Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 473: Tần gia tiểu thế giới (length: 7766)

Hôm sau.
Trời trong mây nhẹ, thời tiết tốt đẹp.
Tần Thiên cùng Bạch Tiểu Như đi theo Tần Hạo tại Thượng giới các vùng không ngừng di chuyển.
Ở một nơi khác, Nguyên Thánh mang theo hai người áo bào đen thần bí thông qua trận pháp dịch chuyển, từ bên ngoài đến trụ sở của hắn.
Hắn nhìn hai người áo đen nói: "Các ngươi muốn hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng Tần Thiên, liền cần làm việc kín đáo."
"Giới này có một nữ nhân phi thường lợi hại, là người bảo hộ của thằng nhóc kia."
"Ngoài ra, thằng nhóc đó có một trận pháp hợp kích bốn người, có thể chính diện chống lại chúng ta loại nửa bước Phá Đạo cảnh này."
"Cho nên ta đề nghị các ngươi trước ẩn nấp xuống, đợi khi hắn tách đoàn thì đồng loạt ra tay, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất một kích tất sát."
Hai người áo đen khẽ gật đầu: "Vậy đa tạ huynh đệ, nếu hai ta hoàn thành nhiệm vụ, tất có hậu báo."
"Dễ nói, dễ nói." Nguyên Thánh ngoài cười nhưng trong lòng không cười đáp lời.
Sau đó hai người quay người rời đi, Nguyên Thánh cũng âm thầm thả ra tất cả khôi lỗi, đi tìm hiểu tin tức Tần Thiên.
Hắn tin rằng chỉ cần hai người này không ngốc, đánh lén giết Tần Thiên vẫn có cơ hội rất lớn.
Một bên khác, Tần Thiên hoàn toàn không biết chuyện này.
Bọn họ tiến vào một dãy núi khổng lồ.
Sau khi vào dãy núi, Tần Thiên cảm nhận được một luồng khí tức rất rõ ràng.
Mang theo nghi hoặc, tiếp tục đi sâu vào.
Cuối cùng ở nơi sâu trong dãy núi nhìn thấy từng tòa trang viên.
Tần Hạo chỉ vào trang viên nói: "Cảm ứng là phát ra từ bên trong trang viên này."
Tần Thiên khẽ gật đầu, dẫn đầu đi vào.
Bên trong phong cảnh sơn thanh thủy tú, là một nơi ở tương đối thích hợp.
Trong vườn hoa, một con cự thú nhắm mắt lại lười biếng phơi nắng.
Cảm giác có người đến, cự thú từ từ mở mắt nhìn, trên mặt lộ ra nụ cười khó nén: "Các ngươi cuối cùng cũng đã đến."
"Đại Hắc?"
Tần Thiên ngạc nhiên hô.
"Đã lâu không gặp." Đại Hắc lộ ra ý cười nồng đậm, uể oải nói.
Tần Thiên bước nhanh tới, ôm chặt đầu Đại Hắc, đây là động tác mà hắn thích nhất khi còn bé.
Đại Hắc ở chỗ này nằm sấp vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn.
Sau đó hai người trò chuyện, Tần Thiên biết tình huống của Đại Hắc cùng Tiểu Hồng không khác biệt lắm, đây cũng là một phân thân.
Chỉ là mục đích hắn ở chỗ này là để chờ Tần Hạo.
"Ngươi chờ Hạo nhi ở chỗ này là vì chuyện gì?" Tần Thiên hiếu kỳ hỏi.
Đại Hắc nói: "Chủ nhân đã sắp xếp một chút cho Tần Hạo tiểu công tử, chuẩn bị cho tiểu công tử một nơi thí luyện, cũng là cơ duyên của tiểu công tử."
"Sao không sắp xếp cho ta, ta cũng muốn cơ duyên." Tần Thiên bất mãn nói.
Đại Hắc nhìn Tần Thiên giải thích: "Chủ nhân nói rồi, con đường của Chí cường giả đều do tự mình bước đi."
"Ngươi có con đường và cơ duyên của mình, những gì ngươi trải qua chính là lịch luyện."
"Cho nên chủ nhân sẽ không can thiệp quá nhiều vào ngươi, nếu can thiệp nhiều, sẽ khiến đường đi của ngươi lệch lạc, như vậy ngươi sẽ mất cơ hội trở thành Chí cường giả."
Nghe vậy Tần Thiên không biết nói gì cho phải, sau đó lại hỏi: "Vậy nơi thí luyện đó là như thế nào?"
"Ở nơi thí luyện, tiểu công tử có thể trải qua một chút chém giết, để nhanh chóng tăng lên bản thân."
"Chém giết?" Tần Thiên có chút lo lắng nhìn Đại Hắc.
"Chủ nhân cho ta một cái hộp truyền tống, có thể mở ra một đường hầm thời không."
"Đầu bên kia đường hầm là một thế giới đang gặp kẻ địch xâm lược, thế giới này là một tiểu thế giới thuộc Tần gia, vừa vặn thích hợp cho tiểu công tử thí luyện."
Nghe xong, Tần Thiên cau mày, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói chuyện trong nhà.
Hắn nhìn Đại Hắc hỏi: "Ta có thể đi không?"
Đại Hắc nghĩ nghĩ nói: "Lối đi này sẽ kéo dài mười ngày, nếu ngươi muốn đi cũng được, nhưng mười ngày sau ngươi nhất định phải trở về."
"Mười ngày cũng được, ta vào xem tình hình." Tần Thiên gật đầu nói.
"Vậy Hạo nhi sẽ ở lại thế giới đó luôn sao?" Bạch Tiểu Như hỏi.
"Ba năm sau, nó có thể trở về bất cứ lúc nào."
Bạch Tiểu Như khẽ gật đầu, lúc này mới yên lòng.
Sau khi nói chuyện với Đại Hắc, hắn liền mở ra đường hầm không gian.
Tần Thiên dẫn theo hai người đi vào đường hầm thời không.
Trong đường hầm là một không gian hư vô đen tối, nhưng trước mặt họ có một tia sáng.
Ánh sáng này chính là lối ra, sau khi đi ra khỏi đường hầm không gian, họ đến một đại điện.
Ngay lập tức có một nam tử mặc khôi giáp, mang theo một tên lính bước nhanh tới.
Đến trước mặt Tần Thiên, nam tử khôi giáp quỳ một gối xuống nói: "Mông Điền bái kiến Thiếu chủ."
Tần Thiên nhìn mấy người trước mắt, lập tức ngây ra, vì hắn hoàn toàn không nhìn thấu được cảnh giới của họ.
"Các ngươi là ai?" Tần Thiên hiếu kỳ nói.
"Bẩm Thiếu chủ, ta là một tiểu tướng của Tần gia, phụng mệnh trấn thủ nơi đây."
Tần Thiên khẽ gật đầu, lại hỏi một vài vấn đề khác, nhưng Mông Điền biết không nhiều, có vài điều hắn cũng không dám nói.
Hắn lắc đầu, lại hỏi: "Vậy ngươi nói cho ta biết tình hình ở đây đi, con ta ở chỗ này lịch luyện, ta muốn biết rõ thì mới yên tâm trở về."
"Thiếu chủ cứ yên tâm, việc của tiểu công tử đã được bàn giao, chúng ta thề sống chết bảo vệ sự an toàn của tiểu công tử." Mông Điền nghiêm nghị nói.
Tần Thiên khẽ gật đầu, hắn nghĩ rằng cha mình dù có lừa ai cũng sẽ không lừa cháu mình.
"Ta có thể đi chiến trường nhìn xem không?" Tần Thiên lại hỏi.
Mông Điền nghĩ ngợi, nói: "Công tử mời đi theo ta."
Tần Thiên gật đầu đi theo Mông Điền vào đại điện, không bao lâu, bọn họ đi đến trên tường thành cao trăm trượng.
Trong đoạn đường này hắn mới biết nhà mình mạnh đến mức nào, vì tùy tiện một tên lính ở đây đều là Phá Đạo cảnh.
Từ trên tường thành nhìn ra, hắn thấy không ít bóng dáng kỳ dị đang lang thang.
Những bóng dáng này khiến Tần Thiên cảm thấy nguy cơ rất lớn.
Nói chung không phải là kẻ địch mà mình có thể đối đầu.
Nhìn đến đây, hắn quay sang Mông Điền hỏi: "Địch mạnh như vậy, con ta nó mới Minh Đạo cảnh, sao mà luyện được?"
Bạch Tiểu Như cũng lo lắng nhìn Mông Điền, dù sao việc này liên quan đến tính mạng con trai mình.
Mông Điền chắp tay nói: "Thiếu chủ xin cứ yên tâm, trước khi tiểu công tử ra chiến trường, chúng ta sẽ bồi dưỡng nó đến Phá Đạo cảnh."
Tần Thiên trầm mặc, thật lòng mà nói hắn có chút ghen tị với đãi ngộ của con trai mình.
Buổi tối một nhà ba người cùng nhau cơm nước xong, Tần Hạo liền bị mang đi tu luyện.
Tần Thiên nhìn Mông Điền nói: "Ta chỉ có thể ở lại đây mười ngày, mười ngày này ngươi có thể dạy bảo ta và phu nhân của ta không."
"Bây giờ chúng ta sắp đột phá cảnh giới rồi."
Mông Điền quan sát tỉ mỉ Tần Thiên và Bạch Tiểu Như.
"Vấn đề của Thiếu chủ ta có thể giải quyết được, còn phu nhân của Thiếu chủ, ta có thể giới thiệu một cường giả khác để dạy bảo."
"Vừa hay vị kia cũng là Hồ tộc, hẳn có thể cho phu nhân của Thiếu chủ một ít cơ duyên."
Nghe vậy, Tần Thiên lập tức mừng rỡ: "Vậy ngươi gọi vị cường giả đó đến đây."
"Thiếu chủ xin chờ một lát." Mông Điền đáp một câu rồi bắt đầu truyền âm.
Không bao lâu, một mỹ phụ váy đỏ bước nhanh tới, có chút hành lễ với Tần Thiên, khẽ cười nói: "Niệm nô bái kiến Thiếu chủ."
Giọng Niệm Nô vô cùng dễ nghe, tiếng cười vang lên, mang theo sự mị hoặc, khuynh quốc khuynh thành.
Khiến Tần Thiên có chút trầm mê.
Đúng lúc này, một tiếng quát lớn vang lên: "To gan, ngươi dám mê hoặc Thiếu chủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận