Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 1817: Tần Thiên mục tiêu (length: 8244)

Sau khi đại chiến kết thúc, phó môn chủ kiểm tra một lượt, liền thu hồi Thiên Cơ pháo.
Sau đó, hắn cùng Thiên Cung và một vị lão tổ khác thương lượng, chia nhau tuần tra.
Để tránh có địch nhân đánh lén.
Ngoài ra, hắn còn cho đại trận phòng hộ hoạt động thường xuyên, chỉ là dùng mức tiêu thụ thấp nhất.
Làm xong một loạt sắp xếp, Nguyệt phó môn chủ liền nhìn Tần Thiên: "Tần công tử, dạo gần đây Thiên Cơ môn chúng ta chắc sẽ bị nhắm tới!"
"Thiên Cơ pháo của ta cũng chỉ có thể dùng trong Thiên Cơ môn, cho nên công tử dạo này vẫn không nên ra ngoài, đợi môn chủ trở về hẵng hay!"
Tần Thiên khẽ gật đầu: "Ta hiểu, ta tạm thời cứ ở Thiên Cơ môn tu luyện đã!"
Giờ phút này, Tần Thiên cũng có chút bức bối, hắn bây giờ chỉ muốn nhanh chóng tăng cường thực lực của mình.
Sau đó, hắn liền cáo từ Thiên Đạo Lăng, về Hạo Thiên tháp tu luyện.
Ngay lúc Tần Thiên chuẩn bị tu luyện, tiếng hệ thống vang lên:
*Đinh!* 【 đạo lữ của túc chủ là An Diệu Lăng, đột phá lên vô thượng cảnh. 】 【 ban thưởng: Phá cảnh giá trị 10%. 】 【 ban thưởng: Một hồ lô say nửa đời! 】 An Diệu Lăng đột phá! Xem ra nàng ở Quy Khư hẳn là có được một loại lợi ích nào đó.
Tần Thiên mỉm cười, rồi đi xem tiến độ tu luyện của Bạch Tiểu Như, hắn cũng hy vọng Bạch Tiểu Như có thể nhanh chóng đột phá.
Khi nhìn thấy Bạch Tiểu Như, mắt hắn lập tức sáng lên!
Nàng mặc váy quây trắng muốt để lộ vai trần, bả vai mịn màng trắng nõn, nhìn xuống, vóc dáng to lớn như ẩn như hiện!
Đôi cánh tay trắng nõn thon dài phô ra, lưng ong nhỏ nhắn, thắt một dải dây lưng đen quyến rũ, nhìn xuống nữa là đôi chân dài khêu gợi.
Vì mặc váy ngắn nên lộ hết ra bên ngoài, vô cùng nóng bỏng, bàn chân mang một đôi xăng đan trong suốt, mắt cá chân có đường cong tròn trịa, duyên dáng.
Bạch Tiểu Như như vậy khiến Tần Thiên huyết mạch sôi trào.
Ngay sau đó, Tần Thiên xuất hiện bên cạnh Bạch Tiểu Như, ôm lấy vòng eo thon thả.
Lập tức, hương hoa mai xộc vào mũi, cộng thêm bàn tay cảm nhận được nhiệt độ, vô cùng tuyệt vời.
"Tiểu Như, bộ đồ này của ngươi là ở đâu vậy, ta nhớ ta không mua loại này cho ngươi mà!"
"Là...là mấy tỷ tỷ ở Thiên Cơ môn cho ta!" Bạch Tiểu Như lúc đầu chỉ muốn mặc thử loại đồ này thôi, không ngờ bị Tần Thiên bắt gặp.
Nàng nhìn Tần Thiên, dè dặt hỏi: "Có phải không đẹp không, nếu không đẹp ta thay liền!"
Tần Thiên hít sâu hương thơm, rồi hôn lên đôi môi mềm mại của nàng.
Rời môi, hắn cười khẽ: "Đồ đẹp, nhưng chỉ được mặc cho ta ngắm, không được mặc ra ngoài!"
Bạch Tiểu Như khẽ ngẩn ra, rồi khóe miệng liền lộ ra nụ cười: "Ừm, ta chỉ mặc cho ngươi xem, thật ra ta còn có quần áo khác, lần sau sẽ mặc cho ngươi xem!"
"Còn có quần áo gì nữa?" Tần Thiên lập tức hào hứng.
"Sau này ngươi sẽ biết, nói ra ngại lắm!"
Tần Thiên khẽ gật đầu, trong đầu hiện lên một vài hình ảnh!
Đúng lúc này, Bạch Tiểu Như chủ động hôn Tần Thiên, cả người muốn sà vào lòng Tần Thiên.
Thân hình của nàng vô cùng nóng bỏng, không chút mỡ thừa, nên rất nhẹ.
Tần Thiên luồn tay xuống dưới làn váy, chạm vào nơi cấm địa, cả hai cảm nhận được hơi ấm của đối phương.
Không khí càng thêm mờ ám!
Hai người hôn nhau!
Ngoài phòng, màn đêm đã buông xuống.
Bên trong Hạo Thiên tháp cũng luân chuyển ngày đêm.
Từ bên ngoài có thể mơ hồ thấy gian phòng của Tần Thiên, có hai bóng người.
Gió nhẹ thổi đến, bóng người cũng bắt đầu lay động, lay động.
Nếu nghiêng tai lắng nghe, có thể nghe được tiếng rên khe khẽ.
...
Tần Thiên đang ra sức vì tình, hết lòng giúp tiểu hồ ly tăng lên huyết mạch, hắn không muốn tiểu hồ ly thua kém An Diệu Lăng quá nhiều.
Mười ngày sau, Tần Thiên vì giúp nàng cải tạo huyết mạch hao tổn quá nhiều, đi đường có chút xiêu vẹo.
Bạch Tiểu Như đề nghị dìu Tần Thiên về.
Nhưng Tần Thiên sao chịu nhận mình yếu, lập tức thuấn di biến mất.
Bạch Tiểu Như nhìn nơi Tần Thiên vừa rời đi, liền che miệng cười khúc khích.
Tần Thiên trở về phòng, liền nghỉ ngơi dưỡng sức.
Vài ngày sau, Tần Thiên bắt đầu tu luyện.
Điều hắn muốn làm nhất bây giờ là trưởng thành, ít nhất phải vượt qua cấp bậc của Thiên Cung.
Sau đó đi tìm Thiên Cơ, cùng Giang Khinh Tuyết và lão cha.
Lần này, hắn tin chắc mình không còn cách xa cảnh giới của các nàng.
Nghĩ đến đây, Tần Thiên lại nghĩ đến ý chí vũ trụ kỷ nguyên chư thiên bí ẩn kia.
Vì sao Giang Khinh Tuyết và lão cha lâu như vậy rồi vẫn chưa giải quyết được nó, đối phương lợi hại vậy sao?
Sau ý chí vũ trụ còn có một thế lực thần bí, rốt cuộc nó là thế lực như thế nào.
Còn cả, ký ức kiếp trước của mình, đây chính là mấu chốt để có được Giang Khinh Tuyết.
Có lúc hắn còn mơ tưởng Giang Khinh Tuyết mặc đồng phục nữ sinh, nằm trong lòng mình!
Vì chưa đạt được nên mãi kích động.
Hắn đang nghĩ, có phải đánh bại hết những kẻ thù này, mình sẽ đạt được tất cả những gì mình muốn không.
Để rồi quay về những ngày tháng nằm duỗi thẳng cẳng ở Côn Lôn Kiếm Tông.
Uống rượu ăn thịt, vào kỹ viện nghe hát, ôm ấp mỹ nữ!
Không cần chém giết nữa!
Hứng lên có thể chu du khắp chư thiên, được các đại lão cúi mình bái lạy!
Thời gian đó thật đẹp!
Hô!
Tần Thiên thở dài, lắc đầu, gạt đi suy nghĩ, hắn phải tu luyện.
Hắn lấy ra đủ loại thần dược đỉnh cấp và một ít tinh huyết trân quý của thần thú, pha thành một hồ dược.
Hắn hiện tại không bao giờ thiếu tài nguyên.
Sau khi hồ dược đã pha xong, hắn liền nghĩ đến Bạch Tiểu Như bọn họ.
Hắn muốn cho Bạch Tiểu Như, Phạm Thanh Nguyệt, Lý Tuyền Cơ cùng nhau tăng tiến.
Thế là, nàng lại bỏ thêm vào đó thiên tài địa bảo.
Đồng thời, hắn còn gọi Từ lão đến, giúp hắn bày bố một vài trận pháp tăng phúc để hồ dược phát huy dược tính mạnh hơn.
Sau khi làm xong tất cả chuẩn bị, hắn gọi ba nàng đến.
Ba nàng thấy hồ thuốc, mặt lập tức ửng đỏ.
"Mấy người cứ đi đi, ta về đây!" Phạm Thanh Nguyệt cho rằng Tần Thiên lại có ý đồ xấu, muốn ôm các nàng nâng cao huyết mạch, nên muốn rời đi, người đông nàng ngại.
Bạch Tiểu Như cũng nói theo: "Ta cũng về đây!"
Tần Thiên trừng mắt nhìn mấy nàng rồi nói: "Có phải các ngươi nghĩ sai rồi không?"
"Ta vất vả khổ cực, tiêu hao nhiều tài nguyên bày ra hồ thuốc này, chính là muốn giúp các ngươi đẩy nhanh quá trình tu luyện!"
Nghe vậy, cả ba nàng liền có chút xấu hổ.
"Chỉ là tu luyện thôi sao?" Phạm Thanh Nguyệt thăm dò hỏi.
"Đương nhiên!" Tần Thiên nghiêm mặt nói.
Sau đó, Tần Thiên mở trận pháp, bao phủ hồ thuốc lại, người ngoài không thể đến gần.
Tần Thiên dẫn ba nàng cùng tu luyện như vậy.
Sau khi vào hồ nước, Tần Thiên liền cảm nhận được một nguồn dược lực cực lớn, bắt đầu thấm vào tứ chi của hắn.
Cảm giác này quá sung sướng, hắn có thể thấy rõ tu vi của mình đang tăng lên.
Tu luyện xong, Tần Thiên thích ứng với dược hiệu này.
Rồi hắn nhìn Bạch Tiểu Như và ba nàng.
Giờ phút này, Phạm Thanh Nguyệt và Lý Tuyền Cơ lại đang đột phá.
Bạch Tiểu Như cũng sắp tới.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Tần Thiên cảm thấy huyết mạch bắt đầu sôi trào.
Vì sau khi các nàng ướt đẫm trong hồ dược, trông vô cùng quyến rũ.
Có chút như ẩn như hiện kích thích thị giác.
Ngay sau đó, hắn bị Phạm Thanh Nguyệt hấp dẫn.
Phạm Thanh Nguyệt khi đột phá, tản ra phật ý mãnh liệt, vô cùng thánh khiết, thần thánh, không cho kẻ khác khinh nhờn.
Giống như một vị Bồ Tát tuyệt thế cao cao tại thượng!
Khí tức của nàng, khiến người ta sinh lòng muốn cúng bái...
Bạn cần đăng nhập để bình luận