Long Thành

Chương 201: Khúc mắc của Diêu Bắc Tự (2)

Từ sau đó, hai người quan hệ thân thiết hẳn lên, thường xuyên hẹn chiến.
Thượng Quân tự thể nghiệm, hắn là từ toàn diện nghiền áp Diêu Bắc Tự như thế nào, đến bị Diêu Bắc Tự toàn diện nghiền áp. Trong đó Diêu Bắc Tự tiến bộ cực nhanh, quả thực không thể tưởng tượng, thiên phú mạnh, tuyệt đối là Thượng Quân cuộc đời này ít thấy.
Ngay cả lão đại Lãnh Khâu Ban Tiễn, cũng khen ngợi ngày sau Diêu Bắc Tự thành tựu là không thể ước lượng, có tiềm lực tuyệt hảo trở thành siêu cấp sư sĩ.
Thượng Quân biết rõ Ban lão đại mắt cao hơn đầu, làm người cao ngạo, có thể để cho Ban lão đại khen ngợi như thế, Diêu Bắc Tự thiên phú có thể thấy được.
Quả nhiên không hổ là cao đồ của hiệu trưởng.
Hai người sóng vai đi ra sân luyện tập.
Thượng Quân không khỏi cảm khái nói: "Bắc Tự, cậu thật sự là quá quá quá biến thái. Đối luyện với cậu, hoàn toàn là tàn phá tự tin của tôi. Về sau đối luyện tìm Ban lão đại, đừng tìm tôi."
Diêu Bắc Tự lộ ra nụ cười ngại ngùng, khiêm tốn nói: "Đây là Quân ca nhường tôi, nếu ở trên chiến trường, tôi sớm đã chết không biết bao nhiêu lần rồi."
Thượng Quân đối với Diêu Bắc Tự là rất yêu thích, hắn đã thấy quá rất nhiều thiên tài, nhưng mà thiên tài hầu như tìm không thấy điểm đáng ghét giống như Diêu Bắc Tự, thật đúng là lần đầu tiên gặp được. Cao đồ của danh sư, thiên phú bùng nổ, vẫn ngại ngùng hạ thấp, khiêm tốn thiện lương, có một tấm lòng son.
"Đừng nói như vậy, Quân ca trình độ đến bao nhiêu, tự trong lòng đều biết." Hắn lắc lắc cái đầu đầy tóc bạc, bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện: "Chuyện mà cậu lần trước nhờ tôi, tôi đã giúp cậu hỏi một chút."
Diêu Bắc Tự không tự chủ dừng bước chân lại, kích động nói: "Nghe được là ai không?"
Đây là một cái khúc mắc nho nhỏ của hắn.
Thượng Quân lắc đầu: "Không có. Tôi hỏi một vòng, cũng không có ai dùng qua cây súng cũ đó. Lúc ấy chúng tôi là hành động từng nhóm, phía bên học viện chỉ có năm người, ta đều đã hỏi qua. Bọn họ đều không có dùng qua cái Quang Giáp cũ kỹ cùng khẩu súng cũ mà cậu nói."
Diêu Bắc Tự ngây người một chút: "Không là các anh, vậy sẽ là ai?"
Thượng Quân nói: "Tôi nghe qua câu chuyện của cậu, tôi cảm thấy người có thực lực làm được như vậy không nhiều lắm. Ban lão đại, hiệu trưởng, hiện tại cậu nhắm chừng cũng có thể. Ồ, còn có thủ lĩnh hộ vệ nhị công tử Hoang Mộc gia kia. Còn có mỹ nhân bia rượu. Còn người khác, tôi thật nghĩ không ra. Bất quá cao thủ nhiều như vậy, nói không chừng có người nào đó thâm tàng bất lộ."
Mỹ nhân bia rượu là chỉ Hoàng Xu Mỹ.
Hắn bỗng nhiên linh cơ chợt động: "Đúng rồi, còn có một loại khả năng!"
Diêu Bắc Tự vội vàng ngẩng đầu: "Khả năng gì?"
Mọi người ở chung lâu ngày, cũng dần dần quen thuộc lẫn nhau. Diêu Bắc Tự biết Quân ca đầu óc thực linh hoạt, kinh nghiệm phong phú, biện pháp cũng nhiều, cho nên mới mang vấn đề làm cho hắn nghi hoặc lâu ngày thỉnh giáo.
Thượng Quân phun ra mấy chữ: "Anmobiquet!"
Diêu Bắc Tự dọa nhảy dựng: "Hải tặc?"
Thượng Quân gật đầu: "Mấy đầu mục Anmobiquet thực lực đều cực kỳ mạnh, nếu là bọn chúng, vậy không kỳ quái. Thực có khả năng vị nào trong bọn họ lẻn vào Nguyệt tinh, tựa như tiểu đội U Linh phục kích mỹ nhân bia rượu vậy. Dùng Quang Giáp cũ nhắm chừng là không muốn bại lộ thân phận, về phần vì sao cứu ngươi, hẳn là thấy ngươi thiên phú xuất chúng, muốn tìm ngươi kết bái thành anh em, làm đầu mục."
Diêu Bắc Tự dở khóc dở cười: "Đầu mục hải tặc vì cứu tôi, giết thủ hạ hải tặc, Quân ca, anh nghĩ ra như vậy cũng là khó được!"
Thượng Quân cười ha ha: "Ai bảo cậu thiên phú tốt như vậy! Ngay cả tôi cũng phải ghen tị! Tôi trước đó gặp Long Thành, nghĩ người này thiên phú đủ mạnh, không nghĩ tới cậu lại có thể càng mạnh hơn."
Diêu Bắc Tự tò mò hỏi: "Quân ca đã giao thủ cùng Long Thành?"
Thượng Quân gật đầu: "Ừm, người này tố chất thân thể thực mạnh. Nói lên, phong cách chiến đấu của Long Thành thật ra có chút giống như cậu miêu tả, tên đó chính là một con dã thú, cực kỳ hung hãn tàn nhẫn. Nếu đánh nhau mà nói, tôi nhắm chừng cậu đánh không lại hắn. Nhưng mà nếu là điều khiển Quang Giáp, vậy hắn không phải là đối thủ của cậu."
Diêu Bắc Tự kinh ngạc nói: "Lợi hại như vậy?"
Thượng Quân cười khổ nói: "Đúng vậy, tôi trước đó còn muốn hấp thu hắn vào Lãnh Khâu. Hiện tại... hừm, Lãnh Khâu đã không tồn tại."
Diêu Bắc Tự chính mắt thấy thầy là áp chế Lãnh Khâu như thế nào, hắn không khỏi an ủi: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, thầy cũng đã nói, đánh xong trận hải tặc này, đến lúc đó sẽ không miễn cưỡng mọi người."
Thượng Quân liếc liếc mắt nhìn Diêu Bắc Tự một cái, ý thức được đứa nhỏ này rất thiên chân, hắn không có phản bác, mà là cười nói: "Đúng vậy."
Hắn giọng điệu chợt chuyển: "Bất quá đối với chúng tôi mà nói, đi theo hiệu trưởng lăn lộn, cũng là lựa chọn không tệ. Dù sao hiệu trưởng là... Ha ha, trừ bỏ Ban lão đại còn có chút không thích ứng, chúng tôi thật ra cảm thấy rất tốt. Bất quá tôi cảm thấy, Ban lão đại cũng sẽ nghĩ thông suốt."
Hắn bổ sung một câu: "Hiệu trưởng là lão đại tốt, mọi người thật sự chịu phục."
Thượng Quân khi nói những lời này là phát ra từ trong lòng, luận bố cục cùng thủ đoạn, Từ Bách Nham hơn xa Ban lão đại. Ngay cả Chủ nhiệm Lâm Nam bên cạnh hiệu trưởng, đưa vào đoàn Quang Giáp cấp A, làm lão đại cũng là dư dả.
Nghĩ lại, Thương Thanh Quang Giáp đoàn năm đó, là mạnh đến chừng nào!
Nghe thầy của mình được khen ngợi, Diêu Bắc Tự thực vui vẻ, không khỏi lộ ra nụ cười.
Trong sân luyện tập ký túc xá Long Thành bên trong sơn cốc.
Jasmine thuần thục điều chỉnh máy quay tốc độ cao, đổi thành hình thức đo lường năng lượng.
Đây là thầy lần đầu tiên luyện tập sau khi xem “Khống mang nhập môn” mà Hoắc đại thúc đưa tới, Jasmine tràn ngập chờ mong.
Khống mang đó, cái này là khống mang!
Trước kia nàng đối với khống mang không có khái niệm, nhưng mà sau khi giúp thầy sưu tập tài liệu, nàng mới rõ ràng khống mang là kỹ xảo lợi hại cỡ nào, tri thức có liên quan tới khống mang mỗi một gia tộc đều tuyệt đối sẽ không dễ dàng cho ai.
Lần trước khi nàng đo lường thầy luyện tập kiếm thuật, tình trạng năng lượng lưu động đặc thù, sau đó còn làm lượng lớn phân tích.
Tựa như Hoắc đại thúc nói, thầy đã đụng đến cửa khống mang!
Hiện tại phải làm, chính là hoàn toàn nắm giữ môn tuyệt kỹ này, hoàn toàn xông qua cánh cửa đó, xem phong cảnh phía sau cửa.
Nàng tin tưởng mười phần đối với thầy!
Tuy biết kênh thông tin có thể thoải mái mang thanh âm của nàng truyền vào trong tai thầy, Jasmine vẫn giơ lên nắm tay làm ra tư thế cố lên, lớn tiếng hô vào trong sân: "Thầy, toàn bộ đã chuẩn bị xong! Có thể bắt đầu!"
"Ok."
Kênh thông tin vang lên tiếng đáp lại bình thản, trong sân Quang Giáp Bi Ca màu đỏ đen, giơ lên Xích Dạ Sương Nhận trong tay.
Long Thành trước đó thông qua mò mẫm đối với tư liệu sưu tập được, đã có rất nhiều lý giải của mình đối với khống mang, nhưng mà lý giải này không thành hệ thống, chồng chất cùng một chỗ, giống như cách cửa sổ mơ mơ màng màng nhìn thấy hình dáng một cái bóng lưng vậy.
Video Horace giảng giải, đã đâm thủng một tầng cửa sổ giấy mỏng manh nọ, Long Thành cảm thấy rộng mở trong sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận