Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 59: Yêu Đế công thành (length: 8131)

An Diệu Lăng có chút im lặng, cái vị sư phụ này da mặt càng ngày càng dày.
Cứ thế mà ngang nhiên xông vào.
"Ngươi đi ra ngoài, sư đồ ở giữa không thể vượt quá giới hạn." An Diệu Lăng thẹn thùng nói.
Tần Thiên không để ý đến nàng, nhanh chân tiến lên, nhìn về phía bồn tắm phía sau An Diệu Lăng.
"Chỗ này hình như hơi gầy đi một chút, ngày mai sư phụ làm cho ngươi món Mộc Qua Long Đề Thang."
An Diệu Lăng vô ý thức nhìn xuống một chút, sắc mặt càng thêm đỏ.
Nhăn nhó một hồi, nàng dứt khoát ngẩng đầu ưỡn ngực trừng mắt nhìn Tần Thiên.
Dù sao dáng vẻ này bị nhìn cũng không phải lần đầu tiên.
Khí thế không thể thua, nói gì thì nói mình cũng là Nữ Đế.
"Mau ra ngoài, ta muốn tắm." An Diệu Lăng chỉ vào cửa nói.
Nhìn An Diệu Lăng ngẩng đầu ưỡn ngực, hắn cảm thấy mũi nóng lên, hắn nghi ngờ trước đó mình nhìn nhầm.
Lớn thật!
Sau đó Tần Thiên nhìn vào trong thùng gỗ, nói: "Ngươi nên cho thêm chút cánh hoa hồng gì đó vào, như vậy sau khi tắm xong, cả người sẽ thơm phức."
"Ta biết rồi, bây giờ ngươi có thể ra ngoài."
Tần Thiên không nhúc nhích, cuối cùng An Diệu Lăng chỉ có thể cưỡng ép đẩy Tần Thiên ra ngoài.
Sau đó An Diệu Lăng lại kiểm tra xung quanh một hồi mới bắt đầu tắm rửa.
Buổi sáng, Tông Ngũ mang theo Thượng Quan Nhã cùng bốn thánh còn có Yến Thanh Ti, Hiên Lôi tới.
Trong tứ thánh chỉ có Thượng Quan Nhã đột phá đến Thánh Cảnh tam trọng, những người khác cảnh giới không thay đổi.
Tần Thiên trực tiếp sắp xếp cho bọn họ ở bên ngoài viện, phòng ở bên ngoài viện nhiều cũng đủ cho bọn họ ở.
Sau khi ở lại, Yến Thanh Ti tìm đến Tần Thiên.
"Lão tổ, sư phụ ta nói sau này hắn cũng sẽ tới."
"Lão tổ?" Tần Thiên có chút nghi hoặc.
"Sư phụ cùng Hư Minh lão tổ đã tuyên bố ngươi là lão tổ của tông môn."
"Ra vậy à."
"Tuy là vậy, nhưng ngươi sau này vẫn cứ gọi ta là Tiểu sư thúc đi."
"Lão tổ, lão tổ, gọi ta già cả đi rồi."
Yến Thanh Ti cười ngọt ngào, "Ta cũng cảm thấy vậy mà!"
Sau đó dược liệu cũng liên tục được đưa đến, Tần Thiên liền bắt đầu luyện chế đan dược.
Tông Viêm cũng lần thứ hai dẫn người chạy đến quan sát.
Lần này, Tần Thiên mất ba tháng ngắt quãng luyện chế được 18 mẻ đan dược.
Tổng cộng thu được 54 viên Đế giai hạ phẩm đan dược.
Có đan dược, Tần Thiên liền bắt đầu chia, Bạch Tiểu Như tỷ muội năm viên, An Diệu Lăng ba viên.
Các nàng trước đó thôn phệ đan dược còn chưa tiêu hóa hết, cho nên những đan dược này đủ cho bọn họ tiêu hóa một thời gian dài.
Tông Ngũ phụ tử cùng Thượng Quan Nhã và bốn thánh mỗi người hai viên.
Bốn thánh nhận được đan dược vô cùng kích động, có đan dược này liền có thể nhanh chóng đột phá đến Đế Cảnh.
Rồi đến lúc thu được Đế binh, từ đó đi đến đỉnh cao nhân sinh.
Nhìn thấy vẻ mặt ngốc nghếch của bốn người này, Tần Thiên chỉ có thể thầm than một câu, "Đúng là đồ nhà quê chưa thấy việc đời."
Cuối cùng, Yến Thanh Ti, Hiên Lôi, Mộ Thanh Thanh mấy người Tần Thiên cũng cho mỗi người một viên.
Về phần số đan dược còn lại, hắn cứ giữ lại, chờ các nàng tiêu hóa xong sẽ lại chia tiếp.
Đám người có đan dược sau đó liền nhao nhao bế quan tu luyện.
Tần Thiên cũng ăn đan dược tu luyện, hắn muốn sớm ngày tiến vào Đế Cảnh.
Vào Đế Cảnh thực lực sẽ bạo tăng.
Khi thời hạn một năm càng ngày càng đến gần, động tĩnh của Thanh Vân Sơn cũng càng lúc càng lớn.
Có thể nói là yêu khí ngút trời, hiện giờ đã không còn người tu hành nào dám vào núi nữa.
Cơ bản là đi một cái chết một cái.
Tần Thiên cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi, thành chủ đã tìm tới cửa.
Hắn vẻ mặt cầu khẩn nói: "Yêu Đế của Thanh Vân Sơn Mạch chuẩn bị tiến công Thanh Vân thành chúng ta."
Tần Thiên nhíu mày hỏi: "Chắc chắn chứ?"
Thành chủ gật đầu: "Ta trước kia từng thu nhận một yêu tộc, hắn vụng trộm nói cho ta biết, tối nay bọn chúng sẽ phát động tấn công."
"Ngươi đi thông báo cho các thế lực khác, đến lúc đó ta sẽ ra tay."
Thành chủ nghe thấy vậy vô cùng mừng rỡ, "Toàn thành chúng ta sẽ cảm tạ công ơn đại nghĩa của Tần công tử."
Kỳ thật hắn đã tính trước, nếu Tần Thiên không giúp, vậy hắn chỉ còn cách bỏ lại nơi này chạy trốn.
Bởi vì Yêu Đế không phải thứ hắn có thể chống lại.
Lâm Châu nhận được tin tức không bao lâu liền mang theo cường giả tìm đến Tần Thiên.
Qua hội đấu giá, hắn cũng hiểu rõ phần nào về thế lực phía sau Tần Thiên.
Chỉ cần Tần Thiên còn ở đây, Lâm thị nhà hắn sẽ không phải sợ.
Ban đêm, yêu khí ngập tràn tiến về phía Thanh Vân thành, vạn yêu rời núi, khung cảnh hùng vĩ.
Tần Thiên cũng mang theo một đám thủ hạ tiến đến, trận chiến này đối với bọn họ cũng là một loại rèn luyện.
Trên cửa thành, Tần Thiên nhìn phía xa vạn yêu đang lao tới, cũng có chút rung động.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhiều yêu như vậy.
Trên mặt đất có Huyền Vũ, mãng yêu, hổ yêu, vân vân.
Trên trời cũng có Sát Nhân Phong, bướm độc thất sắc, gió chim, Thần Hỏa Nha các loại.
Ngoài ra, trong tầng mây trên trời còn có một luồng khí tức đáng sợ.
Thấy khung cảnh này, không ít người ở Thanh Vân thành sợ đến chân run lẩy bẩy.
Tần Thiên nhìn về phía bên mình cũng chỉ có hơn ngàn người, quá ít.
Thành chủ chạy tới nói: "Có một vài thế lực lén lút chạy rồi, trong đó bao gồm cả Thanh Mộc thương hội."
Thần sắc Tần Thiên chợt lạnh xuống.
Bất quá bây giờ không phải lúc nghĩ những chuyện đó, hắn nhìn đám thủ hạ cùng An Diệu Lăng nói: "Hôm nay đối với các ngươi là một cuộc rèn luyện."
"Cứ thỏa thích mà giết!"
Nghe Tần Thiên nói, bọn họ có chút hưng phấn.
Vạn yêu lao nhanh đến, thấy khoảng cách Thanh Vân thành chỉ còn chưa đến ba cây số.
Tần Thiên ra lệnh một tiếng.
Giết!
Đã sớm không chờ đợi được An Diệu Lăng cùng những người khác xếp thành một hàng xông lên.
Ngay cả Bạch Tiểu Như tỷ muội, Long Nhất, Long Nhị đám yêu tộc cũng không chút do dự xông lên.
Một vài người tu luyện của Thanh Vân thành cũng nghiến răng một cái xông theo.
Đã đến nước này, không phải ngươi chết thì là ta vong.
Sau khi An Diệu Lăng và những người khác tiến vào chiến trường, tựa như cối xay thịt liên tục thu hoạch.
Yêu tộc không ngừng chết đi, không ai có thể ngăn được bước chân của các nàng.
Những cường giả khác nhìn thấy yêu tộc bị giết không còn sức đánh trả, cũng sinh lòng tin tưởng.
Trở nên dũng mãnh hơn, nhưng khi bọn họ tiếp xúc với yêu tộc thì lại bị thương vong thảm trọng.
Bởi vì bọn họ không có sức chiến đấu như An Diệu Lăng.
Bất quá bọn họ cũng thông minh, đều tiến đến gần phía An Diệu Lăng và những người khác.
Cứ như vậy, yêu tộc sẽ phải kiêng kỵ.
Chiến đấu kéo dài một canh giờ sau, vạn yêu chỉ còn lại chừng một ngàn con.
Còn Thanh Vân thành bên này lại không đủ ba trăm người.
Trận chiến này thật thảm khốc, với tình hình này, Tần Thiên cũng không còn cách nào khác.
Sinh vật trong tầng mây rốt cuộc không chịu nổi nữa.
Ngao!
Một tiếng long ngâm vang vọng toàn trường.
Sau đó một con Ngũ Trảo Kim Long Đế Cảnh nhị trọng từ trong tầng mây chui ra.
"Một lũ phế vật, vậy mà lại phải để bản đế tự mình ra tay."
Tông Ngũ đã chờ đợi từ lâu liền bay ra ngoài nghênh chiến Ngũ Trảo Kim Long.
Đối với hắn mà nói đây cũng là một trận chiến khốc liệt.
Bởi vì long tộc vốn dĩ đã lợi hại hơn nhiều so với các yêu tộc cùng cấp.
Huống chi đây còn là Ngũ Trảo Kim Long, nhục thể của nó e là đã đạt đến cường độ nửa Đế binh.
Lúc này không ít người và yêu đều đổ dồn ánh mắt vào giữa không trung.
Bởi vì cuộc chiến trên không trung này mới là mấu chốt.
Tông Ngũ cầm Đế binh trong tay đối mặt với Ngũ Trảo Kim Long khổng lồ, nhưng hắn không hề sợ hãi.
Khí tức trong người bộc phát ra chống lại long uy.
Nếu là lúc trước, có lẽ hắn sẽ không có dũng khí đánh nhau cùng cấp với long tộc.
Nhưng hiện tại hắn có Đế binh, còn có đao pháp Đế giai cực phẩm.
Cho nên hắn tự nhận mình là vô địch trong cùng cấp.
Ngũ Trảo Kim Long chủ động tấn công, đầu rồng hướng về Tông Ngũ cắn tới, định một ngụm nuốt Tông Ngũ vào bụng.
Tông Ngũ nhảy lên tránh thoát.
Sau đó thân thể đột nhiên hạ xuống, vung đao chém về phía Kim Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận