Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 218: Trợ giúp nhiệm vụ (length: 8683)

Tần Thiên càng giết càng hăng, cao thủ Thiên Thần cảnh đã bị hắn giết đến mười người.
Cao thủ Thần cảnh cùng cấp thấp hơn thì không biết bao nhiêu.
Cuối cùng có cường giả Hồn Tộc chịu không nổi nữa, hắn không thèm để ý mệnh lệnh của Thần Tướng mà chọn cách bỏ chạy.
Bởi vì chạy trốn, hắn còn có hy vọng sống sót.
Còn ở lại thì chính là pháo thí, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.
Có người thứ nhất chạy trốn, liền có người thứ hai, sau đó càng ngày càng nhiều.
Thấy Hồn Tộc bắt đầu bỏ chạy, Tần Thiên chuẩn bị giết thêm một Thần Tướng Hồn Tộc nữa.
Chỉ cần giết thêm một Thần Tướng Hồn Tộc nữa, liền có thể hoàn toàn đánh tan phòng tuyến tâm lý của bọn chúng.
Hiện tại ưu thế của bọn chúng tuy rất lớn, nhưng thương vong lại không nhỏ.
Tần Thiên cũng không muốn tiếp tục dây dưa nữa.
Hắn trực tiếp thuấn di, đi đến phía sau Thần Tướng đang giao chiến với Lôi Viêm.
Một kiếm đâm tới, kiếm này hắn dùng chính là Chấn Cực.
Thần Tướng bị đánh lén, giật mình kinh hãi.
Đến khi hắn định chống cự thì đã muộn.
Oanh!
Trực tiếp bị đánh bay, lúc thân hình hắn chưa vững, Lôi Viêm ngay lập tức vung ra ba quả cầu lôi.
Ầm ầm ầm!
Liên tiếp oanh tạc.
Sau khi oanh tạc, Thần Tướng bị trọng thương.
Tần Thiên hóa thành kiếm quang xuyên qua trán hắn, trực tiếp đánh giết.
Lại chết thêm một Thần Tướng, đối phương còn hai cường giả Thần Tướng có thể chiến đấu.
Thế thì còn đánh làm sao?
Lập tức có Thần Tướng Hồn Tộc ra lệnh.
Rút lui!
Theo một tiếng quát lớn, vô số Hồn Tộc hóa thành hắc khí tản ra bỏ chạy.
Trấn Hồn Minh thắng lợi, nhưng bọn họ nhìn thấy hài cốt nhân tộc đầy đất, sao mà vui mừng nổi.
Chết phần lớn là Chí Tôn và Thiên Tôn của Trấn Hồn Minh trước kia.
Bọn họ tuy giờ không có thực lực, nhưng họ có tương lai.
Thời đại tu hành tốt mới vừa mới bắt đầu, mà mạng sống của họ đã kết thúc.
Đây chính là chiến tranh vô tình.
Sau đó người Trấn Hồn Minh bắt đầu thu dọn tàn cuộc.
Và ngay lúc này, hệ thống ban bố nhiệm vụ.
Đinh!
[Nhiệm vụ hỗ trợ: Hỗ trợ một lần cho thế lực nhân loại khác.] Trong lòng Tần Thiên vui mừng, rồi bắt đầu suy nghĩ.
Nên giúp ai đây?
Nếu không phải Chu Minh Tam hoàng tử đến gây rối, hắn chắc chắn sẽ đi giúp Chu Minh, nhưng bây giờ hắn sẽ không đi.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Tần Thiên chuẩn bị đi giúp Liễu Minh, một liên minh mà hắn tương đối xa lạ.
Liên minh này không có trận truyền tống không gian của Tần Thiên, cho nên hắn chỉ có thể bay đi.
Hắn hóa thành một đạo kiếm quang, nhanh chóng bay về phía Liễu Minh.
Lúc này tình huống của Liễu Minh vô cùng không ổn, Chí Tôn, Thiên Tôn, Bán Thần đều chết gần hết.
Hồn Tộc đang bao vây cường giả trên Thần cảnh của Liễu Minh.
Các cường giả Liễu Minh dù liên kết phòng thủ, nhưng vẫn không ngừng có người tử vong, tiếp tục như vậy sớm muộn cũng sẽ bị tiêu diệt.
Cho nên bọn họ bắt đầu thử cầu viện.
Mặc dù họ không cho rằng lúc này có thế lực nào còn dư lực mà đến giúp.
Nhưng vì mạng sống họ chỉ có thể thử.
Họ lần lượt gửi tin cho Chu Minh, Độn Thế Minh, nhưng tình huống bên kia đều không ổn.
Việc này khiến họ có chút tuyệt vọng, cho nên họ tiếp tục gửi tin cho Tà Minh.
Cho đến khi họ gửi cho Trấn Hồn Minh thì nhận được tin tức khiến người phấn chấn.
Trấn Hồn Minh đã đánh tan địch nhân, minh chủ đang trên đường chạy đến bên họ.
Sau khi nhận được tin này, cường giả Liễu Minh liền có lại chút hi vọng.
Minh chủ Liễu Tồn Hi quát lớn: "Tất cả gắng gượng lên cho ta, viện trợ đã trên đường đến."
Nghe vậy, các cường giả dấy lên hi vọng, ra sức phản kháng.
Không bao lâu sau, một đạo kiếm quang xẹt qua, nơi kiếm quang đi qua, Hồn Tộc đều hồn phi phách tán.
Cuối cùng kiếm quang dừng lại bên trong vòng phòng hộ của Liễu Minh.
Thần Tướng Hồn Tộc nhíu mày, không ngờ lúc này lại có viện binh đến.
Liễu Tồn Hi vừa chiến đấu vừa nói: "Tạ ơn Tần minh chủ đã đến giúp."
"Xin hỏi viện binh khi nào thì tới?"
Viện binh?
Tần Thiên lắc đầu nói: "Không ai cả, chỉ có ta một mình tới."
Liễu Tồn Hi trực tiếp ngây người, bị Thần Tướng Hồn Tộc đánh lùi một chiêu.
Kiệt kiệt kiệt.
Thần Tướng Hồn Tộc cười nói: "Một mình ngươi đến, là tới chịu chết sao?"
Tần Thiên khinh thường nói: "Đối phó các ngươi, một mình ta là đủ."
Liễu Tồn Hi thở dài một hơi.
Trận chiến này tham dự có đến khoảng ba mươi vị Thần Tướng.
Thiên Thần cảnh và Thần cảnh càng nhiều.
Cho nên nàng cho rằng một mình Tần Thiên càng chẳng có tác dụng gì.
Cá nhân hắn lợi hại đến đâu, cũng sẽ bị đại quân Hồn Tộc mài chết.
Tần Thiên không nói nhảm, sự thật thắng hùng biện.
Chỉ khi hắn giết đủ nhiều, mới có người tin tưởng.
Thế là hắn lại hóa thành một đạo kiếm quang lao vào trung tâm đại quân Hồn Tộc.
Sắc mặt Liễu Tồn Hi đột biến, hô: "Tần minh chủ đừng xông lên, mau trở về cùng chúng ta phòng thủ."
Sau đó Tần Thiên bất chấp tất cả tiếp tục xông vào trong.
Thần Tướng Hồn Tộc cười nói: "Quả là tuổi trẻ nóng tính."
Sau đó hắn ra lệnh vây công Tần Thiên.
Liễu Tồn Hi bất đắc dĩ lắc đầu, trong mắt hiện lên vẻ không đành lòng, nàng muốn đi kéo Tần Thiên về.
Nhưng nàng lại không thoát ra được sự dây dưa của Thần Tướng trước mặt.
Tần Thiên dừng lại giữa đại quân Hồn Tộc, nhìn Hồn Tộc không ngừng bao vây mình, hắn cười lạnh.
Lập tức mở Vĩnh Hằng Thần Thể, nhất trọng Nhiên Huyết Thuật, nhị trọng Nhiên Huyết Thuật.
Sau khi tăng phúc xong, trong miệng hắn quát: "Phúc Vũ."
Lập tức sắc trời biến đổi.
Vô số hạt mưa màu máu rơi xuống.
Ầm ầm ầm ầm!
Hồn Tộc bị dính trực tiếp bị giết trong nháy mắt, mặt đất cũng bị ném ra từng cái hố lớn.
Hồn Tộc vây quanh Tần Thiên, trong nháy mắt chết hết.
Sau đó Tần Thiên bắt đầu di chuyển.
Liên tục thu hoạch, nhìn Liễu Tồn Hi cùng Thần Tướng Hồn Tộc trợn mắt há mồm.
Đây là cái quái gì?
Lập tức mặt Liễu Tồn Hi lộ vẻ tươi cười.
Một Thần Tướng Hồn Tộc gần Tần Thiên nhất giận dữ nói: "Muốn chết."
Nói xong, xông về phía Tần Thiên.
Mưa của Tần Thiên tuy rất lợi hại, nhưng với Thần Tướng thì lại không có tác dụng lớn.
Bởi vì hồn thể của Thần Tướng quá mạnh.
Thần Tướng Hồn Tộc tới gần, vỗ một chưởng tới.
Nhưng hắn chỉ đánh trúng một cái bóng.
Hắn vô ý thức đánh về phía sau.
Oanh!
Thần Tướng Hồn Tộc trực tiếp bị đánh bay.
Tần Thiên hóa thành một đạo kiếm quang chém tới.
Trong chớp mắt đã đến trước người Thần Tướng Hồn Tộc.
Trong lúc vội vàng, hai tay hắn kẹp lấy kiếm của Tần Thiên.
Tần Thiên cười lạnh một tiếng: "Chấn Cực."
Oanh!
Cự ly gần như vậy, Chấn Cực phát huy hiệu quả lớn nhất, trực tiếp khiến Thần Tướng Hồn Tộc trọng thương.
Sau đó, Tần Thiên thừa thắng xông lên, lại vung thêm một kiếm.
Thần Tướng trực tiếp hồn phi phách tán.
Cảnh tượng này làm mọi người kinh hãi.
Một Thần Tướng cứ vậy mà bị giết.
Tần Thiên tiếp tục thu hoạch.
Cường giả Hồn Tộc nhìn thì rất đông, nhưng cũng không chịu nổi kiểu liên miên thu hoạch của Tần Thiên.
Theo thời gian trôi đi, Hồn Tộc trên sân càng ngày càng ít.
Còn cường giả Liễu Minh vẫn liên kết phòng thủ.
Trong thời gian ngắn rất khó đánh hạ.
Thế cục đã bị một mình Tần Thiên đảo ngược.
Cường giả Hồn Tộc có chút nóng vội, khôi phục bảo vật cùng thủ đoạn của Tần Thiên quá mạnh.
Những cường giả này của bọn họ rất khó giết được Tần Thiên.
Nhưng cũng không thể để Tần Thiên tiếp tục giết tiếp, không thì trận chiến này nhất định thua.
Sau khi bàn bạc xong, bọn họ quyết định chuyển mục tiêu, trước đối phó Tần Thiên.
Không bao lâu, ba Thần Tướng cùng nhau bao vây Tần Thiên.
Thấy vậy Tần Thiên liền ngừng mưa.
Ba Thần Tướng, rất có thể sẽ quấn lấy mình.
Thế là hắn dứt khoát tự rạch vai một cái, sử dụng tam trọng Nhiên Huyết Thuật, một lần nữa tăng phúc cho mình.
Nhìn thấy thực lực Tần Thiên lại lần nữa tăng lên, ba vị Thần Tướng Hồn Tộc sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.
Sau khi sử dụng tam trọng Nhiên Huyết Thuật, một cảm giác hôn mê ập đến.
Đây là tác dụng phụ của việc sử dụng liên tục Nhiên Huyết Thuật, dù sao trận chiến trước hắn mới dùng Nhiên Huyết Thuật xong.
Mặc dù hắn có Tư Nhuận Vạn Vật có thể chữa trị Thần Thể, khôi phục thần lực.
Nhưng máu đã thiêu đốt thì không thể nào khôi phục lại được.
Cái này còn may Tần Thiên là Vĩnh Hằng Thần Thể, chứ nếu đổi người khác dùng Nhiên Huyết Thuật như vậy, đã sớm tự mình chơi chết mình rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận