Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 34: Đế binh rèn đúc pháp (length: 8074)

Tần Thiên lần nữa đuổi theo, Kiếm Vô Trần cấp tốc lui lại, không muốn cùng hắn liều mạng.
Sau đó trận chiến đấu này trở nên có chút hài hước.
Tần Thiên đuổi, Kiếm Vô Trần trốn!
Tần Thiên tuy dựa vào ưu thế binh khí cùng nhục thân có thể đè ép Kiếm Vô Trần đánh.
Nhưng Kiếm Vô Trần muốn chạy, hắn cũng đuổi không kịp, cảnh giới chênh lệch quá lớn.
Cuối cùng Kiếm Vô Trần cũng cảm thấy quá mất mặt, xoay người bỏ chạy, Kiếm Bắc Thần cũng theo sát phía sau.
Lần này hắn coi như mất cả chì lẫn chài, Đế binh không có lấy được, binh khí của mình cũng cơ bản phế đi.
Phía trên trận pháp bị phá hư, còn xuất hiện hai cái lỗ hổng, mức độ phá hư này chỉ có thể nấu lại đúc lại.
Nhưng đúc lại một lần cái giá cũng rất lớn.
Thấy Kiếm Vô Trần bỏ chạy, Tần Thiên hướng Lam Dương Vương lao tới.
Lam Dương Vương vội vàng ngăn cản, binh khí của mình trực tiếp bị chém ra một lỗ hổng.
Lúc này hắn ý thức được Tần Thiên đáng sợ, nhanh chóng kéo dài khoảng cách.
"Ngươi rốt cuộc là ai?" Lam Dương Vương nghi ngờ hỏi.
Hiện tại hắn không chỉ kiêng kỵ thực lực của Tần Thiên, càng kiêng kỵ thân phận của Tần Thiên.
Tần Thiên tuổi không lớn lắm, nhưng lại có thể tay cầm Đế binh.
Vậy thì thế lực sau lưng loại người này, rất có thể so với bọn hắn Thần Lam Đế Quốc còn cường đại hơn rất nhiều.
Tần Thiên nhếch miệng cười, nhàn nhạt trả lời một câu "Ngươi đoán xem?"
"Ngươi..." Lam Dương Vương nhất thời á khẩu.
Hắn nhìn mỹ phụ một chút, lại nhìn Tần Thiên chỉ có thể bất đắc dĩ rời đi.
Đinh!
【 Chúc mừng túc chủ đồ đệ hoàn thành hoàn mỹ nhiệm vụ bí cảnh, ban thưởng cực phẩm Đế binh rèn đúc pháp, đánh dấu ban thưởng tăng lên hai thành. 】 Một nháy mắt trong đầu Tần Thiên có thêm rất nhiều kiến thức luyện khí.
Bất quá những kiến thức này hắn cũng cần một thời gian để tiêu hóa.
Ngay khi hắn xem xét kiến thức luyện khí, một âm thanh cắt ngang hắn.
"Ngươi khỏe, ta là cô của Mộ Thanh Thanh, Mộ Vân."
Tần Thiên quay đầu nhìn lại là mỹ phụ trước đó, lúc này nàng đang mỉm cười nhìn Tần Thiên.
Với việc trước đó nàng nguyện ý bảo hộ An Diệu Lăng, hắn vẫn có chút thiện cảm.
Cho nên hắn cũng giới thiệu mình, "Ngươi khỏe, ta là sư phụ của An Diệu Lăng, Tần Thiên."
Lúc này Mộ Thanh Thanh cũng ngoan ngoãn chạy tới gọi một tiếng, "Tần thúc thúc."
? Ta có già vậy sao?
Nhưng Tần Thiên nghĩ đến nàng và Diệu Lăng là bạn bè cũng liền thấy bình thường trở lại.
Sau đó nói chuyện phiếm vài câu, Tần Thiên từ chối lời mời của Mộ Vân, liền mang theo An Diệu Lăng lên xe ngựa về Tàng Kiếm Phong.
Gần đây, Tần Thiên thỉnh thoảng cho ngựa Yêu Vương ăn một chút đan dược, cho nên tốc độ của nó cũng nhanh hơn rất nhiều.
Đang chạy, ngựa Yêu Vương đột nhiên rẽ ngoặt gấp.
An Diệu Lăng nhất thời ngã vào lòng Tần Thiên, mùi thơm xông vào mũi.
Tần Thiên cũng thuận thế nắm tay đặt lên eo thon của nàng.
An Diệu Lăng cảm giác được bàn tay nóng rực trên lưng, mặt lập tức đỏ bừng, nhanh chóng thoát khỏi vòng ôm của Tần Thiên.
Thầm nghĩ trong lòng, lại bị tên sư phụ lưu manh này chiếm tiện nghi!
Một lát sau, ngựa Yêu Vương lại rẽ ngoặt gấp, không kịp chuẩn bị An Diệu Lăng lại một lần nữa ngã vào lòng Tần Thiên.
Tần Thiên ôm eo nhỏ, ngửi mái tóc của An Diệu Lăng nói, "Không thơm như trước nữa rồi, đợi về ta giúp ngươi gội đầu."
An Diệu Lăng nhún vai, không chịu nổi không khí mờ ám này, lập tức ngồi thẳng dậy.
Nhưng cũng không lâu sau ngựa Yêu Vương lại quẹo một lần nữa, lúc này An Diệu Lăng thông minh cảm thấy không bình thường.
Nàng nghi ngờ nhìn về phía Tần Thiên.
Nhưng Tần Thiên sớm đã chuẩn bị, mang trên mặt nụ cười thản nhiên, không có bất kỳ biểu hiện nào khác.
Nhưng An Diệu Lăng vẫn phát hiện ra.
Chính là biểu hiện này, mỗi lần sư phụ của nàng làm chuyện xấu chính là biểu hiện này.
Nàng không làm gì được Tần Thiên, cũng chỉ có thể uy hiếp ngựa Yêu Vương.
Vút một tiếng.
Băng Ly Kiếm bay ra khỏi xe ngựa, đập một cái lên lưng ngựa.
Đồng thời An Diệu Lăng uy hiếp, "Nếu còn không ngoan ngoãn chạy, sẽ không chỉ đơn giản là đập như vậy đâu."
Tần Thiên vỗ vai An Diệu Lăng nói, "Sao phải so đo với một con ngựa chứ?"
Ánh mắt đẹp của An Diệu Lăng ngưng lại, "Vậy ta so đo với ngươi?"
"Ngươi sao dùng chiêu này nhiều vậy chứ? Có phải trước kia ngươi thường xuyên làm chuyện này không?"
"Vi sư mỗi ngày ở bên cạnh ngươi, thủ đoạn của ta ngươi không rõ sao?"
An Diệu Lăng nghĩ ngợi cũng phải, cuối cùng nàng liên tưởng đến Tần Thiên thường xuyên xem thoại bản tiểu thuyết dân gian.
"Có phải ngươi thường xuyên xem mấy loại sách: Bá đạo chưởng môn yêu ta, lãnh khốc sư huynh tiểu kiều nương không?"
Tần Thiên thần sắc khẽ biến, vội vàng nói, "Vi sư anh tuấn, quang minh lỗi lạc như vậy sao có thể đọc loại tiểu thuyết này."
Ha ha!
An Diệu Lăng khẽ cắn môi nói, "Ngươi nghĩ ta sẽ tin sao?"
"Ta cho ngươi biết, ta là Nữ Đế đó, rất hung dữ!"
"Đừng xem ta như những cô gái nhỏ đó."
Tần Thiên vội vàng gật đầu, sau đó nằm xuống, gối đầu lên đùi An Diệu Lăng.
Chỉ có thể nghiện chút thôi, ít nhất như vậy An Diệu Lăng sẽ không quá phản kháng.
Một lát sau.
Hai người trở về Tàng Kiếm Phong, An Diệu Lăng giao chiếc nhẫn trữ vật có được trong bí cảnh cho Tần Thiên.
Tần Thiên xem xét bên trong có hai viên linh dược Đế giai hạ phẩm, Thiên giai thì càng nhiều.
Ngoài ra còn có một số đan dược Thiên giai và vật liệu luyện khí.
Tần Thiên kiểm kê vật liệu cũng không ít, ngay cả vật liệu Đế giai hạ phẩm cũng không ít.
Trung phẩm thì chỉ có một khối.
Sau đó Tần Thiên đầu tiên là luyện một chút đan dược, luyện ra mười viên đan dược Đế giai hạ phẩm, Thiên giai thì càng nhiều.
Tần Thiên cho An Diệu Lăng một nửa mang đi tu luyện.
Còn lại thì bản thân hắn cầm hai viên, ba viên còn lại hắn chuẩn bị cho Bạch Tiểu Như.
Giờ phút này Bạch Tiểu Như giống như trước đây, đang ở trên đỉnh núi thổ nạp tu luyện.
Có thể thấy nàng rất nóng lòng muốn khôi phục thực lực.
Tần Thiên đi đến bên cạnh Bạch Tiểu Như lấy ra ba viên đan dược Đế giai hạ phẩm hỏi:
"Muốn không?"
Bạch Tiểu Như đánh hơi hai lần, sau đó tinh thần chấn động, nhìn về phía đan dược trong tay Tần Thiên.
Là đan dược Đế giai, lại còn là ba viên!
Ngay cả khi nàng đương đế, cũng không có nhiều đan dược Đế giai như vậy a.
"Ta muốn." Nói xong Bạch Tiểu Như đưa tay đi lấy đan dược trong tay Tần Thiên.
Tần Thiên thu lại đan dược nói, "Ngươi biến trở về hình người, để cái đuôi cho ta gối đầu một giấc ta liền cho ngươi."
Gối đầu một giấc? "Không được, đồ lưu manh ngươi, ta muốn đi nói cho An muội muội bộ mặt thật của ngươi."
? ? "Ta sao lại là lưu manh?"
"Ý ta là dùng đuôi của ngươi, để ta gối lên ngủ một giấc, lần trước nằm vẫn là rất thoải mái." Tần Thiên giải thích.
Khuôn mặt nhỏ của Bạch Tiểu Như ửng hồng, biết mình hiểu lầm, nàng mong chờ nhìn đan dược trong tay Tần Thiên vẫn là đáp ứng.
Sau đó nàng biến về hình người, vẫn là mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành mặc chiếc váy Tinh Nguyệt Lưu Ly.
Bảy chiếc đuôi chậm rãi dài ra, sinh động như thật.
Tần Thiên đưa đan dược đến tay Bạch Tiểu Như liền trực tiếp nằm xuống, gối đầu lên chiếc đuôi lông xù của Bạch Tiểu Như.
Bị Tần Thiên gối lên đuôi, nàng rất lo lắng, bởi vì nàng sợ Tần Thiên lại tò mò, cái đuôi của nàng có phải mọc ra từ một chỗ hay không.
Nhưng nhìn mấy lần về sau, phát hiện Tần Thiên đang ngáy ngủ.
? ? Cái đuôi của ta còn có tác dụng thôi miên?
Thấy Tần Thiên ngủ say, nàng cũng yên tâm lại, bắt đầu nuốt đan dược luyện hóa.
Mặc dù không phải tất cả đan dược Đế phẩm đều có thể khiến người tiến giai, nhưng ba viên đan dược Đế phẩm, giúp nàng trong thời gian ngắn khôi phục lại Thánh Cảnh vẫn không thành vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận