Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 1142: Tăng lên huyết mạch (length: 7986)

Tần Thiên nhìn nói với Binh Nhạc: "Ngươi dẫn người thanh tra những kẻ còn sót lại, thống nhất tài nguyên của Thiên Quỷ tộc, ta tiếp tục đồ thành!"
Nói xong, hắn liền trực tiếp hóa thành kiếm quang biến mất.
Binh Nhạc nhìn bóng lưng Tần Thiên rời đi, không khỏi giơ ngón tay cái lên, cũng lộ ra vẻ mặt sùng bái.
Sau đó hắn dẫn người tiến vào thành Thiên Quỷ!
Sau đó, Tần Thiên liên tiếp đồ sát mười tám thành trì của Thiên Quỷ tộc.
Đa phần Thiên Quỷ bị hắn chém giết, nhiệm vụ của hắn cũng thuận lợi hoàn thành.
Đinh!
【Nhiệm vụ đánh tan Thiên Quỷ tộc hoàn thành.】 【Nhắc nhở: Vì độ khó quá cao, phần thưởng tăng lên!】 【Phần thưởng: Phá cảnh giá trị 30%.】 【Phần thưởng: Đan Thần Điển.】 【Giá trị phá cảnh hiện tại là 90%.】 Khi Tần Thiên thấy giá trị phá cảnh hiện tại là 90% thì hơi sững sờ, sao lại nhiều như vậy.
Rất nhanh hắn nghĩ tới nguyên nhân, nhục thân của mình được Bất Tử Bá Thể cải tạo, đã tăng 40% giá trị phá cảnh.
Mà phần thưởng lần này, cũng chính là cái mà Tần Thiên lập tức cần.
Vì hắn thiếu tiền, nên luyện đan là một cách kiếm tiền rất tốt.
Dù mình chỉ có ba tháng, nhưng ở trong Sơn Hà Ấn thì không chỉ có từng ấy thời gian.
Ở đây một ngày tương đương với một năm.
Hắn có thể tận dụng kỹ thuật luyện đan của mình cùng sư phụ An Diệu Lăng hợp tác.
Bây giờ chỉ hy vọng trình độ luyện đan được ghi trong Đan Thần Điển này đừng quá tệ, nếu không cũng phí công.
Bất quá phần thưởng lần này đã được nâng cấp, chắc là sẽ không quá kém.
Sau đó hắn mở Đan Thần Điển ra, lập tức rất nhiều kiến thức liên quan tới luyện đan tràn vào đầu hắn.
Hắn trực tiếp tiến vào Sơn Hà Ấn bắt đầu hấp thụ những lĩnh ngộ và kiến thức này.
Trong nháy mắt, một năm trôi qua, cũng chính là một ngày ở bên ngoài.
Tần Thiên chậm rãi đứng dậy, trên mặt nở một nụ cười thản nhiên.
Vì thủ đoạn luyện đan của Đan Thần Điển này cực kỳ vượt tiêu chuẩn, đừng nói là đan dược có niên hạn ba ngàn vạn năm, ngay cả đan dược có niên hạn năm ngàn vạn năm cũng có ghi lại.
Ngoài ra, hắn cũng lấy được một số đơn thuốc cực kỳ quý giá.
Có thể luyện chế ra một số đan dược cực kỳ lợi hại.
Hắn nhìn những đan dược này đều động lòng, không chỉ có thể khiến giá trị phá cảnh của hắn tăng cao, mà còn có thể khiến chiến lực và hồn lực của hắn tăng nhiều.
Nhưng tiếc là hắn không có vật liệu tốt để luyện chế.
Nghĩ ngợi, hắn lấy ra một ít vật liệu thu được từ địch, luyện chế ra một số đan dược.
Trong đó chủ yếu là đan dược làm vững chắc linh hồn và tăng cường linh hồn.
Tuy Hàn Lan Chi nói ba tháng sẽ không có vấn đề gì, nhưng hắn vẫn có chút lo lắng.
Có những đan dược tẩm bổ linh hồn này, hắn cũng yên tâm hơn phần nào, hơn nữa những đan dược này cũng tốt cho linh hồn của các nàng.
Hắn cầm đan dược đến Thuấn Giới gặp các nàng, đồng thời đưa đan dược cho các nàng.
Hắn không dám để các nàng ở trong Sơn Hà Ấn.
Các nàng nhận được đan dược sau đều rất cao hứng.
Tần Thiên nói vài lời an ủi, tán gẫu xong, liền đi tìm An Diệu Lăng.
Hiện giờ chỉ có An Diệu Lăng còn nguyên vẹn.
Vào phòng An Diệu Lăng, phát hiện nàng đang cầm một quyển sách chăm chú xem.
Tần Thiên đi tới, một tay tùy ý khoác lên vai nàng, cùng An Diệu Lăng nhìn sách.
Trên sách ghi toàn là kiến thức về áo nghĩa luân hồi.
Tần Thiên nhìn xong, phát hiện nội dung trên đó cũng có một chút giúp ích cho mình.
Bất quá đa số hắn vẫn là không hiểu, nhưng nếu có thể hiểu rõ áo nghĩa luân hồi, thì ở cảnh giới nhân quả này, tiến triển sẽ rất nhanh.
Vì kiến thức về cảnh Nhân Quả cũng có rất nhiều liên quan tới đạo luân hồi.
Luân hồi nhân quả rộng lớn sâu xa, liên quan mật thiết tới tất cả nhân quả.
An Diệu Lăng liếc nhìn Tần Thiên, không nói gì, mà nhẹ nhàng tựa vào lòng Tần Thiên, để Tần Thiên ôm mình cùng xem sách.
Cứ thế mấy ngày, hai người cuối cùng xem hết nội dung trong sách.
"Quyển sách này ở đâu ra, khá đấy chứ!" Tần Thiên hiếu kỳ hỏi.
"Là... Là Hàn Lan Chi cho, nàng cho ta mười mấy quyển sách, đều là những tâm đắc của nàng về việc tu luyện đạo luân hồi!" An Diệu Lăng trả lời, rồi cúi đầu.
Nghe vậy, Tần Thiên hơi sửng sốt, dừng một chút, hắn vỗ vỗ vai An Diệu Lăng, nói: "Không sao đâu, đồ tốt như vậy thì không dùng thì phí, việc chúng ta cần làm bây giờ là mau chóng nâng cao bản thân!"
"Ừm!" An Diệu Lăng gật đầu mạnh.
Trước đây, khi nhìn thấy Tần Thiên sắp chết, nàng cảm thấy mình thật vô dụng, chỉ có thể cùng chịu chết.
Nàng không muốn sau này như thế.
Lúc này, tay Tần Thiên bắt đầu dịch xuống phía dưới.
"Diệu Lăng, dạo gần đây chúng ta đều áp lực lớn, có phải cần thư giãn một chút không!"
An Diệu Lăng hơi sững sờ, vì sự uy nghiêm của nàng bị thách thức.
Nàng đẩy Tần Thiên, nhưng không đủ lực, vì nàng đã có chút mềm nhũn người ra.
Tần Thiên cười nói: "Lần này sau khi thức tỉnh huyết mạch, ta đã tăng lên rất nhiều, chắc cũng có thể giúp huyết mạch của nàng tăng lên vài bậc!"
An Diệu Lăng chớp chớp đôi mắt đẹp, có chút xao động, nhưng lại cảm thấy phụ nữ nên thận trọng một chút.
Nên nàng đè nén tâm tình, cố gắng biểu hiện lạnh lùng, như một nữ thần băng giá.
Mà vẻ lạnh lùng này lại khiến Tần Thiên có xúc động chinh phục.
...
Hai người bất tri bất giác ngã xuống. Môi chạm nhau mềm mại, khiến trái tim hai người hòa làm một.
Trong khoảng thời gian trước, bọn họ đều quá áp lực, nhất là An Diệu Lăng, cơ hồ mỗi ngày đều sống trong lo lắng và sợ hãi.
Vì nàng biết kết cục, lại không thể nói ra, cũng không cách nào thay đổi, còn phải chịu Hàn Nguyệt ức hiếp.
Nàng quá khổ.
Tần Thiên dịu dàng an ủi nàng.
Âm và dương bổ sung, khiến mọi thứ đều trở nên tốt đẹp, sảng khoái!
Giữa không trung, một dải lụa màu đỏ chậm rãi rơi xuống, không đợi nó chạm đất, thì một chiếc váy trắng đã bay tới che lại.
Trước khi chiếc váy trắng này bị vứt đi, Tần Thiên đã sờ thử một lúc, chất liệu cực kỳ mềm mại, lụa là!
...
"Diệu Lăng, hay là ta dạy nàng một chiêu thức mới nhé!" Đột nhiên, trong phòng vang lên một giọng nói.
"Không muốn! Ta không học!" An Diệu Lăng lấy tay che mặt, nhưng rất nhanh lại bị hai cánh tay đẩy ra.
"Hay là học một chiêu đi..." Ai đó tiếp tục khuyên nhủ...
...
Một ngày trời trong gió nhẹ, Tần Thiên đi ra khỏi Sơn Hà Ấn.
Tuy trong Sơn Hà Ấn một năm, bên ngoài mới một ngày, nhưng Tần Thiên vẫn không muốn lãng phí quá nhiều thời gian.
Dù sao điều này liên quan tới tính mạng của Bạch Tiểu Như, hắn cần mau chóng rời khỏi nơi này, nghĩ cách kiếm tài nguyên và thiên tài địa bảo.
Sau khi ra ngoài, Binh Nhạc đã tìm đến, hắn đưa cho Tần Thiên một chiếc nhẫn trữ vật, bên trong có rất nhiều tài nguyên, đều là đoạt được từ quỷ tộc.
Tần Thiên lấy một nửa, nửa còn lại đưa cho Binh Nhạc.
"Hãy trùng kiến lại cố đô, trợ cấp cho những tướng sĩ tử trận và dân Đại Tần phải đầy đủ!"
"Sau này cố đô này phải nhờ vào ngươi bảo vệ!"
Lúc này, Binh Nhạc quỳ xuống, mặt đầy cảm động nói: "Ta thay mặt tướng sĩ và người dân cố đô cảm tạ Thái Tử!"
"Thái Tử dặn dò, ta lập tức đi làm!"
Tần Thiên khẽ gật đầu, nghĩ nghĩ, hắn lấy ra ba quyển đầu trong mười mấy cuốn sách Hàn Lan Chi đưa cho An Diệu Lăng, khắc ấn một bản đưa cho Binh Nhạc.
"Ngươi hãy lĩnh hội cho kỹ, có thể giúp ngươi mau chóng đạt tới cảnh Nhân Quả!"
Binh Nhạc hai mắt sáng lên, kích động nhận lấy, hắn lần nữa bày tỏ cảm tạ với Tần Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận