ biết đây là chạm đến Tần Thiên nghịch lân, "Công tử yên tâm, bọn hắn không đi được đâu."
Tần Thiên khẽ gật đầu, "Đừng để hắn chết quá dễ dàng, làm xong có thưởng."
Nghe được có thưởng Tông Ngũ vô cùng mừng rỡ, sau đó hắn dùng khí tức của mình gắt gao khóa lại Công Dương Thắng.
Công Dương Thắng xúc động, cũng nhìn về phía Tông Ngũ.
Lúc này An Diệu Lăng xuất kiếm.
Nàng tấn công một cường giả Thánh Cảnh tam trọng trong số đó, ra tay là sát chiêu.
Nàng muốn giải quyết trước một tên, như vậy áp lực của mình sẽ nhỏ đi.
Một chiêu Trùng Âm Dương phát ra.
Cái tên cường giả Thánh Cảnh tam trọng bị An Diệu Lăng tấn công, lông tơ dựng ngược!
Bởi vì hắn cảm nhận được một kiếm này đáng sợ.
Hắn nếm thử tránh né.
Nhưng cũng không hề hoàn toàn tránh thoát, vì vậy hắn phải trả cái giá là một cánh tay.
Sau một kích này, bọn hắn cũng không dám xem nhẹ mỹ nữ Bán Thánh trước mắt nữa.
An Diệu Lăng có chút tiếc hận, bởi vì loại đột ngột bộc phát này chỉ có thể có tác dụng một lần.
Nàng trực tiếp mở ra huyết mạch Băng Phượng, nhiệt độ xung quanh đã hạ xuống hơn một trăm độ.
Hồ nước gần đó cũng trong nháy mắt biến thành một khối băng, mà cá bên trong thì biến thành băng điêu.
Công Dương Thắng bọn người liền nhận ra ngay, đây là huyết mạch Băng Phượng thượng cổ Đế phẩm.
Nếu có thể kết hợp với nữ tử như vậy, dòng dõi sinh ra nhất định thiên phú dị bẩm.
Công Dương Thắng đã hạ quyết tâm, lát nữa nếu không được thì mình sẽ ra tay.
Mặc dù nàng có chút thực lực, nhưng trong mắt Đế Cảnh nhị trọng này cũng chỉ là con kiến.
Hiện tại cứ xem, nàng còn có thể mang đến cho mình cái gì kinh hỉ.
Sau khi huyết mạch Băng Phượng triển khai toàn bộ, khí chất của An Diệu Lăng trở nên lạnh lùng hơn.
Nhưng chính loại băng sơn mỹ nữ chinh phục này mới có cảm giác thành tựu.
Sau đó An Diệu Lăng rất rõ mục tiêu của mình, đó chính là tấn công tên Thánh Cảnh bị gãy tay.
Những người khác có thể tránh thì tránh.
Nàng một Hoạt Bộ thêm xoay người tránh được hai tên cường giả Thánh Cảnh dùng đao chắn đường, tiến đến gần tên Thánh Cảnh cụt tay.
Sau khi tới gần, nàng không chút do dự, lại một chiêu Trùng Âm Dương.
Băng Ly Kiếm tràn ngập hai làn khói trắng đen, không lùi bước đâm về phía tên Thánh Cảnh cụt tay.
Tên Thánh Cảnh cụt tay chính là kẻ trước đó bị Tần Thiên chém đứt binh khí.
Không có binh khí, hắn không thể dùng da thịt mà đỡ chiêu này.
Cho nên hắn chỉ có thể cố hết sức tránh né.
Vèo!
Lại một cánh tay bay ra ngoài, nhưng cũng may bảo toàn được mạng.
Mất đi hai cánh tay, tên Thánh Cảnh này đã phế.
Hắn muốn rút khỏi chiến trường nhưng An Diệu Lăng không cho hắn cơ hội.
Nàng lại mạnh mẽ vung kiếm về phía tên Thánh Cảnh cụt tay.
Lúc này, tên Thánh Cảnh cụt tay đang toàn lực né tránh, mà hai tên Thánh Cảnh phía sau thì một kích toàn lực hướng An Diệu Lăng chém xuống.
Ngay vào thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, An Diệu Lăng cuối cùng ngộ ra Kiếm Vực.
Một Kiếm Vực không tính ổn định, trong nháy mắt bao phủ ba cường giả Thánh Cảnh lại.
Kiếm Vực xuất hiện, khiến tốc độ của ba tên Thánh Cảnh chậm lại một chút.
Đồng thời, bọn họ có chút hoảng hốt với sự thay đổi đột ngột này.
Bởi vì chuyện một Bán Thánh lĩnh ngộ vực, trong nhận thức của bọn họ là không thể xảy ra.
Nhưng chỉ trong khoảnh khắc đó, tên Thánh Cảnh cụt tay đã bị một kiếm xuyên tim.
Sau đó, nàng lập tức quay đầu, đỡ một kích của hai tên Thánh Cảnh khác.
Sau đó, An Diệu Lăng có Kiếm Vực gia trì, hoàn toàn đè ép hai tên Thánh Cảnh đánh.
Tay nàng cầm Băng Ly Kiếm không ngừng thi triển kiếm kỹ.
Không bao lâu sau, hai vị Thánh Cảnh tam trọng đều bị thương.
Ngay khi tên Thánh Cảnh thứ hai bị An Diệu Lăng chém xuống một tay.
Công Dương Thắng rốt cục không nhịn được nữa, những người này đều là tinh anh của Công Dương gia bọn hắn.
Chết một người cũng khiến hắn đau lòng.
Ngay khi hắn ra tay thì Tông Ngũ cũng động.
"Đối thủ của ngươi là ta."
"Công tử nhà ta lên tiếng, hôm nay các ngươi không một ai đi được." Tông Ngũ thản nhiên nói.
Sau khi Công Dương Thắng bị Tông Ngũ ngăn lại, sắc mặt trở nên khó coi, bởi vì hắn nhận ra cảnh giới của Tông Ngũ ngang với hắn.
Như vậy, ý định bắt Tần Thiên, luyện khí sư Đế phẩm coi như bỏ.
Mà hắn cũng vì vậy mà đắc tội một luyện khí sư Đế phẩm, nghĩ tới đây hắn có chút đau đầu.
Ngay lúc hắn và Tông Ngũ đang giằng co thì lại có một tên Thánh Cảnh chết, hiện giờ chỉ còn một.
Tên này còn đang trong Kiếm Vực của An Diệu Lăng, cho nên cách cái chết cũng không xa.
Công Dương Thắng cũng thấy rõ điều này, xoay người bỏ chạy, nhưng vừa chạy hai bước đã bị Tiêu Chiến đuổi tới ngăn cản.
Tiêu Chiến biết Công Dương Thắng hướng Thanh Vân Thành, liền đoán được mục đích của hắn, cho nên liền vội vàng đuổi theo.
"Tiêu huynh đây là ý gì?" Công Dương Thắng cau mày hỏi.
Tiêu Chiến lộ ra một tia sát ý, hỏi ngược lại: "Ngươi đắc tội Tần Đại Sư mà muốn bỏ chạy như vậy sao?"
"Thế nào, lẽ nào ngươi muốn giết ta?"
"Chúng ta cùng là tứ đại gia tộc của Hạo Thiên Đế Quốc, nếu ngươi vô duyên vô cớ giết ta, Nữ Đế sẽ không bỏ qua ngươi." Công Dương Thắng nói.
"Sao có thể nói là vô duyên vô cớ được? Ngươi đắc tội Tần Đại Sư, đây là người ngay cả Nữ Đế còn muốn tiếp đãi trọng thị."
"Hôm nay coi như ta giết ngươi, Nữ Đế cũng sẽ không nói gì."
Nghe Tiêu Chiến nói hắn đã biết đối phương động sát ý, hiện giờ trước mặt là sói sau lưng là hổ, đánh thì chắc chắn chết, cho nên chỉ có thể trốn.
Nghĩ đến đây, hắn trực tiếp phóng đi về phía bên phải.
Tông Ngũ đã sớm khóa chặt hắn, sao có thể để hắn cứ vậy mà trốn thoát dễ dàng.
Tức tốc đuổi tới.
Còn về An Diệu Lăng, nàng không vội giết chết đối phương, mà là đang thử dùng Tịch Diệt Kiếm Quyết thức thứ ba.
Toái Tinh Thần!
Sau mấy chục lần thử nghiệm, cuối cùng nàng cũng thành công.
Một đạo kiếm quang màu xanh lá cây lấy điểm phá diện, mang theo thế hủy thiên diệt địa đánh vào người cường giả Thánh Cảnh tam trọng.
Oanh!
Dưới một kiếm này, địch nhân trực tiếp vỡ tan hóa thành huyết vụ đầy trời.
Nhưng huyết vụ còn chưa kịp khuếch tán, đã biến thành những viên băng châu màu đỏ rơi xuống đất.
Sau khi giải quyết địch nhân, An Diệu Lăng thu hồi kiếm, vui vẻ đi đến trước mặt Tần Thiên:
"Cảm ơn sư phụ đã để lại đối thủ cho ta, nếu không ta cũng không biết khi nào mới có thể thi triển được Kiếm Vực."
Tần Thiên ngoài mặt bình thản, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, nếu ta có thể dùng linh lực, ta đã sớm giết sạch bọn chúng.
Lúc này Tiêu Chiến và Tông Ngũ cũng trở về, Tông Ngũ cung kính nói, "Công tử, người kia ta đã giải quyết."
Tần Thiên hài lòng khẽ gật đầu, sau đó lấy ra đao pháp Đế giai cực phẩm Phá Thiên Đao ném cho hắn.
Tông Ngũ đón lấy đao pháp xem xét, vẻ mặt tươi cười cuối cùng cũng khó mà che giấu được.
Tựa như một đứa trẻ nhận được tiền mừng tuổi vậy.
Chỉ cần luyện thành môn đao pháp này, lực chiến đấu của hắn sẽ ở một tầm cao mới.
Tiêu Chiến một bên nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của Tông Ngũ, liền biết công pháp Tần Thiên cho không tầm thường, nhưng hắn cũng chỉ có thể ghen tị.
Đồng thời trong lòng thầm nghĩ, phải về bảo con gái manh manh của hắn cố gắng hơn mới được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận