Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 418: Bảng danh sách ban thưởng (length: 7908)

Phạm Thanh Nguyệt quay đầu đi chỗ khác không nói thêm gì nữa.
Sau đó đám người bắt đầu chỉnh đốn chữa thương.
Đem những người bị thương nặng kia trị liệu một chút, người chết thì ngay tại chỗ chôn cất, nhập thổ cho yên.
Tất cả làm xong về sau, liền cùng nhau trở về phòng tuyến tạm thời bên trong.
Đám người thấy người Từ Hàng Kiếm Trai trở về, cũng hơi kinh ngạc.
Nhất là vị ni cô trước đó đã báo tin cho Tần Thiên về Từ Hàng Kiếm Trai.
Sắp xếp xong xuôi, Tần Thiên không hề rời đi, bởi vì nguy cơ ở đây vẫn chưa giải trừ.
Bên ngoài phòng tuyến, Hồn Tộc vẫn đang rục rịch muốn động.
Hai ngày sau, có một đoàn người tới.
Dẫn đầu là một công tử áo xanh cùng một kẻ mập mạp mặc áo bào vàng.
Hai người mỗi người dẫn theo một đám người, phần lớn đều là cường giả cảnh giới Minh Đạo.
Kẻ mập mạp đi đến trước mặt Trí Nhã, khiêm tốn hành lễ: "Gặp qua sư thái Trí Nhã, ta là Trần Bình Bình của Thiên Nhân tộc."
Công tử áo xanh cũng chắp tay theo sau: "Sư thái khỏe, ta là Tư Không Giới, trưởng lão Tư Không gia của Luân Hồi thành, chuyên đến để trợ giúp."
Trí Nhã gật đầu cười nói, "Chư vị vất vả." Nói xong nàng đột nhiên nhìn về một hướng, một hòa thượng đang đi về phía nàng.
"A Di Đà Phật, chúc mừng sư thái thoát khỏi khốn cảnh." Hòa thượng tươi cười nói.
Lúc này Phạm Thanh Nguyệt truyền âm cho Tần Thiên:
"Đây là hai tổ của Tĩnh Tâm Thiền Tự, thực lực không kém sư phụ ta, ngươi tốt nhất đừng lộ thân phận, nếu không hắn có thể sẽ nhằm vào ngươi vì chuyện của Tĩnh Tâm Thiền Tự ở Phật Vực."
"Ừm, ta biết."
Hai tổ nhìn Trí Nhã nói: "Lúc sư thái bị giam cầm, thời gian công bố Diệt Hồn Bảng có sự thay đổi, Diệt Hồn Bảng sẽ công bố sau ba năm nữa."
"Không biết ngươi có hứng thú cùng nhau thanh lý Hồn Tộc ở Phật thành không?"
Trí Nhã chắp tay trước ngực: "Thu phục Phật thành, ta đương nhiên không từ chối."
Hai tổ cười nói: "Như thế thì tốt quá." Vừa nói vừa nhìn về phía Tư Không Giới và Trần Bình Bình: "Các ngươi có hứng thú cùng nhau không?"
Trần Bình Bình lúc này cười nói: "Chúng ta vốn dĩ đến trợ giúp, đương nhiên cùng nhau rồi."
"Không sai, cùng nhau." Tư Không Giới phụ họa theo.
"Tốt, vậy quyết định như vậy đi, hôm nay chúng ta chỉnh đốn một ngày, ngày mai xuất phát." Nói xong, hắn an bài một tăng nhân dẫn bọn họ đến nơi ở.
Mọi người đi tới một tòa lầu nhỏ bảy tầng.
Lầu nhỏ có chút rách nát, là đã trải qua tu sửa.
Tăng nhân áy náy nói: "Phòng của chúng ta, phần lớn đều bị Hồn Tộc phá hủy, các vị chịu khó ở tạm một cái đi."
"Ở đây tầng hai, tầng ba, tầng bốn đều không có ai ở."
Trí Nhã khẽ gật đầu: "Chúng ta đều là nữ, vậy ở lầu hai." Nói xong mang theo các cô gái đi vào.
Trước khi đi, các cô gái cùng Tần Thiên làm một thủ thế cáo biệt.
Trần Bình Bình nói với người bên cạnh: "Chúng ta đi lầu ba."
Tư Không Giới lạnh lùng nói: "Chúng ta đi lầu bốn."
Tần Thiên cũng theo dòng người đi vào.
Vào lầu ba, mọi người bắt đầu tìm phòng.
Rất nhanh liền nhìn thấy một căn phòng tương đối thoải mái dễ chịu, Tần Thiên đi vào chuẩn bị nằm xuống.
Ngay lúc này, hai nam tử đi đến: "Ngươi là ai? Lúc nãy không nghe công tử chúng ta nói sao, hắn muốn ở lầu ba?"
Tần Thiên ngạc nhiên nhìn sang, lại có người muốn đến gây sự với mình.
Hắn đang suy nghĩ, mình muốn đánh hai người này, lát nữa có phải chủ nhân của bọn họ sẽ đến báo thù.
Lúc này hai người rút đao ra, xông vào trong phòng, chuẩn bị đe dọa Tần Thiên.
Ngay khi Tần Thiên chuẩn bị động thủ thì Trần Bình Bình đi tới: "Hai người các ngươi đang làm gì vậy?"
Hai nam tử thu đao, cười lấy lòng: "Công tử, người này không hiểu chuyện, cứ nhất định đòi ở tầng này, ta thay ngài dạy dỗ hắn một chút."
Trần Bình Bình chậm rãi bước vào phòng.
Tần Thiên đã sẵn sàng chiến đấu.
Ai ngờ Trần Bình Bình giơ tay tát một cái lên đầu nam tử kia: "Đây là nhà của ngươi à? Ngươi còn không cho người khác ở, mau xin lỗi vị huynh đệ này đi."
Nam tử ngẩn người, lập tức khom lưng cười với Tần Thiên: "Công tử xin lỗi, thực xin lỗi!" Nói rồi vội vàng lui ra ngoài.
Lúc này Trần Bình Bình cười nói: "Ta cũng không phải loại người ỷ thế hiếp người, là bọn thủ hạ tự ý đoán mò ý của ta thôi."
"Ngày mai chúng ta đã phải cùng nhau chiến đấu, đến lúc đó chúng ta là chiến hữu."
"Ngươi... nếu ngươi sợ nguy hiểm, có thể đi cùng với ta."
Nghe Trần Bình Bình nói, Tần Thiên có chút ngoài ý muốn.
"Chẳng lẽ hắn có ý đồ? Mà cũng không đúng, ta chỉ là Thần Tôn thì có gì tốt mà phải để ý chứ."
Lúc này Trần Bình Bình lấy ra một viên đan dược phẩm cấp Đạo đưa cho Tần Thiên: "Nhà ta có chút làm ăn, đây là đặc sản nhà ta, coi như là xin lỗi ngươi."
Tần Thiên nhận lấy xem xét, đan dược lại là phẩm cấp Đạo, mà phẩm chất cũng không tệ.
Hắn nhìn Trần Bình Bình cười nói: "Ta tên Tần Thiên, Trần huynh hào phóng như vậy, có phải có chuyện gì không?"
Trần Bình Bình nhe răng cười: "Quả nhiên không qua được mắt ngươi, lúc nãy thấy mấy vị mỹ nữ của Kiếm Trai đều chào hỏi ngươi."
"Nhìn trên mặt các cô ấy, chắc quan hệ giữa các ngươi cũng khá tốt, ta muốn hỏi ngươi một chút, làm thế nào để chiếm được cảm tình của mỹ nữ vậy?"
Tần Thiên nhìn Trần Bình Bình: "Ngươi không phải rất giàu sao, cứ lấy đan dược tốt mà ném tới đi."
Trần Bình Bình lắc đầu: "Ném vật chất ra thì không phải thật lòng."
"Ta muốn dùng mị lực của mình để chinh phục nữ thần."
Tần Thiên quan sát kỹ Trần Bình Bình, chiều cao một mét sáu sáu, cân nặng ít nhất hơn hai trăm cân.
Béo nục béo nịch.
Hắn lắc đầu nói: "Ngươi muốn dựa vào mị lực của mình như thế này, vẫn hơi khó."
"Vậy ngươi có thể kể cho ta một chút kinh nghiệm của ngươi được không?" Vừa nói, Trần Bình Bình lại đưa thêm một viên đan dược phẩm cấp Đạo.
Tần Thiên sau khi nhận lấy liền nói: "Ta có hai bà vợ, người đầu tiên là đồ nhi của ta, chúng ta từ từ bồi dưỡng tình cảm, người thứ hai là người của Hồ tộc, ta và nàng ta ký kết khế ước."
"Tóm lại, các ngươi phải thường xuyên tiếp xúc, rồi dùng nhân cách của ngươi từng bước một thu hút nàng."
Trần Bình Bình khẽ gật đầu: "Có lý, tìm cơ hội thử xem."
Hôm sau.
Đám người tập hợp xong, liền tiến về phía phòng tuyến bên ngoài để giao chiến.
Trần Bình Bình gọi Tần Thiên đến bên cạnh, nói là chiếu cố hắn.
Tần Thiên cũng lười ra tay, đồng thời cũng không muốn bại lộ thân phận.
Dù sao trong đám người ba phe thế lực, Tĩnh Tâm Thiền Tự, Tư Không gia, Thiên Nhân tộc, đều có hiềm khích với mình.
Trên đường, Tần Thiên tò mò hỏi: "Ban thưởng của Diệt Hồn Bảng là gì?"
Trần Bình Bình nói: "Phần thưởng quan trọng nhất là Đạo Tinh, có thể tăng lên tu vi rất nhiều."
"Thông thường mà nói, một người nửa bước Đạo cảnh, chỉ cần dùng một viên Đạo Tinh là có khả năng Nhập Đạo trong vòng một tháng."
"Đạo Tinh đối với cường giả Đạo cảnh, tác dụng tăng tiến cũng rất lớn."
"Ngoài ra còn có một số Đạo Khí và bảo vật làm phần thưởng, hạng nhất có thể sẽ là Tiên Thiên Đạo Khí."
"Lần này Diệt Hồn Bảng diễn ra sớm, người đứng đầu trước đó chắc chắn sẽ thay đổi."
Nghe xong, Tần Thiên trong lòng quyết tâm, muốn tranh đoạt vị trí này.
Sau một ngày, đám người dọn dẹp phần lớn Hồn Tộc ở Phật Thành.
Cuối cùng chỉ còn lại đại bản doanh lâm thời của Hồn Tộc.
Đại bản doanh là từ rất nhiều căn phòng nhỏ tạm bợ dựng lên.
Trong các căn phòng nhỏ, có ba tòa nhà lớn ba tầng, Tần Thiên cảm thấy có rất nhiều luồng khí tức mạnh mẽ phát ra từ ba tòa nhà lớn này.
Lúc này mọi người bắt đầu bàn bạc xem nên tấn công trực tiếp hay làm như thế nào.
Trí Nhã và Phạm Thanh Nguyệt mang theo các cô gái đến tìm Tần Thiên để bàn bạc.
Nhìn thấy nhiều mỹ nữ như vậy tới, Trần Bình Bình lập tức trong lòng vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận