Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 387: Tu La huyết thi (length: 8584)

Lúc này, người phụ nữ tóc trắng nhìn về phía Tần Thiên hỏi: "Hai mươi vạn Thần Vương bảo thạch, công tử cảm thấy thế nào?"
"Không thế nào." Tần Thiên đột nhiên lớn tiếng, sau một khắc hắn trực tiếp hút kim lụa tới, xé nát tại chỗ.
Sau đó nhìn về phía tên Tu La cuối cùng: "Giết."
Tử Phù có chút không tình nguyện, nhưng vẫn làm theo, kiếm quang lóe lên, tên Tu La cuối cùng cũng ngã gục.
Giờ phút này, giữa sân hoàn toàn yên tĩnh, trừ Tần Thiên, tất cả mọi người đều mặt mày ủ dột, bởi vì một khi đánh nhau với Tu La Vực, người muốn chết là bọn họ, điện chủ cùng Tần Thiên thực lực mạnh, đánh không lại có thể chạy.
Tần Thiên nhìn về phía đám người: "Các ngươi có phải cảm thấy ta quá bá đạo, không nói lý lẽ không?"
Đám người không nói gì, xem như ngầm chấp nhận.
"Các ngươi cho rằng ta đang tức giận, không để ý đến sống chết của các ngươi sao?"
Đám người vẫn cứ không nói lời nào.
"Ngu xuẩn." Tần Thiên đột ngột tăng âm lượng.
"Tu La tộc là một tộc khát máu thích tàn sát."
"Thực lực của bọn hắn vượt xa Luân Hồi Điện của ta, nhưng bọn hắn lại đi cầu hòa, chuyện này có bình thường không?"
Sắc mặt mọi người thay đổi.
Đúng vậy, chuyện này quá bất thường, Tu La tộc hoàn toàn không cần thiết phải vậy.
Nếu bọn họ thật sự vì Thần Vương bảo thạch, thì cũng sẽ không để Luân Hồi Điện ép giá từ năm mươi vạn xuống còn hai mươi vạn.
Thái độ của họ quá thấp.
"Bọn hắn có âm mưu?" Tử Phù trầm giọng nói, lập tức các nàng bắt đầu suy xét lại mọi chuyện.
Nhưng nghĩ nửa ngày vẫn không rõ nguyên do.
Lúc này, Tần Thiên lên tiếng: "Năng lực tình báo của các ngươi cần phải nâng cao."
"Theo ta được biết, Tu La Vực không lâu nữa sẽ giao chiến với Ma vực."
"Chuyện lớn như vậy, thế mà các ngươi một chút tin tức cũng không có."
Nghe vậy, đám người phụ nữ tóc trắng nhất thời ngây người.
"Công tử, tin tức thật sao?"
Tần Thiên gật đầu: "Tự nhiên là thật."
"Lần này bọn họ đến ký kết khế ước với chúng ta, cũng là để chuyên tâm chiến đấu với Ma vực."
"Nếu như không có khế ước, một khi bọn hắn khai chiến, chúng ta liền có khả năng nhân cơ hội này xuất quân đánh Tu La Vực."
Vừa nghe vậy, mọi người bừng tỉnh ngộ.
Người phụ nữ tóc trắng nghiến răng nói: "Bọn hắn dám tính kế chúng ta như vậy, chờ bọn hắn khai chiến, chúng ta nhất định sẽ cho Tu La Vực biết mặt."
Các cường giả khác cũng phụ họa theo.
Tần Thiên nhìn đám người: "Thời gian bọn họ khai chiến không còn nhiều, các ngươi chuẩn bị một chút, tiện theo dõi tình hình của bọn hắn."
Sau đó, Tần Thiên liền đi tìm An Diệu Lăng nói chuyện này.
Nghe xong, An Diệu Lăng khẽ gật đầu: "Mấy chuyện này ngươi cứ quyết định là được rồi."
Tần Thiên ôm chặt lấy An Diệu Lăng, nói khẽ: "Ta vất vả như vậy, có phải ngươi nên thưởng cho ta chút gì không."
An Diệu Lăng hàng mi thanh tú khẽ run: "Giữa ban ngày ngươi muốn làm gì?"
Thấy Tần Thiên bàn tay tiến tới, An Diệu Lăng nghiêng người tránh đi.
"Đừng có cả ngày chỉ nghĩ đến mấy chuyện này, phải chăm chỉ tu luyện, truy cầu đại đạo."
"Cảnh giới càng cao mới có thể sống lâu hơn."
Tần Thiên cười ha ha nói: "Ta biết rồi, ngươi hôn ta một cái ta sẽ đi tu luyện."
An Diệu Lăng lộ ra vẻ bất đắc dĩ, lập tức hôn Tần Thiên một cái.
Vừa chạm đã rời.
Sau đó dịu dàng nói: "Đi tu luyện đi."
Tần Thiên khẽ gật đầu cũng đáp lại một nụ hôn, sau đó hắn liền đi về phía phòng tu luyện bắt đầu tu luyện.
Đại chiến sắp tới, Tần Thiên cũng muốn tăng thêm át chủ bài cho mình.
Còn chín ngày thời gian, hắn chuẩn bị tiếp tục tu luyện "Trảm Thần Kiếm. Diệt".
Chiêu này nếu luyện thành, uy lực tuyệt chiêu cuối cùng của Tần Thiên sẽ lại được tăng lên.
"Trảm Thần Kiếm. Diệt" chiêu này chủ yếu ở chữ diệt.
Dành bảy ngày Tần Thiên cuối cùng cũng có chút lĩnh ngộ, một kiếm này vô cùng đáng sợ, một kiếm ra hủy diệt tất cả, bị kiếm này giết chết sẽ bị chôn vùi trong dòng thời gian, không còn khả năng luân hồi.
Chiêu này có thể nói là có hại thiên hòa, nhưng đối đãi kẻ địch, Tần Thiên chưa từng nương tay.
Chớp mắt đã đến thời gian Tu La Vực xuất binh đánh Ma vực.
Luân Hồi Vực có tin tức của Tần Thiên nên rất nhanh tra ra tung tích của hai vực.
Hai vực giao chiến ở biên giới Tu La Vực và Ma vực.
Lần này Tu La Vực đi bốn vị Đạo cảnh.
Tần Thiên nhận được tin tức liền quyết định ngay, lập tức dẫn các cường giả Luân Hồi Vực xuất binh đánh Tu La Vực.
Đi đến đế cung Tu La, Tần Thiên thả Huyễn Linh Tà Hồ và Tử Hoàn Tà Nhãn.
Tử Hoàn Tà Nhãn được Tần Thiên dùng lượng lớn tài nguyên bồi đắp đến Nhập Đạo cảnh.
Hai thú trên chiến trường cũng là giết nhẹ nhàng vui vẻ, đối với loại thú đã bị phong ấn lâu ngày như chúng thì đây cũng là một cách giải tỏa.
Vì phần lớn cường giả của Tu La tộc đều đã ra chiến đấu với Ma vực nên Tần Thiên và những người khác gần như là càn quét.
Biên giới giữa Tu La Vực và Ma vực.
Hai quân giằng co, chiến đấu vô cùng ác liệt.
Lúc này A Bố La đi đến trước mặt La Thân Vương của Tu La tộc bẩm báo: "Bẩm thân vương, cường giả Luân Hồi Vực đang tiến về đế cung Tu La, có nên hồi viện không?"
La Thân Vương cười nhạt: "Chỉ là tôm tép thôi, không cần để ý, đế cung Tu La tự có Tu La Vương trấn giữ, không sao cả."
"Nhưng mà..." A Bố La muốn nói rồi lại thôi.
La Thân Vương giơ tay lên ra hiệu không nói nữa: "Từ khi Luân Hồi Vực từ chối ký kết hiệp ước, Tu La Vương đã có cách đối phó."
"Lần này bọn họ đến, với Tu La tộc ta cũng chưa hẳn đã là chuyện xấu."
Nghe vậy, A Bố La im lặng, mà nhìn về phía đại quân Ma tộc trước mắt.
Đây mới là trận đại chiến thật sự.
Một bên khác, Tần Thiên dẫn theo cường giả Luân Hồi Điện đã giết tới đế cung Tu La.
Vào đế cung Tu La, bọn họ gặp không ít cường giả.
Trong đó phần lớn là cường giả chủng tộc khác của Tu La Vực.
Nhưng Tần Thiên cũng không để ý, một đường quét ngang đi vào, máu chảy thành sông.
Giết sâu vào trong đế cung Tu La, đột nhiên mây đen che phủ, cả tòa đế cung tràn ngập hơi thở âm u.
Tần Thiên nhíu mày, nhìn quanh bốn phía.
Rất nhanh hắn phát hiện ra, thi thể cường giả Tu La Vực mà bọn họ đã giết trước đó đang nhanh chóng tan ra.
Cuối cùng hóa thành những luồng tử năng lượng màu đỏ, đồng thời, trên mặt đất xuất hiện một pháp trận kỳ dị.
Ầm!
Một tòa đại điện phía trước ầm ầm nổ tung.
Luồng năng lượng màu đỏ tím từ đại điện phía trước sau khi nổ lan đến.
Rất nhanh Tần Thiên thấy hàng ngàn Tu La huyết thi đang lao đến chỗ bọn họ.
Đa số huyết thi này đều là Thần Tôn cảnh, cũng có mười tên ít ỏi là nửa bước Đạo cảnh.
Cảnh này khiến mí mắt Tần Thiên giật lên, có chút khó tin, sao có thể có nhiều huyết thi Tu La Thần Tôn cảnh như vậy?
Tần Thiên xông lên kiếm quang lóe lên, một huyết thi Tu La đầu bay ra, nhưng thân thể vẫn đang chạy.
Thấy thế, các cường giả của Luân Hồi Vực sắc mặt thay đổi lớn.
Lúc này huyết thi Tu La đã xông đến, đánh nhau với Luân Hồi Vực.
Nhưng cũng may chiến lực của những huyết thi này không mạnh như Thần Tôn chân chính, có điều số lượng của chúng quá nhiều, mà lại trừ phi chặt hết tứ chi và đầu, không thì chúng vẫn còn sức chiến đấu.
Chiến đấu mới bắt đầu, những người dưới nửa bước Đạo cảnh của Luân Hồi Vực đã bắt đầu thương vong.
Rất nhanh hơn một nửa đã chết, nhìn Tần Thiên xót xa.
Đối mặt với huyết thi Tu La kiểu này, dù là hắn cũng phải mấy kiếm mới có thể giải quyết triệt để một tên.
Hiện trường chỉ có An Diệu Lăng mới có thể làm được miểu sát.
Để bảo vệ cường giả Luân Hồi Vực, Tần Thiên hét lớn: "Tất cả mọi người tập hợp lại chỗ ta."
Nghe được mệnh lệnh, các cường giả của Luân Hồi Vực không do dự, tiến đến chỗ Tần Thiên.
Lúc này Tần Thiên ném Sơn Hà Ấn lên không trung, thu hết những người dưới nửa bước Đạo cảnh chung quanh vào.
Xong xuôi hết thảy, Tần Thiên và An Diệu Lăng tiếp tục giết địch, nhưng cứ như vậy, mỗi người nửa bước Đạo cảnh đều bị mười huyết thi Tu La vây công, cũng hơi khó chống đỡ.
Rất nhanh lại có hai người bị cắn chết.
Tần Thiên đành phải thu cả Tử Phù và người khác vào.
Lúc này giữa sân còn lại khoảng bốn trăm huyết thi Tu La, Tần Thiên, An Diệu Lăng, Huyễn Linh Tà Hồ, Tử Hoàn Tà Nhãn mỗi người trấn giữ một phương.
Như vậy có thể phòng ngừa đánh lén từ phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận