Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 379: Phệ Hồn Nghiệp Hỏa (length: 8770)

Phong Lam gắt gao nhìn chằm chằm cự long trên chân trời, gằn giọng nói: "Dám đến vây công công tử nhà ta, các ngươi thật coi Phượng Hoàng tộc ta không có ai sao?"
Lời vừa dứt, nàng hai tay bắt ấn, trước mặt xuất hiện một cái hỏa diễm vòng xoáy, nhưng vòng xoáy hỏa diễm này có chỗ khác biệt.
Nó tựa hồ là một cánh cổng truyền tống, Phong Lam hướng vào bên trong cổng truyền tống hô lớn: "Các tỷ muội, nên tỉnh lại."
Tần Thiên nghi ngờ nhìn về phía Phong Lam: "Phượng Hoàng Sơn Mạch còn có Phượng Hoàng?"
Phong Lam nhẹ gật đầu: "Đương nhiên, chỉ là các nàng đều đang ngủ say."
Bỗng nhiên, mọi người cảm thấy một áp lực cường đại từ bên trong cánh cổng truyền tống truyền ra.
Lập tức một nữ tử áo xanh và một nữ tử áo vàng bước ra.
Phong Lam nhìn sang, cung kính nói: "Gặp qua đại tỷ, nhị tỷ."
Nữ tử áo xanh đi lên phía trước, vẻ mặt không vui nói: "Thời gian chưa tới, vì sao đánh thức ta?"
Phong Lam chỉ vào Tần Thiên nói: "Bởi vì có người muốn làm hại Tần công tử."
Nữ tử áo xanh nhìn về phía Tần Thiên, rất nhanh liền phát hiện nhân quả lớn lao của hắn, lớn đến khiến tim nàng đập nhanh.
Nhân quả này gợi lên trong nàng một hồi ức, khi xưa nàng đi theo tổ tiên Phượng Hoàng đã từng gặp phụ thân Tần Thiên.
Nam nhân kia, trong mắt nàng là tồn tại vô địch.
Lập tức nàng cùng nữ tử áo vàng hướng về phía Tần Thiên khẽ hành lễ: "Ra mắt công tử."
Tiếng hô này khiến cho Hổ Trạm huynh đệ cùng Thiên Ngạo Long tổ mí mắt giật một cái.
Nam tử này rốt cuộc là ai?
Lại có ba người không kém gì thuộc hạ của mình?
Giờ phút này trong lòng bọn họ đã bắt đầu nảy sinh ý định bỏ cuộc, ngàn ngạo lão tổ nhìn về phía Tần Thiên, cất tiếng hỏi: "Ngươi rốt cuộc là ai?"
"Ta là cha ngươi!" Tần Thiên nhếch mép cười lạnh nói.
"Ngươi..." Thiên Ngạo Long tổ lập tức nghẹn lời, hắn rất muốn xông lên nhưng hắn không có nắm chắc đánh thắng được nữ tử áo xanh này.
Nữ tử áo xanh cho hắn một cảm giác rất nguy hiểm.
Dừng một chút, ngàn ngạo lão tổ trầm giọng nói: "Việc này coi như xong, nói xong liền xoay người rời đi."
Vừa lúc này, thanh âm thanh lãnh của nữ tử áo xanh truyền ra: "Ngươi muốn đi thì đi, công tử nhà ta đồng ý sao?"
Thiên Ngạo Long tổ mặt mày sa sầm: "Các ngươi thật muốn cùng ta liều đến cá chết lưới rách?"
"Cá chết lưới rách, ngươi xứng sao?" Nữ tử áo xanh khinh thường nói.
Nói xong, nàng nhìn về phía Tần Thiên hỏi: "Là giết hay thả, công tử cứ quyết định."
"Đánh thắng được không?"
"Tự nhiên, giết hắn dễ như trở bàn tay." Nữ tử áo xanh vô cùng tự tin nói.
Tần Thiên ánh mắt ngưng tụ: "Vậy thì giết."
Nữ tử áo xanh khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Thiên Ngạo Long tổ, trong mắt mang theo một tia miệt thị.
Ánh mắt này khiến Thiên Ngạo Long tổ nổi gân xanh, chưa bao giờ có chuyện hắn bị người khác nhìn như vậy, không ngờ hôm nay lại bị người khác dùng ánh mắt đó nhìn chăm chú.
"Ngươi thật cho là Thiên Long tộc chúng ta dễ bị bắt nạt?" Thiên Ngạo Long tổ nghiến răng nghiến lợi nói.
Nữ tử áo xanh liếc Thiên Ngạo Long tổ một cái: "Sâu kiến!"
Nói xong tay phải xoay tròn, một đoàn hỏa diễm tràn ngập sức mạnh hủy diệt xuất hiện trong tay nàng, hướng Thiên Ngạo Long tổ ném ra.
Đoàn hỏa diễm này không hề long trời lở đất, trông rất bình thường.
Nhưng con ngươi của Thiên Ngạo Long tổ lại co rụt lại.
Đây là Phệ Hồn Nghiệp Hỏa, có thể trực tiếp thiêu đốt đạo hồn, một khi bị dính thì đạo hồn tan biến.
Thiên Ngạo Long tổ tâm niệm vừa động, trong tay xuất hiện một khối Long Bi màu vàng, yết hầu hắn co lại, một ngụm lớn máu tươi phun lên trên Long Bi.
Máu này đều là nghịch long chi huyết của hắn.
Long Bi hấp thu nghịch long chi huyết thì hào quang càng mạnh, chắn trước người hắn.
Lúc này Phệ Hồn Nghiệp Hỏa vừa bay tới, chạm vào Long Bi.
Ầm!
Long Bi ánh vàng mờ đi, đồng thời còn xuất hiện mấy vết nứt.
Thiên Ngạo Long tổ cũng thở phào một hơi, hắn nhìn về phía nữ tử áo xanh, nữ tử áo xanh cũng nhìn về phía hắn, đôi môi đỏ khẽ mở: "Cũng không tệ, có thể đỡ được một chiêu của ta."
Nói xong, tay phải nàng lần nữa xoay tròn, lần này ba đoàn hỏa diễm xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.
Nàng lại một lần nữa ném về phía Thiên Ngạo Long tổ.
Thiên Ngạo Long tổ cắn răng, lần nữa phun một ngụm nghịch long chi huyết lên Long Bi.
Long Bi chủ động bay về phía ba đoàn Phệ Hồn Nghiệp Hỏa, còn bản thân hắn thì chạy về phía Hổ Trạm huynh đệ.
"Trạm huynh cứu mạng."
Nghe vậy, Hổ Trạm huynh đệ xoay người chạy, Thiên Ngạo Long tổ còn không đánh lại nữ nhân kia, bọn họ tự nhận không phải đối thủ.
Vừa lúc này, một tiếng nổ kinh thiên vang lên, Long Bi trực tiếp nổ tan tành.
Hai đoàn Phệ Hồn Nghiệp Hỏa còn lại, tiếp tục bay về phía Thiên Ngạo Long tổ.
Rất nhanh liền chui vào trong người Thiên Ngạo Long tổ.
Trên trời, Thiên Ngạo Long tổ vùng vẫy vài cái, sau đó ánh mắt trở nên trống rỗng, đạo hồn tan biến, rồi sau đó rơi xuống đất.
Thấy thế, cường giả của ba tộc Long, Hổ, Lang kinh hãi quay người chạy trốn.
Nữ tử áo vàng thấy thời cơ, chặn Hổ Trạm huynh đệ lại.
Còn nữ tử áo xanh, giờ phút này toàn thân tràn ngập hỏa diễm, thân thể mềm mại nàng rung lên, ngọn lửa trên người tản ra thành vô số đốm lửa nhỏ bay tán loạn.
Trong nháy mắt liền đốt lên những cường giả ba tộc đang chạy trốn, trong nhất thời tiếng kêu la vang khắp nơi.
Không đến ba cái chớp mắt, phần lớn cường giả đều bị thiêu chết tươi, chỉ một số ít chạy thoát.
Long Hành Thiên bay lên không, vừa chui vào tầng mây thì gặp một nữ tử áo trắng.
Nàng chính là An Diệu Lăng vừa đến.
Ánh mắt An Diệu Lăng lạnh lẽo, sau đó nàng hóa thành một đạo kiếm quang chợt lóe lên.
Nhất Kiếm Lạc Phàm Trần!
Bá.
Một kiếm này trực tiếp chém tu vi của Thiên Ngạo Long tổ xuống nửa bước Đạo cảnh.
Sau đó An Diệu Lăng tiện tay vung kiếm, cổ Thiên Ngạo Long tổ máu tươi trào ra.
Rồi sau đó trực tiếp rơi xuống đất.
Ở bên kia, nữ tử áo vàng cùng nữ tử áo xanh cũng đã đánh giết Hổ Trạm huynh đệ.
An Diệu Lăng từ trên trời rơi xuống, váy trắng tung bay, như tiên nữ, chậm rãi rơi bên cạnh Tần Thiên.
Khẽ nói: "Ta đến chậm."
Tần Thiên nhếch miệng cười một tiếng: "Không muộn."
Lúc này Bạch Tiểu Như đi lên phía trước, chủ động chào hỏi: "Diệu Lăng muội muội khỏe."
An Diệu Lăng khẽ gật đầu, cố nở nụ cười.
Lúc này nữ tử áo xanh cùng nữ tử áo vàng cũng đi tới.
Phong Lam giới thiệu: "Đây là đại tỷ của ta Phong Ngâm, nhị tỷ Phong Âm."
Tần Thiên chắp tay nói: "Lần này cần hai vị giúp đỡ." An Diệu Lăng cùng Bạch Tiểu Như cũng hành lễ tỏ vẻ cảm ơn.
Phong Ngâm cười nói: "Công tử khách khí, đây là việc chúng ta nên làm."
"Công tử đã có phong thái năm xưa của chủ nhân."
"Chủ nhân? Ý ngươi nói là phụ thân ta sao?"
Phong Ngâm gật đầu: "Đúng vậy, chủ nhân chính là lệnh tôn."
"Hi vọng sau này còn có cơ hội cùng công tử chiến đấu, nhưng bây giờ chúng ta muốn tiếp tục trở về ngủ say, chúng ta không thể quá can thiệp vào chuyện của công tử."
Tần Thiên khẽ gật đầu.
Sau đó Phong Ngâm cùng Phong Âm xoay người bước vào cánh cổng truyền tống.
Tần Thiên nhìn về phía Phong Lam: "Ngươi không cần cùng bọn họ cùng trở về sao?"
Phong Lam lắc đầu cười nói: "Thực lực của ta yếu, không giúp được công tử nhiều, nên ta có thể đi theo công tử."
"Hai vị tỷ tỷ kia quá mạnh, nên họ sợ chủ nhân trách tội."
Nghe vậy, khóe miệng Tần Thiên hơi giật, ngươi còn thực lực yếu, vậy ta là cái gì...
Lập tức Tần Thiên bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm, hắn thu nhục thân của Thiên Ngạo Long tổ, Long Thiên Hành, và ba con hổ, đây đều là nguyên liệu nấu ăn Đạo cảnh, đại bổ a.
Sau đó là tài nguyên tu luyện, riêng Thần Vương bảo thạch đã hơn trăm vạn, còn có rất nhiều đan dược dược liệu, giá trị cũng hơn trăm vạn.
Tần Thiên giữ lại một phần ba chia cho Bạch Tiểu Như cùng Tần Hạo.
Phần còn lại chia cho cường giả mười vực Đạo Binh Thánh Vực, Cổ Vực, Phật Vực, Luân Hồi Vực và Linh Vực.
Trong đó Vị Ương được nhiều hơn một chút, dù sao hắn đã sớm xem Vị Ương là muội muội.
Hơn nữa tư chất Vị Ương phi thường nghịch thiên, đáng để bồi dưỡng tốt.
Còn Đồ Sơn Hồ tộc, hắn không chia, vì bọn họ đã chuẩn bị xuất phát, chuẩn bị đi tấn công Thiên Long tộc và Thiên Hổ tộc.
Chỉ cần thu tài nguyên hai tộc này, cũng không thua kém gì Tần Thiên bọn họ nhận được, quyết định này cũng là vì Hồ tộc bị tổn thất nặng nề.
Về phần Thiên Lang tộc, hắn để Phạm Thanh Nguyệt dẫn cường giả mấy vực đi bao vây tiêu diệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận