Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 480: Kiếp Cảnh (length: 8083)

Phải biết muốn thu phục Quỷ Vương cũng không dễ dàng, không phải là vì đánh không lại, là vì tương đối ít thấy.
Thu phục xong còn phải tốn rất nhiều thời gian để bồi dưỡng, để bọn hắn học tập hợp kích đại trận.
Thư Uyên tiếp tục trốn, ngay lúc hắn sắp trốn ra Thượng giới thì Tần Thiên đuổi tới.
Một cái thuấn di chặn trước mặt Thư Uyên, dốc toàn lực một kiếm chém tới.
Oanh!
Trong lúc vội vàng không kịp chuẩn bị, Thư Uyên trực tiếp bị đánh lui trở về.
Mà đúng lúc này, kiếm quang của Giang Khinh Tuyết hiện lên.
Một cánh tay của Thư Uyên bị chém đứt lìa.
Tê!
Thư Uyên đau đớn hít sâu một hơi.
Sau đó hắn lại triệu hồi ra một con Quỷ Vương mặt xanh nanh vàng, tiếp theo hai tay hắn bấm niệm pháp quyết phun ra một ngụm tinh huyết, khí tức của Quỷ Vương tăng vọt, xông về Giang Khinh Tuyết.
Khóe miệng Giang Khinh Tuyết nhếch lên một vòng khinh thường, lập tức một kiếm chém tới.
Nhưng đúng lúc này, Quỷ Vương trực tiếp nổ tung.
Dư ba vụ nổ cường đại trực tiếp đánh lui Giang Khinh Tuyết.
Còn Thư Uyên thì đã biến mất.
Giang Khinh Tuyết vừa định đuổi theo, Tần Thiên vội vàng kéo nàng lại: "Khinh Tuyết tỷ đừng đuổi theo."
Giang Khinh Tuyết cau mày, quay đầu nhìn Tần Thiên: "Ngươi sợ ta giết hắn tiêu hao năng lượng quá nhiều sao?"
Tần Thiên lắc đầu: "Không hoàn toàn là, theo ta biết thì Minh giới còn có tồn tại càng mạnh hơn, ví dụ như Minh Vương và Mạnh Chức Minh Hà chi chủ."
"Nếu lần này bọn chúng toàn quân bị diệt, vậy bọn chúng sẽ triệt để xem trọng Thượng giới, đến lúc đó có khả năng tới sẽ là những siêu cấp cường giả như Minh Vương, Mạnh Chức."
"Không giết hắn, bọn chúng sẽ tính sai thực lực chân chính của chúng ta."
"Như vậy, những nhân vật cấp Minh Vương sẽ không nhất định đích thân ra tay."
"Chúng ta cũng có thể có thêm chút thời gian tu luyện."
Giang Khinh Tuyết cười nói: "Không ngờ ngươi cân nhắc nhiều như vậy, bây giờ càng ngày càng thông minh."
Tần Thiên bất đắc dĩ cười: "Cái này đều là bị ép."
Giang Khinh Tuyết nhìn Tần Thiên, tiếp tục nói: "Lời ngươi nói có đạo lý, nhưng e là bây giờ đã muộn rồi, bởi vì bọn chúng đã chết một vị Thái Thượng cảnh, chết Thái Thượng cảnh chắc chắn sẽ khiến Minh giới xem trọng."
"Khinh Tuyết tỷ cứ yên tâm, vấn đề này ta đã nghĩ đến, ta còn có sắp xếp khác."
"Ồ, sắp xếp gì?" Giang Khinh Tuyết tò mò hỏi.
Tần Thiên ghé vào tai nói vài câu, Giang Khinh Tuyết liên tục gật đầu: "Kế này không tệ!"
Sau đó Giang Khinh Tuyết quay người rời đi, Tần Thiên cũng mang người về Luân Hồi Tháp tu luyện.
Thư Uyên chạy ra khỏi Thượng giới, sắc mặt trắng bệch, khí tức trên người cũng bắt đầu trở nên hơi hỗn loạn.
Là vì ngay cả việc chết nhiều Quỷ Vương bị phản phệ, cộng thêm bí pháp cuối cùng, cho nên trạng thái của hắn hiện giờ không tốt lắm.
Lập tức hắn tìm một nơi bí ẩn, ngồi xếp bằng điều tức tiện thể chữa thương.
Sau khi ngồi xuống, hắn lại nghĩ tới chuyện Bút Tru bị giết.
Hắn đã chết thế nào?
Chẳng lẽ thế giới nhỏ này có người mạnh hơn cả Thái Thượng cảnh?
Nghĩ đi nghĩ lại hắn cảm thấy rất không có khả năng, vì nếu thật sự có cường giả như vậy, mình hẳn là không trốn thoát được.
Nữ nhân kia phỏng chừng cũng chỉ là một Thái Thượng cảnh tương đối yêu nghiệt.
Sau đó hắn bắt đầu vận chuyển hồn lực yên tâm dưỡng thương, chờ thương thế khôi phục chút sẽ quay về báo cáo tình hình.
Trong Luân Hồi Tháp, Tần Thiên dưới sự giám sát của An Diệu Lăng tiếp tục tu luyện.
Đến ngày thứ mười, hắn một lần nữa triệu hồi Minh Hồn phân thân.
Sau đó dùng Minh Hồn phân thân thúc giục Minh giới truyền tống lệnh, bản thể thì tiếp tục tu luyện.
Truyền lệnh hóa thành kim quang bao phủ Minh Hồn phân thân, chui vào không gian, xuất hiện lần nữa thì đã ở gần kho báu của Minh Vương.
Đồng thời cũng mở ra đếm ngược 1 tháng.
Kho báu của Minh Vương là một cung điện khá lớn, cung điện được bao phủ bởi phù văn thần bí.
Ở cửa ra vào còn có cường giả trấn thủ, trong đó hắn cảm nhận được khí tức Thái Thượng cảnh.
Ngay khi Minh Hồn phân thân đang suy nghĩ, có khí tức cường giả khóa đến.
Hắn vội vàng thuấn di rời đi, lần này coi như dò xét một điểm, thật sự muốn trộm thì cũng là ngày cuối cùng của tháng mới hành động.
Như vậy mới đảm bảo lấy được đồ đi.
Chứ nếu không bị phát hiện, e rằng không thoát khỏi Điện Minh Vương.
Rời khỏi Cung Minh Vương thì bắt đầu chờ Thư Uyên trở về.
Lần này chờ hơn hai mươi ngày.
Cuối cùng thì Thư Uyên phán quan cũng ổn định thương thế, chạy về tới trước Cung Minh Vương.
Minh Hồn phân thân tranh thủ suy yếu mình một chút rồi đón tiếp.
"Phán quan đại nhân cuối cùng cũng gặp được ngươi." Minh Hồn phân thân một mặt kích động nói.
"Ngươi không chết?" Thư Uyên nhíu mày, ngạc nhiên nhìn Minh Hồn phân thân.
"Tiểu nhân vận khí tốt, nhặt được một cái mạng."
"Vận khí tốt?"
"Ngươi kể cho ta nghe ngày đó chuyện gì xảy ra, còn Bút Tru phán quan đâu?" Thư Uyên nghiêm nghị hỏi.
"Đại nhân, hôm đó ta theo Bút Tru đại nhân đi giết Tần Thiên..."
Minh Hồn phân thân kể lại chuyện ngày hôm đó một chút sửa đổi, sau đó nói ra.
Hắn giảm bớt thực lực của Tần Thiên, nói cuối cùng có một cường giả Thái Thượng cảnh ôm Bút Tru phán quan tự bạo, đồng quy vu tận.
Mình đứng cách xa, bị dư âm năng lượng trọng thương, may mắn sống sót.
Nghe xong, Thư Uyên trầm tư, đột nhiên hắn nghĩ đến vụ nổ hôm đó, xác thực giống như tự bạo.
Kết hợp với việc mình trốn thoát được, hắn tin Minh Hồn phân thân.
Hắn nhìn Minh Hồn phân thân, nói: "Ngươi đi cùng ta báo cáo tình hình cho Minh Vương."
"Vâng, đại nhân."
Minh Hồn phân thân theo Thư Uyên đi gặp Minh Vương.
Sau khi hành lễ, hai người bắt đầu báo cáo.
Minh Vương nghe xong thì sắc mặt lập tức trầm xuống, vì Thái Thượng cảnh cũng là cường giả đỉnh cao của Minh giới.
Chết một người ông cũng đau lòng.
Ông nhìn Thư Uyên hỏi: "Ngươi chắc chắn thế giới nhỏ đó hiện giờ chỉ có một Thái Thượng cảnh?"
Thư Uyên gật đầu: "Chắc là vậy, nếu không thì ta cũng không thoát được, mà lại ta còn nghe thấy tiếng nổ."
"Bút Tru phán quan quá mức tự cao tự đại, trước kia ta cũng nói hắn vài lần, nhưng hắn một mực không xem vào đâu." Đến đây, Thư Uyên tỏ vẻ bất đắc dĩ và đau khổ, dù sao bọn họ cũng là hảo hữu quen biết nhiều năm.
"Ta hiểu rồi, nếu vậy thì ta sẽ không tự thân xuất mã, gần đây vực sâu Minh giới có dị động, ta không tiện rời đi." Minh Vương nói.
"Minh Vương, nữ nhân ở thế giới nhỏ kia khá lợi hại, e là Thái Thượng cảnh không phải đối thủ."
"Đúng là khó khăn, vậy ngươi chờ chút, chờ Chung Khuê phán quan trở về, để hắn cùng ngươi đi." Minh Vương trả lời.
Thư Uyên lập tức lộ ra ý cười: "Minh Vương anh minh, có Chung Khuê đại ca xuất thủ, nữ nhân kia nhất định không phải đối thủ."
Minh Vương gật nhẹ: "Chung Khuê đi chấp hành nhiệm vụ, còn khoảng mười ngày nửa tháng nữa sẽ trở về, các ngươi lui đi."
"Vâng, vậy thuộc hạ cáo lui."
"Thuộc hạ cáo lui." Minh Hồn phân thân cũng nói theo.
Ra khỏi Điện Minh Vương, hắn nhìn Thư Uyên tò mò hỏi: "Chung Khuê phán quan rất mạnh sao?"
"Đó là đương nhiên, hắn là người đứng đầu thập đại phán quan của chúng ta, đã bước vào Sinh Kiếp Cảnh."
"Sinh Kiếp Cảnh?"
Thư Uyên gật đầu: "Phía trên Thái Thượng cảnh là Kiếp Cảnh, Kiếp Cảnh lại chia làm Sinh Kiếp Cảnh và Tử Kiếp Cảnh."
Minh Hồn phân thân gật nhẹ, dù vẻ mặt bình thản, nhưng trong lòng lại có chút lo lắng.
Thái Thượng cảnh bọn hắn đã đánh chật vật như vậy, cái Tử Kiếp Cảnh này thì làm thế nào đối phó đây?
Lắc đầu, Minh Hồn phân thân không nghĩ nhiều nữa, vài ngày nữa chính là ngày cuối cùng truyền tống trở về.
Trước tiên cứ lấy chiếc nhẫn trộm được về hoàn thành nhiệm vụ đã rồi tính tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận