Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 459: Nghĩ cách cứu viện Thánh nữ (length: 8284)

Nghe vậy, nam tử áo trắng bừng tỉnh ngộ ra: "Hoàng trưởng lão có ý là, bọn hắn bắt Thánh nữ của tông ta làm trò mua vui, là để lấy lòng Huyết Linh Tông."
"Bọn hắn phía sau có Huyết Linh Tông, cho nên bọn hắn không sợ."
Nữ đệ tử váy vàng nhịn không được cười nói: "Ngươi thật là chậm tiêu, bây giờ mới nghĩ ra."
Nam tử áo trắng gãi đầu một cái, có chút xấu hổ. . .
May mà có nam tử áo trắng quá ngốc, Tần Thiên đi theo phía sau, mới biết mục đích của chuyến này của bọn chúng.
Bất quá hắn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
Đối phương làm trò mua vui, có lẽ không chỉ để lấy lòng, cũng có thể xem như mồi nhử dụ cá.
Nếu thật như hắn nghĩ, ngược lại có thể giúp một tay, sau khi cứu được Thánh nữ Kình Thiên Đạo Tông, trà trộn vào Kình Thiên Đạo Tông, hẳn là rất đơn giản.
Bọn hắn lần này đi Huyết Linh Vực, cách xa nhau cả một vực, đám người vất vả một hồi cuối cùng cũng chạy tới.
Vừa đến cửa thành Khát Máu, hắn liền thấy trên tường thành, một nữ tử áo đỏ bị dây thừng trói lại, treo lơ lửng giữa không trung.
Nữ tử tóc tai bù xù, lộ ra có chút chật vật, nhưng vẫn có thể thấy dáng người uyển chuyển và dung nhan tuyệt thế.
Tần Thiên không khỏi cảm thán, người Khát Máu thành này thật không biết thương hoa tiếc ngọc.
Bất quá hắn cũng không định xuất thủ ngay, bây giờ xuất thủ coi như cứu được, vậy cũng chỉ là thêm hoa trên gấm.
Hắn muốn làm chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Hoàng trưởng lão cẩn thận thăm dò một chút xung quanh, phát hiện có mười người Hóa Đạo cảnh ẩn nấp.
Nhưng không phát hiện Hợp Đạo.
Nghĩ một hồi, hắn nhìn sang những người bên cạnh là nữ tử áo vàng, nói: "Các ngươi lát nữa hỗ trợ cản những người xông ra."
"Ta đi cứu Thánh nữ, cứu được người rồi chúng ta lập tức rút lui."
Mấy người khẽ gật đầu, sau đó cùng Hoàng trưởng lão xông ra ngoài.
Tới gần, Hoàng trưởng lão xông lên trời, bay về phía Thánh nữ.
Lúc này Tần Thiên đột nhiên cảm giác được có khí tức cường đại xuất hiện trong bóng tối.
Hoàng trưởng lão đến bên cạnh Thánh nữ, một kiếm cắt đứt dây thừng, sau đó đỡ lấy Thánh nữ xoay người chạy.
Nhưng ngay khi Hoàng trưởng lão xoay người, trong đôi mắt đẹp của Thánh nữ lóe lên hàn quang, trong tay nàng xuất hiện một con dao găm, bất ngờ đâm vào ngực Hoàng trưởng lão.
Hoàng trưởng lão không thể tin quay đầu nhìn lại, lúc này trong mắt Thánh nữ tràn đầy sát ý.
Khi Hoàng trưởng lão còn đang ngơ ngác, Thánh nữ rút dao găm ra rồi lại đâm một nhát.
Máu tươi phun ra dữ dội, đau đớn kịch liệt đánh thức Hoàng trưởng lão.
Hắn vội đẩy Thánh nữ văng ra.
Còn mình thì rơi xuống đất, bị thương không nhẹ.
Hắn nhìn xung quanh, phát hiện bọn họ đã bị bao vây.
Xung quanh là mười Hóa Đạo cảnh, thêm một người nam tử mặc áo bào đỏ Hợp Đạo cảnh.
Hắn nhìn về phía Thánh nữ với vẻ mặt cay đắng: "Vì sao ngươi muốn ra tay làm lão phu bị thương?"
Lúc này trong mắt Thánh nữ chỉ có sát ý vô tận.
Ngay sau đó, nàng bước mạnh lần nữa xông về phía Hoàng trưởng lão đang bị thương.
Dao găm vung lên, chiêu nào cũng lấy mạng.
Hoàng trưởng lão chỉ có thể không ngừng chống đỡ, vì ông thực sự không có cách nào xuống tay với Thánh nữ mà mình đã nhìn từ nhỏ đến lớn.
Đệ tử khác cũng ngơ ngác nhìn theo.
Lúc này, nam tử áo bào đỏ cười nói: "Hoàng trưởng lão, ngươi không giết nàng, nàng sẽ giết ngươi, ngươi xác định không động thủ sao?"
Sắc mặt Hoàng trưởng lão ngưng trọng, vừa chống đỡ vừa hô: "Ngươi đã làm gì Thánh nữ?"
"Ngươi đoán xem." Nam tử áo bào đỏ cười cợt nói.
Lúc này Tần Thiên xem như thấy rõ, Thánh nữ này trúng huyễn thuật, xem Hoàng trưởng lão như kẻ thù.
Hoàng trưởng lão nhìn tình hình xung quanh, biết mình xong rồi.
Bị thương như hắn, căn bản không phải đối thủ của nam tử áo bào đỏ.
Ngay khi dao của Thánh nữ sắp đâm vào giữa mày Hoàng trưởng lão.
Một bàn tay nắm lấy cổ tay Thánh nữ, dừng lại động tác xuất dao của nàng.
Người ra tay chính là Tần Thiên đã dịch chuyển tới.
Sau đó, Tần Thiên trực tiếp kéo Thánh nữ vào lòng.
Dùng hai tay và hai chân khóa chặt tứ chi Thánh nữ, không cho nàng tiếp tục tấn công.
Thánh nữ điên cuồng giãy dụa, kết quả hai người cắm đầu xuống đất, lăn lộn.
Cảnh tượng này khiến đám người trợn tròn mắt há hốc mồm.
Một bên nam tử áo trắng, còn có chút ngưỡng mộ.
Vì Thánh nữ là nữ thần trong mộng của tất cả nam đệ tử Kình Thiên Đạo Tông.
Mà bây giờ, nữ thần lại bị người khác ôm chặt vào lòng.
Tứ chi Thánh nữ bị khóa, chỉ có đầu có thể động.
Thế là, nàng dùng đầu cắn chặt tai Tần Thiên.
Lực cắn này dù không phá được phòng ngự của Tần Thiên, nhưng cũng khiến hắn hơi đau.
Làm sao mới có thể giải trừ huyễn thuật?
Sau khi trầm ngâm một chút, Tần Thiên cảm thấy công pháp Phật môn có lẽ hiệu quả.
Lập tức, hắn dùng Vạn Phật Xá Lợi, chuyển hóa Phật ý, đưa vào trong người Thánh nữ.
Dần dần, Thánh nữ giãy dụa càng ngày càng yếu.
Đến cuối cùng, Tần Thiên chỉ có thể nghe thấy tiếng thở bên tai và tiếng mũi rất nhỏ.
Vì tai của hắn vẫn đang trong miệng người khác.
Sau khi Phật ý cường đại tràn vào cơ thể Thánh nữ, Thánh nữ chậm rãi khôi phục ý thức.
Lúc này, nàng cảm thấy trong miệng mình mềm mềm.
Sau một khắc, nàng nhớ ra chuyện gì đang xảy ra.
Chuyện lúc trước, nàng đều nhớ cả.
Lập tức, nàng vội buông miệng ra, đỏ mặt đến tận mang tai.
Nàng cúi người xuống, lại phát hiện tứ chi mình vẫn bị Tần Thiên khóa lại, Thánh nữ nhỏ giọng kêu: "Thả ta ra."
"Ngươi ổn rồi chứ?" Tần Thiên nhìn Thánh nữ.
"Ta ổn rồi."
Tần Thiên buông tay.
Thánh nữ đứng lên nhìn Tần Thiên, nói: "Cám ơn ngươi, vừa rồi đã có nhiều mạo phạm."
Nói xong lại nhìn Hoàng trưởng lão, áy náy nói: "Xin lỗi ông Hoàng gia gia."
Hoàng trưởng lão lắc đầu: "Ta không sao, con không cố ý."
Một bên, nam tử áo bào đỏ đang xem kịch, nhưng huyễn thuật đột nhiên bị người giải trừ, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Hắn nhìn về phía Tần Thiên, lạnh giọng nói: "Ngươi là ai? Dám phá chuyện tốt của ta."
"Ta là ông của ngươi." Tần Thiên quay đầu lại nhìn, tùy tiện nói.
Nam tử áo bào vàng hô lớn một tiếng: "Giết, không tha một ai."
Tiếng nói vừa dứt, một đám người xung quanh xông lên.
Chính hắn cũng hướng Tần Thiên đánh tới.
Hoàng trưởng lão thấy vậy vội vàng chắn trước mặt Tần Thiên, đánh với nam tử áo bào đỏ.
Nhưng vì bị thương quá nặng, căn bản không phải đối thủ, không được mấy hiệp đã bị đánh bay.
Tần Thiên đỡ được Hoàng trưởng lão, một tay đặt lên cánh tay Hoàng trưởng lão, hô: "Hồi Thiên Thuật."
Lập tức, vết thương của Hoàng trưởng lão nhanh chóng chuyển biến tốt, thần lực cũng đang hồi phục.
Nam tử áo bào đỏ thấy không ổn, lần nữa xông đến, ngay khi Tần Thiên chuẩn bị ra tay cản lại.
Thánh nữ xông về phía nam tử áo bào đỏ, lạnh lùng nói: "Dám ám toán ta, hôm nay ta nhất định giết ngươi."
Tuy nàng chỉ là Hóa Đạo đỉnh phong, nhưng khi giao đấu với nam tử áo bào đỏ thì cũng chỉ hơi lép vế.
Có thể thấy đây cũng là một thiên tài hiếm thấy.
Không bao lâu, Hoàng trưởng lão đã khôi phục hơn phân nửa thực lực, ông nói với Tần Thiên: "Cám ơn công tử chữa thương." Nói xong, lao thẳng vào đánh với nam tử áo bào đỏ.
Cùng Thánh nữ cùng nhau vây công nam tử áo bào đỏ.
Còn Tần Thiên thì bắt đầu ra tay đối phó những Hóa Đạo cảnh kia.
Hắn giữ lại chút thực lực, phải đến ba bốn chiêu mới giết chết một Hóa Đạo.
Nhưng dù vậy cũng đã rất thu hút.
Một Minh Đạo cảnh ba bốn chiêu, chém giết một Hóa Đạo cảnh, quá yêu nghiệt.
Không bao lâu, Hóa Đạo cảnh đều bị đánh chết.
Sau đó mọi người xem Thánh nữ ba người chiến đấu.
Loại chiến đấu này, bọn họ rất khó nhúng tay vào.
Lỡ xông vào, còn có thể gây cản trở chứ không giúp gì.
Nhưng vì hai đánh một, nam tử áo bào đỏ, dần dần rơi vào thế hạ phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận