Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 312: Thống nhất Cổ Vực (length: 8633)

Mấu chốt của trận chiến này vẫn nằm ở các cường giả Thần Tôn cảnh.
Bên Khương Thiên Sách, bao gồm cả hắn, có ba vị Thiên Tôn, còn bên Khương Hằng, bao gồm cả Tiêu Phong, thì có bốn vị.
Thêm ra một vị.
Tiêu Phong một mình đã giữ chân một Thần Tôn.
Đại cữu của Khương Hằng cùng một Thần Tôn khác hợp sức đấu với Khương Thiên Sách.
Chỉ cần hạ gục được Khương Thiên Sách, trận chiến này sẽ kết thúc.
Khương Thiên Sách làm gia chủ nhiều năm như vậy, thực lực đương nhiên không cần phải bàn.
Đại cữu của Khương Hằng ban đầu nghĩ hai đánh một sẽ rất dễ dàng, nhưng khi giao chiến rồi mới biết mình đã đánh giá thấp vị gia chủ này.
Tuy nhiên, hắn không còn đường lui, không hạ được đối phương thì kẻ chết rất có thể là mình.
Cho nên hắn tung hết các quân bài tẩy.
Cuộc chiến này, Tần Thiên bọn người ở xa xem cũng phải kêu lên đặc sắc.
Đây là một cuộc chiến tiêu hao, rất nhiều người đều không dốc hết sức, chỉ là ngăn chặn đối thủ của mình.
Bởi vì họ biết dù có thắng cũng không thay đổi được cục diện nên không cần phải liều mạng.
Quan trọng vẫn là trận chiến của gia chủ.
Sau nửa ngày, Khương Thiên Sách lộ vẻ mệt mỏi, khóe miệng còn vương tơ máu, còn hai người đại cữu của Khương Hằng cũng không thoải mái gì, bị thương không nhẹ.
Đột nhiên, Khương Thiên Sách nhét vào miệng một viên hoàn hồn Kim Đan, thần lực của hắn lập tức hồi phục nhanh chóng, thương thế trên người cũng dần dần khép lại.
Ba hơi sau, hắn liên tục thi triển tuyệt chiêu, ra tay không ngừng.
Mà đại cữu của Khương Hằng lại không có loại đan dược cao cấp này.
Thế cục vì vậy mà đảo chiều ngay lập tức.
Sau nửa canh giờ, đại cữu của Khương Hằng bị đánh bay, lúc này hắn đã ở bờ vực sụp đổ, còn đồng đội của hắn cũng chẳng khá khẩm hơn.
Khương Thiên Sách giẫm một chân lên ngực đại cữu của Khương Hằng, rồi nhìn về phía Khương Hằng: "Nghịch tử còn không đầu hàng?"
Nghe vậy, Khương Hằng mắt mất thần, chỗ dựa lớn nhất của hắn là đại cữu, hiện tại đại cữu bại rồi, hắn lấy gì để kiềm chế phụ thân.
Nghĩ đến đây hắn xoay người bỏ chạy, Khương Hồng Thược khẽ động thân hình, chặn Khương Hằng lại.
Khương Hằng biến sắc, khó hiểu nói: "Ngươi cản ta làm gì? Mau cùng ta chạy đi!"
Khương Hồng Thược cười nói: "Ta tại sao phải chạy?"
Nói rồi, nàng nhìn về phía Khương Thiên Sách: "Vị trí gia chủ truyền cho ta có được không?"
Ha ha!
Khương Thiên Sách khinh thường nói: "Đệ tử ngươi còn thua, ngươi dựa vào cái gì muốn vị trí gia chủ?"
"Nói như vậy phụ thân là không đồng ý?" Giọng của Khương Hồng Thược trở nên lạnh lẽo.
Khương Thiên Sách nhếch mép: "Ta thấy ngươi là đầu óc hỏng rồi."
Khương Hồng Thược không để ý đến Khương Thiên Sách, mà nhìn lên chân trời: "Đạo Chủ, đến lượt ngươi ra sân."
Lời vừa dứt, Đạo Chủ từ chân trời hạ xuống đứng bên cạnh Khương Hồng Thược.
Lúc này Khương Thiên Sách và Khương Hằng mới phản ứng lại.
Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước ở phía sau.
Bọn hắn đánh nhau lưỡng bại câu thương, Khương Hồng Thược mang người đến thu hoạch.
Khương Thiên Sách không hiểu nhìn Đạo Chủ: "Tại sao muốn ủng hộ nàng."
"Bởi vì chỉ có nàng mới có thể dẫn dắt Khương gia thống nhất Cổ Vực." Đạo Chủ nghiêm mặt nói.
Khương Thiên Sách có chút không hiểu, lập tức hắn nhìn Khương Hằng: "Ngươi giúp ta đối phó nàng, chuyện lúc trước ta có thể không so đo."
Khương Hằng do dự, nhưng cuối cùng hắn vẫn gật đầu.
Bởi vì trong lòng hắn, phụ thân so với Khương Hồng Thược tỷ tỷ càng đáng tin hơn.
Dù sao trước khi hai người trở mặt, phụ thân đối với hắn ngoại trừ vấn đề quyền lực, còn lại vẫn khá tốt.
Khương Hồng Thược cười lạnh một tiếng: "Động thủ."
Trong nháy mắt, thuộc hạ của Khương Thiên Sách và Khương Hằng bị người mà Khương Hồng Thược thu mua trực tiếp đánh lén.
Những người đó tự làm bị thương nặng những người xung quanh.
Trong số những người đánh lén có cả một vị Thần Tôn.
Thấy cảnh này, Khương Thiên Sách dường như đã hiểu ra điều gì.
Hắn nhìn về phía Khương Hồng Thược, giọng trầm xuống: "Thì ra ngươi đã sớm có mưu đồ, tất cả đều là ngươi tính toán trước?"
Khương Hồng Thược khẽ gật đầu: "Không sai, ta đã mưu tính nhiều năm, chờ đợi chính là ngày này."
Khương Thiên Sách con ngươi co rút lại, hắn nhìn về phía Khương Hằng: "Chúng ta rút lui trước."
Nói xong hắn chuẩn bị rời đi, hiện tại hắn đang bị thương không nhẹ, nên không muốn đánh nhau với Đạo Chủ.
Nếu thương thế hồi phục, hắn tự nhiên sẽ không sợ Đạo Chủ.
Hắn giậm chân phải xuống, cả người phóng lên trời.
Và đúng lúc này, một thanh đại đao từ trên trời giáng xuống, đánh tới chỗ Khương Thiên Sách.
Khương Thiên Sách cố hết sức chặn lại.
Oanh!
Cả người hắn bị đánh rơi xuống đất, mặt đất cũng bị tạo ra một cái hố lớn.
Phụt!
Trong hố, Khương Thiên Sách phun ra một ngụm máu tươi, thương thế lại càng thêm nặng.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên trời.
Trên trời xuất hiện ba đạo nhân ảnh, Tần Thiên mang theo Tử Phù và Chúc Yên La chậm rãi hạ xuống.
"Bây giờ nghĩ chạy, thì đã muộn rồi?" Tần Thiên nhìn Khương Thiên Sách, chế giễu nói.
Nói xong, Tần Thiên trực tiếp biến mất, đi ra sau lưng Khương Thiên Sách.
Thời gian gia tốc. Đoạn Không Trảm!
Vút một tiếng, một cánh tay của Khương Thiên Sách bị chém lìa.
Tiếp đó, hắn tung một cước đá văng Khương Thiên Sách ra.
Khương Thiên Sách vừa định đứng lên thì đã bị Tử Phù Đạo Chủ dùng uy áp mạnh mẽ trấn áp xuống mặt đất.
Sau đó từng đạo phong ấn đánh ra, hoàn toàn phong ấn Khương Thiên Sách.
Tần Thiên nhìn Khương Hồng Thược nói: "Tự ngươi quyết định cách xử trí hắn đi."
Thấy cảnh này, Khương Hằng trực tiếp quỳ xuống: "Tỷ ta sai rồi, ta nguyện ý tôn ngươi làm gia chủ."
Khương Hồng Thược thần sắc bình thản, không nói gì.
Lúc này những người khác cũng nhao nhao bỏ vũ khí xuống, quỳ xuống bái kiến tân gia chủ Khương Hồng Thược.
Lúc này, Tần Thiên nói: "Cho ngươi ba ngày tu chỉnh, ba ngày sau chúng ta hành động."
"Vâng, công tử." Khương Hồng Thược nghiêm mặt nói.
Ba ngày sau, trên không Trình gia xuất hiện một đám cường giả.
Trình gia lập tức như lâm đại địch, bắt đầu khởi động đại trận bảo hộ, đồng thời thông báo cho minh hữu Cung gia.
Nhưng rất nhanh, đại trận bảo hộ bị công phá.
Đạo Chủ, Tử Phù, Chúc Yên La, ba vị Thần Tôn đỉnh phong siêu cường xông thẳng vào trung tâm.
Hướng tới gia chủ Trình gia và tộc lão mà tiến, mục đích của bọn họ là bắt giặc phải bắt vua.
Dưới sức mạnh tuyệt đối áp đảo, cao tầng Trình gia rất nhanh đều bị bắt.
Dưới sự ép buộc của Tần Thiên, bọn họ chỉ có thể đồng ý trung thành với Khương gia, đồng thời nguyện ý cống nạp.
Vừa thu phục Trình gia xong thì Cung Thánh đã dẫn cường giả Cung gia tới cửa.
Khi nhìn thấy một đám cao tầng Trình gia quỳ trước mặt Khương Hồng Thược và Tần Thiên, hắn lập tức ngơ ngác.
Tình hình gì đây?
Mới có bao lâu mà Trình gia đã thất thủ?
Trong lúc hắn ngây người thì ba vị đỉnh phong Thần Tôn trực tiếp bao vây lấy hắn.
Lúc này, hắn đã hiểu tại sao Trình gia lại nhanh chóng thất thủ như vậy.
Trận này thì đánh đấm cái gì nữa?
Lúc này Khương Hồng Thược tiến tới nói: "Chết hay là hàng, cho ngươi ba hơi thở để lựa chọn."
Nghe vậy, thân thể Cung Thánh run lên, thần sắc trở nên giãy dụa.
Khương Hồng Thược bắt đầu đếm ngược, đến khi vừa đếm tới một, Cung Thánh nghiến răng nói: "Ta Cung gia nguyện ý quy thuận."
Lập tức phát ra thiên đạo lời thề, đồng thời bày tỏ từ nay về sau sẽ cống nạp.
Khương Hồng Thược hài lòng gật đầu, từ đó Cổ Vực hoàn thành thống nhất.
Tần Thiên cũng vô cùng vui mừng, đối thủ trước kia đã trở thành thuộc hạ của mình.
Có sự trợ giúp của hai vực và Thiên Tông, về sau cũng có thể phách lối hơn một chút.
Sau đó, Khương Hồng Thược cho Tần Thiên hai mươi vạn Thần Vương bảo thạch, Tần Thiên cũng không khách khí, nhận lấy.
Thứ này không bao giờ là đủ.
Bởi vì tu luyện tốn rất nhiều Thần Vương bảo thạch, mà hắn lại còn tiêu hao nhiều gấp mười lần người khác.
Ngoài ra, hắn cũng phải chuẩn bị một ít cho Bạch Tiểu Như và con trai.
Còn về An Diệu Lăng, thì không cần hắn chuẩn bị.
Bởi vì nàng đã vượt qua Thần cảnh, Thần Vương bảo thạch đối với nàng đã không còn tác dụng gì nữa.
Sau đó, Tần Thiên an tâm tu luyện, chờ đến lúc thì sẽ đi Hỏa Vực làm nhiệm vụ thu hoạch thần hỏa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận