Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 498: An Diệu Lăng chiến Minh Vương (length: 8032)

Lập tức Minh Vương tập trung cao độ, khí tức bùng nổ, âm khí bao trùm xung quanh.
Hắn hiện tại, so với trước kia mạnh hơn gấp mấy lần.
Ngay sau đó, hắn lao ra.
Minh Vương Quyền!
Một quyền này trực tiếp đánh vào Luân Hồi Đồ.
Oanh!
Luân Hồi Đồ rung chuyển dữ dội, sau đó bay ngược ra ngoài, tuy không hề hấn gì nhưng khí tức đã yếu đi vài phần.
An Diệu Lăng do cùng Luân Hồi Đồ có khí tức tương thông, nên cũng bị đẩy lùi mấy bước.
Sau khi chiếm thế thượng phong, Minh Vương không dừng lại mà tiếp tục ra quyền về phía An Diệu Lăng, một quyền lại một quyền, dồn dập liên tiếp.
An Diệu Lăng thì không ngừng lùi lại, khóe miệng rỉ ra một tia máu tươi.
Dù sao nàng chỉ mới đột phá đến Sinh Kiếp Cảnh, căn bản không phải đối thủ của Tử Kiếp Cảnh.
Thấy cảnh này Mộng Dao có chút nóng nảy, nếu An Diệu Lăng bại, chắc chắn mình sẽ bị bắt về.
Mà với tính tình bạo ngược của Minh Vương, chắc chắn mình sẽ bị một trận đánh tơi bời.
Nghĩ đến đây nàng không chần chừ nữa, lập tức thu nhỏ người lại, xông thẳng vào Thần Hải của An Diệu Lăng.
An Diệu Lăng nhíu mày, vừa định xua đuổi Luân Hồi Tháp thì nghe Mộng Dao lên tiếng.
"Với cảnh giới của ngươi thì không đánh lại Minh Vương đâu, bây giờ ta nhận ngươi làm chủ nhân, ngươi mượn sức mạnh của ta để đối phó Minh Vương, có lẽ còn có cơ hội."
Lúc này An Diệu Lăng vẫn đang gắng sức chống đỡ đòn tấn công của Minh Vương, nàng biết mình không thể cầm cự được bao lâu nữa, liền đồng ý nhận Mộng Dao làm chủ.
Khí tức của An Diệu Lăng và Luân Hồi Tháp hòa vào nhau, luân hồi chi lực của nàng trong nháy mắt tăng vọt.
Thừa lúc Minh Vương chưa kịp phản ứng, nàng giơ kiếm chém mạnh.
Oanh!
Minh Vương trực tiếp bị đánh bay.
Lúc này dưới sự điều khiển của An Diệu Lăng, Luân Hồi Tháp bay ra, không ngừng phình to.
Nó tỏa ra uy năng mạnh mẽ, một luồng sức mạnh trấn áp trong nháy mắt bao phủ Minh Vương.
Minh Vương lập tức cảm thấy thân hình bị trì trệ.
Hắn gắt gao nhìn Luân Hồi Tháp với vẻ mặt phẫn nộ, vì vốn dĩ nó thuộc về hắn, kết quả bây giờ bị người khác cướp đi còn dùng để đối phó chính mình.
Dưới cơn phẫn nộ, Minh Vương, Luân Hồi Tháp có chút áp chế không được.
Đúng lúc này, Luân Hồi Đồ bay đến bên dưới Luân Hồi Tháp, làm bệ đỡ.
Đồng thời nó vẫn tiếp tục truyền năng lượng cho Luân Hồi Tháp.
Dưới sự điều khiển của An Diệu Lăng, hai kiện chí bảo phát huy sức mạnh, thành công trấn áp Minh Vương lần nữa.
Lúc này Minh Vương bằng minh nhãn thấy bên trong Luân Hồi Đồ có một cô gái áo xanh, chắc là Đồ Linh của Luân Hồi Đồ.
Chí bảo sinh linh, ít nhất đều là linh pháp chí bảo.
Linh pháp chí bảo có thể tự tu luyện để mạnh lên, không còn giống như trước, chỉ có thể dựa vào chủ nhân dùng vật liệu cùng các thần tính vật chất khác để cường hóa.
Một kẻ Sinh Kiếp Cảnh mà có đến hai kiện chí bảo, điều này khiến Minh Vương vô cùng ghen tị.
Hắn muốn giết cô gái trước mặt, nhưng bị hai kiện chí bảo áp chế, khiến hắn hầu như không thể đến gần.
Nói cách khác, hiện tại hắn không thể làm gì được cô gái kia.
Nghĩ đến đây, Minh Vương bắt đầu lùi lại, đến chỗ yếu nhất của lực trấn áp, cuối cùng cũng khôi phục lại tốc độ vốn có.
Hắn gắt gao nhìn chằm chằm An Diệu Lăng và nói: "Ngươi chờ đấy, ta sẽ quay lại, kể từ hôm nay Minh giới ta và ngươi không chết không thôi."
Nói xong hắn liền quay người rời đi.
Thấy Minh Vương đi rồi, An Diệu Lăng ngừng khống chế Luân Hồi Tháp và Luân Hồi Đồ.
Sau khi dừng lại, hơi thở trở nên hơi rối loạn, vì vừa rồi tiêu hao quá lớn.
Lúc này Mộng Dao bay đến bên cạnh An Diệu Lăng cười nói: "An tỷ bá đạo, cứ theo tốc độ này, không chừng không bao lâu nữa chúng ta có thể đánh bại Minh Vương."
Lúc này cô gái áo xanh từ trong Luân Hồi Đồ hiện ra, nói: "Đừng quá lạc quan, vừa rồi người kia trước khi đi còn để lại lời độc ác, sau này có thể hắn sẽ gọi thêm đồng bọn."
"Nếu có hai tên cấp bậc đó tới, chúng ta sẽ không đánh lại."
Nghe vậy, vẻ mặt Mộng Dao cũng trở nên nghiêm trọng.
Đúng vậy, với thực lực của bọn họ, nhiều nhất cũng chỉ có thể đối phó một người, hơn nữa còn chỉ có thể cầm chân chứ không đánh bại được.
Mà theo nàng biết, Minh giới còn có Minh Hà Chi Chủ, người này không hề thua kém Minh Vương.
An Diệu Lăng nhìn hai vị linh, không nói gì, sau đó nàng quay trở lại Luân Hồi Tháp để bắt đầu tu luyện.
Bây giờ, vì mất đi phần lớn ký ức, tâm tư nàng rất trong sáng, không hề có tạp niệm.
Nên việc tu hành ngộ đạo cũng trở nên nhanh chóng hơn.
Thiên Mộng Thần Quốc, Lạc Vương Thành.
Tần Thiên mất rất nhiều thời gian, cuối cùng cũng tinh luyện hoàn thành tất cả Đạo Tinh.
Ba nghìn năm trăm viên Đạo Tinh, hắn cho các Đạo Binh năm trăm viên để chia nhau.
Lại cho Bạch Tiểu Như một nghìn, còn bản thân thì lấy hai nghìn bắt đầu hấp thu.
Năm viên, mười viên, rồi đến ba mươi viên, giá trị phá cảnh của hắn vẫn không nhúc nhích.
Điều này khiến Tần Thiên không khỏi nhíu mày.
Xem ra Đạo Tinh đúng là quá ít tác dụng đối với việc bước vào Thái Thượng Cảnh, vẫn cần Thái Thượng nguyên khí.
Nghĩ ngợi, hắn dừng lại việc hấp thụ Đạo Tinh, vì quá lãng phí.
Hắn quyết định đi tìm xem có kỳ vật nào không, hoặc dùng Đạo Tinh đổi Thái Thượng nguyên khí.
Tần Thiên vừa kết thúc tu luyện, Triệu Tư Lan liền tìm đến.
"Tần Thiên ca ca, hôm nay phụ vương ta mời các cường giả kiếm đạo và đại sư đúc kiếm đến xem kiếm, huynh cũng đi cùng chứ."
"Được, ta cũng muốn xem linh pháp chí bảo." Tần Thiên cười nói.
Sau đó hắn cùng Triệu Tư Lan đi tới Lạc Vương Phủ.
Người gác cổng thấy Tần Thiên và Triệu Tư Lan đi cùng thì lập tức cho qua.
Vừa vào Lạc Vương Phủ, Tần Thiên cũng cảm nhận được vô số luồng khí tức cường đại.
Rõ ràng hôm nay có không ít cường giả đến xem kiếm.
Đi vào đại điện của Lạc Vương, Triệu Tư Lan dẫn Tần Thiên về phía trước.
Hai người sóng vai tiến đến, không ít người đều nhìn sang.
Tần đại sư vậy mà đi cùng quận chúa, xem ra Lạc Vương cố ý chiêu đãi a.
Bọn họ trai tài gái sắc, nhìn thật xứng đôi.
Tần đại sư tuổi còn trẻ như vậy, tu vi và luyện khí đã đạt đến đỉnh cao, tiền đồ vô lượng.
Đúng vậy, lão phu còn muốn gả tôn nữ cho hắn làm thiếp thất, chỉ là không biết hắn có nhìn trúng không.
Con gái ta quốc sắc thiên hương, có lẽ cũng có cơ hội.
...
Tiếng bàn tán của mọi người, Triệu Tư Lan đều nghe thấy, không khỏi hai gò má ửng hồng.
Thậm chí nàng có chút chờ mong Tần Thiên tỏ tình với mình.
Đến trước mặt Lạc Vương, Tần Thiên hơi cúi chào, cười nói: "Chào Lạc Vương."
Lạc Vương khẽ gật đầu, tươi cười chỉ vào chiếc ghế bên cạnh, nói: "Ngồi đi."
Tần Thiên gật đầu, ngồi bên phải Ngũ hoàng tử, còn Triệu Tư Lan liền chạy đến bên trái Tần Thiên ngồi xuống.
Rất nhanh mọi người đều đã đến đủ.
Lạc Vương đứng dậy nói: "Bản vương may mắn ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới có được một kiện linh pháp chí bảo, nên mời chư vị đến xem."
Nói xong, tay phải ông vung lên, một vòng xoáy đen xuất hiện, trong vòng xoáy Huyết Nguyệt Kiếm lại bay ra.
Mọi người đều không chớp mắt nhìn chằm chằm vào nó, tuy trước đây trong trận chiến với Độc Nhãn Kiếm Khách họ cũng đã thấy.
Nhưng lúc đó chiến trận quá hỗn loạn, họ cũng không nhìn kỹ được.
Bây giờ có thể xem xét cẩn thận.
Nhưng một lúc sau, vẫn không ai thấy được điều gì đặc biệt, chỉ cảm thấy chất liệu kiếm này không tầm thường.
Lúc này Lạc Vương cười nói: "Đi ra đi."
Vừa dứt lời, từ bên trong Huyết Nguyệt Kiếm bước ra một người đàn ông tóc đỏ.
Người này vừa ra đã tỏa ra một luồng sát khí, khiến mọi người nhất thời kinh ngạc.
Lúc này Lạc Vương cười nói: "Linh pháp chí bảo, chính là chí bảo có linh tính."
"Vũ khí có linh, có thể tự tu luyện trưởng thành như sinh linh chúng ta vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận