Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 243: Chiến đấu đêm trước (length: 8181)

Chỉ là một cái Thần cảnh đối với các nàng quốc gia mà nói, tác dụng cũng không lớn.
Bạch Hạo loại thiên tài này tới đây, rất có thể là đến mạ vàng, giao chiến ta còn muốn chiếu cố hắn.
Nghĩ tới đây Hạ Tử Lam có chút đau đầu.
Bất quá việc đã đến nước này cũng chỉ có thể như vậy, coi như là sớm giao hảo một thiên tài yêu nghiệt.
"Trấn thủ sứ mời theo ta hồi cung đi." Hạ Tử Lam nói.
"Được rồi, tỷ tỷ."
Nghe được Tần Hạo xưng hô, Hạ Tử Lam cười cười, dáng vẻ đẹp trai nói chuyện lại êm tai, khẳng định chiêu nữ hài tử thích.
Hạ Tử Lam cho Tần Hạo an bài một nơi ở tốt nhất, còn phái cung nữ đi hầu hạ.
Đối với những điều này, Tần Hạo bình thản tiếp nhận.
Trong phòng, Tần Hạo bắt đầu nhập định tu luyện.
Chạng vạng tối, hắn nghe được từng đợt tiếng gõ cửa.
Mở cửa xem xét, gõ cửa chính là Hạ Tử Lam.
"Ban đêm chúng ta vì trấn thủ sứ chuẩn bị tiệc chiêu đãi, ngươi nếu không có việc gì thì theo ta đi tham gia đi."
"Không cần đi." Tần Hạo khó chịu nói, bởi vì hắn không quá ưa thích loại trường hợp này.
"Chúng ta đều đã chuẩn bị xong, đây là quốc gia chúng ta tập tục, đế quốc đến người quan trọng, đều là muốn phải đón tiếp." Hạ Tử Lam nói.
"Vậy được rồi." Tần Hạo gật đầu bất đắc dĩ, liền đi theo Hạ Tử Lam hướng yến hội đại sảnh đi đến.
Đi đến sau, phát hiện nơi đó đã tụ tập không ít vương công quý tộc.
Bọn hắn đều mặc lễ phục hoa lệ.
Hạ Tử Lam mang theo Tần Thiên đi vào giữa đại sảnh, giới thiệu nói: "Vị soái ca này chính là tân trấn thủ sứ."
Đám người nghe vậy nhìn sang, khi bọn hắn nhìn thấy Tần Hạo, lập tức sửng sốt.
Bởi vì Tần Thiên quá trẻ tuổi.
Sau một hồi ngây người ngắn ngủi, đám người lộ ra khuôn mặt tươi cười nhao nhao tiến lên vấn an.
Càng có người trực tiếp hỏi hắn có phải còn độc thân không, muốn đem tỷ tỷ hoặc muội muội giới thiệu cho Tần Hạo.
Sự nhiệt tình này khiến Tần Hạo có chút không chịu được.
Hạ Tử Lam nhìn ra điều đó, liền đi tới giải vây nói:
"Trấn thủ sứ một đường chạy đến khá vất vả, mọi người cũng không cần quá quấy rầy."
Hạ Tử Lam rất có uy, đám người nghe ra ý trong lời, liền tự mình giải tán.
Tần Hạo đi theo Hạ Tử Lam đi tới chủ vị.
Trên bàn còn có một Thiên Thần khác của đế quốc và đương kim Đại Đế của Tử Diệu Đế Quốc.
Sau khi chào hỏi lẫn nhau, Tần Hạo liền ngồi xuống.
Nhìn một bàn lớn thức ăn, Tần Hạo tự mình bắt đầu ăn.
Khi hắn ăn rất ngon miệng thì một thiếu nữ và một nam tử đến cùng Tần Hạo vấn an.
Đại Đế giới thiệu: "Đây là con trai và con gái ta."
Tần Hạo khẽ gật đầu, liền tiếp tục ăn.
Thấy Tần Hạo không nói một câu nào, công chúa và hoàng tử lập tức tức giận.
Từ nhỏ đến lớn bọn họ chưa hề chịu sự khinh thị như vậy.
Sau đó bọn họ quay đầu rời đi, về lại chỗ ngồi của mình.
Nhìn Tần Hạo không xa, công chúa tức giận nói: "Chẳng phải chỉ là một Thần cảnh, có gì mà vênh váo."
Hoàng tử gật nhẹ đầu, tỏ vẻ đồng ý.
"Chẳng qua là đi cửa sau lách vào làm trấn thủ sứ mà thôi, chúng ta cố gắng tu luyện một chút năm, sớm muộn có thể dựa vào thực lực của mình trở thành trấn thủ sứ."
Lời của hai người rất nhỏ, nhưng Tần Hạo vẫn nghe được.
Hắn quay đầu trừng mắt liếc, hoàng tử và công chúa lập tức không dám nói nữa.
Sở dĩ bọn họ nói như vậy, chủ yếu vẫn là ghen ghét.
Ghen ghét Tần Hạo còn nhỏ đã làm trấn thủ sứ.
Hạ Tử Lam là Thiên Thần đương nhiên cũng nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ.
Nàng áy náy nói: "Hậu bối không hiểu chuyện, sau đó nhất định khiến bọn họ đến xin lỗi ngươi."
Tần Hạo lắc đầu nói: "Không cần, sớm muộn gì bọn họ sẽ biết ta có phải đi cửa sau hay không."
Sau đó hắn cắm đầu ăn tiếp, ăn xong trực tiếp rời đi.
Trở về chỗ ở sau.
Tần Hạo khoanh chân ngồi dưới đất, lấy ra một viên Thiên Lôi Thối Thể Đan nhét vào miệng.
Đan dược này là cô cô Tần Linh để lại cho hắn, là dùng để tu luyện Chấn Thế Thần Thể giai đoạn thứ hai.
Giai đoạn thứ hai cần dùng lôi điện lực lượng để rèn luyện thân thể.
Dược lực tan ra, toàn thân Tần Hạo tê liệt, giống như bị sét đánh, vô cùng đau đớn.
Hắn cố nén đau đớn, dùng thần thức quan sát cẩn thận các vị trí cơ thể biến hóa.
Dược lực phân tán, biến thành những hạt năng lượng tròn nhỏ bé, phân tán đến các vị trí cơ thể, kích thích rèn luyện nhục thể của hắn.
Hô.
Thân thể Tần Hạo phát ra hào quang rực rỡ, làn da cũng càng lúc càng óng ánh, khí tức cả người cũng bắt đầu bốc lên.
Khi nhục thể mạnh lên, hắn có thể điều động nhiều thần lực hơn để chiến đấu.
Chờ dược lực tiêu hao hết, Tần Hạo tiếp tục phục dụng viên Thiên Lôi Thối Thể Đan thứ hai.
Đến khi viên Thiên Lôi Thối Thể Đan thứ ba tiêu hóa xong, Lôi Điện chi lực trong cơ thể hắn mới hoàn toàn bão hòa.
Lôi Điện chi lực này cũng sẽ liên tục rèn luyện nhục thể hắn, chỉ là không có hiệu quả tốt như trước.
Sau đó hắn bắt đầu nghiên cứu Chấn Thế quyền thức thứ hai, lôi đình vạn quân.
Chiêu này có lực sát thương rất cao, nếu như học được, chiến lực của hắn sẽ tăng mạnh.
Khi Tần Hạo tu luyện xong, bên ngoài đã mưa rào tầm tã.
Ào ào ào ~ Mưa càng lúc càng lớn, trên mặt đất bắt đầu đọng nước.
Nhìn cơn mưa này, Tần Hạo có chút ý nghĩ.
Thế là hắn truyền âm cho Hạ Tử Lam, Hạ Tử Lam để hắn đến phòng nghị sự.
Sau khi Tần Hạo đi đến, thấy Hạ Tử Lam và mọi người đang thảo luận chiến sự.
Bởi vì họ điều tra ra rất nhiều Hồn Tộc đang tập kết về phía này.
Chờ tập kết xong, bọn chúng sẽ phát động chiến tranh.
Hiện tại họ chưa nắm được thực lực tình hình của địch quân nên không tiện cầu cứu trấn thủ bên kia.
Mọi người thương lượng hồi lâu vẫn không có kết quả, chỉ có thể tùy cơ ứng biến.
Khi mọi người chuẩn bị giải tán, Tần Hạo đứng lên nói: "Ta có một ý, có lẽ có thể có một chút tác dụng."
Trong mắt Hạ Tử Lam lóe lên một tia kinh ngạc: "Ngươi nói xem."
"Bây giờ trời đang mưa, nước đọng trên mặt đất có thể dẫn điện, mà lôi điện đối với Hồn Tộc có tác dụng khắc chế nhất định."
"Chờ giao chiến, ta sẽ chọn cơ hội phóng thích lôi pháp, lôi pháp sẽ truyền qua nước đọng trên mặt đất, để điện càng nhiều Hồn Tộc."
"Để tránh lôi pháp làm bị thương người mình, đến lúc đó ta hô lên thì mọi người bên ta sẽ bay lên không."
Tần Hạo nói xong, không ít người trong phòng đều tỏ vẻ khinh thường, không quá coi trọng, bởi vì Tần Hạo chỉ là Thần cảnh, cho dù sử dụng lôi pháp, phỏng chừng cũng không có tác dụng lắm.
Chỉ có Hạ Tử Lam hơi động lòng, nàng có một trực giác rằng Tần Hạo rất mạnh.
Cuối cùng, nàng quyết định tin tưởng Tần Hạo một lần.
"Chuyện này, ta sẽ an bài ổn thỏa."
Sáng sớm, trời vẫn mưa to, trên tường thành Đế Đô, mấy nghìn tướng sĩ đang đứng gác trong mưa lớn.
Ánh mắt của họ chăm chú nhìn về phía trước.
Đột nhiên họ nhìn thấy phía xa những bóng đen nối tiếp nhau đang tiến đến gần.
Thấy cảnh này, các tướng sĩ lập tức giật mình, hô to lên:
"Hồn Tộc tới."
"Hồn Tộc đang tấn công."
Lập tức, trong thành vang lên tiếng trống, tiếng trống vang khắp toàn bộ đế đô.
Bầu không khí trở nên căng thẳng, không ít người đang hướng tường thành đến, chuẩn bị nghênh chiến.
Trên đường phố trong thành, tất cả mọi người lo lắng nhìn về phía cổng thành.
Thời khắc quyết định vận mệnh của họ đang đến, trong số đó có không ít người chạy nạn đến, trên đường đi rất nhiều người từng thấy cảnh đồ thành thảm khốc.
Họ sợ bi kịch lại xảy ra lần nữa nên bắt đầu cầu nguyện.
Bên trong đế cung.
Tiếng trống trầm trầm khiến Tần Thiên dừng động tác trên tay lại.
Đây là tín hiệu địch tập, đại chiến mà hắn chờ đợi cuối cùng cũng đến.
"Cuối cùng đã đến." Trong mắt Tần Hạo lóe lên một tia hưng phấn, sau đó nhanh chóng xông ra khỏi đế cung.
Rất nhanh, hắn đã đến tường thành.
Tần Hạo vừa đến không lâu, từng bóng người chạy đến tìm kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận