Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 1137: Hàn Nguyệt phản bội (length: 8245)

Sau đó, Tần Thiên lại đem Trình Thiếu Mẫn và những người khác thu vào không gian bên trong nhẫn của mình, rồi thúc giục lệnh bài truyền tống, trở về cố đô.
Sau khi được thả ra, mọi người đều cảm thấy thủ đoạn của Tần Thiên rất thần kỳ.
Đồng thời, bọn hắn cũng may mắn vì Tần Thiên có thủ đoạn như vậy, nếu không bọn hắn chỉ có thể khai chiến.
Nếu trực tiếp khai chiến, bọn họ cũng có thể đánh lui những người này, nhưng lại không thể ngăn đối phương phá hoại trận nhãn của trận pháp.
Không có thúc giục trận pháp thì rất yếu ớt.
Đinh!
【 Nhiệm vụ cứu vớt con dân Đại Tần hoàn thành. 】 【 Ban thưởng 20% giá trị phá cảnh. 】 【 Ban thưởng: Cực phẩm Đốn Ngộ Đan, có thể giúp người tiến vào trạng thái đốn ngộ, thích hợp dùng khi tu luyện công pháp võ kỹ, hoặc là lúc đột phá cảnh giới. 】 Nhiệm vụ hoàn thành!
Sau khi Tần Thiên trở về, Hàn Nguyệt đang ở một góc khuất cũng dừng động tác trong tay.
Nàng vừa rồi thừa lúc Tần Thiên và mọi người rời đi, đã điều người canh giữ trận nhãn đi chỗ khác.
Sau khi bọn họ đi, nàng liền dùng nhân quả kiếm chém nát trận nhãn kia, đợi đến khi đại chiến, nàng chỉ cần bổ thêm hai kiếm nữa là trận nhãn sẽ vỡ vụn.
Và như vậy, chỗ đó sẽ trở thành điểm yếu của đại trận, dễ bị công phá.
Hàn Lan Chi xuất hiện trên cửa thành, trừng mắt nhìn Hàn Nguyệt đang đứng ở vị trí trận nhãn, nhưng nàng không nói gì.
Một bên, Tần Thiên theo ánh mắt của Hàn Lan Chi nhìn về phía Hàn Nguyệt kia, hắn lập tức nhíu mày, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu.
Chẳng lẽ nàng nổi điên phá hủy trận nhãn?
Ngay khi Tần Thiên chuẩn bị qua xem tình hình thì Hàn Lan Chi đột nhiên nói: "Đại quân Thiên Quỷ tộc đến rồi!"
Tần Thiên lập tức nhìn về phía chân trời, sau khi cẩn thận cảm nhận, hắn phát hiện vô số cường giả đang đến gần.
Lập tức vẻ mặt của mọi người trên cửa thành đều trở nên nghiêm trọng.
Nhưng cũng chỉ nghiêm trọng mà thôi, bọn họ cảm thấy không ai có thể phá vỡ trận pháp của cố đô.
Một hơi, hai hơi, ba hơi!
Ba hơi sau, mắt thường đã có thể thấy rõ đại quân Thiên Quỷ tộc.
Lần này đến trọn vẹn một trăm vạn quân, khí thế hùng dũng.
Trên trời có hai mươi vạn Thiên Quỷ tộc cưỡi phi cầm.
Trên mặt đất có ba mươi vạn Thiên Quỷ tộc cưỡi tẩu thú.
Ngoài ra, còn có hơn 50 vạn bộ binh.
Trong khi đó, cố đô tham chiến chỉ có hơn hai mươi vạn người, kém tới năm lần.
Với sự chênh lệch này, một khi Thiên Quỷ tộc công phá đại trận trong thành, e là hơn trăm triệu dân của cố đô sẽ phải chịu cuộc đồ sát tàn bạo.
Tổng diện tích của cố đô còn lớn hơn một đại thế giới bình thường, nên tổng dân số rất nhiều.
Ngoài ra, sự chênh lệch về cường giả cũng rất lớn.
Ví dụ như cường giả thất trọng lãnh chúa cảnh, Thiên Quỷ tộc có ba nghìn người, trong khi cố đô chưa đến một nghìn.
Cường giả bát trọng của Thiên Quỷ tộc có một trăm hai mươi, còn cố đô chỉ có khoảng năm mươi.
Cường giả cửu trọng, Thiên Quỷ tộc có mười người, còn cố đô, tính cả Tần Thiên và Thải Phượng cũng chỉ có tám.
Về phần cường giả Nhân Quả cảnh, bên ngoài Thiên Quỷ tộc chỉ có một, nhưng thực tế lại không biết.
Qua đó có thể thấy, chênh lệch giữa hai bên vẫn còn rất lớn, nếu không có hai lần giảng đạo của Tần Thiên, chênh lệch sẽ còn lớn hơn.
Một khắc sau, khí thế mạnh mẽ của trăm vạn đại quân Thiên Quỷ tộc ập xuống.
Khiến không ít người trong cố đô cảm thấy khó thở.
"Nhân loại, ta cho các ngươi một cơ hội, chỉ cần các ngươi giao Đại Tần Thái tử ra đây, tộc ta lập tức lui binh, đồng thời cam đoan không tiến đánh cố đô trong một nghìn năm!" Lão tổ Thiên Quỷ tộc trầm giọng nói.
"Cút m** nhà ngươi!"
"Hôm nay ta Tần Đô dù có chiến đến người cuối cùng cũng sẽ không để cho lũ tạp nham các ngươi giết hại Đại Tần Thái tử!" Binh Nhạc lập tức nổi giận mắng.
"Gia tộc họ Trình ta cũng vậy, muốn giết Thái tử, phải bước qua xác của ta!" Trình Thiếu Mẫn cũng trầm giọng hô.
Sau đó toàn bộ quân Tần đồng thanh hô lớn: "Thề sống chết bảo vệ Thái tử! Chiến đến người cuối cùng."
Tiếng hô của quân Tần cũng đốt lên lòng của con dân Đại Tần và những tướng sĩ kia, bọn họ cùng nhau hô lớn:
"Bảo vệ Thái tử!"
"Chúng ta sống chết có nhau với Thái tử!"
...
Giữa sân, mấy chục triệu người đang hò reo, khiến Tần Thiên vô cùng cảm động, nhiệt huyết cũng sục sôi.
Đây chính là Đại Tần, nguyện liều mạng chính thủ hộ con dân và tướng sĩ Đại Tần.
Hàn Lan Chi nhìn Tần Thiên được mấy chục triệu người ủng hộ, khóe miệng hơi nhếch lên, sau đó nhìn về phía Hàn Nguyệt.
Giờ phút này, Hàn Nguyệt cầm nhân quả kiếm trên tay, cứ ngây ngốc nhìn Tần Thiên như thế.
Trong mắt nàng có chút si mê, nhưng rất nhanh lại chuyển thành oán độc, nàng không hiểu vì sao Tần Thiên lại vì người phụ nữ không có bối cảnh, tu vi lại thấp kia mà giết mình.
Nàng không phục! Nàng không cam lòng! Nàng căm hận!
Lão tổ Thiên Quỷ tộc thấy cảnh tượng bên dưới, khinh thường cười một tiếng.
"Nếu các ngươi đã chọn chôn cùng Thái tử, vậy ta sẽ thành toàn cho các ngươi!"
Lão tổ Thiên Quỷ tộc cười lạnh một câu rồi ra lệnh tấn công.
Ầm ầm ầm!
Đại trận không ngừng rung chuyển, nhưng cũng may vẫn rất vững chắc.
Trận pháp này cũng gần giống với trận pháp của Tả sư gia, là song trận pháp.
Đại trận hấp thụ công kích của địch, chuyển hóa thành năng lượng, sau đó cung cấp cho trận pháp phòng ngự.
Chỉ có điều, trận pháp của cố đô mạnh hơn rất nhiều, và cũng phức tạp hơn nhiều.
Trong khi mọi người ngẩng đầu nhìn Thiên Quỷ tộc trên trời.
Tần Thiên đột nhiên nhớ ra điều gì, sau đó vô thức nhìn về phía Hàn Nguyệt, vừa vặn thấy Hàn Nguyệt đang dùng kiếm chém vào trận nhãn.
"Hàn Nguyệt, ngươi tiện nhân kia đang làm cái gì?!" Tần Thiên tức giận tím mặt, hắn không ngờ người ta lại có thể ích kỷ đến mức như vậy.
Đây là chuyện sinh tử của hơn trăm triệu dân trong thành!
Hành động này đã hoàn toàn vượt qua ranh giới cuối cùng của nhân tính.
Tiếng hô của Tần Thiên cũng thu hút sự chú ý của những người khác, Trình Thiếu Mẫn cùng mọi người đều giận dữ, trực tiếp lao về phía Hàn Nguyệt.
Nhưng người đến trước nhất lại là Tần Thiên, người đã thuấn di tới đó.
Hắn vung kiếm chém thẳng vào đầu Hàn Nguyệt.
Hàn Nguyệt khinh thường cười một tiếng, trực tiếp đón đỡ, một tiếng "xùy", Tần Thiên bay ngược ra ngoài.
Giờ phút này, Tần Thiên có chút choáng váng, sao Hàn Nguyệt lại mạnh như vậy.
Sau khi Tần Thiên bị đánh bay, Trình Thiếu Mẫn cũng ra tay, nhưng nàng ta cũng bị Hàn Nguyệt đánh lui bằng một kiếm.
Chuyện này không bình thường, rất không bình thường, sau đó bọn họ đều nhìn vào nhân quả kiếm trong tay Hàn Nguyệt.
"Thanh kiếm của ngươi ẩn chứa nhân quả chi lực, lại mạnh hơn cả ta!" Trình Thiếu Mẫn có chút ngạc nhiên, lập tức nàng nhìn về phía Hàn Lan Chi.
"Hàn đại tướng quân, con gái của ngươi thông đồng với địch, ngươi không quản sao?"
"Ta đã đoạn tuyệt quan hệ mẫu tử với nó rồi, mọi hành động của nó không liên quan gì đến Hàn gia cả!"
Nghe được câu này, tất cả mọi người ở hiện trường đều ngây người.
Nhất là Hàn Nguyệt, nàng đột nhiên cảm thấy trong lòng trống rỗng, vô cùng thất vọng!
Hy vọng cuối cùng của nàng cũng tan vỡ.
Sau đó nét mặt của nàng trở nên dữ tợn, nàng chém vỡ trận nhãn rồi lao thẳng về phía Tần Thiên.
Chỉ cần có thể giết chết Tần Thiên, thái tử Đại Tần, thì dù mình có chết cũng đáng.
Được nhân quả chi lực gia trì, thực lực của Hàn Nguyệt rất đáng sợ, trong nháy mắt đã đến trước mặt Tần Thiên.
Tần Thiên vung ngang kiếm lên đỡ.
Một tiếng "xùy", Thiên Hành kiếm trực tiếp bị đánh bay, Tần Thiên cũng liên tục lùi về sau.
Lúc này, hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của Hàn Nguyệt, lập tức không do dự trực tiếp dùng lãnh chúa đan, cảnh giới đột phá đến thất trọng.
Mà khi thêm Bất Tử Sát Vực, hắn tương đương với chí cao lãnh chúa cảnh bát trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận