Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 295: Liễu Tồn Hi hiệu trung (length: 7727)

Liễu Diễm vô ý thức lùi về sau hai bước.
Mà đúng lúc này, Tần Thiên tiến lên nói: "Chờ một chút."
Liễu Diễm nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý: "Hiện tại biết sợ rồi sao."
Tần Thiên lắc đầu: "Ngươi hiểu lầm rồi."
"Ta cảm thấy tát loại nữ nhân như ngươi hẳn là rất thoải mái, cho nên ta đến cho đã nghiền."
Đang khi nói chuyện, Tần Thiên một tay nắm lấy cổ áo Liễu Diễm, một tay khác hung hăng vung tới.
Ba!
Một cái chưa đủ đã nghiền, Tần Thiên lại ba ba mấy lần.
Cái cuối cùng vừa dứt, Liễu Diễm bay thẳng ra nhà chính, trong miệng một ngụm máu tươi phun ra, cả khuôn mặt cũng sưng vù lên.
Một bên Liễu Tồn Hi nhìn rất đã, nhưng trong lòng nàng vẫn rất lo lắng.
Liễu Diễm bò dậy, lúc này nàng không dám nói thêm gì nữa.
Sau một khắc, Tần Thiên búng tay một cái, một sợi kiếm khí trực tiếp chui vào trong trán Liễu Diễm.
Hắn chiêu này không phải giết Liễu Diễm, mà là phế bỏ Thần Hải của nàng.
Khí tức Liễu Diễm nhanh chóng lụi tàn, rất nhanh liền rơi xuống đến Đế Cảnh, đời này sợ là không thể nào trở lại Thần cảnh.
Mà tại Thượng giới, Đế Cảnh xem như tầng thấp nhất.
Loại trừng phạt này, đối với Liễu Diễm loại người được nuông chiều mà nói, không khác gì giết nàng.
Lúc này Liễu Diễm cũng nhận ra điểm này, mặt đầy ngây dại.
Mà đúng lúc này, một mỹ phụ Thần Đế cảnh giáng lâm trong viện.
Khi nàng thấy thảm trạng của Liễu Diễm, vội vàng chạy tới ôm lấy con gái, nước mắt không ngừng rơi.
Cuối cùng, nàng một mặt oán độc ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tần Thiên bọn người:
"Là ai!"
"Là ai ra tay tàn độc như vậy?"
"Là ta." Tần Thiên thản nhiên nói.
"Thật không biết ngươi cái người làm mẫu thân này kiểu gì, lại dạy ra con gái kiêu căng như vậy."
Mỹ phụ con ngươi co rút, rút ra một roi dài hướng Tần Thiên quất tới.
Mà đúng lúc này một Đạo Binh, rút đao chém tới.
Trực tiếp chém bay roi, sau một khắc, đao của hắn đã gác trên cổ mỹ phụ.
Thân thể mỹ phụ cứng đờ, nàng gắt gao nhìn chằm chằm Tần Thiên hỏi: "Các ngươi rốt cuộc là ai."
Tần Thiên không để ý tới hắn, mà là nhìn về phía chân trời: "Còn không ra sao?"
Chân trời một nam tử từ tầng mây chậm rãi hạ xuống, hắn chính là thành chủ.
Thành chủ nhìn Tần Thiên chắp tay nói: "Mong Tần công tử buông tha cho phu nhân ta."
Vì cứu phu nhân, hắn chỉ có thể tạm thời hạ mình.
Nghe thành chủ nói vậy, Tần Thiên hơi ngoài ý muốn, ngoài ý muốn đối phương biết thân phận mình, và thái độ của hắn đối với chuyện này.
Dù sao con gái của hắn bị mình phế rồi.
"Ngươi không vì con gái ngươi báo thù sao?" Tần Thiên nhàn nhạt hỏi.
Khóe miệng thành chủ hơi co rút, lúc trước hắn nghe hạ nhân bẩm báo, nói có Thần Tôn tìm đến Liễu Tồn Hi nên đã chạy tới.
Cho nên hắn gần như đã tận mắt thấy tất cả.
"Chuyện này là do con gái ta mạo phạm trước, nhưng Tần công tử làm vậy có hơi quá mức một chút."
Tần Thiên suy nghĩ một lát rồi nói: "Ngươi nói như vậy, ta đúng là hơi thiếu sót.
Vậy thế này đi, ta lấy vài thứ làm đền bù."
Nói rồi, Tần Thiên lấy ra một sợi Tiên Thiên Tử Khí: "Cái này làm đền bù thế nào?"
Nhìn thấy Tiên Thiên Tử Khí, hai vợ chồng thành chủ đều hít thở dồn dập, không ngờ Tần Thiên lại lấy ra được vật nghịch thiên như thế.
Phu nhân thành chủ nói: "Vật này vừa hay có thể chữa trị thương thế cho con gái ta, nếu như ngươi cho ta cái này, chuyện này coi như bỏ qua."
Thứ này không những có thể chữa trị Thần Hải cho con gái bà, mà còn có thể giúp tư chất và số mệnh của con bé mạnh lên, tính ra vẫn có lời.
Tần Thiên lắc đầu: "Tư chất con gái ngươi quá kém, dùng cái này thì phí của trời.
Ta thấy để Liễu Tồn Hi dùng thì tốt hơn.
So với con gái của ngươi, bạn của ta Liễu Tồn Hi tư chất cao hơn nhiều."
Nghe vậy, sắc mặt phu nhân thành chủ biến đổi: "Ngươi thật là tính toán kỹ quá rồi, con gái ta bị thương, dựa vào cái gì phải đền bù cho con nhỏ đó?".
Tần Thiên không để ý phu nhân thành chủ, mà nhìn về phía thành chủ: "Ngươi thấy sao?"
Thành chủ rơi vào trầm tư, trước đây hắn bất công Liễu Diễm, là do thế lực của phu nhân thành chủ có trợ giúp cho hắn, còn Liễu Tồn Hi thì không giúp được gì.
Nhưng bây giờ khác rồi, nếu nàng có Tần Thiên làm hậu thuẫn, thì sẽ không giống vậy.
Theo như hắn biết, Tần Thiên đã vừa đánh bại Khương gia, đệ nhất thế gia Cổ Vực.
Nghĩ tới đây hắn đã quyết định: "Vậy thì nghe theo lời công tử.
Chỉ mong sau này công tử để ý tới tiểu nữ." Thành chủ cười tươi nói.
Tần Thiên khẽ gật đầu: "Dễ nói thôi, sau này có chuyện gì, có thể để Tồn Hi đi Thiên Tông xin giúp đỡ.
Phu nhân của ta cũng quen với nàng, sẽ giúp đỡ một chút."
Nghe vậy, Liễu Diễm ngồi bệt dưới đất, ánh mắt trong nháy mắt mất đi sắc thái, nàng biết mình bị bỏ rơi rồi.
Phu nhân thành chủ cũng ngẩn người, bà nhận ra ý đồ của thành chủ, nhưng bà không thể làm gì, ai bảo hậu thuẫn của bà không bằng Tần Thiên.
Một màn nháo kịch kết thúc như vậy.
Thành chủ ngay tại chỗ phong Liễu Tồn Hi làm Thiếu thành chủ, thể hiện thái độ của mình.
Sau đó dặn dò Liễu Tồn Hi chiêu đãi Tần Thiên cho tốt, nói xong liền thức thời rời đi.
Trong nhà chính chỉ còn Liễu Tồn Hi và Tần Thiên.
Liễu Tồn Hi nhìn Tần Thiên, thần sắc phức tạp nói: "Lần này cám ơn ngươi." Hành động của Tần Thiên lần này, có thể nói là hoàn toàn thay đổi vận mệnh của nàng.
Tần Thiên cười: "Chúng ta chẳng phải là bạn bè sao."
Liễu Tồn Hi gật đầu mạnh: "Sau này nếu công tử có việc, Liễu gia nhất định sẽ xông pha khói lửa không từ."
Tần Thiên khẽ gật đầu, đây chính là kết quả hắn muốn.
"Sau này chúng ta giúp đỡ lẫn nhau."
Thật ra, việc Liễu gia lựa chọn đứng về phía Tần Thiên cũng là một canh bạc.
Nếu Tần Thiên quật khởi, bọn họ cũng sẽ được nhờ, nếu hắn vẫn lạc, kết quả của Liễu gia cũng sẽ không khá hơn bao nhiêu.
Bởi vì Tần Thiên có Đạo Khí, người dám ra tay với hắn đều không phải thế lực tầm thường.
Nói chuyện một hồi, Liễu Tồn Hi bắt đầu hấp thu tử khí để tự mình mạnh lên.
Tần Thiên thì tạm thời ở lại Liễu phủ.
Vài ngày sau, thành chủ đột nhiên tìm đến Tần Thiên: "Tần công tử, thủ hạ của ta phát hiện tung tích của Khương Hồng Thược trong thành."
Tần Thiên nhíu mày: "Chẳng lẽ Khương gia có ý đồ với ta?"
Thành chủ lắc đầu nói: "Có vẻ không phải, đến Liễu Thành chỉ có một mình Khương Hồng Thược, nàng đang che giấu thân phận mà tới.
Trong thành cũng không có cường giả khác của Khương gia, ta đoán có lẽ nàng đang trốn.
Theo như ta nghe được, nàng đã mấy lần thất bại trong nhiệm vụ, Khương gia đã quyết định từ bỏ nàng, cũng sắp gả nàng cho Vũ gia.
Nàng đến đây, có lẽ là để trốn tránh người của Khương gia."
"Nga!" Tần Thiên cười: "Đã vậy, ngươi cứ tìm trước nàng, có lẽ ta có thể lợi dụng nàng để đối phó Khương gia."
Nghe vậy, thành chủ khẽ run, không ngờ Tần Thiên lại có tâm lớn đến thế, thế mà muốn ra tay với đệ nhất thế gia Cổ Vực.
Nhưng nghĩ lại thì Tần Thiên dường như thật có thực lực đó.
Nếu Khương gia bị diệt, liệu Liễu gia có cơ hội trở thành một trong tứ đại gia tộc của Cổ Vực không?
Nghĩ tới đây, thành chủ hưng phấn nói: "Tần công tử yên tâm, ta nhất định tìm được nàng."
Nói xong liền cáo từ rời đi.
Rất nhanh, tất cả cường giả phủ thành chủ đều bị hắn phái ra ngoài, bí mật tìm kiếm tung tích Khương Hồng Thược.
Còn Tần Thiên thì vừa tu luyện vừa chờ tin tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận