Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 74: Thiên Hồ huyết mạch (length: 7886)

Bạch Tiểu Tiểu bĩu môi nói ra: "Ta nói là thật, ta không có nói dối, không tin ngươi hỏi tỷ tỷ."
Lập tức tất cả mọi người nhìn về phía Bạch Tiểu Như, tối thiểu Bạch Tiểu Như không nói sai bao giờ.
Bạch Tiểu Như nhẹ gật đầu, "Muội muội ta nói rất đúng, hắn là Đế phẩm luyện khí sư cùng Đế phẩm luyện đan sư, thực lực cũng rất mạnh."
Hừ!
Bạch Hạo hừ lạnh một tiếng, vẫn không tin, ngược lại cảm thấy Bạch Tiểu Như bị hư.
Những người khác cũng không tin, bởi vì bọn họ cho rằng đây là không thể nào.
Nhìn đám người chất vấn, Tần Thiên nói với Bạch Tiểu Tiểu, "Ngươi còn không có vũ khí à!"
Bạch Tiểu Tiểu nghe hiểu ý Tần Thiên, vội vàng gật đầu.
"Ngươi chuẩn bị bản vẽ vũ khí ngươi thích, ta luyện chế cho ngươi, ta còn có một ít vật liệu luyện khí."
"Tốt a! Cảm ơn tỷ phu." Bạch Tiểu Tiểu vui vẻ nói.
Bạch Hạo nói: "Như vậy cũng tốt, là thật hay giả đến lúc đó sẽ biết, cũng nên cho các nàng thấy rõ chân tướng của ngươi."
Bạch Giang Vũ thì không nói gì.
Nhìn thấy hai cô con gái kiên định, ông về tình cảm thì tin, nhưng về lý trí thì thật không tin.
Chưa nói đến hắn có phải cao thủ không, một người trẻ tuổi vừa là Đế phẩm luyện khí sư lại là Đế phẩm luyện đan sư, điều này có thể sao?
Không ai tin cả!
Nếu chỉ nói hắn là Đế phẩm luyện khí sư thì còn có chút khả năng.
Nhưng lúc này không phải lúc nghĩ những vấn đề này, phải nghĩ cách đối phó với kiếp nạn sắp tới.
Nghĩ đến đây Bạch Giang Vũ nói với Bạch Tiểu Như: "Con đi xem mẹ đi, mẹ con rất nhớ con."
"Những người khác đi với ta đến Thiên Hồ điện bàn việc."
Sau đó Tần Thiên đi theo Bạch Tiểu Như và Bạch Tiểu Tiểu hướng Thiên Hồ đế cung đi, đến gặp mẹ nàng.
Vào Thiên Hồ cung, hắn bị cảnh đẹp trước mắt làm rung động.
Thiên Hồ đế cung nằm trên một hòn đảo lơ lửng, xung quanh chim hót hoa nở, linh khí nồng đậm.
Cả tòa cung điện tiên khí ngút ngàn, mây mù lượn lờ, mỗi kiến trúc bên trong đều rất hoa lệ.
Tựa như một tòa Tiên cung.
Mà con đường đến Thiên Hồ đế cung lại là một chiếc cầu vồng.
Bạch Tiểu Tiểu đắc ý nói, "Đế cung của bọn ta đẹp không, đẹp hơn cả đế cung của tỷ tỷ Mộ và tỷ tỷ Minh."
Tần Thiên chăm chú gật đầu đồng ý.
Sau đó Tần Thiên bước lên cầu vồng, mỗi bước chân đều tạo gợn sóng, trông rất đẹp mắt!
Bạch Tiểu Tiểu ở phía trước lanh lợi dẫn đường, tỏ vẻ rất vui!
Đi qua cầu vồng là đến cổng đế cung.
Một đám thủ vệ Thánh Cảnh, đội trưởng dẫn đầu còn là Đế Cảnh nhất trọng.
Thấy Bạch Tiểu Như và Bạch Tiểu Tiểu, một đám thị vệ kinh ngạc, không ngờ đế cơ lại hồi tộc.
Sau một thoáng kinh ngạc, đội trưởng dẫn đầu nửa quỳ, cung kính nói: "Nghênh đón đế cơ và tiểu công chúa hồi cung."
Bạch Tiểu Như ung dung phẩy tay, rồi đi vào trong.
Sau đó trên đường đi có không ít cường giả Hồ tộc chào hỏi, Bạch Tiểu Như đều thong dong đáp lại.
Tần Thiên đi đến cạnh Bạch Tiểu Như cười nói, "Rất ra dáng Nữ Đế."
Bạch Tiểu Tiểu cũng sà vào.
"Hì hì! Đương nhiên rồi!"
"Tỷ ta rất kiêu ngạo, chỉ có ngươi trị được tỷ ấy thôi!"
Bạch Tiểu Như trừng Bạch Tiểu Tiểu một cái rồi tiếp tục đi.
Cuối cùng ba người đến một đình viện cảnh sắc dễ chịu, thấy một mỹ phụ.
Mỹ phụ mặc váy trắng, dáng dấp hơi giống Bạch Tiểu Như, cũng vô cùng xinh đẹp, có khí chất.
"Mẹ!"
Bạch Tiểu Như gọi một tiếng rồi nhanh chân đến.
Bạch Tiểu Tiểu giới thiệu, "Đây là mẹ ta Thanh Lam." Nói xong nàng cũng chạy tới.
Sau đó mẹ con ôm nhau bày tỏ nhớ nhung.
Một lát sau Thanh Lam để ý Tần Thiên bên cạnh, "Vị này là?"
Bạch Tiểu Tiểu vội ghé tai Thanh Lam kể lại!
Sắc mặt Thanh Lam kinh ngạc, sau đó nàng nhìn Bạch Tiểu Như.
Bạch Tiểu Như thẹn thùng nói, "Mẹ đừng nghe muội ấy nói linh tinh, chúng con không phải loại quan hệ đó!"
"Con gái mẹ biết xấu hổ rồi!" Thanh Lam trêu chọc.
"Con không có," Bạch Tiểu Như cúi đầu không nói.
Thanh Lam cười, rồi khách khí nói với Tần Phong, "Hoan nghênh con đến Thanh Khâu làm khách, cảm ơn con đã cứu con gái ta."
"Bá mẫu khách khí!"
"Con thấy con gái ta thế nào?" Thanh Lam hỏi.
"Rất tốt, vừa xinh đẹp lại dịu dàng!"
Dịu dàng? Thanh Lam ngạc nhiên, vì trước đây Bạch Tiểu Như đâu có hiền như thế.
Con gái chịu vì hắn thay đổi, chứng tỏ là có ý gì đó.
Sau đó bà giống như mẹ vợ xem con rể, nói chuyện với Tần Thiên.
Cha mẹ con là người ở đâu, con giờ là cảnh giới gì. . .
Một bên khác, một đám cường giả tụ tập ở Thiên Hồ điện.
Bảy tộc của Thanh Khâu đều có mặt, mỗi tộc có một Đế Cảnh tam trọng trấn giữ!
Bạch Giang Vũ nói, "Tam đệ và tiểu muội ta đi lịch luyện, ta đã báo tin nhưng không chắc họ có kịp về."
"Lần này con gái ta trở về gây phiền phức cho mọi người." Nói xong Bạch Giang Vũ cúi đầu tỏ ý áy náy.
"Ta biết nhiều người oán trách việc con gái ta trở về, nhưng hết cách, nàng đã về."
"Nên ta hy vọng chúng ta sẽ cùng nhau bảo vệ nàng."
"Cũng là vì Hồ tộc chúng ta!"
Nghe vậy, không ít cường giả cau mày, có chút bất mãn.
Bạch Giang Vũ tiếp tục nói, "Mọi người không biết, con gái ta đã thức tỉnh huyết mạch Thiên Hồ."
"Giờ nàng chỉ mới Đế Cảnh nhất trọng, nhưng có thể đánh ngang tay với nhị đệ ta."
"Chuyện này nhị đệ ta có thể làm chứng, ngoài ra trước đó có nhiều người thấy."
Bạch Hạo gật đầu nói: "Thực lực của đế cơ thực sự không thua kém ta."
Phía dưới một trận kinh ngạc, rồi bọn họ bắt đầu truyền âm hỏi thăm.
Cuối cùng xác nhận tin tức này là thật!
Thấy thái độ của các cường giả có thay đổi, Bạch Giang Vũ nói tiếp:
"Với thiên phú của con gái ta, tương lai nhất định là trụ cột của Hồ tộc, có khi còn đột phá đến Thiên Hồ."
Nghe đến Thiên Hồ, các cường giả đều phấn chấn, nếu Hồ tộc có một Thiên Hồ.
Hồ tộc của bọn họ xưng bá Trung Châu cũng có thể.
Nghĩ đến đây có người hô, "Bảo vệ đế cơ, liều với chúng nó."
"Đúng! Hồ tộc chúng ta không dễ bắt nạt."
Bạch Giang Vũ lại cúi đầu nói, "Cảm ơn mọi người, quyết định vậy thì mọi người chuẩn bị nghênh chiến đi!"
"Vâng."
Các cường giả đồng thanh trả lời, sau đó ai nấy rời đi.
Thấy mọi người đồng lòng rời đi, Bạch Giang Vũ vẫn lo lắng.
Rồi ông đến cổng Thiên Hồ bí cảnh, muốn thử triệu hồi phụ thân ông, Bạch Vô Địch.
Nếu Bạch Vô Địch xuất núi, mọi nguy cơ có thể giải quyết!
Lần trước Đế Thiên dẫn cao thủ đến bắt người, ông đã đến xin giúp.
Nhưng Bạch Vô Địch không xuất hiện, mà cho một chỉ thị!
"Để Bạch Tiểu Như rời Thanh Khâu, lần này là kiếp số của nàng, cũng là cơ duyên của nàng!"
Chính vì chỉ thị này, Bạch Giang Vũ mới để Bạch Tiểu Như rời đi.
Ông lại gọi vài tiếng nhưng vẫn không ai trả lời, cuối cùng ông đành bất đắc dĩ rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận