Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 440: Diệu Lăng Hóa Đạo (length: 8127)

Cái này khiến ta có chút bất đắc dĩ.
Sau đó chỉ có thể cùng Huyễn Không cứng rắn.
Đột nhiên, khóe miệng ta có chút giơ lên, bởi vì ta nhận được hệ thống nhắc nhở.
Đinh!
【 Đạo lữ của túc chủ, An Diệu Lăng đột phá tới Hóa Đạo cảnh. 】 【 Ban thưởng giá trị phá cảnh: 20%. 】 【 Ban thưởng: Tiên thiên Đạo Khí, Bất Hủ Nguyệt Luân Kiếm. 】 【 Trước mắt giá trị phá cảnh 90%. 】 【 Hệ thống xin giúp đỡ số lần 1. 】 Ta cảm thấy An Diệu Lăng Hóa Đạo cảnh, tất nhiên có thể vượt trên Huyễn Không một bậc.
Rất nhanh, ta liền thấy An Diệu Lăng cầm kiếm bay tới.
Váy trắng bồng bềnh, giống như trích tiên.
Lúc này An Diệu Lăng chú ý tới ta cùng Phạm Thanh Nguyệt ôm nhau, sắc mặt lập tức lạnh lẽo.
Dừng một chút nàng vừa nhìn về phía Huyễn Không.
Sau một khắc nàng hướng thẳng đến Huyễn Không bay đi, ở sau lưng nàng, bất hủ pháp thân hư ảnh không ngừng biến lớn.
Hư ảnh đi theo kiếm thế của An Diệu Lăng, một kiếm đâm về phía Huyễn Không.
Huyễn Không sắc mặt nghiêm túc, một đao bổ tới.
Ầm!
Huyễn Không bị chấn liền lùi về phía sau.
Sau đó là hai người chiến đấu, thấy An Diệu Lăng chế trụ Huyễn Không.
Vô Song Đạo Quân ba người cũng trực tiếp đi giúp những người khác.
Ta cũng cùng Phạm Thanh Nguyệt giải trừ hợp thể, dù sao hai nàng đều ở đây.
Nhớ tới ánh mắt băng lãnh vừa rồi của An Diệu Lăng, trận này đánh xong, còn phải đi dỗ dành dỗ dành.
Sau khi tách ra, Phạm Thanh Nguyệt xoay người đi giết địch, ta nhìn về phía An Diệu Lăng hô: "Phu nhân ta tới giúp nàng."
Đang khi nói chuyện, một cái thoáng hiện quá khứ, chém xuống một kiếm.
Huyễn Không trở lại một cái quét ngang.
Ta trực tiếp bay ngược ra ngoài, lúc này ta mới nhớ tới, mình cùng Phạm Thanh Nguyệt giải trừ liên quan, không có trước đó lực lượng mạnh mẽ như vậy.
Trong quá trình bay ngược, ta đã rơi vào một cái lồng ngực mềm mại, là An Diệu Lăng.
Ta nhìn sang, thừa cơ giải thích nói, "Ta và Phạm Thanh Nguyệt vừa rồi chỉ là vì đối địch, không có cách nào mới như thế."
"Ân." An Diệu Lăng lạnh lùng trả lời một chữ.
Ta ngẩn người, lãnh đạm như vậy sao, lập tức ta đem trăng tròn kiếm đưa tới, cười nói: "Chúc mừng phu nhân đột phá, đây là quà cho nàng."
Nhìn trước mắt tiên thiên Đạo Khí, trong mắt An Diệu Lăng hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức nhận lấy đi, dùng sức chém về phía trước một cái.
Xùy!
Một kiếm này, đem Huyễn Không giết tới ngăn cản trở về.
An Diệu Lăng nhìn ta trong ngực, nói: "Về sau không nên như vậy, ta bảo vệ ngươi là được."
Nói xong liền buông ta ra, hướng phía Huyễn Không đánh tới.
An Diệu Lăng một kiếm tiếp một kiếm không ngừng chém ra, khiến Huyễn Không liên tiếp lùi về sau.
Huyễn Không chỉ có thể không ngừng ngăn cản, đạo hồn cũng dần dần suy yếu.
Cuối cùng An Diệu Lăng sử xuất Phá Diệt Tru Tinh.
Lập tức thiên địa biến sắc, ánh kiếm to lớn đột nhiên chém về phía Huyễn Không.
Huyễn Không nâng đao chặn lại.
Đạo hồn của hắn kịch liệt run lên, lúc này An Diệu Lăng tiếp tục phát lực tạo áp lực.
Xùy!
Đao của Huyễn Không trực tiếp vỡ thành hai mảnh, trăng tròn kiếm rơi xuống, chém vào đạo hồn của Huyễn Không.
Huyễn Không với tốc độ cực nhanh bắt đầu hư ảo.
Nắm lấy thời cơ này, ta một cái thuấn di, đâm Phệ Hồn Kiếm vào cơ thể Huyễn Không, hấp thụ nó.
Tiếp đến bọn ta nhìn về phía Huyễn Thiên, đồng thời Huyễn Thiên cũng nhìn về phía bọn ta.
Ánh mắt vừa chạm nhau, Huyễn Thiên thật sâu kiêng kỵ, thân hình bắt đầu lui nhanh.
Lập tức phát tín hiệu rút lui.
Cường giả Luân Hồi thành hỏa tốc chặn đường, ta xông vào trong bầy địch, một trận loạn giết.
Đến khi địch nhân toàn bộ lui về địa giới Hồn Tộc, bọn ta mới thôi.
Sau đại chiến kết thúc, ta tìm được An Diệu Lăng, giờ phút này sắc mặt An Diệu Lăng vẫn còn tương đối lạnh.
Ta đưa tay ôm lên, trêu chọc vài câu, An Diệu Lăng rốt cục có chút dịu đi.
Sau đó An Diệu Lăng về Luân Hồi Tháp củng cố cảnh giới đi, dù sao cũng là vừa đột phá.
Ta liền đi tìm Bạch Tiểu Như.
Bạch Tiểu Như tuy ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng ít nhiều chắc hẳn có chút không thoải mái.
Bất quá ta sau khi giải thích thoáng chút, liền hống tốt.
Sau đó ta cho người bị thương chữa thương, rồi đưa các nàng thu vào Luân Hồi Tháp.
Mà Vô Song Đạo Quân thì trợ giúp những thành trì khác.
Phạm Thanh Nguyệt cùng ta lên tiếng chào hỏi, liền hướng Phật thành tiến đến, ta có chút không yên lòng liền đuổi theo.
Rất nhanh ta liền đuổi kịp Phạm Thanh Nguyệt, hai người cùng nhau tiến về Phật thành.
Khi bọn ta đuổi tới Phật Vực, phát hiện Phật thành khắp nơi đều là ma vật.
Ta triển khai thần thức dò xét, phát hiện trong thành không có ai, đúng lúc này, trong thành xuất hiện một tiếng quát lớn: "Là ai?"
Đồng thời một cỗ khí tức cực kỳ kinh khủng lan ra ngoài, chắc là có người phát giác được thần trí của ta.
Lúc này đạo kiếm cảnh báo, ta vô ý thức kéo Phạm Thanh Nguyệt thuấn di rời đi.
Tránh thoát khóa chặt của đối phương.
Sau khi trốn thoát, ta cũng toát mồ hôi lạnh, khí tức vừa rồi phóng ra, rõ ràng là một vị Phá Đạo cảnh.
Không thì đã không kinh khủng như vậy.
Ta nhìn Phạm Thanh Nguyệt nói, "Vừa rồi những cái đó, hẳn là Vực Ngoại Thiên Ma mà Hồn Tộc thả ra."
"Xem ra Phật thành đã hoàn toàn luân hãm, nàng nén bi thương."
Thân thể Phạm Thanh Nguyệt hơi run lên, yêu mến sư phụ và sư bá của nàng đều đã chết, toàn bộ người tu Phật trong Phật thành đều đã chết.
Đối với nàng mà nói, đây tựa như là mất đi thân nhân.
Nước mắt không tự chủ tuôn rơi xuống gò má.
Ta không nhịn được tiến lên ôm lấy nàng.
Vỗ vỗ bờ vai nàng nói: "Hãy tu luyện tốt, sau này ta nhất định giúp nàng báo thù, diệt đám Vực Ngoại Thiên Ma này."
Nói xong ta liền không nói gì thêm nữa, một lát sau Phạm Thanh Nguyệt rốt cục điều chỉnh được tâm trạng.
Nàng nhìn ta cười nói: "Cảm ơn ngươi." Nói xong rời khỏi lồng ngực của ta, chỉ để lại từng trận mùi thơm.
Sau khi đưa nàng về Luân Hồi Tháp, ta liền lấy ra Thất Diệp Minh Thảo bắt đầu luyện đan.
Bận rộn mười ngày qua đan dược rốt cục đã luyện thành, tổng cộng ra 13 viên.
Đan dược này ngoài việc có thể tăng ngộ tính ra, còn có thể để cho người ta tiến vào trạng thái nửa ngộ hiểu.
Cuối cùng ta giữ lại bốn cái, An Diệu Lăng, Bạch Tiểu Như, Phạm Thanh Nguyệt mỗi người ba cái.
Bây giờ ta cần làm là nhanh chóng tăng thực lực lên.
Ta hiện tại còn thiếu 10% nữa là có thể đột phá, vậy nên phương pháp tốt nhất hiện tại, chính là sử dụng Đại Đạo Chi Âm để nâng cái 10% này.
Chờ sau khi đột phá, Tam Sinh Thạch chắc cũng dung hợp không sai biệt lắm, đến lúc đó lại có thể tiếp tục nâng cao.
Nghĩ sao làm vậy, ta bắt đầu triệu tập nhân mã.
Ta trước phái người gọi Hồ tộc đến, còn có muội muội Phạm Thanh Nguyệt, Phạm Linh.
Đây đều là nhân tài đáng bồi dưỡng.
Sau đó ta lại đi tìm Vô Song Đạo Quân, dù sao bây giờ Luân Hồi thành cũng là người một nhà.
Gặp Vô Song Đạo Quân, ta liền hỏi: "Tình hình các thành thế nào?"
Vô Song Đạo Quân sắc mặt u ám nói: "Hỏa thành, Băng Thành, Phật thành đã trở thành lãnh địa của Vực Ngoại Thiên Ma, nhân tộc ở ba vực đều bị Thiên Ma thôn phệ."
Ngoài ra, Yêu thành, Lôi Thành bị Hồn Tộc đánh phá, Linh Tộc trọng thương.
Nghe đến đó, ta không kìm được thở dài.
Nhân loại càng ngày càng khó khăn, một bên Hồn Tộc nhòm ngó, một bên khác lại có Vực Ngoại Thiên Ma.
Ta nhìn Vô Song Đạo Quân nói: "Chúng ta cần mau chóng tăng thực lực lên."
"Ngày mai, ta có một trưởng bối muốn tới giảng đạo, ngươi có thể triệu tập những người từ Đạo cảnh trở lên trong Luân Hồi thành tới nghe."
"Sẽ giúp ích rất lớn cho các ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận