Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 1760: Ma đầu (length: 8024)

Tần Thiên lạnh lùng cười một tiếng: "Kiếp sau cái miệng nên đặt cho sạch sẽ một chút, tuyệt đối đừng có mà nói nam nhân không ra gì nữa!"
Vừa nói, hắn trực tiếp chấn vỡ Nguyên Thần của nữ trưởng lão, đem nó thu vào trong Hạo Thiên tháp.
Sau đó, Tần Thiên một đường truy sát, dồn đám người kia trở về.
Thỉnh thoảng, Tần Thiên còn giết chết được một vị vô thượng cảnh.
Thiên Đan môn chủ nhìn vô thượng cảnh trong môn từng người ngã xuống, giận đến đỏ cả mắt, nhưng hắn có cố gắng thế nào cũng không làm gì được Tần Thiên.
Giờ phút này, hắn bắt đầu cân nhắc xem có nên gọi tổ hay không.
Ngoài Thiên Đan môn chủ, những thế lực liên minh với Thiên Đan môn cũng đã chết không ít người.
Cuối cùng, bọn hắn trốn về Thiên Đan môn.
Trận pháp phòng ngự sớm đã được mở ra, Tần Thiên bị chặn ở bên ngoài.
Sở dĩ hắn không xông vào, là do Lưu Quang dực đang trong giai đoạn tích trữ năng lượng, nên tốc độ của hắn chậm đi rất nhiều.
Tần Thiên nhìn những người trong trận pháp phòng ngự, lạnh lùng chế giễu: "Một lũ rùa rụt cổ, có bản lĩnh thì bước ra đây!"
"Đồ tiện nhân, ta xem ngươi phách lối được tới khi nào!" Thiên Đan môn chủ lạnh lùng nói, lúc này, hắn vẫn tin chắc cảnh giới của Tần Thiên sắp tụt xuống.
Nên hắn tạm thời bỏ qua ý định gọi tổ, dù sao đó là nội tình của Thiên Đan môn.
Tần Thiên đứng giữa hư không, nhìn thẳng Thiên Đan môn chủ và những người khác, giờ phút này, khí tức của hắn lại bắt đầu suy yếu.
Nhưng lần này là thật sự suy yếu, bởi vì thời gian đã hết.
Thiên Đan môn chủ thấy trạng thái của Tần Thiên thì lập tức con ngươi co rụt lại.
Tần Thiên thấy vậy, liền giả vờ một bộ dáng yếu ớt: "Ta sắp không xong rồi, mau đến giết ta đi!"
Nói xong, hắn còn ngoắc tay về phía Thiên Đan môn chủ.
Thiên Đan môn chủ vốn định ra tay với Tần Thiên, liền trở nên do dự, hắn cảm thấy thời gian Tần Thiên tăng thực lực hẳn là sắp hết.
Nên hắn đang giả vờ, muốn lừa mình mở trận pháp phòng ngự ra.
Tần Thiên hô vài câu, lộ ra vẻ thất vọng, lập tức lắc đầu: "Chơi với đám rùa rụt cổ như các ngươi, thật chẳng có gì thú vị!"
Nói xong, Tần Thiên chậm rãi rời đi, hắn không đi quá nhanh, nếu đi nhanh, thì tương đương với nói cho đối phương biết mình đang chột dạ.
Cuối cùng, hắn thong thả rời đi.
Thiên Đan môn chủ thấy Tần Thiên đã đi xa thì mở trận pháp phòng ngự đi ra, hắn nhìn những người trong trận pháp và nói: "Các ngươi cứ ở đây đợi ta, ta đi theo tiểu tử kia!"
Nói xong, hắn hóa thành một đạo hào quang, bay về phía hướng Tần Thiên rời đi.
Trong hư không, Tần Thiên đang thong thả bước đi liền dừng lại, hắn nhìn Thiên Đan môn chủ trên không trung và nói: "Muốn đánh nhau sao?"
Thiên Đan môn chủ có chút do dự rồi nói: "Đánh, nhưng không phải bây giờ, đêm nay giờ Tý chúng ta chiến một trận thoải mái!"
"Vì sao không phải bây giờ? Ngươi sợ rồi sao?" Tần Thiên nhìn thẳng Thiên Đan môn chủ hỏi, hắn càng trấn định, đối phương càng ít có khả năng xuất thủ.
Vì đối phương là kẻ tự cho mình là thông minh, mà những người này thì luôn tin tưởng vào phán đoán của bản thân.
Tần Thiên nghĩ một chút rồi nói: "Đã ngươi muốn đêm đánh, vậy thì chúng ta đêm đánh!"
Nói xong, hắn dứt khoát không đi, lấy Hạo Thiên tháp ra chui vào trong.
Thiên Đan môn chủ ánh mắt chăm chăm nhìn Hạo Thiên tháp, cuối cùng, hắn vẫn bỏ ý định động thủ.
Bởi vì trước đây hắn đã đánh với Tần Thiên rồi, căn bản không chiếm được lợi lộc gì.
Dù gì thì mình cũng là cường giả đời trước, đánh ngang ngửa với người trẻ tuổi thì ít nhiều gì cũng thấy mất mặt.
Hắn ngước nhìn trời một cái, thấy trời không bao lâu sẽ tối, hắn cũng không ngại chờ lâu thêm chút, thế là hắn liền ngồi xếp bằng trên không.
Trong Hạo Thiên tháp, Tần Thiên vừa khôi phục năng lượng cho Lưu Quang dực, vừa luyện chế ma thi.
Cuối cùng Tần Thiên có tổng cộng mười tám ma thi, nói cách khác, hắn có mười tám tiểu đệ vô thượng cảnh.
Nghĩ tới đây cũng thấy rất ngầu, số lượng này tương đương với gấp đôi Thiên Đan môn.
Luyện chế xong, Tần Thiên liền chỉnh đốn một chút, đợi khi Lưu Quang dực bổ sung xong năng lượng, hắn liền đi ra ngoài.
Thiên Đan môn chủ thấy Tần Thiên xuất hiện liền nhìn qua, cười lạnh: "Tiểu súc sinh, có phải là sắp không được rồi không?"
"Lấy lớn hiếp nhỏ, ngươi có gì đáng tự hào!" Tần Thiên lạnh lùng đáp trả.
Thiên Đan môn chủ thần sắc bình thản: "Có bản lĩnh thì ngươi cũng gọi người tới đi! Gọi cha ngươi tới đi!"
"Nếu cha ta đến thì giết ngươi chẳng phải là chuyện một chiêu?" Tần Thiên khinh miệt nói.
Thiên Đan môn chủ cười khẩy: "Ngươi cứ việc thổi đi!"
Hắn căn bản không tin Tần Thiên, bởi vì lời Tần Thiên nói quá khoa trương, còn nói miểu sát cả mình.
Điều đó sao có thể?
Hắn cho rằng không thể nào có người miểu sát được mình, cho dù là cường giả tổ tinh.
Nên chút tự tin này thì hắn vẫn có.
Tần Thiên bất đắc dĩ, vì nói thật thì đối phương không tin.
Lập tức, hắn mở miệng: "Lãng phí thời gian với ngươi lâu như vậy cũng đủ rồi, có duyên gặp lại!"
Nói xong, hắn lập tức dùng thuấn di khoảng cách xa nhất, rồi mở Lưu Quang dực gấp trăm lần gia tốc, hướng về nơi xa chạy trốn.
Trong nháy mắt thoát khỏi tầm mắt của Thiên Đan môn chủ.
Thiên Đan môn chủ cảm ứng khí tức của Tần Thiên rồi đuổi theo, nhưng vì tốc độ của Lưu Quang dực quá nhanh, hắn đuổi không kịp, chỉ có thể dựa vào khí tức để lần theo.
Ở một nơi nào đó trong tinh không, Tần Thiên đã có kinh nghiệm lần trước nên liền thôi động Thái A thần kiếm, ẩn giấu khí tức của mình, rồi tiếp tục kéo dãn khoảng cách.
Cứ như vậy, Thiên Đan môn chủ mất dấu, ngay lập tức, cả người hắn run rẩy.
Nhưng đồng thời, hắn cũng xác định Tần Thiên không còn át chủ bài nào khác, cảnh giới cũng đang tụt xuống, nếu không hắn đã không bỏ chạy.
Nhưng Tần Thiên đã trở thành bệnh trong lòng hắn.
Kẻ này quá mức yêu nghiệt, đã trở thành mối họa lớn trong lòng.
Hiện tại, toàn bộ Thiên Đan môn, chỉ có hắn đối phó được Tần Thiên.
Nếu cho Tần Thiên chút thời gian phát triển, ngày đó Thiên Đan môn gặp nguy rồi!
Nghĩ một hồi, hắn thấy chuyện này không thể một mình gánh vác, hắn quyết định liên hợp với các thế lực lớn trong hồng sơ vũ trụ, cùng nhau giết chết tên ma đầu Tần Thiên này.
Quyết định xong, hắn quay lại cùng các thế lực khác thương lượng.
Bọn hắn ăn nhịp với nhau, vì Tần Thiên uy hiếp quá lớn, bọn hắn từng truy sát Tần Thiên, sợ đối phương trả thù.
Sau đó, các thế lực này bắt đầu ngang nhiên tuyên truyền về Tần Thiên, nói Tần Thiên là kẻ cướp đoạt kỷ nguyên của hồng sơ vũ trụ.
Hắn đến, mục đích là để hủy diệt hồng sơ vũ trụ, thôn phệ sinh linh vạn vật của hồng sơ vũ trụ để làm mạnh bản thân.
Rồi, các vụ đồ sát khắp nơi trong hồng sơ vũ trụ, đều bị vu oan cho Tần Thiên.
Thiên Đan môn chủ thậm chí còn muốn làm cho thanh danh của Tần Thiên thành kẻ giết người điên cuồng, hắn đã ngầm liên kết với một vài thế lực tà ác, giúp chúng tàn sát khắp nơi.
Mỗi lần giết là một tinh vực, thương vong thì tính đến hàng trăm tỷ!
...
Trong một thị trấn nhỏ vô danh, Tần Thiên mặc áo bào đen, đeo mặt nạ đồng xanh.
Giờ phút này, hắn vô cùng câm nín, vì phát hiện mình trở thành kẻ sát nhân biến thái bị cả vũ trụ ghét bỏ.
Các loại tội danh, toàn bộ bị vu oan lên đầu hắn.
Như thể tất cả chuyện xấu của hồng sơ vũ trụ, đều do một mình hắn gây ra.
Điều kỳ quái nhất chính là, đến cả nhà ai bị mất Linh thú, con gái lớn bị cướp, đều dính líu tới hắn.
Quá vô lý!
Danh tiếng của hắn lớn đến nỗi có thể khiến con nít nín khóc, trẻ con vừa nghe tên hắn liền run cầm cập!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận