Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 2013: Chân diện mục (length: 8705)

Nghe được Bạch Thiếu Hoa trong lời nói có ý trào phúng, gần như các đệ tử đều nổi giận.
Mạc Vấn Thiên cũng âm thầm thở dài một hơi.
Nếu như không đánh bại Bạch Thiếu Hoa, mất mặt chỉ là chuyện nhỏ.
Chỉ sợ Côn Luân thế hệ trẻ tuổi lòng tin sẽ bị đả kích.
"Tiếp chiêu!"
Hiên Lôi hét lớn một tiếng, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết. Dẫn Lôi Quyết!
Trên đỉnh đầu Bạch Thiếu Hoa một đạo kinh lôi đánh xuống.
Oanh!
Bạch Thiếu Hoa khẽ na người nhẹ nhàng tránh thoát, kinh lôi bổ xuống mặt đất, đánh ra một cái hố.
Lúc này mọi người cũng phát hiện cảnh giới chân thực của Bạch Thiếu Hoa, lại là Niết Bàn cảnh tam trọng.
Mà Hiên Lôi chỉ có Niết Bàn cảnh nhị trọng.
Giữa hai người chênh lệch một cảnh giới, cho nên thuật pháp của hắn rất khó đánh trúng.
Nhưng Hiên Lôi không muốn cứ thế từ bỏ.
Dẫn lôi nhập thể!
Quanh người xuất hiện từng đạo hồ quang điện hướng về Hiên Lôi dũng mãnh lao tới.
Giờ phút này khí tức của Hiên Lôi cũng đang không ngừng biến hóa, nhưng sắc mặt quả thực cực kỳ khó coi.
Bạch Thiếu Hoa cũng không ngăn cản, khóe miệng lộ ra một tia ý cười trêu tức.
Dần dần biểu lộ của Hiên Lôi trở nên méo mó, tựa hồ đang chịu đựng thống khổ to lớn.
"Hiên nhi, đủ rồi."
"Nếu hấp thu nữa thân thể ngươi sẽ quá tải." Phong chủ Lôi Bá lo lắng nhắc nhở.
Hiên Lôi không để ý đến, cắn răng kiên trì, tiếp tục hấp thu.
Ba hơi sau.
Cảnh giới của hắn rốt cục cưỡng ép tăng lên tới Niết Bàn cảnh tam trọng.
Nhưng đây cũng chỉ là tạm thời.
Khi Lôi Điện chi lực tan đi, cảnh giới của hắn sẽ rút lui về Niết Bàn nhất trọng.
Đây chính là di chứng của bí pháp dẫn lôi nhập thể.
"Vậy mà ngươi đã ổn, vậy ta liền ra tay."
Nói xong một thanh kiếm xuất hiện trong tay hắn, trên người tản ra kiếm thế cực hạn.
Thiên giai trung phẩm võ kỹ, một kiếm định sơn hà!
Hưu!
Một đạo kiếm mang mang theo uy thế lớn lao bắn ra.
Oanh!
Hiên Lôi mặc dù dốc hết toàn lực ngăn cản, nhưng vẫn bị chém bay.
Đánh vào phía sau vách tường, sau đó chậm rãi rơi xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi.
Hiện trường một mảnh xôn xao, bọn họ không ngờ Bạch Thiếu Hoa đã luyện thành Thiên giai trung phẩm võ kỹ.
Trên mặt đất.
Lôi Hiên lôi điện trong cơ thể đang nhanh chóng tan đi, cảnh giới cũng bất ổn.
Niết Bàn cảnh nhị trọng!
Niết Bàn cảnh nhất trọng!
Vì thụ thương quá nặng, lại còn có xu thế tiếp tục giảm.
Lôi Bá liền vội vàng tiến lên lấy ra một viên đan dược địa cấp thượng phẩm, nhét vào miệng hắn lúc này mới ổn định lại.
Ổn định tốt thương thế cho hắn xong, hắn liền muốn nổi giận với Bạch Thiếu Hoa.
Nhưng Bạch Thiếu Hoa nói trước.
"Lôi tiền bối, thật xin lỗi!"
"Thực sự không ngờ, hắn một chiêu cũng không đỡ nổi."
Câu nói này, một chút liền chặn lời tiếp theo của Lôi Bá lại.
Hắn có thể nói gì? Đối phương xác thực chỉ dùng một chiêu.
Đúng lúc này Yến Thanh Ti chậm rãi đi đến.
Mọi người thấy Yến Thanh Ti hai mắt tỏa sáng.
"Yến sư tỷ càng ngày càng đẹp."
"Nghe nói Yến Thanh Ti sư tỷ đã chạm đến cấp độ kiếm ý, ta xem Bạch Thiếu Hoa này còn phách lối kiểu gì."
Sự xuất hiện của Yến Thanh Ti phảng phất như một liều thuốc trợ tim.
Nàng đi đến trước mặt Mạc Vấn Thiên cung kính hô một tiếng, "Sư phụ."
Mạc Vấn Thiên khẽ gật đầu, nghiêm túc nói, "Không thể chủ quan."
"Rõ!"
Sau đó Yến Thanh Ti cẩn thận đánh giá Bạch Thiếu Hoa một chút.
Nàng là kiếm tu sắp đột phá kiếm ý, cho nên nàng vô cùng mẫn cảm với kiếm ý.
Mà lúc này nàng cảm nhận được nguy hiểm trên người Bạch Thiếu Hoa.
"Sư phụ, vì an toàn, hãy gọi cả An sư muội đến đây!" Yến Thanh Ti truyền âm cho Mạc Vấn Thiên.
"Gọi nàng tới làm được gì? Nàng tuổi nhỏ hơn các ngươi nhiều." Mạc Vấn Thiên không hiểu.
"Nếu như qua thêm mấy năm, nàng sẽ là người nổi trội nhất trong thế hệ trẻ."
"Nhưng bây giờ có lẽ còn kém chút hỏa hầu."
Yến Thanh Ti tiếp tục nói, "Sư phụ người không biết."
"Mười năm trước ta thay sư phụ đi Tàng Kiếm Phong đưa đan dược, nhìn thấy Tiểu sư thúc đang dạy An sư muội kiếm đạo."
"Lúc đó ta liền cảm nhận được kiếm ý trên người An sư muội, ta cũng vì vậy mà có được cảm ngộ, cho nên mới có thể nhìn thấy ngưỡng cửa của kiếm ý."
"Sau một năm lắng đọng ta có lòng tin hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm ý."
Trên mặt Mạc Vấn Thiên vốn dửng dưng rốt cục lộ ra một tia chấn kinh.
"Tần Thiên dạy kiếm đạo, An Diệu Lăng lĩnh ngộ kiếm ý, ngươi chắc chứ?"
"Chắc chắn!" Yến Thanh Ti vẻ mặt thành thật truyền âm nói.
Ta cứ thắc mắc sao thằng nhóc này cứ là lạ, hóa ra là có chỗ giấu dốt a.
Nghĩ đến đây, hắn liền bắt đầu truyền âm cho Tần Thiên.
Sau khi lĩnh ngộ kiếm ý, cho dù là Niết Bàn cảnh cũng có thể giao chiến với Tạo Hóa cảnh.
Tần Thiên nhận được truyền âm liền gọi An Diệu Lăng cùng đi tông môn đại điện.
Danh dự tông môn hắn vẫn phải giữ gìn một chút.
Trong đại điện.
Sau khi nói xong Yến Thanh Ti liền đi ra phía trước chuẩn bị so tài với Bạch Thiếu Hoa.
Bạch Thiếu Hoa không vội bắt đầu, mà mở miệng nói, "Ngươi là Đại sư tỷ của Côn Luân đúng không, nếu ngươi cũng lên rồi thì chúng ta đánh cược đi!"
"Tiêu Dao Bí Cảnh sắp mở ra!"
"Chúng ta ba tông, mỗi tông có ba danh ngạch, vậy chúng ta hãy đưa một danh ngạch ra làm tiền cược."
"Chỉ cần Côn Luân các ngươi có người có thể đánh bại ta, ta sẽ tặng cho các ngươi danh ngạch của ta."
"Ngược lại, nếu các ngươi thua thì mất cho ta một danh ngạch."
Yến Thanh Ti nhìn về phía Mạc Vấn Thiên, tìm kiếm câu trả lời chắc chắn.
Mạc Vấn Thiên khẽ gật đầu.
Bạch Thiếu Hoa cũng nghiệm chứng được suy đoán lúc trước của hắn.
Bọn họ quả nhiên vì danh ngạch Tiêu Dao Bí Cảnh mà đến.
Được Mạc Thiên hỏi sau khi đồng ý, Yến Thanh Ti nói, "Ta đồng ý, nếu như ta thua thì danh ngạch của ta thuộc về ngươi, ngược lại cũng thế."
Khi bọn họ chuẩn bị giao đấu, Tần Thiên dẫn theo An Diệu Lăng tới.
Nhìn thấy Tiểu sư thúc tới, Yến Thanh Ti trong nháy mắt lộ vẻ mê luyến.
Các nữ đệ tử khác cũng không rời mắt nổi.
Còn Bạch Thiếu Hoa, thì bị mỹ mạo của An Diệu Lăng hấp dẫn sâu sắc.
Đã lớn như vậy, mỹ nữ gặp không ít, nhưng chưa từng thấy ai có khí chất như vậy.
Hắn xác định mình vừa gặp đã yêu.
Đồng thời ngầm quyết định, thắng trận tỉ thí này sẽ ngỏ lời với An Diệu Lăng.
Nhìn thấy ánh mắt tham lam của Bạch Thiếu Hoa, Tần Thiên có chút không vui.
"Đứng ngây ra đó làm gì? Muốn tỷ võ thì nhanh lên."
Bạch Thiếu Hoa nhíu mày, nhìn về phía Tần Thiên.
Hắn đánh giá người này từ trên xuống dưới một chút.
Người trẻ tuổi, Linh Động cảnh?
Hàng này mà cũng đến huấn ta? Nếu là ở bên ngoài hắn đã sớm một chưởng đập chết rồi.
Bạch Thiếu Hoa kìm nén lửa giận, "Ngươi là ai? Sao lại vô giáo dục thế?"
"Ngươi mới vô giáo dục." An Diệu Lăng và Yến Thanh Ti đồng thanh nói.
Đây là sư phụ ta!
Đây là Tiểu sư thúc của ta!
Hai nữ đồng thời đứng ra bảo vệ Tần Thiên.
Bạch Thiếu Hoa ngẩn ra một chút, lập tức nghĩ đến lời đồn trước kia đã nghe được.
Côn Luân có một Tiểu sư thúc phế vật, xem ra chính là người này.
Hai nữ này bảo vệ Tiểu sư thúc này như vậy, khẳng định là bị vẻ đẹp trai của hắn mê hoặc rồi.
Ta muốn cứu rỗi các nàng.
Ta muốn để các nàng biết, trong thế giới tu hành thực lực mới là vương đạo.
Nghĩ đến đây, hắn lại lần nữa khiêu chiến Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti cũng muốn biểu hiện trước mặt Tiểu sư thúc, nên chuẩn bị toàn lực ứng phó.
Một bên.
Tần Thiên nói với An Diệu Lăng, "Một lát nữa đánh hắn một trận ra trò."
Hai người đều là luyện kiếm, khi kiếm thế toàn bộ triển khai, kiếm quang không ngừng lóe lên giữa sân.
Kiếm thế cũng đều được thi triển đến cực hạn, cách kiếm ý chỉ còn một bước.
Cảnh giới đều là Niết Bàn cảnh tam trọng, hai người cũng đều biết Thiên giai võ kỹ.
Cho nên nhất thời có chút giằng co không xong.
Bạch Thiếu Hoa biết nếu cứ giấu dốt như vậy thì trận luận võ này sẽ bị xử hòa.
Đến lúc đó không những không có danh ngạch mà mỹ nữ cũng sẽ không thèm nhìn mình.
"Ngươi quả thực không tệ, đáng để ta xuất ra thực lực chân chính."
Lời này vừa thốt ra, các đệ tử vây xem có người nói, "Nói mạnh miệng thì ai mà chả biết, ngươi cứ cho ta xem đi đã."
Vừa mới dứt lời đã bị vả mặt ngay, một tiếng kiếm reo rõ to vang vọng toàn trường.
Bạch Thiếu Hoa trực tiếp thi triển kiếm ý, kiếm thế của Yến Thanh Ti bỗng chốc bị tan rã.
Giữa sân hoàn toàn yên tĩnh, gần như tất cả các đệ tử Côn Luân đều lộ vẻ thất vọng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận