Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 161: Thanh Loan Điểu cái chết (length: 8458)

Tần Thiên im lặng.
Hắn có thể hình dung được tâm trạng của Vị Ương lúc này.
Tại một nơi vắng vẻ không người ở, một người bạn đã ở bên cạnh mình ít nhất mấy vạn năm, cứ thế mà chết đi.
Đổi ai cũng không chịu nổi.
Dường như phát giác được Tần Thiên đến, nàng nhìn về phía Tần Thiên muốn nói điều gì đó.
Nhưng lúc này nàng một chữ cũng không thốt ra được.
Tựa như hoàn toàn câm lặng.
Nỗi bi thương tột độ của Vị Ương cũng lây sang Tần Thiên.
Hắn nhẹ nhàng ôm Vị Ương vào lòng.
Vị Ương cũng ôm chặt Tần Thiên, vô cùng dùng sức.
Cường độ lớn đến mức khiến Tần Thiên với Vạn Cổ Bất Diệt Thể tầng thứ tám cũng cảm thấy đau đớn.
Tần Thiên thầm than, may mà là mình, nếu là người khác, liền xong rồi.
Hắn vỗ vỗ lưng Vị Ương, coi như an ủi.
Đồng thời hắn cũng đang tự hỏi ai là kẻ đã giết Thanh Loan Điểu.
Nghĩ đến bóng đen mình nhìn thấy trước đó, hắn liền có phỏng đoán.
Khi Hồn Tộc bỏ chạy chính là như vậy.
Tại Táng Thần thành, vừa hay có một tên Hồn Tộc Huyễn Ma muốn giết bọn hắn.
Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn dần trở nên lạnh lùng.
Hắn ghé sát tai Vị Ương nói: "Báo thù, chúng ta đi báo thù cho Thanh Loan Điểu."
Vị Ương nghe Tần Thiên nói xong, lập tức buông Tần Thiên ra, sau đó chăm chú gật đầu.
Tần Thiên cảm thấy nàng có lẽ cũng có phỏng đoán giống mình.
Thế là nàng thu xác Thanh Loan Điểu vào, liền cùng Tần Thiên cùng nhau tìm kiếm tung tích Huyễn Ma.
Sau một ngày tìm kiếm, bọn hắn cuối cùng cũng tìm được Huyễn Ma.
Nhìn thấy Huyễn Ma, Vị Ương không chút do dự cắt cổ tay, thi triển Nhiên Huyết Thuật.
Huyễn Ma nhướn mày, lập tức nói: "Ta không tìm các ngươi, ngược lại các ngươi tự đưa tới cửa."
"Vừa vặn cũng đỡ ta đi tìm."
Hắn những ngày này đã khôi phục một phần thực lực, cho nên hắn có nắm chắc đối phó với Vị Ương.
Sau khi Vị Ương sử dụng Nhiên Huyết Thuật, một kiếm chém tới.
Oanh!
Huyễn Ma liền lùi lại mấy chục bước.
Đồng thời, phía sau hắn xuất hiện một rãnh nứt lớn dài trăm thước, rộng ba mươi mét.
Có thể thấy được, một chiêu vừa rồi của Vị Ương khủng khiếp đến mức nào.
Thấy vậy, vẻ mặt Huyễn Ma cũng trở nên ngưng trọng.
Hắn lấy ra một cây đao.
Cây đao này là thần binh hắn đã từng làm mất.
Sau khi lấy đao ra, thực lực của Huyễn Ma tăng lên rất nhiều.
Trong chốc lát, hai người đánh ngang sức nhau.
Đột nhiên, Vị Ương nhanh chóng lùi lại rồi dừng chân, sau đó dùng hắc thiết kiếm rạch một đường trên bắp đùi mình.
Lập tức, một lượng lớn tinh huyết phun ra, hóa thành năng lượng màu đỏ tiến vào cơ thể nàng.
Thực lực của Vị Ương lại một lần nữa tăng vọt, theo đó tuổi tác của nàng cũng thần kỳ lớn thêm vài tuổi.
Chiều cao và hình dáng đều có chút thay đổi.
Thấy Vị Ương biến đổi.
Ánh mắt Huyễn Ma ngưng tụ, miệng quát: "Huyễn Ma phân thân."
Lập tức, thân thể Huyễn Ma biến ảo rồi chia làm hai.
Đây chính là bí pháp thiên phú của Huyễn Hồn tộc.
Lần này hai đánh một, Vị Ương vừa chiếm ưu thế lại mất.
Tần Thiên từng học Nhiên Huyết Thuật, hắn biết thi triển Nhiên Huyết Thuật tổn thương cơ thể rất lớn.
Mà mỗi khi tăng lên một tầng, mức tiêu hao lại gấp bội.
Nhị trọng Nhiên Huyết Thuật có lẽ cần tu dưỡng một thời gian, rồi uống thêm chút thuốc thì sẽ ổn.
Nhưng đệ tam trọng, trực tiếp là đi nửa cái mạng.
Cho nên Tần Thiên cảm thấy mình phải làm gì đó, nếu không Vị Ương một lát nữa sẽ dùng đến đệ tam trọng.
Nghĩ đến đây, hắn đột nhiên có một ý nghĩ táo bạo.
Cho thần huyết vào trong máu của mình, cùng nhau thiêu đốt để dùng Nhiên Huyết Thuật.
Như vậy không chỉ thực lực tăng lên nhiều, mà hắn còn có thể mượn thần lực của thần huyết, dùng được bạo huyết kiếm thần binh này.
Chỉ là không biết nhục thân của mình có chịu nổi không.
Nhưng bây giờ hắn chỉ có thể liều một phen, hy vọng bí thuật Nhiên Huyết Thuật này đáng tin cậy một chút.
Hắn giơ bạo huyết kiếm lên, dùng sức rạch một đường ở cổ tay, máu tươi phun ra.
Tần Thiên nhanh chóng rót thần huyết ra, trộn với máu của mình.
Sau đó hắn lập tức vận chuyển Nhiên Huyết Thuật.
Máu của hắn lẫn thần huyết dần biến thành một đám năng lượng màu đỏ lớn.
Rồi dung nhập vào cơ thể hắn.
Giờ phút này Tần Thiên cảm thấy mình vô cùng cường đại, có thể dời núi lấp biển.
Hắn bắt đầu vận dụng thần lực của Nhiên Huyết Thuật, để điều khiển bạo huyết kiếm.
Sau khi bạo huyết kiếm khởi động, cả người Tần Thiên biến thành màu huyết hồng.
Sau một khắc, hắn trực tiếp thuấn di tới phía sau Huyễn Ma.
Một kiếm chém xuống.
Bị Tần Thiên đánh lén, phân thân của Huyễn Ma lập tức quay người lại cản.
Nhưng vẫn bị thương.
Sau đó Tần Thiên và Vị Ương, mỗi người đối phó một Huyễn Ma.
Đến lúc này, ưu thế của Huyễn Ma hoàn toàn không còn.
Dần dần rơi xuống thế yếu.
Vị Ương đấu pháp vô cùng liều mạng.
Gần như không hề có ý định tránh né hay phòng thủ.
Mà chỉ có liên tục công kích điên cuồng.
Lúc này Huyễn Ma có chút hoảng, nếu đơn đả độc đấu thì hắn không sợ gì, nhưng đánh hai chọi một thì hắn sớm muộn cũng bại.
Nghĩ đến đây, hắn sinh lòng muốn rút lui.
Nhưng hắn có chút không hiểu, tại sao Vị Ương đột nhiên lại đến tìm hắn liều mạng, giống như gặp phải kẻ thù giết cha vậy.
Chẳng lẽ nàng đã hồi phục ký ức?
Nghĩ vậy, Huyễn Ma hỏi: "Vị Ương, ngươi đã hồi phục ký ức rồi?"
Nhưng mà Vị Ương không để ý gì đến hắn.
Huyễn Ma nhìn Tần Thiên, "Rốt cuộc các ngươi nổi điên vì cái gì?"
Tần Thiên cau mày, có chút không hiểu, vì hắn thấy vẻ mặt của Huyễn Ma không giống đang giả vờ.
Thế là hắn dò hỏi: "Vì sao ngươi muốn giết Thanh Loan Điểu?"
"Thanh Loan Điểu?"
Trên mặt Huyễn Ma hiện vẻ nghi hoặc.
Rồi hắn nói: "Ta không có giết Thanh Loan Điểu."
"Không phải ngươi giết thì là ai giết? Chẳng lẽ là tộc nhân của ngươi?" Tần Thiên tiếp tục hỏi.
"Không phải ta giết, mà tộc nhân của ta đều đang bế quan."
Nói đến đây, Huyễn Ma suy tư.
Một lát sau, Huyễn Ma nói: "Đừng đánh nữa, ta biết ai giết Thanh Loan Điểu rồi."
Tần Thiên nhìn vẻ kinh ngạc trên mặt Huyễn Ma, cảm thấy không giống giả.
Thế là hắn ngừng công kích, đi tới chỗ Vị Ương.
Giữ nàng lại: "Trước nghe hắn nói xem."
Vị Ương nhìn Tần Thiên, cuối cùng vẫn là dừng lại.
Tần Thiên hỏi: "Không phải ngươi giết, vậy là ai giết?"
Nghĩ đến người kia, trên mặt Huyễn Ma lộ vẻ kiêng kị, sau đó nói:
"Ta muốn giết thì đã trực tiếp đi giết hai người các ngươi, giết một con chim thì có làm được gì?"
"Một con chim còn chưa xứng để ta giết."
Nghe câu này, Vị Ương lại kích động.
Trực tiếp đặt kiếm sắt lên cánh tay, đây là chuẩn bị tiếp tục tăng thêm, sử dụng tam trọng Nhiên Huyết Thuật.
Hành động này dọa Huyễn Ma giật nảy mình.
Tần Thiên vội kéo Vị Ương lại, sau đó nhìn Huyễn Ma, giận dữ nói: "Ngươi nói chuyện cho dễ nghe một chút, không thì lần sau ta không giữ được đâu."
Huyễn Ma có chút tức giận, nhưng nhìn thấy thanh kiếm trên tay Vị Ương, hắn vẫn nhịn xuống.
Hắn nghĩ.
Chỉ cần đợi mình khôi phục thực lực, giết bọn hắn chẳng qua là chuyện sớm muộn.
Hà cớ gì phải phân sống chết bây giờ.
Thế là hắn mở miệng: "Ta cảm thấy kẻ giết Thanh Loan Điểu, có lẽ là thủ hộ linh của Táng Thần thành."
"Thủ hộ linh là ai?" Tần Thiên hỏi.
"Thủ hộ linh là người bảo vệ nơi này."
"Vậy sao hắn lại muốn giết Thanh Loan Điểu?"
"Động cơ là gì?" Tần Thiên tiếp tục hỏi.
"Hắn cảm thấy sự tồn tại của ta và Vị Ương là mối đe dọa với hắn."
"Cho nên hắn muốn để ta và Vị Ương đánh nhau đến lưỡng bại câu thương."
"Theo ta biết, hắn trước kia cũng đã mấy lần ra tay với Vị Ương rồi."
Tần Thiên nhìn về phía Vị Ương.
Vị Ương hơi do dự rồi vẫn gật đầu.
"Vậy ngươi nói cho ta hắn ở đâu?"
"Ta sẽ đi tìm hắn hỏi cho ra lẽ."
Huyễn Ma cũng không do dự, nói ngay với Tần Thiên:
"Hắn đang ở chính giữa Táng Thần thành, bên trong Táng Thần Điện."
Tần Thiên nghe vậy liền kéo Vị Ương chạy đi.
Trên đường, Tần Thiên gặp được một cự thần binh, nhờ vào Nhiên Huyết Thuật vẫn còn hiệu lực.
Thêm cả Vị Ương trợ giúp, lần nữa lấy được một giọt thần huyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận