Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 189: Vị Ương Thần Quốc (length: 8277)

Vị Ương mang theo Tần Thiên xuyên qua ba hòn đảo.
Cuối cùng đi đến một hòn đảo, thành trì hoang tàn.
Khắp nơi đều đổ nát thê lương.
Có thể thấy rõ nơi này đã xảy ra đại chiến từ rất lâu trước.
Vị Ương nhìn vài giây rồi nhanh chân hướng về phía trước, vào trong thành.
Cuối cùng đến một bức tượng, dáng vẻ giống Vị Ương như đúc.
Chỉ là trang phục khác, pho tượng mặc long bào đội mũ phượng, tay cầm hắc kiếm.
Mặt đầy vẻ túc sát, cực kỳ hiên ngang.
Vị Ương đến trước pho tượng, hai tay chắp lại, rồi đột ngột mở ra.
Một cánh cổng truyền tống dần mở rộng.
Rõ ràng là lối vào tiểu thế giới.
"Vào đi."
Tần Thiên khẽ gật đầu, đi theo Vị Ương bước vào.
Xuất hiện ở một quảng trường lớn.
Trên quảng trường có mấy vạn tướng sĩ.
Tướng sĩ tay cầm trường thương, từng hàng đứng thẳng, bất động.
Cứ như pho tượng.
Tần Thiên quan sát, những người này không có hô hấp, cũng không có dấu hiệu của sự sống.
Nên hắn tò mò nhìn Vị Ương.
Vị Ương nói: "Bọn hắn dùng bí pháp ngủ say, như vậy giảm bớt rất nhiều tiêu hao tuổi thọ."
Tần Thiên khẽ gật đầu.
Vị Ương kéo Tần Thiên đi về trước, qua từng đội từng đội tướng sĩ.
Cuối cùng lên một đài cao.
Vị Ương lấy ra một ngọc tỉ, ngọc tỉ phát ra kim quang, chiếu sáng mấy vạn tướng sĩ giữa sân.
Nàng từ tốn nói:
"Ta trở về."
Tướng sĩ phía dưới liền động.
Rồi mấy vạn tướng sĩ nửa quỳ trên mặt đất, trường thương trong tay bỗng cắm xuống đất.
Hưng phấn hô:
"Bái kiến Vị Ương Thần Đế."
"Cung nghênh Thần Đế trở về."
Tiếng vang hết lớp này đến lớp khác, khí thế hừng hực, xông thẳng trời xanh.
Vị Ương giơ tay xuống, trong nháy mắt im bặt.
Các tướng sĩ giữ nguyên tư thế, bất động.
Cho thấy đây là đội quân được huấn luyện nghiêm chỉnh.
"Ta đã về, sau này chúng ta tiếp tục chiến đấu."
"Vị Ương Thần Quốc, đời đời bất hủ."
Giờ phút này Vị Ương biến thành đế vương cai quản ức vạn sinh linh.
Lời nói việc làm mang uy nghiêm mạnh mẽ.
Các tướng sĩ phía dưới lại nện thương xuống đất, miệng hô: "Đời đời bất hủ."
Vị Ương khẽ gật đầu, nói: "Giải tán, thu dọn tiểu thế giới này đi."
"Tuân lệnh."
Rồi từng đội từng đội tướng sĩ có trật tự rời sân, đi về các nơi, bắt đầu thu dọn.
Vị Ương quay lại nhìn Tần Thiên, mặt đầy bi thương: "Ngươi biết không, xưa kia ta có hàng triệu đại quân."
"Giờ lại chỉ còn mấy vạn."
Tần Thiên im lặng, rồi nghiến răng nghiến lợi nói: "Đều tại Hồn Tộc đáng chết này."
"Sau này chúng ta cùng nhau đuổi Hồn Tộc đi."
Vị Ương gật đầu, rồi trầm giọng: "Ta sẽ tìm người hộ tống ngươi đến Trung Ương Thần Đảo."
"Nhưng ta không thể theo ngươi được, ta phải cùng con dân của ta."
"Đây là trách nhiệm của ta."
Tần Thiên khẽ gật đầu, ra vẻ đã hiểu.
Lúc này mười hai người mặc giáp đi tới.
Có nam có nữ, bọn họ đồng thanh: "Gặp qua bệ hạ."
Vị Ương quay đầu lại cười: "Đã lâu không gặp."
Thấy mười hai người, Tần Thiên có chút kinh ngạc, vì mười hai người đều là cao thủ Thiên Thần cảnh.
Trải qua chiến sự lớn như vậy, còn nhiều Thiên Thần cảnh cao thủ.
Có thể thấy, Vị Ương Thần Quốc xưa kia hùng mạnh thế nào.
Sau đó Vị Ương giới thiệu Tần Thiên cho mười hai Thiên Thần.
"Đây là bằng hữu ta."
Mười hai người nghe, có chút kinh ngạc.
Vị Ương Thần Đế lại đặt người này ở cùng mình địa vị.
Họ không hiểu, người có cảnh giới Thiên Tôn này.
Có đức tài gì mà làm bạn của Thần Đế.
Vị Ương như thấy rõ suy nghĩ họ, nên nói: "Tuy hắn chỉ có Thiên Tôn cảnh, nhưng các ngươi cũng chưa chắc đã thắng được hắn."
Mười hai người nghe liền ngây người.
Nếu người khác nói thì không tin, nhưng là lời Thần Đế.
Người này vượt hai giai chiến đấu, lại là vượt thần giai, thật khó tin.
Vượt quá hiểu biết của họ.
Vị Ương không nói thêm, để họ đi tu luyện.
Rồi nhìn Tần Thiên: "Theo ta, ta đưa ngươi đến nơi tốt."
Nghe nói có chỗ tốt, Tần Thiên lập tức hào hứng.
Dù sao Vị Ương là Thông Thiên Hải Thần Đế, trọng lượng của nàng khác hai Thần Đế Cửu Châu.
Mười hai thuộc hạ Thiên Thần này, tùy tiện một người quét ngang Cửu Châu.
Nàng nói nơi tốt, chắc chắn không tầm thường.
Vào Tiểu Thế Giới, toàn là cung điện lộng lẫy.
Đây là Vị Ương Thần cung.
Trong thần cung, Tần Thiên thấy rất nhiều áo trận pháp.
Vị Ương dẫn Tần Thiên đến truyền thừa điện.
"Đây là nơi Vị Ương Thần Quốc nhận truyền thừa."
"Ở đây ngươi học được Nhiên Huyết Thuật hoàn chỉnh, còn tiếp nhận thần lực quán đỉnh."
"Nhiên Huyết Thuật hoàn chỉnh, chỉ học được qua truyền thừa."
"Sau khi tiếp nhận truyền thừa, hiệu quả tăng thêm một nửa, ngoài ra ngươi dùng được Nhiên Huyết Thuật tầng ba."
"Nhiên Huyết Thuật tầng ba, nếu chưa có truyền thừa là không dùng được."
Tần Thiên gật đầu, về Nhiên Huyết Thuật bí pháp nghịch thiên này, hắn vẫn mong đợi.
Nếu dùng được tam trọng Nhiên Huyết Thuật, hắn có cơ hội giết Thiên Thần.
Chỉ là tam trọng Nhiên Huyết Thuật phải trả cái giá rất lớn.
Trong điện truyền thừa, có mấy pho tượng, theo Vị Ương nói, đây là tiên tổ của họ.
Vị Ương thắp nhang xong, cùng Tần Thiên cúi mình.
Miệng nói: "Vị công tử này có đại ân với ta, xin gia gia ban cho truyền thừa."
Vừa dứt lời, khí tràng trong điện thay đổi.
Rồi một uy áp kinh khủng xuất hiện, Tần Thiên ý thức được điều gì.
Hắn ngẩng đầu, nhìn pho tượng trước mặt.
Pho tượng mở mắt, mặt có vẻ kích động.
"Ha ha ha ha!"
"Ngươi cuối cùng cũng về, quá tốt rồi."
Vị Ương quỳ xuống, "Hoàng gia gia, là lỗi của con, con không bảo vệ được Vị Ương Thần Quốc."
Một luồng thần lực nâng Vị Ương lên, "Ngốc quá, sao lại là lỗi của con."
"Đây là kiếp của Cửu Châu, cũng là kiếp của Vị Ương Thần Quốc."
"Chỉ cần có mồi lửa, Vị Ương Thần Quốc sớm muộn khôi phục như trước."
Vị Ương trầm giọng nói: "Con nhất định không phụ kỳ vọng của hoàng gia gia."
Pho tượng là ý thức của Vị Ương Trì, ông của Vị Ương, giáng lâm.
Vị Ương Trì nhìn Tần Thiên, vừa nhìn biểu cảm ông cứng lại.
Vì ông thấy Đạo Khí trong thức hải của Tần Thiên.
Lòng ông chấn động, Đạo Khí vốn chỉ là thứ trong truyền thuyết của giới họ.
Đến đây ông sinh lòng tham, dù sao đây là Đạo Khí.
Có Đạo Khí thì Vị Ương gia mới đời đời bất hủ.
Rồi mắt ông hiện kim quang, dò xét sâu hơn, ông muốn xem Tần Thiên có gì đặc biệt, mà lại có Đạo Khí.
Mà khi ông thấy chuỗi nhân quả cường đại của Tần Thiên, ông lại chấn kinh.
Lúc này ông hơi xoắn xuýt, dù sao đây là Đạo Khí, mình có nên mạo hiểm không?
Dần dần tham lam lấn át.
Ông bắt đầu vận dụng thần lực, cướp đoạt Đạo Khí trong thức hải Tần Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận