Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 841: Chu Nhất dã tâm (length: 8752)

"Ngươi là đến từ Quỷ giới?" Chu Nhất nghi ngờ hỏi.
"Không sai, ta chính là tới từ Quỷ giới."
"Ngươi nếu là đến từ Quỷ giới, vì sao muốn nhúng tay chuyện bên này?" Chu Nhất thần sắc trở nên lạnh.
"Tần Thiên là bằng hữu ta, hắn có việc ta tự nhiên muốn hỗ trợ!" Thuyền trưởng cười nhạt nói.
"Nói như vậy ngươi là quyết tâm muốn cùng ta đối nghịch?" Chu Nhất trong mắt đã có hàn quang lóe lên.
"Đối nghịch không đến mức, chỉ là tại Tần Thiên trở về trước, ngày này minh ta soi!"
"Ngươi soi?" Chu Nhất cười lạnh: "Vậy phải xem ngươi có bản lãnh này hay không!"
Đang khi nói chuyện, hắn quanh thân đột nhiên dấy lên Chu Tước chi hỏa, cả người biến thành một người lửa, để quanh mình nhiệt độ theo đó kịch liệt tăng lên.
Đồng thời hắn phát ra khí tức, cũng vô cùng đáng sợ, đối với giữa sân đám người tạo thành cảm giác áp bức cực lớn.
Giữa sân chỉ có thuyền trưởng ung dung thản nhiên, không hề bị chút ảnh hưởng nào.
Thuyền trưởng thấy đối phương bắt đầu phô trương thanh thế, cũng làm ra đáp trả, quanh người hắn hắc khí vờn quanh, một cỗ khí thế cường đại liền xông ra ngoài, cùng Chu Nhất đối kháng.
Điều này cũng khiến An Diệu Lăng mấy người chịu áp lực, trực tiếp biến mất.
Chu Nhất và thuyền trưởng hai người đại chiến hết sức căng thẳng.
Sau một khắc, một đạo hồng quang và một đạo hắc quang chạm vào nhau, tựa như hai ngôi sao băng đụng vào nhau.
Trời đất rung chuyển, không gian chấn động xé rách.
Những người ở khoảng cách gần, trực tiếp bị dư âm năng lượng thổi bay.
Sau đó đám người liền thấy hắc quang và hồng quang không ngừng va chạm trên chân trời.
Đồng thời, năng lượng kinh khủng không ngừng khuếch tán ra bốn phía, tất cả mọi người vô ý thức cách xa địa điểm đại chiến, sợ mình bị ảnh hưởng đến.
Ầm ầm ầm!
Hai đạo ánh sáng không ngừng va chạm, giữa sân hầu như không ai có thể thấy rõ ràng bọn họ xuất chiêu như thế nào, bởi vì tốc độ của hai người thực sự quá nhanh.
Sau trăm hơi thở, hai người ngừng lại, nhìn trạng thái tự hồ ai cũng không chiếm được lợi thế.
Thuyền trưởng nhìn về phía Chu Nhất: "Ngươi không làm gì được ta, rời đi đi!"
Chu Nhất cười nhạt một tiếng: "Ngươi thật sự cho rằng ta không có cách nào bắt ngươi sao?"
"Thế nào, ngươi còn muốn đánh?"
Chu Nhất không nói tiếp, mà nhìn về phía bên phải, "Tiên nhi cô nương đã đến rồi, ra đi!"
"Nhanh vậy đã phát hiện ta đến rồi!" Không gian đột nhiên rung động một chút, lập tức một nữ tử xuất hiện trước mắt mọi người, nàng chính là Không Tiên Nhi.
Nhìn thấy Không Tiên Nhi xuất hiện, sắc mặt thuyền trưởng lập tức trở nên ngưng trọng.
Hắn nhìn về phía An Diệu Lăng và những người khác: "Chờ chút cẩn thận một chút, đừng cách ta quá xa."
An Diệu Lăng gật đầu, trong mắt cũng lộ ra một tia lo lắng.
Lúc này Chu Nhất nhìn về phía Không Tiên Nhi: "Tiên nhi cô nương, cường giả Quỷ giới này làm phiền cô hỗ trợ kiềm chế một chút."
"Kiềm chế thì không vấn đề, nhưng đừng quên vật ta cần." Không Tiên Nhi nghiêm mặt nói.
"Đương nhiên sẽ không quên."
Không Tiên Nhi gật đầu, sau đó nhìn về phía thuyền trưởng: "Lần trước đánh nhau chưa đã, lần này chúng ta đánh cho tận hứng nhé?"
"Vậy thì ra tay đi!" Thuyền trưởng chậm rãi giơ thanh đao trong tay, hắc khí quanh thân trở nên càng đậm.
Không Tiên Nhi lòng bàn tay nhắm ngay thuyền trưởng, sau đó đột nhiên nắm lại, không gian xung quanh thuyền trưởng lập tức bắt đầu co lại, muốn nuốt chửng thuyền trưởng.
Thuyền trưởng vung đao chém ngang, không gian xung quanh trực tiếp bị bạo lực xé rách, sau đó hắn vội vàng rời khỏi chỗ đó, xông về phía Không Tiên Nhi.
Đối mặt với Không Tiên Nhi am hiểu đạo Không Gian nhất, chỉ có cận chiến mới có cơ hội chiến thắng.
Nếu như tấn công từ xa, hắn sẽ rất bị động.
Nhìn thấy thuyền trưởng không ngừng đến gần, khóe miệng Không Tiên Nhi cong thành hình lưỡi liềm.
Sau một khắc, trước người nàng đột nhiên xuất hiện một xoáy không gian.
Thuyền trưởng không kịp thu tay lại, trực tiếp chui vào trong xoáy không gian.
Sau một khắc, Không Tiên Nhi đi thẳng tới lối vào xoáy, một kích đánh lui thuyền trưởng, sau đó nói: "Chúng ta đổi sang chỗ khác đánh."
Nói xong nàng trực tiếp chui vào xoáy không gian, sau đó xoáy hoàn toàn biến mất.
Thấy cảnh này, sắc mặt đám người An Diệu Lăng, lập tức trở nên khó coi.
Còn Chu Nhất lại cười, hắn trực tiếp khuếch tán uy áp của mình về phía bốn phía.
"Từ giờ trở đi, ta tạm thay vị trí chủ nhân Yêu Thần Tinh Hệ, ai không phục có thể đứng ra."
"Ta không phục! Ngươi đây là bất kính với Thái tử!" Bạch Sát tính tình khá nóng nảy, hắn trực tiếp đứng lên chỉ trích Chu Nhất.
"Ồn ào!" Chu Nhất hừ lạnh một tiếng, một ngụm phun ra một quả cầu lửa, quả cầu lửa như sao chổi đánh tới chỗ Bạch Sát.
Ầm một tiếng.
Quả cầu lửa trực tiếp đập vào người Bạch Sát, nhục thân Bạch Sát lập tức nứt toác, đồng thời bốc cháy.
Thấy vậy, Tô Cửu khẽ che chắn Bạch Sát, cứu chữa linh hồn Bạch Sát.
Chu Nhất lẳng lặng nhìn linh hồn Bạch Sát, ngay lúc hắn chuẩn bị động thủ thì An Diệu Lăng đã đứng trước mặt Bạch Sát, bởi vì nàng tin rằng đối phương không dám giết mình vào thời điểm này.
Hắn cho dù có muốn phản Đại Tần, cũng phải chờ khi hắn hoàn toàn nắm trong tay toàn bộ Yêu Thần Tinh Hệ, thì mới có sự tự tin đó.
Chu Nhất thở dài một hơi, thu hồi ánh mắt, sau đó nhìn khắp bốn phía: "Còn ai có ý kiến?"
Giờ phút này, giữa sân hầu như đã tập hợp phần lớn các nhân vật cấp cao của thiên minh.
Nhưng không ai còn dám nói gì, bởi vì người mạnh như Bạch Sát là nửa bước Siêu Thoát Cảnh, đều suýt chút nữa bị giết trong chớp mắt.
Một lát sau, Chu Nhất mở miệng nói: "Đã tất cả mọi người không nói lời nào, vậy ta xem như mọi người ngầm thừa nhận đồng ý."
Nói xong, hắn nhìn về phía Phạm Thanh Nguyệt: "Phạn Thánh chủ, Yêu Thần Tinh Hệ muốn chiến thắng Thiên Ma Vực Ngoại, sức mạnh tín ngưỡng càng then chốt."
"Cho nên ta muốn mời ngươi thoái vị, đem Tịnh Thổ tạm thời giao cho ta quản lý."
Lời Chu Nhất vừa dứt, mọi người trong sân đều đồng loạt nhìn về phía Phạm Thanh Nguyệt, muốn xem nàng lựa chọn ra sao.
Phạm Thanh Nguyệt cũng đang do dự, nàng đang nghĩ, có nên tạm thời nhẫn nhịn không?
Nhưng nếu thật sự nhường như vậy, ảnh hưởng đến nàng sẽ rất lớn!
Bởi vì nàng hiện đang tu luyện sức mạnh tín ngưỡng, nếu không có tín ngưỡng, nàng rất có thể bị tụt cảnh giới, từ đó không thể gượng dậy nổi.
Trừ khi nàng có thể đạt tới cảnh giới siêu thoát, nếu không thì tín ngưỡng của nàng không thể đoạn.
Ngừng một chút, nàng nhìn thẳng Chu Nhất nói: "Tín ngưỡng này liên quan trọng đại, vẫn nên chờ Tần Thiên đến quyết định đi!"
Ánh mắt Chu Nhất nheo lại, lần này hắn mang theo hai tên yêu tăng, hắn nói với một yêu tăng có hình thể gầy hơn: "Ngươi đi khiêu chiến Phạn Thánh chủ một chút, chúng ta theo quy tắc, dùng Phật đạo để luận cao thấp."
Yêu tăng gật đầu, rút ra một cây gậy giới côn lao về phía Phạm Thanh Nguyệt.
Phạm Thanh Nguyệt đang chuẩn bị triệu hồi pháp tướng, nhưng đúng lúc này, nàng cảm giác được một sức mạnh thần bí đang quấy nhiễu nàng ngưng tụ pháp tướng.
Ngay trong lúc điện quang hỏa thạch, yêu tăng một gậy nện xuống, Phạm Thanh Nguyệt giơ kiếm lên đỡ.
Nhưng đây chỉ là bắt đầu, yêu tăng liên tiếp xuất chiêu, đánh Phạm Thanh Nguyệt không ngừng lùi lại.
Bị Chu Nhất áp chế Phạm Thanh Nguyệt căn bản không phải đối thủ của yêu tăng.
Không bao lâu sau liền bị yêu tăng một gậy đánh vào bụng.
Phụt!
Phạm Thanh Nguyệt phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược ra ngoài.
Đúng lúc này, Tô Cửu và An Diệu Lăng hành động.
Tô Cửu lao đến đón lấy Phạm Thanh Nguyệt bị thương.
Còn An Diệu Lăng thì xông thẳng về phía yêu tăng.
Chỉ thấy một đạo bạch quang lóe lên, tay cầm côn của yêu tăng trực tiếp bị chém bay ra ngoài.
Tiếp đó, An Diệu Lăng một cước đá bay yêu tăng, trực tiếp làm nó bị trọng thương.
Ánh mắt Chu Nhất lập tức trở nên lạnh, hắn nhìn thẳng An Diệu Lăng: "Đừng tưởng rằng ngươi là người phụ nữ của Thái tử, là có thể không kiêng nể ai."
"Ta dù sẽ không giết ngươi, nhưng cho ngươi nếm chút giáo huấn vẫn được!"
Trong lúc nói chuyện, Chu Tước chi hỏa hiện lên quanh người hắn, hắn trong nháy mắt dùng khí tức của mình khóa chặt An Diệu Lăng.
Sau đó, một quả cầu lửa bắt đầu ngưng tụ trước mặt hắn, đánh về phía An Diệu Lăng.
Và đúng lúc này, một thân ảnh mang theo khí tức cường đại xuất hiện trong sân.
An Diệu Lăng nhìn sang, trong mắt lập tức lộ ra một vòng vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận