Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 769: Trợ giúp (length: 8207)

Lão già kiếm tu trợn mắt há hốc, chỉ có thể dồn kiếm khí và thần lực trước người để ngăn cản một kiếm này.
Bịch một tiếng!
Lão già kiếm tu trực tiếp bay ngược ra ngoài, sau khi rơi xuống thì phun ra một ngụm máu tươi, bị trọng thương ngay lập tức.
An Diệu Lăng bước lên một bước, đi đến trước mặt lão già kiếm tu, móc linh hồn ông lão ra, sau đó lui về bên cạnh Tần Thiên, ôn nhu nói: "Linh hồn của ngươi vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, giữ lại cho ngươi bồi bổ."
Nghe vậy, Tần Thiên lập tức cảm thấy ấm áp trong lòng!
Bốn cường giả còn lại thấy lão già kiếm tu bị tùy tiện chém giết thì đều lộ vẻ kiêng dè.
Bọn họ ngừng giao chiến, tụ tập lại một chỗ, cảnh giác nhìn Tần Thiên và nàng.
"Rốt cuộc các ngươi là ai?" Một lão già hỏi.
"Là các ngươi không nên chọc vào người ta, ta không thích giết chóc bừa bãi, cho nên cho các ngươi thêm một cơ hội, trong ba hơi thở, nếu các ngươi còn ở đây thì sẽ vĩnh viễn ở lại đây luôn!"
Giọng Tần Thiên không lớn, lại bình thản, nhưng câu nói này khiến bốn người rùng mình trong lòng.
Đến cái tuổi này, bọn họ vốn sợ chết, họ đến đây cũng chỉ để đột phá, sau khi đột phá mới có thể tiếp tục sống sót.
Bốn người nhìn nhau, rồi xoay người bỏ chạy.
Lúc này nữ tướng bạch bào có chút hành lễ với Tần Thiên và An Diệu Lăng: "Xin hỏi công tử tên gì?"
"Ta gọi Tần Thiên!"
Tần Thiên? Nghe được cái tên này, nữ tướng bạch bào lập tức giật mình, nàng ngập ngừng hỏi: "Ngài… Ngài là Thiếu chủ?"
"Không sai." Tần Thiên phóng thích ra khí tức Bất Tử Bá Thể của mình, đây là huyết mạch đặc hữu của Đại Tần Đế tộc.
"Bái kiến Thiếu chủ." Nữ tướng bạch bào và những người khác vội vàng quỳ một gối xuống, cung kính hô.
"Đứng lên đi!" Tần Thiên chậm rãi nói.
Nữ tướng bạch bào cùng người đứng lên, sau đó hỏi: "Thiếu chủ, làm sao ngài đến được đây?"
Tần Thiên kể đại khái chuyện Kiếm Trủng Hoang Cổ, sau đó hỏi: "Nơi này là địa phương nào?"
"Bẩm báo Thiếu chủ, nơi này là một tiểu thế giới mà bệ hạ mở ra năm đó, tên là Tần Đô."
"Trước khi bệ hạ rời đi, đã lưu lại một số người ở đây, mạch chúng ta chính là những người ở lại đó, nhưng nơi này ba năm mới có thể ra vào một lần."
"Thiếu chủ có thể vào được, có lẽ là vì Hoang Cổ Kiếm Trủng sản sinh ra một vùng không gian hỗn độn, giao giới với nơi này."
"Vậy các ngươi thì sao?" Tần Thiên gật nhẹ đầu nghi ngờ hỏi.
"Chúng ta là người của Bạch gia phái đến đây trấn thủ một mỏ khoáng hỗn độn, cứ một khoảng thời gian nhất định nơi đây sẽ sản xuất ra một ít tinh thể hỗn độn."
"Chúng ta bên này còn mười cái, nếu Thiếu chủ cần thì có thể lấy đi." Nói xong, tay ngọc của nàng khẽ vẫy, mười tinh thể hỗn độn bay đến trước mặt Tần Thiên.
Tần Thiên cầm năm viên đưa cho An Diệu Lăng, rồi nói: "Ta cầm năm viên là được rồi."
Nữ tướng bạch bào gật nhẹ đầu, năm viên còn lại cũng trở lại bên trong cột ánh sáng.
Tần Thiên hỏi: "Ở đây có tinh thể hỗn độn tốt hơn không? Ví dụ như tinh thể hỗn độn cực phẩm."
"Ở chỗ ta không có, nhưng gia chủ của mạch chúng ta hẳn là có."
"Gia chủ ở đâu?"
"Gia chủ ở trung tâm Tần Đô, Tần thành, chỉ có một số mỏ khoáng hỗn độn siêu cấp mới có thể sản sinh ra tinh thể hỗn độn cực phẩm, mà những tinh thể hỗn độn cực phẩm đó đều sẽ giao cho gia chủ."
"Ngươi có thể dẫn ta đến Tần thành được không?" Tần Thiên hỏi.
"Không thành vấn đề."
"Vậy thì làm phiền, nhưng những người còn lại, ta đề nghị các ngươi nên thu tinh thể hỗn độn lại trước đi, để tránh bị người khác dòm ngó, lần này có không ít cường giả đến."
Nữ tướng bạch bào khẽ gật đầu, sau đó trực tiếp thu năm tinh thể hỗn độn còn lại vào, không để trong cột ánh sáng tiếp tục bồi dưỡng.
"Thiếu chủ đi theo ta."
Tần Thiên gật đầu đi theo, nhóm ba người lại tiếp tục lên đường.
Mấy canh giờ sau, sắc mặt nữ tướng bạch bào đột nhiên biến đổi, nàng nhìn về phía Tần Thiên: "Thiếu chủ, vừa nhận được tin, có người đang tấn công mỏ khoáng hỗn độn siêu cấp của Bạch gia, mong Thiếu chủ hỗ trợ!"
"Mỏ khoáng siêu cấp? Cách nơi này có xa không?" Tần Thiên hỏi.
"Ở Cửu Linh Sơn, đại khái nửa canh giờ là đến!"
"Nửa canh giờ? Ở đó có bao nhiêu người trấn giữ? Chúng ta đến có kịp không?" Tần Thiên hỏi.
"Binh lực đóng giữ có một vị Phá Giới cảnh tứ trọng, hai vị Phá Giới cảnh tam trọng, dưới nữa thì có bảy người."
Nghe có Phá Giới cảnh tứ trọng, Tần Thiên có chút bất ngờ, xem ra Bạch gia này cũng không đơn giản.
Chỉ là người tấn công này là ai? Chẳng lẽ là Tử La hay Ma Chủ?
Nghĩ đến đây, hắn nhìn về phía nữ tướng bạch bào, "Mau dẫn ta đi."
"Đa tạ Thiếu chủ, mời đi theo ta."
Ba người lập tức lao đi theo một hướng.
Vì muốn cứu người nên ba người không ngừng tăng tốc, Tần Thiên còn mang hai nàng dùng thuật thuấn di.
Cửu Linh Sơn.
Trong núi có năng lượng dao động cực kỳ dữ dội.
Tử La đang đi ngang qua gần đó, cảm nhận được sự dao động năng lượng dữ dội thì có chút hiếu kỳ nên vào núi xem tình hình.
Vào sâu bên trong nàng phát hiện trận chiến đang diễn ra trong một thung lũng.
Đến thung lũng nàng trốn sau một tảng đá lớn, từ xa quan sát tình hình.
Ở đó có hai nhóm người đang giao chiến, một nhóm là Thiên Ma Vực Ngoại và năm cường giả Phá Giới cảnh tam trọng, bọn họ câu kết với nhau, tấn công trụ sở trong thung lũng.
Trong thung lũng, Tử La cảm thấy một nguồn năng lượng cực kỳ tinh khiết, nguồn năng lượng này có lực hút rất lớn với nàng, nhưng nàng cũng không hành động vội vàng.
Nàng nghĩ đến câu nói của con người, "ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi", cho nên nàng định làm ngư ông một lần.
Hai phe đại chiến rất ác liệt, cứ mỗi mười mấy nhịp thở thì có người chết.
Nhưng tổng thể mà nói thì Vực Ngoại Thiên Ma chiếm ưu thế hơn.
Tên Thiên Ma Vực Ngoại đánh nhau với vị tướng quân bạch bào Phá Giới cảnh tứ trọng một cách thành thạo, ung dung vô cùng, thậm chí hắn còn có thể thỉnh thoảng rút tay ra tấn công các tướng sĩ bạch bào khác.
Một khi bị hắn tấn công, không chết cũng bị trọng thương.
Nhưng các tướng sĩ bạch bào này tử chiến không lùi, vô cùng có cốt khí, thấy vậy Tử La hơi bội phục.
Thời gian trôi qua, vị tướng quân bạch bào cuối cùng cũng bị Thiên Ma Vực Ngoại chém giết.
Lúc này, bên cạnh Thiên Ma Vực Ngoại Húc Thiên vẫn còn hai cường giả, họ hưng phấn lao đến bên cột ánh sáng.
Trong cột ánh sáng có ba viên tinh thể hỗn độn, ba viên tinh thể hỗn độn này có kích thước lớn hơn tinh thể hỗn độn bình thường một chút, màu sắc cũng sáng hơn, đây chính là tinh thể hỗn độn cực phẩm.
Hai người cầm ba tinh thể hỗn độn cực phẩm chạy trở về, lão già áo xám tay cầm hai tinh thể hỗn độn cực phẩm đưa cho Húc Thiên một viên, "Húc huynh, của huynh đây."
Húc Thiên cười nhận lấy, một khắc sau hắn đột nhiên xuất đao, đâm thẳng vào ngực lão già áo xám.
Lão già áo xám trợn trừng mắt, mặt không tin nhìn Húc Thiên, nói: "Ta… chúng ta không phải đã nói rồi sao?"
Húc Thiên khinh miệt cười một tiếng, "Loại chủng tộc ti tiện như ngươi mà cũng dám vọng tưởng chia đều tinh thể hỗn độn cực phẩm với ta, thật nực cười!"
"Xin… tha mạng, ta… ta bỏ." Lão già áo xám đưa tinh thể hỗn độn trong tay tới, cầu xin tha thứ.
Húc Thiên cười nhận lấy, sau đó lại đâm thêm một đao, lần này thì lão già áo xám tắt thở hoàn toàn.
Ngay sau đó, hắn nhìn về phía người còn lại, lão già áo bào màu vàng đang cầm tinh thể hỗn độn cực phẩm.
Lúc này lão già áo bào màu vàng đang chạy trốn.
Húc Thiên khinh miệt cười một tiếng, lập tức chém ra một đao từ xa.
Một đạo đao quang kinh khủng chém đi.
Lão già áo bào màu vàng cảm nhận được khí tức kinh khủng đánh tới phía sau lưng thì sợ mất hồn, vội vàng quay lại đỡ.
Kiếm trong tay trực tiếp bị chém đứt, cả người cũng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài trăm trượng.
Và chỗ hắn ngã xuống lại chính là chỗ Tử La đang trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận