Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 66: Gặp mặt lần đầu Huyết Vực lão tổ (length: 8052)

Rời khỏi Hạo Thiên thành một khoảng cách, Huyết Khinh Cuồng dừng lại.
Bởi vì hắn đã phát giác được có người đang theo dõi hắn.
"Là ai?"
An Diệu Lăng bước ra, giọng nói lạnh lùng, "Người đòi mạng ngươi."
Huyết Khinh Cuồng con ngươi co rút nhìn về phía An Diệu Lăng, "Ngươi là ai?"
"Người giết ngươi, hôm nay lấy tính mạng ngươi coi như thu chút lợi tức!" Nói xong An Diệu Lăng rút ra Băng Ly Kiếm.
Huyết Khinh Cuồng thấy vậy không hề sợ hãi, thậm chí còn lộ ra ánh mắt dâm tà.
Bởi vì An Diệu Lăng là Thánh Cảnh nhất trọng, mà hắn là Thánh Cảnh tam trọng.
Chênh lệch cảnh giới quá lớn, cho nên hắn không hề để An Diệu Lăng vào mắt.
Huyết Khinh Cuồng lấy ra trường đao hướng An Diệu Lăng xông tới, miệng còn nói:
"Chờ ta bắt được ngươi, sẽ hảo hảo thẩm vấn."
Nhìn Huyết Khinh Cuồng đang lao nhanh tới, An Diệu Lăng mặt không chút biểu cảm.
Vút!
Nàng thi triển kiếm vực của mình, sau đó giơ tay lên gẩy kiếm.
Xoẹt!
Đao và kiếm va chạm, Huyết Khinh Cuồng cảnh giới cao hơn hai trọng lại trực tiếp bị đẩy lui.
"Đây là Kiếm Vực?"
Huyết Khinh Cuồng kinh hãi, giờ phút này thực lực của hắn đã bị áp chế trên diện rộng.
Muốn chiến thắng An Diệu Lăng có Kiếm Vực căn bản là không thể, nếu như tiếp tục dây dưa, thiệt thòi chắc chắn là chính mình.
Nghĩ đến đây, hắn quay người bỏ chạy!
An Diệu Lăng đã sớm chuẩn bị, nàng điều khiển Băng Ly Kiếm chém tới.
Huyết Khinh Cuồng cảm nhận được luồng năng lượng cường đại phía sau chỉ có thể quay lại ngăn cản.
Cứ thế, hắn bị cuốn vào giao tranh.
Toái Tinh Thần!
An Diệu Lăng trực tiếp sử dụng sát chiêu, mang theo khí thế người kiếm phá sao trời, đâm tới.
Huyết Khinh Cuồng lộ vẻ kinh hãi, sau đó chuyển sang dữ tợn.
Ngay lúc kiếm của An Diệu Lăng sắp chạm đến Huyết Khinh Cuồng, một ngọc phù trên cổ hắn vỡ tan.
Sau đó một vệt kim quang lóe lên, một linh thể dần dần lớn lên.
Kiếm của An Diệu Lăng đâm thẳng vào linh thể.
Linh thể rung lên, không hề bị tổn thương, rồi giáng một chưởng vào An Diệu Lăng.
An Diệu Lăng giơ kiếm lên đỡ, trực tiếp bị đánh văng ra ngoài!
Linh thể tức giận hét vào An Diệu Lăng: "Ngươi là ai, dám giết con ta?"
Linh thể chính là lão tổ Huyết Vực, hắn nhìn thiếu nữ trước mắt thấy hơi quen thuộc.
Nhưng vì An Miểu Lăng đeo mặt nạ, lại sử dụng kiếm đạo, nên hắn nhất thời không nhận ra được.
Lúc này An Diệu Lăng có chút kích động, tay cầm kiếm hơi run.
Rốt cuộc cũng gặp lại cừu nhân, dù chỉ là linh thể, nhưng từ hình dáng và khí tức, An Diệu Lăng vẫn nhận ra.
Lão tổ Huyết Vực tuy không nhận ra An Diệu Lăng, nhưng hắn cảm nhận được sát ý của nàng.
"Phụ thân, bắt lấy nàng, lát nữa con sẽ hảo hảo chơi đùa với nàng." Huyết Khinh Cuồng mắt đỏ hoe nói.
Lão tổ Huyết Vực gật đầu, nhìn An Diệu Lăng rồi bình phẩm: "Cũng là một mỹ nhân không tệ."
Nghe hai người đối thoại, An Diệu Lăng phẫn nộ tột cùng!
Toái Tinh Thần!
Nàng lại vung kiếm chém tới.
Lão tổ Huyết Vực giơ tay lên, hai ngón tay kẹp mạnh về phía trước, chặn lại kiếm của An Diệu Lăng.
Sau đó lão tổ Huyết Vực vung tay một cái, lực đạo tăng thêm, An Diệu Lăng trực tiếp bay ngược ra ngoài.
An Diệu Lăng ổn định thân hình, nói về phía sau, "Ngươi giúp ta ngăn hắn lại!"
Lão tổ Huyết Vực nhướng mày nhìn người áo đen cầm súng bay tới chỗ mình.
Trong mắt bất giác thêm mấy phần ngưng trọng!
Khôn Nguyên Tiên xông tới, trực tiếp công kích vào linh thể của lão tổ Huyết Vực.
Rồi càng lúc càng liều mạng tấn công.
Lão tổ Huyết Vực chỉ là linh thể, cách nhau khá xa, nên chỉ miễn cưỡng ngang sức với Khôn Nguyên Tiên.
Thấy lão tổ Huyết Vực bị cuốn lấy, An Diệu Lăng lại lao về phía Huyết Khinh Cuồng.
Lão tổ Huyết Vực vừa định đi giúp, nhưng bị Khôn Nguyên Tiên quét ngang đánh lùi, hắn chỉ có thể gào lớn: "Cuồng nhi, chạy mau!"
Huyết Khinh Cuồng cũng thấy rõ tình thế, bắt đầu chạy trốn!
Nhưng An Diệu Lăng đâu thể để hắn được như ý, trước điều khiển phi kiếm cuốn lấy Huyết Khinh Cuồng.
Đủ khoảng cách rồi, lại một chiêu Toái Tinh Thần.
Xoẹt!
Một kích này khiến đao của Huyết Khinh Cuồng gãy đôi, bản thân hắn thì bị chấn thêm đổ máu.
Lão tổ Huyết Vực rất lo lắng, nhưng không có cách nào.
Khôn Nguyên Tiên cầm trong tay là Đế binh, nên hắn luôn bị ngăn lại.
Nếu là bản thể cầm Đế binh, hắn giải quyết Khôn Nguyên Tiên trong thời gian ngắn không có vấn đề.
Nhưng hiện tại hắn bất lực.
Huyết Khinh Cuồng bị thương đã rơi vào khủng hoảng, không hề có ý phản kháng.
Thấy mình không chạy được, hắn trực tiếp quỳ xuống đất thất kinh, "Đừng giết ta, đừng giết ta..."
Thấy con trai quỳ xuống cầu xin tha thứ, lão tổ Huyết Vực rất phẫn nộ, nhưng cũng ôm một tia hy vọng.
Hy vọng An Diệu Lăng buông tha cho con hắn.
Nhưng mà.
An Diệu Lăng không hề do dự, vung kiếm chém lìa đầu Huyết Khinh Cuồng.
Sau đó, nàng lẳng lặng nhìn lão tổ Huyết Vực cùng Khôn Nguyên Tiên giao chiến.
Đến khi linh thể Khôn Nguyên lão tổ sắp tan biến, An Diệu Lăng lạnh lùng nói: "Đây chỉ là khởi đầu, sớm muộn ta sẽ tiễn ngươi đi cùng con ngươi."
"Cuồng vọng!" Lão tổ Huyết Vực hét lớn rồi mang theo vô tận nộ khí tan biến vào không khí.
Khôn Vân Tiên lại lặng lẽ đứng sau lưng An Diệu Lăng.
Huyết Vực Sơn.
Một ngọn núi lớn màu đỏ rực.
Lúc này, trong một cung điện trên đỉnh núi, một lão giả áo bào đỏ đứng phắt dậy gầm lên: "Con ơi, vi phụ nhất định giúp con báo thù."
Sau đó hắn bắt đầu phân tích, nữ nhân kia là ai?
Ở Hạo Thiên Đế Quốc, những nữ nhân lợi hại chỉ có người trong hoàng thất.
Nghĩ vậy hắn hét lớn: "Triệu tập đệ tử về núi chờ lệnh."
Nói xong, hình như nhớ ra điều gì, hắn vội vàng bay về hướng Khôn Nguyên Đế Quốc.
Đọa Ma Cốc.
Ma Chủ nhận được triệu hoán của lão tổ Huyết Vực chậm rãi đứng dậy.
Sử dụng tài nguyên tu luyện mấy ngàn năm, tu vi của hắn miễn cưỡng khôi phục đến Đế Cảnh nhị trọng.
Chỉ là cổ bản mệnh mới nuôi dưỡng vẫn còn yếu.
Sau đó hắn tìm được La Hầu, giờ phút này La Hầu đã đoạt xá thành công, chỉ là tu vi vẫn chỉ ở Đế Cảnh nhất trọng.
"Lần này lão tổ gọi ta đến đánh Hạo Thiên Đế Quốc, ngươi đi cùng ta."
"Đến lúc đó có lẽ nhờ lão tổ giúp chúng ta báo thù."
La Hầu không do dự, "Ta đi cùng ngươi."
Sau đó, hai người cùng hướng Huyết Vực Sơn đến.
Lão tổ Huyết Vực đến Khôn Nguyên đế cung liền đi tìm Khôn Nguyên Đại Đế.
Hai người coi như là người quen cũ, vì cùng nhau lừa giết không ít người.
"Các ngươi chẳng phải vẫn luôn giao chiến với Hạo Thiên Đế Quốc sao? Lần này Huyết Vực Sơn ta sẽ giúp các ngươi!"
Nghe lão tổ Huyết Vực nói, Khôn Nguyên Đại Đế có chút bất ngờ, "Trước đó nhờ ngươi giúp ngươi không chịu, hiện tại sao đột nhiên lại muốn ra tay với Hạo Thiên Đế Quốc?"
Lão tổ Huyết Vực nén cảm xúc nói, "Con trai ta chết ở ngoài thành Hạo Thiên, nữ nhân ra tay chắc hẳn là người của Hạo Thiên Đế Quốc."
Khôn Nguyên Đại Đế nghe vậy cũng kinh hãi, pháp môn tu luyện của lão tổ Huyết Vực rất khó sinh con.
Hắn sống gần vạn năm, mới sinh được một con trai duy nhất.
Hiện tại con chết, có thể hiểu được cơn phẫn nộ của hắn.
Nên bất kể có phải Hạo Thiên Đế Quốc làm hay không, hắn cũng cần phải giết qua đó rồi hỏi.
Sau đó, hai người bắt đầu thương lượng chia lợi ích và bố trí tiến công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận