Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 195: Thân Đồ tộc (length: 8339)

Tiểu Hồng lấy ra một viên đại ấn, nói: "Đây là mẫu thân ngươi năm đó dùng Sơn Hà Ấn, trong này ẩn chứa đạo ý của nàng."
"Ngươi giả làm con trai của nàng, thì có thể miễn cưỡng dùng."
Tần Thiên nghe xong, lộ ra nụ cười hám tiền.
"Đây là bảo vật phẩm cấp gì?"
"Cái ấn này ẩn chứa đạo ý của mẫu thân ngươi, cho nên xem như Đạo Khí đi."
Nghe được tiểu Hồng trả lời, tim Tần Thiên đập thình thịch, lại là Đạo Khí, hơn nữa còn là mình có thể dùng.
Như thể biết Tần Thiên đang nghĩ gì, tiểu Hồng nói: "Đừng vui mừng quá sớm."
"Mặc dù ngươi có thể miễn cưỡng dùng, nhưng ta khuyên ngươi không phải bất đắc dĩ, thì không nên tùy tiện dùng."
"Tại Cửu Châu hoặc là Thông Thiên Hải mà dùng Đạo Khí, là làm trái thiên hòa."
"Nếu như dùng nhiều, sẽ gặp thiên kiếp."
"Loại thiên kiếp này không phải là cảnh giới của ngươi chống được."
Tần Thiên nghe xong lập tức im lặng, quả nhiên không có chuyện tốt như vậy.
Bất quá cũng may dùng nhiều mới có thể xuất hiện thiên kiếp.
Lúc này tiểu Hồng tiếp tục nói: "Ngươi đi không? Nếu thực sự không muốn đi thì thôi."
Tần Thiên do dự nói: "Thù lao là cái gì?"
"Cùng bọn hắn muốn hơn mười vạn Thần thạch cũng không thành vấn đề chứ."
Tần Thiên nghe xong trong lòng run lên, mười vạn con số này dụ hoặc quá lớn.
Hắn hiện tại rất thiếu Thần thạch, dù sao phía dưới còn nhiều người muốn chiếu cố.
Ngay cả chính hắn còn không đủ dùng, nếu mà có được mười vạn Thần thạch này.
Con đường tấn cấp của hắn sẽ tăng tốc đáng kể.
Nghĩ đến đây, Tần Thiên liền quyết định.
Thế là hắn nhận lấy Sơn Hà Ấn, bắt đầu nhận chủ.
Nhận chủ xong, hắn cảm nhận được đạo ý cường đại ẩn trong Sơn Hà Ấn.
Mà Sơn Hà Ấn còn tự thành một không gian, bên trong có núi có nước.
Sau khi nhận chủ xong, Tần Thiên đi đến cửa nói với Thân Đồ Ngọc, "Đi thì đi, nhưng ta muốn mười vạn Thần thạch."
Thân Đồ Ngọc hơi do dự nhưng vẫn đồng ý, dù sao chuyện này liên quan đến sự sống còn của Thân Đồ tộc.
Một khi Phệ Hồn tộc phá phong mà ra, người đầu tiên bị diệt chắc chắn là Thân Đồ tộc.
Thế là nàng đưa ra một vạn Thần thạch cho Tần Thiên: "Đây là tiền đặt cọc."
Tần Thiên nhận Thần thạch, nói: "Ngươi không sợ ta cầm tiền rồi không giải quyết vấn đề à?"
Thân Đồ Ngọc lắc đầu nói: "Ta tin tưởng Phượng Hoàng tiên tổ."
Tần Thiên cười cười: "Vậy ta đi cùng ngươi."
Trong lòng Thân Đồ Ngọc vui mừng, vội nói: "Công tử đi theo ta lên đường đi."
Sau đó hai người hướng ngoài thành bay đi, Thân Đồ gia không ở thành trì này.
Trên đường Tần Thiên hỏi: "Gia tộc các ngươi sao phải nỗ lực lớn như vậy, phong ấn cường giả Phệ Hồn tộc này?"
Thân Đồ Ngọc trầm giọng nói: "Trước đây cường giả Phệ Hồn tộc này gây họa thương sinh, giết chết hàng trăm vạn tu sĩ."
"Tiên tổ không muốn nhìn chúng sinh chết đi, cho nên đã đứng ra."
"Trước khi chết, người khác hỏi hắn có đáng không?"
"Tiên tổ trả lời: Gặp chuyện này cũng phải có người đứng ra, nếu mọi người chỉ nghĩ cho riêng mình thì gia viên của chúng ta sớm muộn cũng sẽ bị Hồn Tộc chiếm lĩnh."
Tần Thiên nghe xong im lặng, không ngờ tiên tổ Thân Đồ Ngọc lại là người cao thượng như vậy.
Loại người này rất đáng kính trọng.
Nửa ngày sau, hai người đến một hải đảo.
Trên đỉnh núi của hải đảo có rất nhiều điện thờ.
Đây chính là tộc địa của Thân Đồ tộc.
Thân Đồ Ngọc dẫn hắn vào trong một đỉnh núi.
Nơi đó có một tòa đại trận phù văn đang xoay tròn, bên trên có không ít phù văn thần bí hiện ra.
Tần Thiên chỉ nhìn mấy lần liền nhận ra, đây là Phong Ma Đại Trận.
Hạt nhân của đại trận này là phong ma thần lực.
Nếu phong ma thần lực cạn kiệt thì đại trận này tự nhiên vô dụng.
Nếu muốn đại trận này tiếp tục phong ấn thì phải bổ sung thần lực.
Người bổ sung thần lực tối thiểu phải có cấp bậc tương đương vật bị phong ấn, nếu không sẽ vô dụng.
Đến đây, Tần Thiên hiểu sơ qua.
Thân Đồ tộc có lẽ không có người thực lực ngang với cường giả Phệ Hồn tộc, cho nên mới cầu đến tiểu Hồng.
Tiểu Hồng đưa cho hắn Sơn Hà Ấn, là để hắn dùng Sơn Hà Ấn để trấn áp.
Sơn Hà Ấn vốn là Đạo Khí dùng để phong ấn và trấn áp.
Bản thân đạo ý của nó đã vượt lên trên thần lực, cho nên Sơn Hà Ấn hoàn toàn có thể bổ sung cho trận pháp.
Lúc hai người chuẩn bị đi lên trước, một nữ tử áo đỏ chặn Tần Thiên lại.
Nàng nhìn Tần Thiên, hỏi: "Tỷ tỷ, vị này là?"
"Ta mời đến giúp." Thân Đồ Ngọc trả lời.
Giúp sao?
Nữ tử áo đỏ đánh giá Tần Thiên vài lần, nói: "Ngươi đang nói đùa à? Chỉ có một Thiên Tôn mà đến giúp?"
Thân Đồ Ngọc cau mày lại, không kiên nhẫn nói: "Tránh ra."
Nữ tử áo đỏ không nhúc nhích: "Thân Đồ tộc chúng ta có lịch sử mấy chục vạn năm, có quy củ."
"Người ngoài không được tự tiện vào tộc, nhất là nơi phong ấn quan trọng."
"Nếu xảy ra sai sót gì, Phệ Hồn tộc thoát ra, chẳng phải là muốn kéo cả bọn ta chôn cùng sao?"
Tần Thiên nghe vậy thì biết đây là đấu đá trong gia tộc.
Giống như chuyện của Văn Nhân Mục Nguyệt và em trai cô ta, không có gì khác.
Thế là hắn thích thú quan sát.
Không ngờ nữ tử áo đỏ đột nhiên quay sang hắn.
"Nhìn cái gì?"
"Kẻ yếu như ngươi cũng dám đến Thân Đồ tộc?" Nói xong nàng tỏ vẻ ghét bỏ nhìn Tần Thiên.
Lời này trực tiếp chọc giận Tần Thiên, hắn đường đường là khách được mời đến giúp.
Tần Thiên không quen với cô ta, trực tiếp mở Vĩnh Hằng Thần Thể, đá một cước.
Ầm!
Nữ tử áo đỏ như viên đạn, bị bay ngược ra ngoài.
Thân Đồ Ngọc bên cạnh giơ ngón tay cái, cười nói: "Đánh hay lắm."
Nữ tử áo đỏ sau khi bò dậy, mặt đầy oán độc nhìn Tần Thiên, sát ý trong mắt không hề che giấu.
Nhưng Tần Thiên không thèm quan tâm nói:
"Kẻ yếu như ngươi, tốt xấu gì mà kêu gào trước mặt ta?"
Nghe Tần Thiên nói vậy, nữ tử áo đỏ cảm thấy như bị tát vào mặt.
Lập tức, nàng nổi giận, lại có kẻ dám đánh mình trong tộc, nhục nhã mình.
Chuyện này sao có thể chịu được?
Thế là nàng rút đao ra muốn lao vào liều mạng với Tần Thiên.
Nhưng đúng lúc này, một lão giả xuất hiện, đặt tay lên vai nàng.
Nữ tử áo đỏ ngẩn người, lập tức ngạc nhiên hô: "Ông nội."
Hô xong.
Vẻ mặt lập tức trở nên uất ức, mắt rưng rưng, còn phun ra một ngụm máu tươi.
Tần Thiên nhìn mà trợn mắt há mồm, hắn quay đầu nhìn Thân Đồ Ngọc: "Diễn hay vậy sao?"
Thân Đồ Ngọc bất lực gật đầu: "Nàng thích dùng chiêu này từ nhỏ."
Lúc này lão giả nhìn Tần Thiên, mặt tối sầm lại: "To gan thật, dám làm tổn thương cháu gái ta ở Thân Đồ tộc."
Tần Thiên cau mày, mới đến đã mắng người, làm sao mà nhịn?
Hắn tức giận nói: "Ta đánh đấy, thì sao?"
Mặt lão giả tím tái.
Khi ông ta chuẩn bị ra tay với Tần Thiên thì một lão giả mặc áo xanh xuất hiện trước mặt Tần Thiên.
Lúc này Thân Đồ Ngọc giới thiệu: "Đây là phụ thân ta Thân Đồ Bá Thiên, còn người kia là nhị trưởng lão Thân Đồ Hùng, phụ thân ta trước nay không hợp với ông ta."
Thân Đồ Hùng nhìn Thân Đồ Bá Thiên nói: "Tộc trưởng làm sao vậy?"
Thân Đồ Bá Thiên trả lời: "Đây là khách ta để Ngọc nhi mời về."
"Khách sao?"
Thân Đồ Hùng hừ lạnh, "Khách nào mà mới đến đã đánh cháu gái ta?"
"Cho dù là ai, hôm nay đã làm tổn thương cháu gái ta thì phải trả giá đắt."
Thân Đồ Bá Thiên nheo mắt lại, nói: "Ta là tộc trưởng, chú ý lời nói."
Thân Đồ Hùng hừ lạnh: "Dù ngươi là tộc trưởng thì đã sao? Thân Đồ tộc này không phải là chỗ để ngươi một tay che trời."
"Đại trưởng lão vẫn còn."
"Lẽ nào ngươi vì một người ngoài mà muốn vạch mặt ta?"
"Ngươi mà làm vậy thì chính là làm lạnh lòng tộc nhân."
Thân Đồ Bá Thiên nhất thời nghẹn lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận