Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 2086: Đắc tội với người? (length: 7916)

Đại phán quan nói xong, trực tiếp ném cho Tần Thiên một chiếc nhẫn không gian: "Trong này có một vạn năm ngàn mai Sáng Thế thần thạch!"
Tần Thiên tiếp nhận nhìn thoáng qua, bên trong thế mà thật sự có một vạn năm ngàn mai Sáng Thế thần thạch.
Lập tức, hắn có chút ngơ ngác!
Không chỉ có là Tần Thiên, những người khác ở gần đó cũng lộ vẻ ngoài ý muốn.
Lẽ nào tầng lớp cao của Sáng Thế Thần Điện, là thật tâm chuẩn bị bồi dưỡng bọn hắn những thiên kiêu ngoại lai này?
Giờ phút này, bọn hắn đối với vị đại phán quan trước mắt này thêm mấy phần kính nể.
"Đa tạ đại phán quan!" Tần Thiên chắp tay sau đó, đem Sáng Thế thần thạch cất đi. Hắn mặc dù cảm giác có chút không bình thường, nhưng thịt đến miệng hắn vẫn là dám ăn, coi như đằng sau là cái hố, hắn cũng chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu.
Đại phán quan mỉm cười, nói: "Đây là điều nên làm, tốt, đây là tuyến đường hành quân, các ngươi dựa theo lộ tuyến tiến đến trợ giúp!"
Trong lúc nói chuyện, hắn vung ra mấy tấm bản đồ hành quân cho đám người.
Tần Thiên cầm lấy một tấm nhìn qua.
Từ trên bản vẽ nhìn, tuyến đường hành quân xa xôi, điều này khiến hắn có một tia cảnh giác.
Bất quá cũng không ai biết đây là tiền tuyến, bởi vì ngoài những người trù tính chung cục này ra, có rất ít người biết tình huống bên ngoài.
Tần Thiên những người này, càng không có khả năng biết được.
Lúc này, đại phán quan mở miệng lần nữa, hắn chỉ đích danh Tần Thiên làm đội trưởng, để hắn dẫn đội đi trợ giúp.
Hành động lần này không chỉ có thể thu hoạch được chiến công, còn có Sáng Thế thần thạch ban thưởng.
Tần Thiên không có suy nghĩ nhiều, liền quyết định mang người đi trợ giúp, kỳ thật, hắn cũng không có quyền lựa chọn!
Sau đó, bọn hắn đầu tiên là truyền tống mấy lần, tiết kiệm thời gian.
Đến những nơi chưa có trạm truyền tống, bọn hắn cũng chỉ có thể bay.
Trên đường đi, Tần Thiên nhìn thấy rất nhiều không gian đang tự chữa trị.
"Điều này cho thấy khu vực gần đây trải qua rất nhiều trận đại chiến, mà lại đánh rất ác liệt!"
Nhưng đã đại chiến thần giới đã mở ra, phía trên chiến trường này có dấu vết đại chiến cũng rất bình thường.
Lại trải qua một hồi di chuyển, bọn hắn đi tới trước một doanh trại.
Vừa đến gần, liền có một cỗ mùi máu tươi nồng nặc xộc tới.
Ngoài ra, doanh trại trước mắt trông có chút tàn tạ.
Lúc này, một vị lão tướng quân bị thương dẫn theo mấy tên tướng sĩ trẻ tuổi bay tới.
Trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ cảnh giác: "Các ngươi là địch hay bạn?"
"Chúng ta là đến trợ giúp, hiện tại tình hình thế nào?" Tần Thiên mỉm cười.
Trợ giúp?
Lão tướng quân lập tức hai mắt tỏa sáng, hắn nhìn về phía Tần Thiên hỏi: "Các ngươi đã tới bao nhiêu người?"
"Chỉ có chúng ta những người này!" Tần Thiên đáp.
Lão tướng quân nghe vậy, trực tiếp ngây người: "Chỉ có các ngươi những người này?"
Tần Thiên khẽ gật đầu!
Lão tướng quân rơi vào trầm mặc, dừng một lát sau, hắn nhìn thẳng Tần Thiên hỏi: "Ngươi có phải đã đắc tội với ai không?"
Tần Thiên lập tức lộ ra vẻ nghi ngờ: "Lão tướng quân vì sao nói như vậy?"
"Nơi này là tiền tuyến, quân đội của chúng ta đã chết trận mất bảy phần!"
"Những người còn lại, bao gồm ta, ít nhiều đều bị thương!"
"Cho nên, chúng ta mới nhiều lần thỉnh cầu trợ giúp, nhưng không ngờ cuối cùng chỉ có các ngươi những người này!"
Tần Thiên nghe vậy, sắc mặt lập tức đen lại, xem ra mình cảm giác không sai, cái tên đại phán quan này đang chơi xỏ mình.
Mà những người khác thì trở nên kinh hoảng: "Đồng, chúng ta bây giờ phải làm sao? Hay là rút lui đi?"
Tần Thiên lắc đầu: "Chắc là không kịp rồi!"
"Chúng ta xuất phát trước, đại phán quan còn cho ngươi một vạn năm ngàn mai Sáng Thế thần thạch, hắn đã muốn hãm hại chúng ta, vì sao còn cho ngươi nhiều Sáng Thế thần thạch như vậy?" Một nữ tử áo đen khó hiểu hỏi.
"Đạo lý đơn giản như vậy, các ngươi còn không hiểu sao?"
Tần Thiên nhìn sang: "Mục đích của hắn có hai, một là để cho thần điện và các ngươi những thế lực ngoại lai này nhìn thấy, để các ngươi nhóm người này không còn lo lắng với Thẩm Phán Điện nữa."
"Thứ hai là tiền tài dễ lay động lòng người, đại phán quan chỉ cần đem chuyện ta có mấy vạn Sáng Thế thần thạch tiết lộ ra ngoài, các ngươi cảm thấy Nghịch Thần Giả sẽ bỏ qua cho chúng ta sao!"
Lời này vừa nói ra, mọi người trong sân đều biến sắc.
"Lão tướng quân, thật xin lỗi vì đã liên lụy các người!" Tần Thiên chắp tay về phía lão tướng quân!
Lão tướng quân cười cay đắng: "Công tử dù không đến, chúng ta cũng sống không được bao lâu, chỉ là ta rất hiếu kỳ công tử đã làm gì, mà để cho đại phán quan phải tính kế ngươi như vậy!"
Tần Thiên trầm mặc.
Lúc này, một bên nữ tử áo đen từ từ kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Lão tướng quân nghe vậy, lập tức nổi giận, nhưng càng nhiều là thất vọng đau khổ.
"Thật không ngờ ta, lão phu không tiếc cả tính mạng để bảo vệ thần điện, mà hóa ra lại là như thế này!"
"Cứ tiếp tục thế này, thần điện nguy mất thôi!"
Gần đây ông ta vẫn luôn cùng Nghịch Thần Giả giao chiến, ông ta hiểu rõ sự lợi hại của Nghịch Thần Giả.
Nếu như thần điện còn làm như vậy, sớm muộn sẽ đẩy những thế lực khác đi đầu quân Nghịch Thần Giả.
Nhưng thần điện lấy gì để cản.
Vừa lúc Tần Thiên và mọi người cảm thán thì lão tướng quân nhíu mày, nhìn về phía phương xa.
Tần Thiên cùng những người khác cũng nhìn theo, khi đã dò xét rõ ràng, hắn cảm nhận được có số lượng lớn nhân mã đang đến gần.
Mà không chỉ có một hướng có địch nhân tới gần, mà là cả bốn hướng đều có.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc bọn hắn không còn đường trốn!
Một khoảnh khắc, nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng mọi người.
Lão tướng quân thấy vậy, nghiến răng hô: "Đã muốn chết, vậy hãy chết cho sảng khoái một chút, dù sao vẫn còn hơn là cứ nơm nớp lo sợ mà chết!"
"Để chúng ta cuối cùng làm một lần người đàn ông đi!"
Lời này vừa nói ra, mọi người trong sân đều bắt đầu tự động viên mình.
Ngay cả những nữ binh kia, cũng nghĩ trước khi chết sẽ dũng cảm một lần.
Sau đó, lão tướng quân bắt đầu triệu tập binh sĩ trong doanh trại để nghênh chiến.
Bọn họ vừa mới hội họp xong, địch nhân từ bốn phương liền đánh tới.
Số lượng quân địch, ít nhất là gấp mười mấy lần so với bọn hắn.
Trong đó khí tức cường đại cũng không ít.
Nhiều người như vậy, dù có vận dụng kiếm đạo Kim Đan, cũng không ngăn được việc người bên cạnh chết đi, vì số lượng quân địch quá đông.
Không chỉ có như thế, hắn còn có thể cảm nhận được, có người liên tục chạy đến từ phía xa.
Giết!
Theo từng tiếng gầm rú vang lên, người của Tần Thiên dũng cảm lên, xông thẳng về phía quân địch.
Giết một tên thì huề vốn, giết hai tên thì lời!
Hai bên vừa mới tiếp xúc, bên phía Tần Thiên đã có không ít người chết.
Thấy cảnh này Tần Thiên, tâm tình dao động cũng không lớn.
Bởi vì loại trường diện này hắn đã thấy nhiều rồi, đều đã có chút chết lặng.
Kế đó, những người chết đó đều sẽ được xem như là kẻ địch của hắn.
Đương nhiên chỉ là kẻ địch do khác lập trường.
Tần Thiên không trực tiếp bộc lộ át chủ bài, mà là mở ra huyết y bắt đầu phá vòng vây.
Nhưng hắn phát hiện phá vòng vây thật vô cùng khó khăn, vì hắn là mục tiêu trọng điểm bị chú ý.
Rất nhanh, trong sân chỉ còn lại một mình hắn, những người khác toàn bộ đã bị chém giết.
Sau khi người của Sáng Thế Thần Điện chết hết, đại quân Nghịch Thần Giả tạo thành bốn chiến trận lớn, bắt đầu áp chế Tần Thiên.
Thực lực của Tần Thiên lập tức bị áp chế.
Đồng thời, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được trong bóng tối có vài khí tức cường đại đang rình mò.
Giờ phút này, dù hắn có vận dụng kiếm đạo Kim Đan, cũng chỉ sợ khó lòng chạy thoát.
Nghĩ đến đây, hắn chuẩn bị trước hết đầu hàng.
Chờ đến lúc nhìn thấy nhân vật lớn của Nghịch Thần Giả, hắn sẽ vận dụng kiếm khí của lão cha để chấn nhiếp, nhờ đó tìm kiếm cơ hội thoát thân…
Bạn cần đăng nhập để bình luận