Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 293: Tại về Thiên Tông (length: 8045)

Đồ Sơn Ảnh Liên thanh âm rất lớn, ở đây tất cả mọi người đều nghe thấy được.
Giờ phút này các cường giả Thánh Tông lộ vẻ có chút phức tạp, bọn hắn không muốn đầu nhập vào Thiên Tông, nhưng bọn hắn lại càng không muốn chết.
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn về phía Tam tổ, trao quyền quyết định cho hắn.
Tam tổ thần sắc do dự, trên mặt có chút xoắn xuýt.
Ngay lúc hắn chuẩn bị trả lời, Khương Hồng Thược vội nói: "Ngươi gia nhập Khương gia chúng ta, ta cũng có thể không giết các ngươi."
Ha ha ha ha!
Tam tổ đột nhiên cười lớn nói: "Các ngươi giết người Thánh Tông ta nhiều như vậy, còn muốn ta đầu nhập vào các ngươi?
Ngươi thấy có khả năng không?"
Nghe vậy, sắc mặt Khương Hồng Thược trở nên khó coi, không ngờ Thiên Tông lại có chiêu này.
"Giết!" Một giọng nói từ phía chân trời truyền đến.
Đạo Chủ cầm đại đao phá không mà xuống, chém về phía Đồ Sơn Ảnh Liên.
Mà các Đạo Binh Khương gia khác cũng hướng về phía các cường giả Thánh Tông mà đánh.
Vừa chạm mặt, Thánh Tông đã có mấy người đầu lìa khỏi cổ.
Đồ Sơn Ảnh Liên cản được một kích của Đạo Chủ rồi lại lần nữa nói: "Nhanh quyết định đi."
Tam tổ nhìn chằm chằm vào Đồ Sơn Ảnh Liên mấy lần, sau đó chọn thỏa hiệp.
Bởi vì hắn nhìn thấy trong mắt các cường giả Thánh Tông đều là khát khao sống sót, bản thân hắn cũng không cam tâm chết ở đây như vậy.
Có Đồ Sơn Ảnh Liên ở đây, bọn hắn dù gia nhập Thiên Tông, chắc cũng không đến nỗi bị đối đãi quá tệ.
"Ta Thánh Tông từ hôm nay gia nhập Thiên Tông, trở thành chư hầu của Thiên Tông." Tam tổ nói lớn, vang vọng khắp Thánh Thiên thành.
Thánh Thiên thành cuối cùng bị Thiên Tông thống nhất.
Tiếng Tam tổ vừa dứt, Chúc Yên La đã dẫn theo Kiếm Hư lão tổ, Thiên Tinh lão tổ và một đám cường giả xuất hiện, nhập cuộc chiến.
Chúc Yên La sau khi trải qua truyền thừa của Tần Linh, thực lực cũng đã khác xưa, Kim bào Thần Tôn hoàn toàn bị đè ra đánh, nếu tiếp tục kéo dài, chẳng mấy chốc hắn sẽ chiến tử.
Thế cục trong nháy mắt đảo ngược.
Kim bào Thần Tôn nhìn về phía Đạo Chủ mà hô:
"Bảo người đến đi, Đạo Chủ!"
"Hôm nay chúng ta cùng nhau đồ diệt Thánh Thiên thành này."
Đạo Chủ thần sắc lạnh lẽo, ngay lập tức quyết định, hắn bóp nát một phù triện, sau đó một cánh cổng truyền tống ở sau lưng hắn dần dần ngưng tụ.
Đây là một lần duy nhất dùng phù để truyền tống cực xa, chi phí cực kỳ đắt đỏ, cần tới năm vạn Thần Vương bảo thạch.
Chẳng bao lâu, mười vị Thần Đế cùng hai vị Thần Tôn từ cổng truyền tống bước ra.
Gia nhập chiến trường.
Thế cục lại một lần nữa đảo ngược.
Cường giả Thần Tôn thì không có vấn đề, nhưng các Thần Đế và các cường giả phía dưới của Thiên Tông thì lại khó khăn.
Bởi vì bọn hắn vốn không phải đối thủ của Đạo Binh Khương gia.
Ngay khi những người này sắp nhập chiến thì, một tràng cười sảng khoái vang lên.
Ha ha!
"Náo nhiệt như vậy làm sao có thể thiếu ta."
Mọi người nghe tiếng nhìn lại, trong hư không, Tần Thiên mang theo cường giả Luân Hồi Điện đạp không mà tới.
Khương Hồng Thược đôi mày thanh tú nhíu lại, không ngờ vào phút cuối kẻ đầu têu Tần Thiên lại xuất hiện.
Đạo Chủ nhìn chằm chằm Tần Thiên, âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi dám chạy đến đây, gan cũng lớn đấy."
Tần Thiên không nói lời nào, mà duỗi ra một ngón tay cái, hướng xuống dưới mà chỉ.
Làm động tác khinh bỉ.
Đạo Chủ giận tím mặt: "Muốn chết!"
Không đợi Tần Thiên trả lời, Tiêu Phong đã tiến lên nói: "Dám động đến Tần công tử, có tin ta đồ cả nhà ngươi không!"
Nghe vậy, thần sắc của Đạo Chủ trở nên kiêng kị, bởi vì hắn đánh không lại vị kia Luân Hồi Chi Chủ.
Tần Thiên nhìn Tiêu Phong nói: "Không cần nói nhiều, giết cho ta!"
Tiêu Phong cung kính thi lễ: "Rõ!"
Nói xong, hắn rút đại đao, mang theo bốn đạo binh Luân Hồi giết đi.
Năm người như năm mũi dao nhọn, trực tiếp cắm thẳng vào trong lòng địch.
Nơi đao đi qua, máu chảy thành sông.
Về mặt chiến lực, đạo binh Luân Hồi toàn diện nghiền ép Đạo Binh Khương gia.
Bởi vì đạo binh Luân Hồi đều là cảnh giới Thần Đế đỉnh cao, sử dụng võ kỹ bí pháp cũng rất lợi hại.
Thêm vào đó có Tiêu Phong vị Thần Tôn dày dặn kinh nghiệm xung phong, thì lại càng thêm thuận lợi.
Rất nhanh, các Thần Đế của Khương gia lần lượt bị chém giết.
Nhưng mà đây mới chỉ là khởi đầu.
Dưới sự cho phép của Tần Thiên, Kim Lôi dẫn theo mười sáu Thần Đế đến.
Những người này ngoài các Thần Đế Kim gia ra, thì đều là các Thần Đế của các thế lực lớn trong thành.
Những người này vừa nhập cuộc, các cường giả Khương gia hoàn toàn sụp đổ.
Vỏn vẹn mười hơi thở, lại có thêm hai vị Thần Đế bị giết, giờ phút này sắc mặt Đạo Chủ cực kỳ khó coi.
Các Đạo Binh cảnh giới Thần Đế của Khương gia đã ngã xuống một phần ba, những người ở dưới Thần Đế thì đã chết hết.
Tiếp tục đánh, Khương gia xong thật, thế là hắn quả quyết hô: "Rút lui."
Vừa ra lệnh, Đạo Binh Khương gia bắt đầu thu đội hình, rút lui có trật tự.
Mà mấy vị Thần Tôn thì ở phía sau yểm trợ.
Sau khi Khương gia thất bại rút lui, Thánh Thiên thành một trận vui mừng, chỉ có người Thánh Tông thì không sao cao hứng được.
. . .
Sau khi bàn bạc một hồi, Húc Dương đi tiếp quản tài nguyên của Thánh Tông.
Đồng thời hợp nhất đệ tử Thánh Tông.
Thiên Tông, trong khuê phòng của Bạch Tiểu Như.
Tần Thiên đang ôm nàng, cùng nhau tâm sự.
Rất nhanh lửa cháy, hai người không tránh được một trận đại chiến.
. . .
Ngày thứ hai, hắn mang theo Bạch Tiểu Như, cùng Đồ Sơn Ảnh Liên, Chúc Yên La trò chuyện.
Ba nàng đều khuyên hắn ở lại Thiên Tông.
Nhưng cuối cùng Tần Thiên vẫn cự tuyệt, một Khương gia đã gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Nếu như lại có các thế lực khác đến, Thiên Tông sẽ không chịu nổi.
Điều quan trọng nhất là, hiện tại thực lực của Thiên Tông đã bại lộ, nếu lần sau có thế lực khác đến, thì khẳng định là đã có chuẩn bị mà đến.
Ở lại Thiên Tông mấy ngày, Tần Thiên liền âm thầm rời đi.
Sau đó, hắn đặt ra hai mục tiêu cho mình.
Một là, bắt đầu bồi dưỡng thế lực của mình, hai là tiếp tục đột phá.
Chỉ có mình mạnh lên thì mới có tư cách có được Đạo Khí.
Sau khi rời Thánh Thiên thành, Tần Thiên mang theo Tiêu Phong bọn người chạy khắp nơi, coi như là đi du ngoạn.
Đồng thời cố tình lộ diện, nói cho người khác biết hắn đã rời khỏi Thiên Tông.
Có năm cường giả Luân Hồi Vực bảo hộ, các thế lực lớn muốn động đến Tần Thiên cũng phải suy nghĩ kỹ.
Coi như có bị siêu cấp thế lực vây công, hắn vẫn còn lá bài tẩy là phân thân của Giang Khinh Tuyết.
Đến ngày thứ bảy, Tần Thiên đến Liễu Thành.
Liễu Thành cũng là một thành lớn ở Cổ Vực, thế lực lớn nhất trong thành chính là phủ thành chủ Liễu gia.
Thực lực của Liễu gia cũng đại khái tương đương với Thiên Tông trước đây.
Đương nhiên, so với Thiên Tông bây giờ thì chắc chắn không thể bằng được.
Vào Liễu Thành, hắn nhớ tới người bạn cũ Liễu Tồn Hi ở Cửu Châu.
Chỉ là không biết, liệu đây có phải là Liễu gia nơi Liễu Tồn Hi ở không.
Thế là, hắn cho người đi hỏi thăm, phủ thành chủ Liễu gia có ai tên Liễu Tồn Hi không.
Sau khi tìm hiểu một hồi, thì quả thật có.
Nếu như vậy, Tần Thiên đương nhiên là muốn đi gặp một lần bạn cũ.
Thế là hắn dẫn người đi đến Liễu gia.
Đến cổng phủ thành chủ, Tiêu Phong bước lên trước nói với thị vệ canh cổng: "Báo với Liễu Tồn Hi tiểu thư, có cố nhân đến thăm."
Thị vệ đánh giá Tiêu Phong vài lần, thần sắc có chút do dự.
Thấy thế, Tiêu Phong trực tiếp phóng ra khí tức Thần Tôn.
Thị vệ sợ đến quỳ xuống đất ngay lập tức.
Vẻ mặt sợ hãi nói: "Tham. . . tham kiến đại nhân."
"Bây giờ đi được chưa?" Tiêu Phong mắt trừng thị vệ, âm thanh lạnh lùng nói.
"Ta. . . Ta trực tiếp dẫn ngài đi luôn."
Nói xong thị vệ vội vàng đứng dậy, vẻ mặt sợ hãi, làm một thủ hiệu mời: "Mấy vị đại nhân mời đi theo ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận