Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 420: Đi Luân Hồi thành (length: 8622)

Lúc này, Tần Thiên lại đâm Phệ Hồn Kiếm vào.
Không lâu sau, Phệ Hồn tộc cũng bị hấp thu hoàn toàn.
Một tên hồn tộc bên ngoài quay người bỏ chạy, Tần Thiên đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Một cái thuấn di đuổi kịp, đánh giết nó.
Sau khi chiến đấu kết thúc, Tần Thiên nhìn Phạm Thanh Nguyệt tuyệt mỹ trước mắt.
Hương thơm ngào ngạt xộc vào lòng!
Bâng khuâng khó tả.
Phạm Thanh Nguyệt rất rõ ràng cảm thấy Tần Thiên biến đổi.
Sau đó nàng vội vàng tách ra khỏi Tần Thiên, quát: "Mau tắt tiêu hao của ngươi đi."
Tần Thiên bất đắc dĩ buông tay, Phạm Thanh Nguyệt nhanh chóng lùi sang một bên.
Lập tức, nàng cắn chặt hai hàm răng trắng, hung hăng lườm Tần Thiên một cái.
Tần Thiên cười ngượng: "Cái này không phải không có cách nào khống chế sao."
"Vậy, hẳn là không còn Hồn tộc tới nữa đâu, chúng ta về thôi."
Nói xong liền chạy về phía chiến trường.
Vào chiến trường, hắn thấy phe mình đã chiếm ưu thế.
Tần Thiên tùy tiện tìm một Nhập Đạo cảnh Hồn tộc đánh nhau.
Tiện thể quan sát những người khác, hắn thấy Trần Bình Bình và Tư Không Giới đều rất mạnh.
Đặc biệt là Trần Bình Bình, chỉ vài chiêu đã giải quyết xong một tên Minh Đạo cảnh Hồn tộc.
Điều này khiến Tần Thiên có chút hứng thú về thân phận thật sự của hắn.
Nhưng qua thời gian chung sống gần đây, Trần Bình Bình là người khá được, đáng tiếc hắn là Thiên Nhân tộc.
Mình và Thiên Nhân tộc xem như đối địch, vậy nên tên béo hay cười này, có khả năng sẽ là kẻ địch của mình trong tương lai.
Phạm Thanh Nguyệt đến gần Trí Nhã, ban cho nàng vài đạo linh văn.
Tần Thiên thấy vậy, cũng lén dùng Hồi Thiên Thuật lên nàng.
Với nhiều loại gia trì, thực lực của Trí Nhã tăng lên đáng kể, thần lực cũng nhanh chóng hồi phục.
Như vậy, Trí Nhã nhanh chóng khống chế được đối thủ.
Sau nửa canh giờ, nàng rốt cuộc đã nghiền chết đối phương.
Sau khi Trí Nhã ra tay, Hồn tộc bị tàn sát như gặt lúa, Hồn tộc trong nháy mắt sụp đổ.
Cuối cùng chỉ còn vài tên hồn tộc chạy thoát.
Phật thành xem như đã hoàn toàn thu phục, sau đó bọn họ trở về chỗ Tư Đồ giới bố trí trận pháp, chữa thương cho người bên trong.
Trận pháp này cũng có chút tác dụng, ít nhất đã cứu được bảy tám người.
Hồn tộc tổn thất không nhỏ ở Phật thành, nên trong thời gian ngắn chắc sẽ không đến tấn công Phật thành nữa, vì các thành trì khác cũng cần một lượng người không nhỏ.
Trong đợt này, Tần Thiên đã giết bốn Minh Đạo cảnh Hồn tộc, không biết mình sẽ xếp thứ mấy.
Việc này phải chờ vài ngày mới biết, vì bảng xếp hạng Diệt Hồn sẽ được làm mới bảy ngày một lần.
Tần Thiên tranh thủ thời gian nhìn giá trị phá cảnh của mình, đã đạt đến 70%, không còn xa mốc đột phá nữa.
Đây là do trước đó Bạch Tiểu Như đột phá nửa bước Đạo cảnh, tăng thêm cho hắn 15% phần thưởng, cộng với khi luyện thành Thiên Nhân Thể cũng có tăng trưởng.
Khi Bạch Tiểu Như đột phá, ngoài giá trị phá cảnh được tăng lên, hắn còn nhận được phần thưởng Đạo phẩm luyện đan thuật, sau này có thời gian sẽ có thể luyện một vài loại đan dược.
Sau khi ở Phật thành hai ngày, Tần Thiên chọn cáo từ để đến Luân Hồi thành.
Tần Thiên vừa xuất phát không lâu thì Tư Không Giới đuổi kịp.
Hắn nhìn Tần Thiên hỏi: "Ngươi định đi đâu đấy?"
"Luân Hồi thành." Tần Thiên cười nhạt đáp.
"Ra là ngươi muốn đến Luân Hồi thành của ta làm khách, vậy thì chúng ta tiện đường rồi, nhưng trước khi đi, ta muốn cùng ngươi luận bàn một chút, không biết ngươi có nể mặt không?"
Nói đến đây, mặt Tư Không Giới tối sầm, lúc này hắn chỉ muốn dạy cho Tần Thiên một bài học.
Ngay khi Tần Thiên chuẩn bị đồng ý, một giọng nói sảng khoái vang lên: "Tư Không huynh muốn luận bàn, chi bằng để ta luận bàn với huynh đi."
Người đến chính là Trần Bình Bình.
Tư Không Giới nhìn Trần Bình Bình, tức giận nói: "Không liên quan tới ngươi."
Trần Bình Bình khoác vai Tần Thiên: "Chuyện của huynh đệ ta chính là chuyện của ta."
Sắc mặt Tư Không Giới biến đổi liên tục, cuối cùng chỉ đành lạnh giọng rời đi, vì hắn đánh không lại tên béo chết bầm này.
Nhưng nghĩ đến việc Tần Thiên đến Luân Hồi thành, hắn quyết định cứ tạm thời vậy, về địa bàn của mình thì có rất nhiều cơ hội để xử hắn.
Sau khi Tư Không Giới đi, Trần Bình Bình nói: "Nếu ngươi đến Luân Hồi thành, hắn sẽ tiếp tục gây khó dễ cho ngươi."
"Hay là ngươi đừng đi, đến Thiên Nhân tộc ta làm khách xem sao, ở Thiên Nhân tộc, ta nhất định sẽ chiêu đãi ngươi thật tốt."
Tần Thiên nhìn Trần Bình Bình, có chút nghi ngờ liệu đối phương đã biết thân phận của mình hay chưa.
Nhưng đây cũng chỉ là phỏng đoán.
"Trần huynh, ta đến Luân Hồi thành là có việc, về phần sự an nguy của ta thì ngươi không cần lo."
Trần Bình Bình khẽ gật đầu: "Nếu ngươi nhất quyết muốn đi thì ta đi theo ngươi một chuyến vậy."
Tần Thiên gật đầu không từ chối, hắn cũng muốn xem người này có ý đồ gì khác không.
Không lâu sau, Tần Thiên đã vào Luân Hồi thành, An Diệu Lăng đã nói cho hắn vị trí của Luân Hồi Cung.
Nên hắn định tự tìm đến đó, tạo cho đối phương một bất ngờ.
Rất nhanh, Tần Thiên đã đến trước Luân Hồi Cung.
"Người ngươi muốn tìm ở Luân Hồi Cung?" Trần Bình Bình nghi hoặc hỏi.
"Ừm, đi thôi."
Nói rồi Tần Thiên đi thẳng vào, người canh cổng không cản hắn, điều này khiến hắn có chút bất ngờ.
Nhưng rất nhanh, hắn đã phát hiện có người đang theo dõi mình.
Lúc này, hắn nghĩ đến Tư Không Giới, đối phương lại muốn giở trò.
Quả nhiên, chưa đi được bao xa thì Tư Không Giới đã dẫn mấy cường giả đến chặn đường Tần Thiên.
Trần Bình Bình nhíu mắt: "Ngươi có ý gì?"
"Không có ý gì." Tư Không Giới chỉ Tần Thiên: "Ta chỉ muốn cùng hắn luận bàn một chút thôi."
Tần Thiên cười nói: "Luận bàn với ta rất nguy hiểm, ta cũng không muốn đánh với ngươi, ta sợ đánh trẻ con thì lại có người già đến."
Tư Không Giới khinh thường nói: "Nếu ngươi có thể làm ta bị thương thì coi như ngươi có bản lĩnh, sẽ không ai tìm ngươi gây chuyện."
Tần Thiên lắc đầu: "Ta không tin, loại người như ngươi ta gặp nhiều rồi, nói mà không có bằng chứng."
"Hay là thế này đi." Tần Thiên lấy ra một viên ảnh lưu niệm thạch, nói: "Ngươi lặp lại một lần nữa, ta quay lại, nếu ngươi nuốt lời, ta sẽ cho toàn Luân Hồi thành xem."
Tư Không Giới hừ lạnh, nói: "Ta cam đoan, nếu ngươi làm ta bị thương thì coi như ngươi có bản lĩnh, Tư Không gia ta sẽ không làm phiền ngươi."
"Vậy bây giờ được chưa?"
Tần Thiên cất ảnh lưu niệm thạch: "Được rồi, ngươi ra tay đi."
Trần Bình Bình nhìn Tần Thiên: "Ngươi nhất định phải đánh với hắn à?"
Tần Thiên nhạt giọng: "Đối phó hắn chỉ cần một kiếm."
Trần Bình Bình kinh ngạc nhìn Tần Thiên: "Ta rất mong chờ đấy!"
Còn Tư Không Giới đã tức giận, hắn cảm thấy đối phương đang sỉ nhục mình.
Lập tức hắn vung kiếm đâm về phía Tần Thiên.
Tần Thiên lùi lại phía sau, mở Vĩnh Hằng Kim Thân và vạn phật chi lực.
Sau đó, Trảm Thần Kiếm hồ lô rung lên dữ dội.
Vô Cực Kiếm bắn ra.
Thời gian gia tốc. Cộng hưởng. Lôi đình chi lực. Trảm Thần Kiếm. Tốc.
Mặt Tư Không Giới biến sắc, vội vàng lấy một tấm khiên ra, toàn lực chắn phía trước.
Ầm!
Tư Không Giới cả người bay ngược ra ngoài, sau đó rơi xuống đất một cách nặng nề.
Tấm khiên cực phẩm Hoang Thần khí trong tay hắn cũng vỡ nát.
Đối phương chưa chết, điều này chứng tỏ thực lực của đối phương quả thực vượt xa cùng cấp.
Tư Không Giới chật vật bò dậy, phun ra một ngụm máu tươi, thấy sắp ngã xuống đất thì người bên cạnh vội đỡ lấy.
Trần Bình Bình kinh ngạc nhìn Tần Thiên: "Không ngờ Tần huynh lại lợi hại như vậy, xem ra là ta nhìn nhầm."
"Quá khen rồi, đây là ta dùng chiêu cuối thôi."
Tần Thiên nhìn Tư Không Giới cười nói: "Không ngờ mạng ngươi lại lớn như vậy, có thể chống lại một kiếm của ta, không tệ, có tiền đồ đấy."
Câu khen này ngay lập tức chọc giận Tư Không Giới, hắn muốn xông lên liều mạng với Tần Thiên nhưng bị người bên cạnh đè lại.
Đúng lúc này, một giọng nói già nua vang lên: "Là ai đã làm tổn thương người của Tư Không gia ta."
Tần Thiên nhìn lại, một ông lão từ trên trời bay xuống, hạ xuống trước mặt Tư Không Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận