Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 120: Ý chỉ của thần (length: 7710)

Sau đó hắn liền giống như Dạ Phong lúc trước, giật mình kinh hãi.
Hắn kinh ngạc nhìn vào giữa, những sợi dây nhân quả tương đối lớn.
Hắn phát hiện một sợi trong đó có khí tức dường như quen thuộc.
Sau đó hắn nhớ ra mình đã từng gặp qua nữ tử thần bí kia.
Lúc trước chính nữ tử thần bí kia đã cứu hắn.
Vậy mà hắn lại có mối quan hệ với nữ tử thần bí đó, vậy ta sẽ giúp hắn một chút, coi như báo đáp ân tình.
Sau đó, luồng năng lượng quang minh mạnh mẽ điên cuồng tuôn ra.
Tiến vào trong thân thể Tần Thiên và Sinh Tử Kiếm.
Tần Thiên cảm nhận được sự biến đổi này cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều.
Vội vàng bắt đầu tiêu hóa, thích ứng với những năng lượng này.
Ngay lúc Tần Thiên hấp thụ năng lượng, Thần Đế của Quang Minh Thần Quốc bỗng cứng đờ.
Vì hắn nhận được ý chỉ của thần, đây là lần thứ hai hắn nghe thấy ý chỉ của thần từ khi nhận chức Thần Đế mấy vạn năm nay.
Lần đầu tiên là khi ông kế nhiệm vị trí Thần Đế.
Bởi vì việc kế nhiệm ngôi Thần Đế, cần được sự đồng ý của thần.
Lần này ý chỉ mà ông nhận được lại là giao hảo với Tần Thiên, tuyệt đối không được có chút mạo phạm nào.
Việc có thể khiến thần cố ý truyền ý chỉ, lại thêm chuyện đan dược Chí Tôn giai.
Ông đoán rằng thân phận Tần Thiên có thể rất không tầm thường.
Vì vậy ông vội gọi Văn Nhân Mục Nguyệt tới.
Khi ông hỏi về đan dược, Văn Nhân Mục Nguyệt ấp úng, cuối cùng nàng chỉ có thể nói mình đã phát lời thề với thiên đạo.
Như vậy, Thần Đế cũng đã hiểu.
Sau đó ông triệu tập tất cả thành viên hoàng tộc quan trọng đến.
Rồi nói ra ý chỉ của thần.
Đám người nghe xong kinh hãi.
Đặc biệt là vị hoàng tử đã ngăn cản Tần Thiên tẩy lễ quang minh trước đó.
Giờ phút này sắc mặt hắn trở nên khó coi.
Lúc này Thần Đế nhìn về phía hắn, giọng nói lạnh lùng:
"Đợi Tần công tử ra ngoài, lập tức xin lỗi hắn, phải khiến hắn hài lòng mới thôi."
"Vâng, phụ hoàng." Hoàng tử vội vàng trả lời.
Sau đó trong lòng bắt đầu tính toán, làm sao để được Tần Thiên tha thứ.
Hắn đã thấy rõ, nếu không được Tần Thiên tha thứ, thì hắn đừng hòng nghĩ đến ngôi vị hoàng đế.
Cho dù Thần Đế đồng ý, thần cũng sẽ không đồng ý.
Văn Nhân Mục Nguyệt thì có chút vui mừng, vì nàng có quan hệ tốt với Tần Thiên.
Thần Đế nói chuyện hoàng tử xong, lại nhìn Văn Nhân Mục Nguyệt:
"Con cũng đã trưởng thành, nên nghĩ đến chuyện lập gia đình."
"Ta thấy Tần công tử cũng không tệ, con nên thân cận với hắn nhiều hơn."
Khuôn mặt Văn Nhân Mục Nguyệt ửng đỏ, thì thầm: "Nữ nhi biết rồi."
Sau đó nàng quyết định, chờ xong chuyện lần này, sẽ đến Tần phủ bái phỏng.
Để tìm hiểu rõ hơn về gia cảnh của hắn.
Nàng rất tự tin về vẻ đẹp và sự quyến rũ của mình.
Sau khi dặn dò xong mọi chuyện.
Nàng trở lại cửa đại điện nơi Tần Thiên tẩy lễ, chuẩn bị ở đó chờ hắn ra.
Trong điện.
Tần Thiên sau mười tám tiếng hấp thu, Vạn Cổ Bất Diệt Thể cuối cùng đột phá đến tầng thứ năm.
Nói cách khác, hiện tại hắn là một binh khí Chí Tôn giai hình người.
Không chỉ vậy.
Phẩm chất Sinh Tử Kiếm cũng tăng lên đến Chí Tôn giai cực phẩm.
Nếu còn muốn đột phá, cần hấp thu các loại năng lượng tử khí.
Còn 6 giờ, Tần Thiên tiếp tục hấp thu.
Về phần Sinh Tử Kiếm, nó cũng có thể tự động lưu trữ năng lượng thừa.
Nhục thân Tần Thiên vẫn đang mạnh lên, nhưng nếu muốn tăng lên thêm nữa thì có lẽ không thể.
Vì thời gian không đủ nhiều.
Nói tóm lại, lần này hắn được lời lớn, năng lượng mà hắn và Sinh Tử Kiếm hấp thụ còn lớn hơn nhiều so với giá trị đan dược Chí Tôn giai.
Vậy nên hiện tại hắn chỉ thiếu mỗi ân tình của Văn Nhân Mục Nguyệt.
Theo năng lượng bổ sung, giá trị phá cảnh của Tần Thiên cũng đang tăng lên.
Khi 24 giờ qua đi, giá trị phá cảnh của Tần Thiên đạt đến 56%.
Lần này tăng thêm 30%, nhiều hơn cả khi làm nhiệm vụ.
Đây là bởi vì trước đó Vạn Cổ Bất Diệt Thể tăng lên tới tầng thứ năm.
Nếu không, giá trị phá cảnh tăng lên sẽ còn nhiều hơn.
Tần Thiên đứng dậy, hoạt động một chút cơ thể, tinh thần sảng khoái.
Sau đó đi ra khỏi cung điện, lúc này Văn Nhân Mục Nguyệt đang đợi hắn ở ngoài điện.
Nàng đã thay một chiếc váy màu hồng, để lộ đôi vai trắng nõn.
Không những thế, đường cong cơ thể cũng vô cùng đầy đặn, dáng vẻ thướt tha mềm mại.
Kết hợp với khuôn mặt xinh đẹp như tranh vẽ, đôi mắt câu hồn.
Vô cùng thu hút người khác.
Với dáng vẻ này, ngay cả Tần Thiên thường thấy mỹ nữ cũng không khỏi ngẩn người một chút.
Văn Nhân Mục Nguyệt cười nói:
"Tần công tử trông có vẻ khác biệt lớn so với trước, chắc là thu hoạch không nhỏ đúng không?"
"Ừm!"
Tần Thiên cười đáp: "Lần này xác thực thu hoạch rất lớn, chuyện này còn phải cảm ơn cô."
"Công tử khách sáo rồi."
"Bộ y phục này của cô, rất xinh đẹp." Tần Thiên khen ngợi.
"Công tử thích là tốt rồi." Văn Nhân Mục Nguyệt nhỏ giọng trả lời.
Sau đó Tần Thiên cùng Văn Nhân Mục Nguyệt đi ra khỏi bí cảnh và mê trận.
Vừa ra khỏi mê trận.
Hắn liền thấy hoàng tử vội vàng chạy đến.
Tần Thiên nhíu mày lại.
Lẽ nào lại đến gây sự?
Điều hắn không ngờ tới là.
Hoàng tử lại quỳ xuống trước mặt hắn.
Một bán bộ Chí Tôn, hoàng tử của thần quốc mà lại quỳ xuống trước mặt hắn, chuyện này khiến hắn hơi kinh ngạc.
Lần này hoàng tử cũng là đã tính toán kỹ, không nỡ mất con thì không bắt được sói.
Sĩ diện đâu thể nào so được với miếng ăn.
"Tần công tử, trước kia ta đã mạo phạm ngài, lần này tới đây là để tạ tội."
Nói xong, hắn còn lấy ra một viên vật liệu luyện khí Chí Tôn giai, đưa cho Tần Thiên.
"Đây là chút lòng thành của ta, mong Tần công tử nhận cho."
Nghe đến đó, hắn cũng rất khâm phục hoàng tử này, biết co được giãn được.
Thế là hắn cầm lấy vật liệu.
Đúng lúc hắn chuẩn bị trở về luyện khí.
Có thêm vật liệu cũng tốt.
"Vậy chuyện này coi như bỏ qua." Tần Thiên nói một câu xong liền cùng Văn Nhân Mục Nguyệt cùng nhau rời đi.
"Cảm tạ Tần công tử khoan dung độ lượng, sau này nếu công tử cần gì, cứ việc phân phó." Hoàng tử nhìn theo bóng lưng Tần Thiên hô lên.
Tần Thiên nhìn về phía Văn Nhân Mục Nguyệt bên cạnh, "Hoàng tử của các ngươi, sao giống như biến thành người khác vậy?"
Văn Nhân Mục Nguyệt trầm mặc một hồi rồi nói: "Khi ngươi tiếp nhận tẩy lễ quang minh, phụ hoàng ta đã nhận được ý chỉ của thần."
Thần bảo chúng ta giao hảo với ngươi, cho nên hắn mới như vậy.
Nếu hắn không nhận được sự tha thứ của ngươi, chính là vi phạm ý chỉ của Thần.
Như vậy, hắn sẽ không có cơ hội trở thành hoàng đế.
"Nha! Là vậy sao."
"Vậy xem như ta chiếm được tiện nghi của hắn."
Văn Nhân Mục Nguyệt che miệng cười khẽ, "Ta thấy thì có, hắn so với ta còn giàu có hơn nhiều đó."
Tần Thiên cười, nhưng hiện tại đã tha thứ cho người khác, cũng không thể đòi lại đồ được.
Nhưng hắn cũng thực sự bất ngờ, vì sao một vị thần lại có thiện ý với hắn.
Sau đó Văn Nhân Mục Nguyệt mời Tần Thiên một bữa ăn ngon.
Thần Đế cũng tự mình đến, mời Tần Thiên một ly rượu, rồi nói:
"Quang Minh Thần Quốc vĩnh viễn là đồng minh của ngươi."
Tần Thiên uống một hơi hết sạch, chấp nhận sự hứa hẹn này của thần quốc.
Chuyện tốt như vậy, đương nhiên hắn sẽ không cự tuyệt.
Sau đó, người đẹp lại bắt đầu tấu nhạc cho hắn nghe.
Dưới đầu ngón tay, từng âm luật du dương ngân nga, rung động lòng người.
Khiến cho lòng người bình yên.
Một khúc đàn xong, dư âm còn vang vọng.
Hắn đang nghĩ xem có nên trở về cho An Diệu Lăng và Bạch Tiểu Như học hỏi chút không.
Bồi dưỡng tình cảm sâu sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận