Long Thành

Chương 88: Người ngồi trong nhà (2)

Nói xong liền mang hợp đồng chia sẻ cho Long Thành, ông chủ Dương là có chút quen thuộc với nàng, nàng đã giúp Long Thành kiểm tra qua bản hợp đồng này.
Long Thành nghe không quá rõ ràng, bất quá cũng không bối rối.
Mỗi một doanh huấn luyện đều sẽ có một chút từ ngữ đặc thù của mình, từ từ rồi sẽ biết.
Hắn mở ra hợp đồng, hắn xem rất chậm, đại khái rõ ràng là có ý nghĩa gì. Khi ánh mắt hắn dừng ở trên giá trị hợp đồng, tạm dừng hai giây, hắn ngẩng đầu, mặt không chút thay đổi: "Năm mươi vạn?"
Vừa rồi chụp ảnh ông chủ Dương không có cảm giác, nhưng mà giờ phút này Long Thành nhìn hắn, lập tức cảm nhận được áp lực cực lớn, trên lưng mồ hôi lạnh lập tức chảy ra, hắn gượng cười nói: "Long Thành đối với giá trị hợp đồng có ý kiến gì sao?"
Sao chân mình lại có chút mềm nhũn đi vậy?
"Không có ý kiến."
Long Thành sao sẽ có ý kiến? Năm mươi vạn tiền mặt, đây là hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới. Tín dụng trong trường là chỉ có thể chi tiêu trong trường, giá hàng trong trường là gấp mấy lần bên ngoài. Tiền mặt mới là tiền chân chính, rời khỏi Bonin mới có thể sử dụng.
Ông chủ Dương thở phào một hơi: "Vậy thì tốt rồi. Đây là bíp bê Xích Thố chúng tôi thiết kế, hiện tại mới làm ra ba con."
Dứt lời hắn lấy từ trong rương ra ba món đồ chơi bọc nhung, rõ ràng là Xích Thố bản thu nhỏ, bản mini, bản hợp kim.
Jasmine mắt lập tức trợn tròn: "Oa, thật đáng yêu!"
Ông chủ Dương thực hài lòng với phản ứng của Jasmine, hắn quay sang tràn đầy chờ mong hỏi: "Long Thành cậu thích cái nào?"
Long Thành hỏi: "Nó có thể bay không?"
Ông chủ Dương mặt có chút cứng ngắc: "Không thể."
Long Thành hỏi: "Có vũ khí không?"
Ông chủ Dương vẻ mặt bắt đầu ngưng lại: "Không có."
Long Thành suy nghĩ rồi lại hỏi: "Có thể ăn không?"
Ông chủ Dương mặt đã ngưng lại thành cọc xi măng: "Không thể."
Long Thành cảm thấy mình không cần phải nói cái gì nữa. Vật như vậy, sao lại sẽ có người thích?
Jasmine hưng phấn nói: "Cháu có thể mua một cái không? Dương thúc thúc!"
Ông chủ Dương nụ cười đang ngưng đọng lại lập tức dung hợp, hào phóng nói: "Thúc thúc tặng cho cháu! Jasmine cháu hình như đã lâu rồi chưa tới nhà thúc thúc chơi, dì vẫn nhắc tới cháu hoài đó."
Jasmine vui vẻ nói: "Jasmine sẽ đi hỏi thăm sức khỏe dì!"
Ông chủ Dương sờ sờ đầu Jasmine: "Bé ngoan!"
Catherine đối với đầu não của Long Thành cũng có chút đau đầu, nàng nhắc nhở: "Long Thành, dựa theo hợp đồng, đến lúc đó cậu cần quay một clip ngắn, cái này không thành vấn đề chứ?"
Long Thành trả lời thực rõ ràng: "Không thành vấn đề."
Năm mươi vạn, quay đoạn clip ngắn thì có quan hệ gì? Giết người còn được.
Ồ, không thể giết người.
Ông chủ Dương mười phần hài lòng, tuy Long Thành xem qua tính cách có chút kỳ quái, nhưng cũng không phải là người quá khó nói chuyện. Hắn sảng khoái thanh toán năm mươi vạn, cùng Long Thành thương lượng thời gian một chút, lúc này mới khoái trá rời khỏi.
"Năm mươi vạn đó, thầy."
Jasmine sáp lại, mắt lóe lục quang. Người so với người, tức chết người, ngẫm lại mình tân tân khổ khổ, phân tích bao nhiêu video, còn phải đánh cuộc một chuyến, mới buôn bán lời không đến mười vạn.
Thầy ngồi ở nhà, tiền tự mình chạy tới, tức giận mà.
Fermi vẻ mặt cũng hâm mộ, ngẫm lại năm vạn tiền thưởng của mình, vui sướng trong lòng cũng hòa tan đi rất nhiều. Nhưng mà nghĩ lại, mình mỗi ngày nằm xem tiểu thuyết binh vương, còn có thể thăng chức tăng lương nhận thưởng, nhất thời lại cảm thấy trong lòng thỏa mãn.
Long Thành có ngây ngất, hắn chưa từng có nhiều tiền như vậy.
Thời điểm hắn nhiều tiền nhất, chính là lễ mừng năm mới ở cô nhi viện được phát tiền mừng tuổi gom lại được hai trăm. Năm mươi vạn là cái khái niệm gì, hắn không biết, cho tới bây giờ cũng chưa từng có nhiều tiền như vậy.
Năm mươi vạn có thể mua cái gì?
Mua táo, có thể mua thật nhiều thật nhiều táo!
Mua Quang Giáp, ồ, Quang Giáp tốt cũng chỉ có thể mua một cái chân.
Long Thành nháy mắt tỉnh táo lại, mình còn thực bần cùng.
Đợi một chút, mình vì sao lại muốn mua Quang Giáp?
Ngay vào lúc này, ở cửa vang lên một giọng nói: "Xin hỏi, bạn học Long Thành có ở đây không?"
Long Thành đứng ra: "Cậu tìm tôi?"
Người tới là một người trẻ tuổi, hắn thấy là Long Thành, vội vàng cung kính nói: "Xã trưởng chúng tôi đối với việc va chạm với bạn học Long Thành mười phần hối hận áy náy, để biểu đạt sự xin lỗi chân thành, đã chuẩn bị một chút tâm ý, xin bạn học Long Thành vui lòng nhận cho."
Dứt lời vung tay lên, bến tàu bên ngoài ngừng một chiếc xe kéo loại nhỏ, mặt trên đặt một cái thùng đựng hàng dài chừng hơn mười thước.
Vị bạn học này nói: "Vậy tại hạ cáo lui."
Fermi nhìn thoáng qua Long Thành thờ ơ, dadnh đứng ra hỏi: "Xã trưởng của các cậu là ai?"
"Thiếu gia Harold."
Đối phương sau khi hành lễ liền rời khỏi.
"Harold, đó không phải là xã trưởng Quang Giáp xã sao?" Fermi vuốt cằm lẩm bẩm: "Binh vương ở vườn trường, thật sự muốn bắt đầu sao? Ngày hôm qua có tin bát quái, hôm nay có người đưa tiền tặng lễ vật, tiểu thuyết quả nhiên không gạt người!"
Jasmine có chút chờ mong: "Thầy, mau mở ra xem."
Long Thành cũng có chút tò mò, chẳng lẽ là Quang Giáp sao? Bất quá hắn gần đây không tính đổi Quang Giáp, Xích Thố hắn vừa mới dùng thuận tay. Quang Giáp có tốt, cũng cần thích ứng, mới có thể phát huy ra uy lực của nó.
Mở ra thùng đựng hàng, thì ra là một cây đại kiếm hợp kim dùng cho Quang Giáp. Thân kiếm màu đen giống như nhiễm mực tối đen không ánh sáng, tầng tầng cuộn sóng màu đỏ giống như những ngọn lửa chồng chất, lại tương tự mạch lạc trên phiến lá. Chỉ có lưỡi kiếm sáng như tuyết, hiện ra màu bạc nửa trong suốt, hàn khí bức người.
Jasmine kinh hô: "Là "Xích Dạ Sương Nhận"!"
Long Thành: "Rất có tiếng à?"
Jasmine gật đầu: "Đúng rồi, đây là kiệt tác của Lương gia gia, giá 200 vạn! Harold này, ra tay thực nặng. Xem ra thầy lần trước đánh hắn khá đau."
"Hai trăm vạn? Cũng thật đắt tiền."
Long Thành gật đầu, hắn có thể nhìn ra được, thanh "Xích Dạ Sương Nhận" này phẩm chất tốt hơn nhiều so với Quỷ hỏa kiếm của hắn.
Nhìn thùng đựng hàng được đưa vào kho hàng, Long Thành trong lòng cũng không có bao nhiêu vui vẻ, trong đầu hắn đều là mang bốc lên như sương khói từ lưỡi gươm ánh sáng trong tay con rùa đen, xinh đẹp mà trí mạng.
Hắn trong lòng dâng lên cảm giác gấp gáp mãnh liệt.
Không được, không thể ngồi chờ chết, không thể bị học viên khác vứt ở sau người!
Long Thành: "Jasmine, đưa tôi đi Trung tâm trang bị đặc thù."
Jasmine nhìn thoáng qua Catherine.
Catherine chớp chớp mắt nhìn: "Vậy đóng cửa đi, đã lâu không đi gặp bạn bè uống một chén, hôm nay nghỉ."
Jasmine hoan hô: "Hay lắm !"
Fermi nhấc tay: "Tôi cũng đi."
Quất Miêu Thi Xã.
Cung Tuấn nhìn về phía Hạ Vinh bĩu môi, hạ giọng: "Lão Hạ như vậy thật sự sẽ không ra vấn đề gì chứ?"
Vũ Triết phản ứng thực bình thản hỏi: "Có thể có vấn đề gì?"
Cung Tuấn vẻ mặt khoa trương nói: "Hắn chơi viên đạn cũng đã chơi mấy ngày rồi!"
Ở góc sáng, Hạ Vinh vẻ mặt chuyên chú, trên tay hắn cầm một nắm bi thép, ném đi ra ngoài. Nhìn vị trí bi thép phân tán, Hạ Vinh không hài lòng. Đưa tay ra, tâm niệm vừa động, một khối điều khiển bằng não dán ở trên mu bàn tay có thể kích hoạt nam châm trong nháy mắt, bi thép phân tán ở trên thảm bốp một phát tất cả đều hút vào bàn tay hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận