Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 163: Ngũ đại liên minh (length: 8438)

Sau đó Tần Thiên liền theo áo trắng kiếm khách tiếp tục đi sâu vào học ba thức ngự kiếm.
Ngoài ra, áo trắng kiếm khách cũng nhìn ra, Tần Thiên là tự mình tu luyện lên, không có danh sư chỉ điểm.
Cho nên rất nhiều chỗ còn có một số thiếu sót.
Áo trắng kiếm khách cũng kiên nhẫn giúp hắn giảng giải đôi chút.
Những lời giảng giải này, khiến Tần Thiên bừng tỉnh ngộ ra.
Trước kia có một số chỗ hiểu lơ mơ cũng trực tiếp thông suốt.
Không chỉ vậy, giá trị phá cảnh của hắn do ngộ ra mà bắt đầu tăng vọt.
Tần Thiên càng học càng hưng phấn, Vị Ương cũng đi theo học được một chút.
Ngay khi Tần Thiên cầu học thì, Trung Châu xảy ra náo động.
Khi trước Tần Thiên lấy được thần huyết bị truyền tống đi, Hắc Minh Thiên Sách bọn họ liền bắt đầu tìm kiếm.
Kết quả không tìm thấy Tần Thiên, ngược lại thấy được Huyễn Hồn tộc phá phong mà ra.
Thấy vậy, bọn họ vội vàng chạy khỏi Táng Thần Lộ trở về báo tin.
Huyễn Hồn tộc chính là chủng tộc đứng thứ năm trong Hồn Tộc.
Hơn nữa nơi bọn chúng bị phong ấn lại là Táng Thần Lộ.
Nơi này linh khí hẳn là nồng hậu hơn Cửu Châu rất nhiều, cho nên Huyễn Hồn tộc mạnh không thể lường.
Cửu Châu nhận được tin tức thì bắt đầu thiết lập phòng tuyến.
Chủ yếu là năm phòng tuyến, do ngũ đại liên minh phụ trách trấn giữ.
Lần lượt là:
Đại Chu Thần Quốc cầm đầu, Chu Minh.
Độn Thế Tiên Cung cầm đầu, Độn Thế Minh.
Tần Thiên cùng Quang Minh Thần Quốc cầm đầu, Trấn Hồn Minh.
Luyện thi nhất tộc cầm đầu, Bất Tử Minh.
Long tộc và các yêu tộc cầm đầu, Vạn Yêu Liên Minh.
Các cổ tộc và thế lực thượng cổ khác, cũng đều lấy năm minh này làm đầu.
Phân biệt gia nhập.
Cơ bản mỗi cổ tộc và thế lực thượng cổ đều phái người ra tiền tuyến.
Chính vì vậy, mới miễn cưỡng ngăn cản được Hồn Tộc tiến công.
Nhưng thế cục vẫn không thể lạc quan, bởi vì quyền chủ động nằm trong tay Hồn Tộc.
Một bên là tấn công, một bên là phòng thủ.
Khoảng thời gian ngắn ngủi yên bình chính là điềm báo bão tố.
Lúc này trong Hồn Tộc, các tộc tụ tập lại một chỗ, đang thương thảo đối sách.
Gần đây bọn họ thu thập được một số tin tức về ngũ đại liên minh.
Mạnh nhất là Chu Minh.
Bởi vì Đại Chu Thần Quốc có số lượng cường giả đông đảo, riêng cao thủ Thiên Tôn cảnh ít nhất đã có mười vị, trong đó cũng có những người tương đối mạnh.
Còn về cường giả Bán Thần cảnh, có hay không thì không rõ, nhưng Đế Thiên cảm thấy hẳn là có.
Cho nên tạm thời bỏ qua việc tiến công Chu Minh.
Thần bí nhất là Độn Thế Minh.
Trong Độn Thế Tiên Cung số lượng cường giả không rõ, nhưng bọn chúng cũng thăm dò được một số kiếm tu cường đại.
Cho nên bọn chúng cũng không muốn đối phó Độn Thế Minh trước.
Còn về Trấn Hồn Minh của Tần Thiên.
Vì có Quang Minh Thần Quốc tồn tại, cũng không phải là lựa chọn hàng đầu của chúng.
Vì Quang Minh Thần Quốc cũng vô cùng thần bí, có một vài lão quái vật ngủ say.
Như vậy tiếp theo chỉ còn Bất Tử Minh và Vạn Yêu Liên Minh.
Cuối cùng chúng quyết định công kích chính vào Bất Tử Minh.
Còn các liên minh khác thì điều động một bộ phận cường giả đi kiềm chế.
Bất Tử Minh ở địa bàn của luyện thi nhất tộc, lấy Bất Tử Sơn làm trung tâm.
Những cường giả gia nhập Bất Tử Minh, phần lớn đều là tà tu và ma tu.
Nói chung thì cường giả cũng không ít.
Hôm đó, Đế Thiên dẫn đầu mười tám cường giả Thiên Tôn, cùng hơn trăm cường giả Chí Tôn, đến tiến đánh Bất Tử Minh.
Khi bọn chúng đến Bất Tử Sơn thì các Thiên Tôn và Chí Tôn của các thế lực lớn đều chạy đến sơn môn đón chiến.
Trong đó có tám thế lực có cao thủ Thiên Tôn cảnh.
Đế Thiên nhìn thoáng qua, không sai khác mấy so với điều hắn biết, hiện giờ xem thực lực của luyện thi nhất tộc ra sao.
Hắn dự tính luyện thi nhất tộc có ba đến bốn Thiên Tôn.
Nếu đúng như vậy, bọn chúng vẫn có ưu thế rất lớn.
Nghĩ đến đây, Đế Thiên trực tiếp tuyên bố tiến công.
Hai bên vừa mới giao chiến.
Trong hư không sáu cỗ quan tài từ trên trời giáng xuống, rơi vào giữa đại quân Hồn Tộc.
Trực tiếp đập chết tám Chí Tôn của Hồn Tộc.
Trong đó có một cỗ quan tài lớn gấp mười các cỗ còn lại, nên đập chết ba người.
Hồn Tộc gần đó sợ hãi vội lùi lại.
Ầm!
Sáu cỗ quan tài trực tiếp nổ tung.
Bên trong có ba Bất Hóa Cốt, hai bất lão thi và một đầu Oán Long.
Sáu con này đều có chiến lực Thiên Tôn.
Trong đó mạnh nhất là Oán Long.
Thực lực của nó gần đạt đến Bán Thần.
Đế Thiên nhìn thấy đội hình này có chút bất ngờ, nhưng cũng chấp nhận được.
Vì trước mắt số Thiên Tôn Hồn Tộc đến lần này vẫn nhiều hơn Bất Tử Minh bốn vị.
Sau khi Bất Hóa Cốt, bất lão thi, Oán Long tham chiến.
Chí Tôn Hồn Tộc liên tục tử vong.
Thấy vậy, Thiên Tôn Hồn Tộc liền vội đi lên nghênh chiến.
Đối chiến với Oán Long là một Thiên Tôn Ảnh Hồn tộc.
Hắn đến chậm, cho nên chỉ còn lại mình hắn mạnh nhất đối phó.
Nhưng mới bắt đầu giao chiến, hắn cũng cảm thấy bản thân không phải là đối thủ của Oán Long.
Oán Long vung đuôi, đẩy Thiên Tôn Hồn Tộc lên không trung.
Sau đó nó phun ra một ngụm chất lỏng màu đen.
Nhìn chất lỏng màu đen ập đến, lông tơ của Thiên Tôn Ảnh Hồn tộc dựng ngược.
Hắn cảm giác được rõ ràng sức ăn mòn mãnh liệt bên trong.
Vì diện tích phun ra khá lớn.
Nên việc bỏ chạy không phải là lựa chọn tốt nhất.
Hắn trực tiếp dùng hồn lực tạo ra một lồng bảo vệ, cưỡng ép ngăn cản.
Vừa mới tiếp xúc liền phát ra âm thanh ăn mòn lốp bốp.
Thiên Tôn Hồn Tộc chỉ có thể tiếp tục chuyển vận hồn lực để chống đỡ.
Lúc này Oán Long lại ra đòn cuối.
Ầm!
Lớp bảo vệ hồn lực của Thiên Tôn Hồn Tộc vỡ tan.
Sau đó Oán Long một ngụm nuốt Thiên Tôn Ảnh Hồn tộc vào bụng.
Ngửa đầu gầm dài.
Ngao ~~ Thân thể Oán Long lại lớn thêm vài phần.
Khẹc khẹc khẹc.
Hồn thể Hồn Tộc quả thật rất bổ dưỡng.
Một giọng nói trầm thấp già nua truyền vào tai Đế Thiên.
Đế Thiên cau mày, "Quả thật đã xem thường luyện thi nhất tộc."
Ngay lập tức hắn lao về phía Oán Long.
Có lẽ hiện tại chỉ có mình hắn có thể đối kháng.
Lúc này Đế Thiên mặc một bộ hắc giáp, tay cầm trường đao tỏa hắc khí.
Chiến đấu cùng Oán Long.
Hiện trường có thêm ba Thiên Tôn Hồn Tộc.
Bất Tử Sơn lại bay ra mười tám cỗ quan tài.
Từ trong quan tài bước ra một số lão già và lão bà.
Cứ sáu người một nhóm vây lấy một Thiên Tôn Hồn Tộc.
Nhìn tư thế thì có lẽ chúng đang sử dụng một loại trận pháp hợp kích.
Cứ như vậy trong thời gian ngắn có thể kìm hãm ba Chí Tôn, chờ đợi hỗ trợ.
Đế Thiên nhìn thấy mấy lão già và lão bà này thì không khỏi nhíu mày.
Đồng thời cũng bội phục luyện thi nhất tộc, chúng lại chọn bỏ luân hồi, trước khi chết luyện bản thân thành cương thi.
Để từ đó trở thành nội tình của luyện thi nhất tộc.
Bốn minh khác nhận được tin tức đều lần lượt phái người đến hỗ trợ.
Trấn Hồn Minh bên này, Văn Nhân Bác cần phải trấn thủ, nên cuối cùng chọn để Băng Khung đến hỗ trợ.
Ngay lúc Băng Khung chuẩn bị xuất phát, An Diệu Lăng đi ra.
Vì Tần Thiên không có ở đây, nàng làm đồ đệ cũng nên làm chút gì.
"Ta cũng đi chung đi, một mình hắn sợ là vừa ra khỏi cửa đã bị cản lại."
Sau khi nghe thấy, Văn Nhân Bác và Băng Khung cau mày.
Băng Khung lên tiếng nói: "Lần này đi rất nguy hiểm, An tiểu thư vẫn là ở lại Trấn Hồn Minh cho thỏa đáng, nếu không Tần minh chủ trở về, chúng ta không tiện giải thích."
"Đúng vậy a, An cô nương xin suy nghĩ lại." Văn Nhân Bác, Triệu Thiên Minh và vài người khác cũng lên tiếng khuyên.
Vì loại chiến đấu cấp độ này, Chí Tôn cũng không có tác dụng gì lớn, huống chi An Diệu Lăng chỉ là nửa bước Chí Tôn.
Đây chẳng phải là thêm phiền sao.
Bạch Tiểu Như cũng kéo tay An Diệu Lăng lại, ý muốn thuyết phục.
An Diệu Lăng liếc nhìn đám người, thản nhiên nói ra: "Các ngươi chê ta thực lực quá yếu, đi cũng chỉ là kéo chân sau chứ gì?"
Nàng vừa nói thẳng ra ý đồ, mọi người đều không biết phải nói sao.
Vì bọn họ đều biết nàng là tâm đầu nhục của Tần Thiên, nên không muốn đắc tội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận