Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 176: Số mệnh bên trong gặp nhau (length: 8410)

Loại này đại thắng càng làm Hồn Tộc phải lui giữ.
Thật sự tăng thêm lòng tin của cường giả Cửu Châu.
Cho nên không ít cường giả ùa vào lãnh địa Hồn Tộc, tiến hành săn giết Hồn Tộc.
Bởi vì thời gian Diệt Hồn Bảng kết bảng càng ngày càng gần.
Mà Hồn Tộc cũng ngấm ngầm phát triển, không ngừng mưu đồ, giải cứu ra càng nhiều cường giả Hồn Tộc.
Lãnh địa Ma Hồn Tộc.
Phong Bất Kinh mặc một thân áo bào đen không ngừng xuyên qua trong rừng.
Từ khi chịu nhục ở Trấn Hồn Minh, hắn vẫn ở lại đây chém giết.
Mục đích chỉ có một, đó chính là mau chóng tăng thực lực lên.
Chỉ cần bản thân tiến vào Bán Thần cảnh, hắn có thể tiếp nhận càng nhiều hồn lực của sư phụ.
Đến lúc đó thực lực sẽ bạo tăng.
Đến bây giờ, hắn cũng đã chém giết không ít Chí Tôn Hồn Tộc, cũng có một chút Thiên Tôn.
Cho nên thứ hạng trên Diệt Hồn Bảng của hắn vù vù tăng lên, trực tiếp lọt vào mười vị trí đầu.
Đột nhiên hắn cảm nhận được hai đạo khí tức Hồn Tộc cường đại, thế là vội vàng chạy tới.
Là hai tên Thiên Tôn Hồn Tộc, đang vây quanh một thiếu nữ che mặt.
Thiếu nữ có dáng người vô cùng hoàn mỹ, mặc áo tím, đang giằng co với hai Thiên Tôn Hồn Tộc.
Phong Bất Kinh không do dự, xông thẳng lên.
Mục đích ban đầu hắn tới vốn là để chém giết cường giả Hồn Tộc.
Bây giờ còn có thể thuận tiện anh hùng cứu mỹ nhân, cớ sao mà không làm.
Phong Bất Kinh trực tiếp thi triển Tật Phong Kiếm.
Kiếm nhanh như gió táp, trong nháy mắt đã đến trước mặt một Thiên Tôn Hồn Tộc.
Thiên Tôn Hồn Tộc vội vàng không kịp chuẩn bị, trực tiếp bị đâm trúng, hồn thể trở nên suy yếu.
Sau đó hắn lại liên tiếp ra chiêu, trực tiếp chém giết Thiên Tôn Hồn Tộc.
Tên còn lại lộ vẻ kiêng kỵ, xoay người chạy.
Phong Bất Kinh lập tức đuổi theo, đem Thiên Tôn Hồn Tộc trảm hồn phi phách tán.
Một chút chém giết hai vị Thiên Tôn Hồn Tộc, Phong Bất Kinh vô cùng vui mừng.
Bởi vì Thiên Tôn không phải dễ gặp.
Đa phần bọn chúng đều ở lại tộc địa.
Tộc địa Ma Hồn Tộc, hắn từng dò xét qua một lần.
Bên trong có rất nhiều cường giả, theo sư phụ hắn nói, còn có mấy vị Bán Thần.
Sau khi biết được, hắn quả quyết từ bỏ.
Đồng thời, hắn cũng kinh ngạc, Hồn Tộc thế mà ẩn giấu thực lực.
Phong Bất Kinh trở lại bên cạnh nữ tử che mặt, thầm nghĩ: "Cô nương không sao chứ?"
Nữ tử che mặt lắc đầu, nói khẽ: "Ta không sao."
Vừa nói, nàng cũng bắt đầu dò xét Phong Bất Kinh.
Tại Cửu Châu, những thanh niên tài tuấn xuất chúng như người trước mắt có thể đếm trên đầu ngón tay.
Mà lại Phong Bất Kinh rất lễ phép, không có tật xấu tự cho là đúng và coi trời bằng vung.
Điều này khiến nàng có một chút hảo cảm.
Lúc này trong đầu Phong Bất Kinh truyền đến một giọng nói:
"Nàng này tư chất không kém ngươi, hẳn là truyền nhân thế lực thượng cổ nào đó, ngươi cố gắng giữ quan hệ tốt với nàng, sau này nói không chừng có thể giúp ngươi."
Phong Bất Kinh thầm gật đầu, cảm thấy sư phụ nói có đạo lý.
Mặc dù hắn không thích lợi dụng người khác, nhưng vì đòi lại danh dự cho bản thân từ Tần Thiên, hắn vẫn quyết định làm như vậy.
"Cô nương một mình ở đây quá nguy hiểm, chi bằng chúng ta cùng đồng hành." Phong Bất Kinh tiến lên, lộ ra nụ cười tươi rói.
Thấy nụ cười tươi rói này, hảo cảm của nàng với Phong Bất Kinh lần nữa tăng lên.
Còn Phong Bất Kinh cũng đang quan sát nữ tử che mặt, mặc dù nàng dùng khăn che mặt.
Nhưng cặp mắt sáng ngời của nàng, cùng với ngũ quan hoàn mỹ, vừa nhìn liền biết là một mỹ nữ.
Nói không chừng không thua gì An thần nữ.
Nghĩ tới đây, hắn ngầm hạ quyết định, nhất định phải đuổi theo nàng.
Sau đó, Phong Bất Kinh ôn tồn lễ độ trò chuyện với nữ tử che mặt.
Sau đó giới thiệu thân phận của mình.
Truyền nhân Độn Thế Tiên Cung.
Lúc đầu khi nói ra thân phận của mình, Phong Bất Kinh có chút e ngại, bởi vì chuyện trước kia, thanh danh bên ngoài của mình không tốt.
Nhưng thấy thiếu nữ che mặt có nụ cười thân thiện, hắn yên lòng.
Xem ra nàng không biết, mà đối phương cũng hẳn là muốn kết giao với mình.
Về sau hai người cùng nhau vào ra lãnh địa Ma Hồn Tộc.
Quan hệ cũng ngày càng tốt.
Hắn cũng biết tên nữ tử che mặt là Chu Tử Nguyệt.
Thân phận cụ thể hắn không hỏi, vì Chu Tử Nguyệt không chủ động nói, có nghĩa là không muốn nói.
Nhưng cái tên này khiến hắn có chút suy đoán.
Họ Chu, lại mạnh như vậy, rất có thể là hoàng nữ Đại Chu đế quốc.
Nghĩ đến đây lòng hắn vui mừng, nếu như Đại Chu có thể giúp mình.
Như vậy Độn Thế Tiên Cung và Đại Chu Thần Quốc liên thủ mạnh mẽ, Trấn Thiên Minh còn là gì nữa.
Ban đêm, Phong Bất Kinh lấy ra một viên linh quả năm vạn năm đưa cho Chu Tử Nguyệt.
"Đây là linh quả nhà ta trồng, rất ngọt, ngươi nếm thử đi."
Chu Tử Nguyệt chớp đôi mắt đẹp, nhận lấy.
Sau đó nàng tháo mạng che mặt.
Lập tức, một dung nhan tinh xảo vô cùng đập vào mắt.
Đôi mày thanh tú như khói nhẹ, mắt hạnh trong veo, chiếc mũi cao thẳng, dưới mũi là đôi môi anh đào hồng hào, gợi cảm pha chút ngây thơ, tựa như tiên nữ thuần khiết, vô cùng xinh đẹp.
Phong Bất Kinh nhìn ngây người, xét về dung mạo có thể so sánh với An thần nữ, chỉ là thiếu một chút khí chất thanh lãnh.
Đôi khi thứ hấp dẫn nhất lại là khí chất.
Nhưng khí chất của Chu Tử Nguyệt cũng không tệ.
Chu Tử Nguyệt đang gặm linh quả, cảm nhận được Phong Bất Kinh đang nhìn, ngượng ngùng.
Phong Bất Kinh so với những người nàng đã thấy trước kia, tuyệt đối được xem là người tốt nhất.
Vô luận là thân phận, bối cảnh, hay thực lực.
Trong vô thức, nàng có cảm giác xao xuyến.
Sau đó nàng nhìn Phong Bất Kinh, mỉm cười.
Nụ cười này khiến tâm thần Phong Bất Kinh run lên, hắn cảm thấy đây chính là định mệnh.
Bỏ lỡ An Diệu Lăng, lại gặp Chu Tử Nguyệt.
Hơn nữa thân phận bối cảnh của nàng giúp đỡ hắn nhiều hơn.
Sau đó hai người trò chuyện cùng nhau.
Khi Chu Tử Nguyệt hỏi hắn có bạn gái hay không, Phong Bất Kinh vẻ mặt ảm đạm.
"Sao vậy?" Chu Tử Nguyệt không nhịn được hỏi.
Phong Bất Kinh quyết định kể lại chuyện trước đây, thêm mắm thêm muối.
Nếu không, đợi khi trở về Cửu Châu, Chu Tử Nguyệt rất có thể lại tìm hiểu tin tức về mình.
Đến lúc đó nàng biết chuyện mình tệ hại, ai mà biết nàng sẽ nghĩ thế nào.
Thế là hắn nói: "Trước kia ta có bạn gái, nhưng nàng đột nhiên bỏ ta đi."
"Ta mạo hiểm đi tìm nàng hỏi cho rõ, không ngờ nàng lại ở cùng với sư phụ của mình."
"Còn làm ra vài cử chỉ thân mật ngay trước mặt ta, ta giận nói mấy câu, bọn họ liền muốn giết ta, sau đó..."
Sau khi Phong Bất Kinh kể xong, Chu Tử Nguyệt cau mày, có chút ghét những người như Tần Thiên và An Diệu Lăng.
Đồng thời, cũng thấy thương cho Phong Bất Kinh.
Hiện tại trong xã hội này, có bao nhiêu người sẵn lòng vì người yêu mà liều lĩnh như vậy.
Cho nên nàng rất khâm phục Phong Bất Kinh.
Chu Tử Nguyệt hỏi: "Cho nên ngươi đến đây lịch luyện là vì báo thù sao."
"Cũng không hoàn toàn, ta còn muốn đóng góp một phần sức cho Cửu Châu."
Nghe câu trả lời của Phong Bất Kinh, Chu Tử Nguyệt càng có ấn tượng tốt về hắn.
Thế là nàng nói: "Đợi khi nào báo thù thì gọi ta, ta sẽ giúp ngươi."
Phong Bất Kinh trước tiên là vui mừng, sau đó nói: "Không cần đâu, thù này tự ta sẽ báo."
"Hơn nữa thế lực đối phương rất lớn mạnh, cho dù là Độn Thế Tiên Cung của ta cũng kiêng dè, cho nên chuyện vũng nước đục này ngươi tốt nhất đừng nhúng vào."
"Sẽ không tốt cho người nhà ngươi đâu."
Phong Bất Kinh quan tâm làm Chu Tử Nguyệt rất cảm động, người đàn ông trước mặt thế mà lại nghĩ cho mình.
Nghĩ tới đây, nàng lại càng muốn giúp Phong Bất Kinh.
Nàng là ai?
Nàng chính là trưởng công chúa của Đại Chu Thần Quốc, cũng là thiên tài đệ nhất Đại Chu Thần Quốc.
Ở Cửu Châu này, không ai là không dám đối đầu với Đại Chu.
Huống chi Phong Bất Kinh còn là truyền nhân Độn Thế Tiên Cung.
Hai thế lực lớn liên thủ, ai có thể địch lại?
Bạn cần đăng nhập để bình luận