Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 809: Ảnh quỷ (length: 8356)

Cỗ khí tức này khiến Tần Thiên và thuyền trưởng vì đó biến sắc.
"Là ảnh quỷ khí tức?" Tần Thiên trầm giọng hỏi.
"Có lẽ vậy, chúng ta giết cái tang chú quỷ mẫu này, bị nàng cảm ứng được."
Hai người nhìn nhau, sau đó vẫn là lựa chọn tiếp tục đi sâu vào.
Không bao lâu bọn hắn đi tới trước một ngọn Hắc Vân sơn khổng lồ.
Mà trên đỉnh Hắc Vân sơn đứng một cái bóng đen hình người khổng lồ, bóng đen như núi, hai con mắt xanh biếc rực rỡ.
"Giết người của ta, còn dám đến nơi này! Các ngươi thật to gan!"
Âm thanh của ảnh quỷ như sấm sét nổ vang bên tai Tần Thiên, khiến thần hồn của hắn một trận xao động.
Cũng may linh hồn Tần Thiên đủ mạnh, nếu đổi thành Phá Giới cảnh ngũ trọng khác, chỉ sợ trực tiếp bị đánh chết.
Lúc này thuyền trưởng có chút thi lễ với ảnh quỷ: "Tiền bối, mục đích của chúng ta chuyến này là Bổ Thiên Hồn Châu, không biết có thể cho ta hai người chút ít không?"
"Giết người của ta còn muốn đồ của ta, đầu óc ngươi có vấn đề! Hay cảm thấy ta dễ bắt nạt?"
Khóe miệng thuyền trưởng hơi giật giật, kỳ thật hắn chỉ muốn thử chút thôi, không ngờ đối phương trực tiếp phản bác.
Lập tức hắn nhìn về phía Tần Thiên: "Theo kế hoạch ban đầu, ta ngăn cản hắn, ngươi đi lấy đồ!"
Tần Thiên gật đầu, và đúng lúc đó, sắc trời đột nhiên tối sầm lại.
Thuyền trưởng lấy hắc đao của mình ra, chỉ vào ảnh quỷ nói: "Xin chỉ giáo!"
"Sâu kiến lay cây!" Ảnh quỷ khinh miệt nói.
Đao trong tay thuyền trưởng bắt đầu tích tụ lực lượng, hai hơi sau, một đao chém tới.
Ảnh quỷ hé miệng thổi về phía trước, một viên hắc đạn đánh về phía thuyền trưởng.
Viên hắc đạn này cho Tần Thiên một loại cảm giác hết sức kinh khủng.
Lúc này quanh thân thuyền trưởng trực tiếp bốc lên ngọn lửa màu đỏ sậm, rất rõ ràng là đã mở cấm thuật, hắn bắt đầu liều mạng.
Sau một khắc, hắn chém một đao vào hắc đạn.
Ầm một tiếng! Hắc đạn trực tiếp nổ tan.
Mà thuyền trưởng thì bị chấn liên tiếp lùi về sau, đợi hắn ổn định thân hình mới lại chém ra một đao.
Một đạo đao quang kinh khủng, phá không mà đi.
Ảnh quỷ nghiêng người về phía trước, trực tiếp đánh vào đao quang, đao quang trong nháy mắt vỡ vụn.
Mà ảnh quỷ lúc này đã nổi giận, bởi vì một con kiến hôi mà dám liên tiếp phát động công kích về phía mình.
Thuyền trưởng cấp tốc lui lại, chuẩn bị dụ ảnh quỷ đi ra, tạo cơ hội cho Tần Thiên.
Ngay lúc ảnh quỷ rời khỏi sơn phong, Tần Thiên nhận được truyền âm của thuyền trưởng, bảo hắn nhanh đi lên núi lấy Bổ Thiên Hồn Châu.
Tần Thiên chờ ảnh quỷ hơi rời xa thì lập tức thuấn di đến trên núi.
Ở trước mặt hắn trên một bệ đá, lơ lửng ba viên Bổ Thiên Hồn Châu.
Ba viên Bổ Thiên Hồn Châu này tản ra khí tức mê người, ăn vào nhất định có thể khiến thực lực tăng lên nhiều.
Lập tức hắn bắt đầu bay về phía đó.
Nhưng đúng lúc này, ảnh quỷ ở đằng xa phát hiện Tần Thiên xuất hiện trên núi.
"Sâu kiến vô tri!" Ảnh quỷ khinh thường hừ lạnh một tiếng, sau đó cách không bấm tay vào Tần Thiên.
Khí tức của Tần Thiên lập tức trở nên hỗn loạn, không chỉ khí tức mà ngay cả huyết mạch cũng bắt đầu sôi trào.
Lúc này, hắn giống như bị đặt lên bếp nướng, cực kỳ khó chịu.
Ảnh quỷ quay đầu nhìn thuyền trưởng cười lạnh, "Tìm nhân loại yếu như vậy đến làm giúp đỡ, xem ra đầu óc của ngươi thật sự có vấn đề!"
Khóe miệng thuyền trưởng hơi giật giật, nhưng hắn vẫn liều mạng níu chân ảnh quỷ, vì hắn tin Tần Thiên có thể tạo kỳ tích.
Mà ảnh quỷ, giờ phút này đã coi Tần Thiên là người chết, trong mắt hắn, Tần Thiên quá yếu.
Trạng thái của Tần Thiên lúc này cũng cực kỳ không tốt, đột nhiên, linh quang trong đầu hắn lóe lên, lấy Sơn Hà Ấn ra.
Hắn thúc giục Sơn Hà Ấn dùng lực trấn áp lên bản thân, lập tức một cỗ lực lượng kỳ dị áp bức ập đến, khiến huyết mạch sôi trào và thần lực bạo động của Tần Thiên trong nháy mắt bình phục lại.
Trạng thái của Tần Thiên thay đổi, rất nhanh đã bị ảnh quỷ ở xa cảm nhận được, nàng lộ ra vẻ kinh nghi, nhìn về phía Sơn Hà Ấn.
"Ngươi... Ngươi đây là bảo bối gì?" Trong mắt ảnh quỷ lộ vẻ tham lam, vì đại ấn này của Tần Thiên, nàng nhìn không thấu.
Đồ vật mà ngay cả nàng cũng nhìn không thấu, tất nhiên bất phàm.
Nhưng mà Tần Thiên cũng không phản ứng nàng, mà cầm Sơn Hà Ấn trong tay tiếp tục tiến về chỗ Bổ Thiên Hồn Châu.
Ảnh quỷ đột ngột xông đến, đánh thuyền trưởng bay đi, sau đó lao về phía Tần Thiên.
Tần Thiên trực tiếp dùng Sơn Hà Ấn thu cả ba Bổ Thiên Hồn Châu vào.
Ngay lúc này, hắn nhìn thấy ảnh quỷ đánh tới mình.
Không nghĩ nhiều, hắn vô thức thuấn di tránh đi, sau đó trở về bên cạnh thuyền trưởng: "Đồ đã có, chúng ta đi!"
Trong mắt thuyền trưởng lộ một vòng vui mừng, sau đó theo Tần Thiên trốn thật xa.
Nhưng tốc độ của bọn hắn làm sao nhanh bằng ảnh quỷ, chưa chạy được bao xa đã bị ảnh quỷ chặn lại.
"Dám cướp đồ của ta! Muốn chết!"
"Ta cướp, ngươi làm gì được ta?" Tần Thiên kiên quyết trả lời.
"Cướp, vậy thì ngươi cứ đi chết đi!" Nói rồi ảnh quỷ lại lao về phía Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn về phía thuyền trưởng, người sau cũng mặt đắng nghét, đối mặt với cường giả cấp bậc này thì hắn có thể miễn cưỡng tự vệ đã là tốt lắm rồi, nào còn dư sức lo cho Tần Thiên.
Lập tức, Tần Thiên bị một cự lực hất bay ra ngoài, thiên khung chi giáp trong nháy mắt vỡ vụn, nhục thể của hắn cũng trực tiếp nứt ra.
Tần Thiên ổn định thân hình sau đó trực tiếp lấy ra sát ý khí kiếm Bạch Khởi cho, hắn căm tức nhìn ảnh quỷ nói: "Đến đây! Lão tử liều chết với ngươi!"
Trong khi nói, sát ý khí kiếm trực tiếp rung động lên, một cỗ sát ý ngập trời khóa chặt lấy ảnh quỷ.
Mặt ảnh quỷ biến sắc: "Cái này... Đây là sát ý của ai?"
Tần Thiên nhìn thẳng vào ảnh quỷ, âm thanh hung dữ nói: "Ngươi không phải nói ta là sâu kiến sao? Có bản lĩnh ngươi qua đây, xem ta có giết chết ngươi không?"
Vẻ mạnh mẽ của Tần Thiên làm ảnh quỷ càng thêm kiêng kỵ, nàng cũng không muốn mất mạng vì ba viên Bổ Thiên Hồn Châu.
Lúc này thuyền trưởng đi tới cạnh Tần Thiên, hắn cười nói: "Có đồ lợi hại như vậy thì sớm lấy ra chứ!"
Tần Thiên liếc thuyền trưởng, thầm nghĩ, thứ này là át chủ bài cuối cùng của hắn, chỉ có thể dùng một lần, làm sao có thể tùy tiện sử dụng.
Lúc này hắn để ý thấy khí tức của sát ý khí kiếm đang yếu đi, xem ra thôi động nó mà không đánh ra bên ngoài cũng bị hao tổn.
Thế là hắn mỉa mai cười với ảnh quỷ: "Có bản lĩnh ngươi thử đụng vào ta xem!"
Nói xong liền quay người rời đi, còn thuyền trưởng thì vội đuổi theo.
Ảnh quỷ nhìn hai người Tần Thiên rời đi, tức giận đến toàn thân run rẩy, hàng trăm vạn năm, nàng đã hơn trăm vạn năm chưa bị ai khiến tức đến vậy.
Nhưng cuối cùng nàng vẫn chọn nhẫn nhịn, còn sống mới là quan trọng nhất, nhưng mối thù này nàng đã nhớ kỹ.
Tần Thiên kéo dãn khoảng cách nhất định thì phát hiện sát ý khí kiếm đã nhỏ lại vài vòng.
Thế là lòng hắn đau xót, vội vàng thu vào.
Lúc này thuyền trưởng hỏi: "Cái kiếm sát ý này chẳng lẽ là do vị sát thần của Đại Tần Thiên Triều để lại sao?"
Tần Thiên gật đầu, sau đó hỏi: "Ngươi biết Bạch thúc?"
"Nghe qua, mà ta còn nghe qua một tin đồn!"
"Tin đồn gì?" Tần Thiên tò mò hỏi.
"Nghe đồn rằng, Huyền Không quỷ cảnh cũng là do Bạch thúc của ngươi biến thành ra dạng này."
Khóe miệng Tần Thiên hơi giật giật: "Tin đồn này đáng tin cậy không?"
"Không biết, người biết đều đã chết!" Thuyền trưởng tặc lưỡi nói.
"Sao cái này khác với tin đồn ngươi nói trước đây, không phải ngươi nói người ở đây bị tước đoạt thần trí, rồi bị biến dị sao?" Tần Thiên khó hiểu hỏi.
"Ta có một phỏng đoán, tiền bối sát thần ý định dùng sát ý của mình, trong nháy mắt xóa bỏ tất cả mọi người trong giới này, nhưng có một phần nhỏ cường giả vượt qua đợt sát ý này, nhưng từ đó thần trí bị xóa, cơ thể cũng sinh ra biến dị."
Tần Thiên cảm thấy thuyền trưởng nói có chút không thực tế, liền nói: "Chờ ta lần sau gặp Bạch thúc thì hỏi xem!"
Trong lúc nói, Tần Thiên lấy một viên Bổ Thiên Hồn Châu đưa cho thuyền trưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận