Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 76: Đánh tan Đế Minh (length: 9120)

Lần giao đấu này, cả hai đều nhận ra thực lực của Tần Thiên.
Thấy Tần Thiên không phải người Hồ tộc, họ liền lên tiếng khuyên nhủ:
"Đây là ân oán giữa Đế Minh và Thanh Khâu, ngươi không phải người Thanh Khâu, mong ngươi đừng nhúng tay vào."
"Đế Minh chúng ta không dễ chọc đâu, ngươi không vì mình thì cũng nên nghĩ cho người nhà chứ!"
"Uy hiếp ta sao?" Tần Thiên nhếch mép cười lạnh.
"Ta chỉ cảm thấy ngươi không cần thiết đối đầu với Đế Minh vì Thanh Khâu thôi." Cường giả Đế Minh đáp.
"Bạch Tiểu Như là người của ta, ngươi nói có cần thiết không?"
Câu nói này của Tần Thiên không nhỏ, nên rất nhiều người đã nghe thấy.
Bao gồm cả Long Ngạo Thiên ở phía xa, lúc này ánh mắt hắn nhìn Tần Thiên có phần không thiện cảm.
Tần Thiên giơ Sinh Tử Kiếm lên, chuẩn bị tung sát chiêu!
Thôn Nhật Nguyệt!
Tần Thiên một kiếm đâm tới, ánh sáng chói mắt, cuồng phong gào thét.
Chí Tôn kiếm kỹ cộng thêm Sinh Tử Kiếm Chí Tôn giai, uy lực cực kỳ khủng bố.
Đối mặt với một kiếm này, hai cường giả Đế Minh dựng cả tóc gáy, cảm nhận được tử vong uy hiếp.
Oanh!
Hai người dù đã cố hết sức chống đỡ, vẫn bị một kiếm này trọng thương, binh khí trong tay cũng gãy nát.
Giờ phút này, chiến lực của họ đã hoàn toàn cạn kiệt, chỉ còn giãy giụa trong tuyệt vọng.
Bạch Giang Vũ, lão giả áo xanh và Long Ngạo Thiên, ba vị nửa bước Chí Tôn, cũng kinh hãi trước một kiếm này.
Ngay cả bọn họ, cũng không dễ dàng gì để chống lại một kiếm này.
Tần Thiên chẳng thèm quan tâm hai tên phế vật sắp chết, mà trực tiếp lao về phía kẻ đã cản đường hắn trước đó.
Kẻ kia vừa chứng kiến cảnh đồng bọn thảm bại.
Giờ lại thấy tên hung thần tuyệt thế này nhắm thẳng mình mà giết.
Ngay lập tức, hắn khiếp đảm hồn bay phách lạc, vội vàng ba chân bốn cẳng bỏ chạy không chút do dự!
Lực công kích của Tần Thiên tuy rất biến thái, nhưng dù sao hắn cũng mới là Đế Cảnh nhất trọng.
Cho nên, tốc độ của hắn có muốn đuổi kịp một cường giả Đế Cảnh tam trọng đang chạy hết tốc lực, cũng cần có chút thời gian.
Thấy hắn đã chạy xa, Tần Thiên liền đi tìm các cường giả Đế Minh khác.
Nhưng hầu như tất cả mọi người hễ thấy hắn liền bỏ chạy, không ai muốn giao chiến với hắn cả.
Tuy nhiên, dưới sự hỗ trợ vài lần của Tần Thiên, áp lực bên Thanh Khâu đã giảm đi đáng kể.
Hai kẻ bị Tần Thiên trọng thương trước đó cũng bị Bạch Hạo giết chết.
Đuổi một hồi, Tần Thiên thấy không có ý nghĩa, liền lao đến chỗ lão giả áo xanh mà giao chiến.
Thấy Tần Thiên vung kiếm chém tới, lão giả áo xanh cũng đau đầu.
Đánh một chọi hai, dần dần lão rơi vào thế hạ phong.
Long Ngạo Thiên ở đằng xa, thấy vậy liền rời đi, kết cục cuối cùng chắc chắn Đế Minh sẽ thua.
Bên Thanh Khâu càng đánh càng hăng, còn cường giả Đế Minh thì hết người này đến người khác chết đi.
Cuối cùng, lão giả áo xanh buộc phải ra lệnh rút lui.
Bạch Giang Vũ cậy vào tu vi cao, một đường truy sát, còn giết chết hai cường giả Đế Cảnh tam trọng.
Cuối cùng, bên Thanh Khâu chết một vị Đế Cảnh tam trọng, còn bên Đế Minh thì có đến sáu kẻ chết.
Có thể nói là tổn thất nặng nề!
Sau khi cuộc chiến kết thúc, mọi người trở về Thiên Hồ điện.
Tông Ngũ và Ma Nhất lặng lẽ đứng sau lưng Tần Thiên.
Các cường giả Thanh Khâu liền bắt đầu nhao nhao suy đoán thân phận của Tần Thiên.
Rốt cuộc hắn có lai lịch gì mà có đến hai cường giả Đế Cảnh tam trọng làm thủ hạ?
Phải biết rằng, ngay cả ở Hồ tộc bọn họ, cường giả Đế Cảnh tam trọng cũng là những nhân vật hàng đầu.
Mỗi người đều vô cùng tôn quý.
Hơn nữa.
Bọn họ còn nghe được Tần Thiên nói Bạch Tiểu Như là người của hắn.
Lúc này, có vài người liền suy nghĩ, nếu người này thật sự trở thành con rể Thanh Khâu thì cũng không phải không thể chấp nhận.
Bạch Giang Vũ khẽ ho hai tiếng ra hiệu yên lặng, sau đó nói với Tần Thiên: "Lần này đa tạ ngươi đã tương trợ."
Những cường giả khác cũng nhao nhao cảm tạ.
Lần này nếu không có Tần Thiên, e rằng quá nửa số người của họ đã vong mạng rồi.
Bạch Hạo cũng bước ra nói: "Chuyện lúc trước là ta không đúng, ta đã nhìn lầm, thật xin lỗi!"
Tần Thiên khẽ gật đầu, không hề so đo!
Lúc này Bạch Tiểu Tiểu chạy đến nói: "Tỷ phu, bây giờ cũng không có việc gì, luyện kiếm cho ta đi mà."
Nói rồi, nàng lấy ra một tờ bản vẽ đưa cho Tần Thiên.
Câu nói của Bạch Tiểu Tiểu đã khiến không ít người ở đó ngớ ra.
Sau đó, những người biết chuyện đã xảy ra liền truyền âm cho nhau giải thích một chút.
Sau khi biết được ngọn ngành, căn bản không ai tin, đều cho rằng Tần Thiên đang khoác lác.
Một người trẻ tuổi thực lực mạnh mẽ như vậy đã đủ nghịch thiên, còn nói mình là Luyện khí sư Đế phẩm và Luyện đan sư Đế phẩm.
Thật là quá giỏi thổi phồng rồi, rồi liền có người nhỏ giọng nghị luận:
"Ta bắt đầu phản đối chuyện hôn sự này rồi, khoác lác không phải là một phẩm chất tốt."
"Đúng vậy, kẻ hay nói dối, rất có thể là đồ cặn bã!"
. . .
Tần Thiên vừa xem bản vẽ vừa nghe những người khác bàn tán.
Hắn rất oan ức, ta làm sao lại thành đồ cặn bã rồi?
Lúc này Bạch Hạo bước tới nói: "Chuyện vừa rồi chỉ là trò đùa thôi, mọi người đừng để ý."
Sự tình là do hắn mà ra, nên hắn quyết định giúp Tần Thiên giải vây, cũng coi như là báo ơn.
"Không cần, ta nói được thì làm được." Tần Thiên nói.
"Ta chỗ này chỉ có vật liệu Đế giai trung phẩm, sẽ luyện cho ngươi một thanh kiếm Đế giai trung phẩm vậy!"
"Ừm ừ!" Bạch Tiểu Tiểu liên tục gật đầu.
Nghĩ đến mình mới là Tiểu Tiểu Thánh Cảnh mà đã sắp có được Đế binh, nàng có chút phấn khích.
Bạch Hạo có chút cạn lời, đưa bậc thang cho còn không chịu bước xuống?
Lúc này, tộc trưởng Thanh Hồ ở trong sân không nhịn được lên tiếng: "Nghe ý ngươi nói, nếu có vật liệu thượng phẩm thì ngươi có thể luyện chế Đế binh thượng phẩm?"
"Không chắc là không thể!" Tần Thiên thản nhiên trả lời.
Tộc trưởng Thanh Hồ nhíu mày: "Ngươi có biết Trung Châu đã mấy vạn năm không ai có thể luyện chế ra Đế binh thượng phẩm rồi không?"
"Không biết!"
"Vậy mà ngươi còn nói ngươi có thể luyện chế Đế binh thượng phẩm?" Tộc trưởng Thanh Hồ tính tình khá thẳng thắn, trực tiếp đối đầu với Tần Thiên.
Ngoài ra, ông còn có một chút tâm tư riêng, đó là con trai của ông thích Bạch Tiểu Như.
Chèn ép Tần Thiên một chút, có lẽ con ông sẽ có cơ hội.
Sắc mặt Bạch Giang Vũ trở nên khó coi, ông truyền âm cho Bạch Tiểu Như: "Khuyên hắn một tiếng, đừng có nói phét nữa."
Ban đầu vì chuyện trước mà ông có ấn tượng khá tốt về Tần Thiên, giờ thì ngược lại, ông có chút chán ghét.
Không đợi Bạch Tiểu Như lên tiếng, Tần Thiên đã nói thẳng: "Người khác làm không được không có nghĩa là ta không làm được."
"Vậy ngươi làm cho ta xem thử." Tộc trưởng Thanh Hồ nói tiếp.
"Luyện thì ta cũng có thể luyện, nhưng ta không có vật liệu luyện khí Đế giai thượng phẩm, hay là ông cho ta vật liệu?"
Nghe Tần Thiên tìm bậc thang cho mình, Bạch Tiểu Như thuận miệng nói: "Không có vật liệu thì thôi đi, để sau rồi tính."
Đế binh trung phẩm nàng biết Tần Thiên có thể luyện chế được, nhưng thượng phẩm thì nàng không dám chắc, vì ở Trung Châu đúng là đã mấy vạn năm không ai có thể luyện chế được Đế binh thượng phẩm.
"Thanh Hồ nhất tộc chúng ta đúng là có vật liệu Đế binh thượng phẩm, nhưng ta sợ cho ngươi rồi ngươi luyện hỏng thì uổng."
Tông Ngũ nghe vậy liền nói: "Luyện hỏng thì ta sẽ bồi cho ngươi một thanh Đế binh trung phẩm của ta."
Có cơ hội để thể hiện thì hắn đâu nhường ai, dù sao hắn biết Tần Thiên sẽ không bạc đãi mình.
Mọi người giật mình, không ngờ thuộc hạ của Tần Thiên cũng có Đế binh trung phẩm.
"Đưa cho ta xem một chút." Tộc trưởng Thanh Hồ nói.
Tông Ngũ liền đưa ngay đến.
Tộc trưởng Thanh Hồ xem xét, quả thật đúng là Đế binh trung phẩm.
Còn bản thân ông ta dùng cũng chỉ là Đế binh hạ phẩm mà thôi.
"Được, ta đánh cược với ngươi." Nói rồi tộc trưởng Thanh Hồ lấy ra Thanh trân lưu ly khoáng, kho báu trân tàng của Thanh Hồ nhất tộc.
Tần Thiên nhận lấy thanh trân lưu ly khoáng rồi nói: "Nếu ta luyện ra được Đế binh thượng phẩm, khoáng thạch này sẽ thuộc về ta chứ?"
"Thuộc về ngươi." Tộc trưởng Thanh Hồ trực tiếp đáp ứng.
"Vậy cứ thế mà định!"
Nghe Tần Thiên nói, tộc trưởng Thanh Hồ còn có chút mừng thầm, như thể Đế binh trung phẩm đã nằm trong tay rồi vậy.
Nhìn hai người đánh cược, không ít người hối hận vì mình đã không lên tiếng trước.
Ở Trung Châu, mấy vạn năm rồi không ai có thể luyện ra Đế binh thượng phẩm, mà một người trẻ tuổi mới hai mấy tuổi lại dám nói hắn có thể luyện được.
Chắc chắn không ai tin cả, nếu Tần Thiên là một lão quái hơn mấy ngàn vạn tuổi thì còn có một chút tin được.
Bạch Giang Vũ lắc đầu, càng ngày càng thất vọng về Tần Thiên.
Ông đang nghĩ cách để cho con gái mình tránh xa hắn ra một chút.
Thanh Lam cũng cau mày.
Có lẽ ở hiện trường, chỉ có Bạch Tiểu Như và Bạch Tiểu Tiểu là còn giữ lại một chút tín nhiệm với Tần Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận