Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế

Chấn Kinh Đồ Đệ Của Ta Lại Là Nữ Đế - Chương 1191: Gia trì! (length: 8593)

Tần Thiên khinh thường cười một tiếng, lập tức hắn vung tay lên, Thải Vân xuất hiện ở trong sân, nàng bay thẳng về phía tế nguyệt.
Thải Vân kia là Phượng Hoàng huyết mạch, vốn rất mạnh, lại thêm tiểu Hồng giúp nàng Niết Bàn một lần, thì càng mạnh hơn.
Từ nàng đi đối phó tế nguyệt, hoàn toàn không có vấn đề.
Thải Vân tốc độ cực nhanh, như một mũi tên mang lửa, trực tiếp bắn vào trán tế nguyệt.
Tế nguyệt như lâm đại địch, quanh thân hắc khí cổ động lên, bắt đầu toàn lực ngăn cản.
Còn lão viện trưởng thì bị Nam Cung Ngạo ngăn lại.
Chỉ còn lại Bùi Vô Địch một mình thẳng hướng An Diệu Lăng và hai nàng.
An Diệu Lăng thần sắc bình thản bắt đầu thúc giục thiên luân kiếm.
Thiên luân kiếm có thể làm cho nàng tăng lên hai cảnh giới, cho nên cảnh giới của nàng trực tiếp từ luân hồi phụ nhân quả cực cảnh, tiêu thăng lên thiên đạo nhân quả cực cảnh.
Biến hóa này khiến Bùi Vô Địch hơi sững sờ, nhưng hắn cũng không quá coi ra gì, bởi vì hắn thế nhưng là ngụy siêu thoát nhân quả cảnh.
Luân hồi một cái chớp mắt!
An Diệu Lăng hóa thành một đạo màu trắng, kiếm quang chợt lóe lên, hung hăng đánh tới Bùi Vô Địch.
Xùy một tiếng!
Thiên luân kiếm cùng đao của Bùi Vô Địch, hung hăng đụng vào nhau.
Lập tức, thiên địa kịch liệt rung lên, một điểm đen ở nơi bọn nàng va chạm bắt đầu mở rộng.
Hô!
Một đạo năng lượng mạnh mẽ đẩy An Diệu Lăng liên tiếp lui về phía sau.
Mà Bùi Vô Địch thì chỉ lui một bước, hắn dùng ánh mắt tán thưởng nhìn An Diệu Lăng: "Ngươi xác thực rất ưu tú, ta kém xa, nếu không phải Vân thiếu coi trọng ngươi, ta đã động tâm!"
Nghe Bùi Vô Địch nói, đôi mắt đẹp của An Diệu Lăng lập tức trở nên lạnh.
Sau một khắc, Luân Hồi Đồ xuất hiện trên đỉnh đầu nàng, cho thể nội nàng rót vào luân hồi chi lực khổng lồ.
Bùi Vô Địch nhíu mày: "Bảo bối cũng nhiều!"
Vừa nói, hắn cũng trực tiếp mở ra Bùi gia Thần Thể, khí tức cũng từ từ tăng vọt.
Sau một khắc, hai người lại xuất thủ lần nữa, như hai viên lưu tinh, va chạm vào nhau.
Xuy xuy xuy!
Hai người trong sân qua lại chợt lóe, từ trên trời đánh xuống mặt đất, bọn hắn đều đang tìm sơ hở của đối phương.
Trong nhất thời, người này không thể làm gì người kia!
Không xa quan chiến Bạch Tiểu Như, đột nhiên lắc Yêu Thần chuông.
Hỏa chi lực gia thân!
Thổ chi lực gia thân!
Nàng trực tiếp dùng hai hiệu quả của Yêu Thần chuông để gia trì cho An Diệu Lăng.
Đồng thời, Phạm Thanh Nguyệt cũng đem tín ngưỡng chi lực của mình, rót vào trong cơ thể An Diệu Lăng.
Thực lực An Diệu Lăng bùng nổ tăng trưởng.
Luân hồi một cái chớp mắt!
Nàng lại thi triển kiếm chiêu cực nhanh này.
Theo kiếm quang lóe lên, thiên luân kiếm dốc sức chém về phía Bùi Vô Địch.
Bùi Vô Địch vung đao chặn lại.
Xùy!
Một đạo lực lượng kinh khủng tác dụng lên Bùi Vô Địch.
Bùi Vô Địch bị đẩy lui đến vạn trượng, hắn cảm giác thể nội cuồn cuộn, suýt chút nữa phun máu tươi, hắn tranh thủ trấn áp.
Và ngay lúc này, Luân hồi một cái chớp mắt của An Diệu Lăng lại tới.
Chiêu này giảng cứu tốc độ, Bùi Vô Địch không thể tránh được, chỉ có thể vội vàng ngăn cản.
Xùy một tiếng, hắn lần nữa bị đánh bay.
Đến lần thứ ba ngăn trở thiên luân kiếm, hắn rốt cuộc không trấn áp được khí huyết cuồn cuộn, một ngụm máu tươi phun ra.
Cách đó không xa, Tần Thiên thấy cảnh này, cũng yên tâm, hắn không nghĩ tới An Diệu Lăng lại là người đầu tiên có được ưu thế lớn như vậy.
Lập tức, hắn cũng bắt đầu chú tâm quyết đấu Ma Vân.
Ma Vân là một đối thủ rất mạnh, hắn coi như thi triển Bất Tử Sát Vực, cũng vẻn vẹn chỉ hạ được không đến hai thành thực lực của đối phương.
Mà bị Bất Tử Sát Vực áp chế, Ma Vân cũng có chút kinh ngạc.
Hắn không biết đây là lĩnh vực gì!
Sau khi giao đấu, Ma Vân thấy mình không làm gì được tên rác rưởi này, lập tức có chút nổi giận.
Tần Thiên thấy đối phương gấp, liền quyết định làm nhiễu loạn tâm cảnh đối phương, hắn cười khẩy nói:
"Thiên kiêu bên trong Thiên Môn, chỉ được thế này?"
"Thật rác rưởi!"
Nghe Tần Thiên nói, Ma Vân lập tức tức giận: "Chỉ là sâu kiến vũ trụ bên ngoài, cũng dám ăn nói ngông cuồng, ngươi chờ đó cho ta, chờ ta bắt được ngươi, ta sẽ nhục nhã nữ nhân của ngươi trước mặt ngươi!"
"Muốn chết!" Tần Thiên trực tiếp tức nổ tung, huyết mạch sôi trào, quanh thân thiêu đốt huyết hỏa cường đại hơn, như một huyết nhân.
Sau một khắc, hắn thuấn di ra sau lưng Ma Vân.
Vô cực Phá Pháp quyền!
Ma Vân sắc mặt đại biến, hắn vội vàng xoay người đỡ.
Oanh!
Hai nắm đấm va chạm nhau, Ma Vân bị chấn liên tiếp lui về phía sau, lúc này hắn hoàn toàn mộng.
Lúc trước hắn nói vậy là muốn kích thích Tần Thiên, để tâm cảnh hắn có vấn đề.
Nhưng không ngờ Tần Thiên bị mình kích thích xong lại càng mạnh hơn.
Lúc này Tần Thiên trực tiếp hoán đổi sang trạng thái huyết quỷ đương đạo, biến thành một sát thủ lãnh khốc.
Hắn một quyền tiếp một quyền, đánh Ma Vân liên tục bại lui, mỗi quyền uy lực đều phảng phất có thể đánh nổ một thiên thạch Thần cấp.
Nhìn Tần Thiên hung mãnh như vậy, những người khác chấn động vô cùng.
Nhất là Nam Cung Ngạo và người của Thời Không Điện quan chiến ở xa.
Nam Cung Ngạo không nghĩ tới thực lực của Tần Thiên thế mà lại vượt qua mình, quá không thể tưởng tượng, thật không hổ là con trai của tiền bối kia.
Lúc này, Ma Vân hoàn toàn lâm vào tiết tấu công kích của Tần Thiên, không ngừng phòng ngự, căn bản không có cách nào phản công hữu hiệu.
Lúc này, hắn đều muốn tát cho mình một cái.
Tất cả là vì một câu nói của mình mà khiến đối phương mạnh hơn.
Mẹ nó! Cái quỷ gì huyết mạch!
...
Một bên khác.
An Diệu Lăng tìm đúng cơ hội, quả quyết thi triển tuyệt chiêu của mình.
Nhất Kiếm Lạc Phàm Trần!
Một kiếm này chính là tuyệt chiêu từng có của nàng, nhiều năm qua nàng luôn tăng uy lực cho chiêu này.
Mà tâm đắc tu luyện của Hàn Lan Chi và chỉ điểm của Khổng Tuyên càng khiến tuyệt chiêu này của nàng, mạnh đến một độ cao mới.
Nhưng chiêu này cũng không thể tùy tiện dùng, phải có thời cơ thích hợp, nếu không thi triển xong thất bại, mình sẽ có thể bị phản phệ.
Giữa sân, một đạo bạch quang hướng về phía Bùi Vô Địch đang liên tiếp lui về phía sau chợt lóe lên.
Sau một khắc, khí tức của Bùi Vô Địch bắt đầu yếu đi nhanh chóng.
Cái quỷ gì?
Bùi Vô Địch có chút luống cuống, hắn phát hiện cảnh giới của mình bắt đầu rút lui.
Và lúc hắn đang kinh hoàng thì cảnh giới của hắn trực tiếp rớt xuống đến thiên đạo nhân quả cực cảnh.
Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, kiếm quang của An Diệu Lăng chợt lóe lên, đầu của hắn trực tiếp bay ra ngoài.
An Diệu Lăng quăng những giọt máu trên lưỡi kiếm, cười khuynh thành, nàng bây giờ không còn là một nhược nữ tử cần Tần Thiên bảo vệ nữa.
Nàng muốn trở thành Nữ Đế luân hồi từng có của mình, có thể bảo hộ Tần Thiên!
Một bên, Bạch Tiểu Như và Phạm Thanh Nguyệt ném ánh mắt hâm mộ, hâm mộ An Diệu Lăng có thể mạnh như vậy.
Phạm Thanh Nguyệt âm thầm hạ quyết định, nàng phải cố gắng gấp bội.
Mà Bạch Tiểu Như thì không có quyết tâm đó, nàng cảm thấy An Diệu Lăng mạnh hơn mình là rất bình thường, bởi vì từ trước đến nay, nàng đều mạnh hơn mình, nàng đã thành thói quen.
Chỉ cần cảnh giới mình không bị bỏ xa quá là được, nàng đều chấp nhận được.
Lúc này An Diệu Lăng mở miệng nói: "Các ngươi đi giúp Tần Thiên gia trì, ta đi giết địch!"
Nói xong, nàng trực tiếp hóa thành kiếm quang thẳng hướng lão viện trưởng.
Lão viện trưởng cảm nhận được luân hồi chi lực cường đại của An Diệu Lăng, lập tức giật mình.
Hắn nhanh chóng lui lại, vô ý thức lựa chọn phòng ngự.
Đối mặt với An Diệu Lăng vừa giết Bùi Vô Địch, hắn đã mất đi dũng khí tiến công.
Huống chi, còn có Nam Cung Ngạo mạnh hơn mình đang nhìn chằm chằm!
Bạch Tiểu Như và Phạm Thanh Nguyệt nhìn nhau một cái, đồng thời gia trì cho Tần Thiên.
Vốn thực lực ngang với Ma Vân, khí tức của Tần Thiên đột nhiên tăng vọt.
Sau khi thực lực bạo tăng, một quyền của Tần Thiên đã chấn Ma Vân lui về phía sau liên tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận