Long Thành

Chương 454: Hoang nguyên tổng bộ (2)

Chưởng môn là đại trưởng lão chăm sóc lớn lên, cảm tình cực kỳ tốt, đại trưởng lão muốn mắng ai, xem tâm tình Chưởng môn có ổn hay không. Chưởng môn tâm tình không ổn, tương đương làm người ta phiền não, tính tình tốt như Họa Kích cũng không chịu nổi.
Họa Kích mạnh mẽ định lại tâm thần: "Ngươi phạm cái gì?"
Đại trưởng lão ấm ức nói: "Ta chỉ mang ảnh chụp của cô ta đưa lên trang web tìm bạn bốn phương mà thôi. Bà cô này, tuổi đã lớn như vậy, mỗi ngày cứ ở tổng bộ, thì biết cái gì. Như vậy sao có thể quen được với thằng con trai nào đây? Ta còn muốn cho cô ta một đứa nhỏ, thừa dịp ta còn trẻ, còn có thể làm, còn không nhanh sinh một đứa?"
Họa Kích vẻ mặt tán đồng gật đầu: "Cpu của ông xứng đáng bị gỡ!"
Đại trưởng lão giọng điệu biến đổi, hướng dẫn từng bước: "Gà con, bằng không ngươi cưới Chưởng môn đi, ta cảm thấy ngươi không tệ, bộ dạng đẹp trai tính tình tốt, gien không tệ, sinh cái bào thai song long phượng. Rồi ném đứa nhỏ cho ta chăm, các người muốn đi chơi chỗ nào thì đi, ta khẳng định không phiền các ngươi ".
Họa Kích giọng điệu tương đương bình thản: "Ta ngày mai cũng phải đi đập CPU của ngươi."
Hắn trực tiếp đóng toàn bộ kênh thông tin lại.
Mặt đất màu đỏ thẩm, một tòa thành thị sắt thép màu đen nguy nga đứng sừng sững. Cả tòa thành thị có một nửa kiến ở bên trong hạp cốc, một nửa khác dọc theo thế núi mà lên, cho đến đỉnh núi, thỉnh thoảng có thể thấy có Quang Giáp, phi thuyền cất cánh hạ cánh. Tùy ý có thể thấy được sạn đạo, tháp cao sắt thép thật lớn, theo thế cài răng lược, liên miên không dứt. Bởi vì nhiều năm bão cát, kiến trúc sắt thép này đều nhiễm một tầng đỏ rực nhàn nhạt.
Lồng năng lượng thường thấy ở loại thành thị như vậy lại không thấy đâu.
Gió ở Hoang nguyên tinh thực độc đáo, có lực xuyên thấu khác thường, có thể trợ giúp rèn luyện thân thể.
Dừng Quang Giáp lại, trong nháy mắt mở ra cửa khoang thuyền, Họa Kích cảm nhận được thân thể trầm xuống. Trọng lực Hoang nguyên tinh đạt tới 6G, là nơi rèn luyện thân thể thiên nhiên tuyệt hảo.
Có lẽ đây mới là nguyên nhân Chưởng môn không cao nổi?
Tổng bộ còn náo nhiệt như khi hòa bình, Họa Kích mang theo mặt nạ đi ở trên đường, hắn đã hai tháng không có trở về, đã có chút xa lạ. "Hà Tây võ trường" ở cửa nhà thay đổi chiêu bài, mới khai trương một nhà "Doanh huấn luyện bộ pháp chuyên nghiệp" .
Người nam trung niên trên áp phích nhìn qua mười phần uy thế, đáng tiếc hắn không biết, hẳn là trình độ không được tốt lắm.
Hà Tây võ trường hắn đi vào một lần, trình độ cũng chỉ như vậy, Họa Kích vốn tưởng rằng không tới nửa năm phải đóng cửa, không nghĩ tới lại có thể kiên trì suốt một năm rưỡi.
Tổng bộ võ trường như rừng, cạnh tranh cực kỳ kịch liệt, tốc độ thay đổi là nơi khác không thể tưởng tượng.
So sánh với những nơi khác không chỗ không có cảm giác khoa học kỹ thuật, Họa Kích càng thích sinh hoạt phục cổ như ở tổng bộ. Nơi nơi đều là người đi đường áo quần kì dị, hắn mang mặt nạ, mặc một thân trang phục luyện công màu trắng, đi chân trần đi ở trên ngã tư đường cũng không chướng mắt chút nào.
Chỗ ở của hắn là một phòng nhỏ không bắt mắt, không có người biết Họa Kích đại nhân đường đường số 23, nhân vật thứ tư của toàn bộ hệ 2, ở cách vách bọn họ.
Về trong nhà, hai tháng không trở về, trong nhà tích một tầng bụi mỏng manh, Họa Kích bắt đầu quét tước vệ sinh. Hắn thích sống một mình, không thích dùng người máy gia chính, việc nhà đều là tự mình ra tay.
Mất nửa giờ, quét tước trong nhà một lần, hắn lộ ra vẻ hài lòng.
Ở cửa vang lên một thanh âm cô gái: "Đã biết anh ở nhà. Xem ra chúng tôi tới đúng vậy thời điểm, có chỗ đặt chân."
Bóng dáng một nam một nữ đứng ở trong sân.
Họa Kích có chút bất đắc dĩ: "Trước khi vào cửa phải gõ cửa, đây là lễ phép cơ bản."
"Ai bảo anh đóng điện thoại lại."
Cô gái lập tức đi đến trước bàn trà ngồi xếp bằng ngồi xuống, thân thể của cô thấp bé, nhìn qua tựa như một cô gái mười hai mười ba tuổi, mắt phượng mi lãnh, giọng nói có sự thành thục hoàn toàn tương phản với dung mạo, trầm thấp, lộ ra một tia khàn khàn, tựa như bão cát hoang nguyên.
Chưởng môn, đánh số 2.
Người nam kia hàm hậu cười cười với Họa Kích: "Mạo muội tới cửa, quấy rầy, Họa Kích đại nhân!"
Họa Kích thở dài: "Nhìn đến cậu, tôi có dự cảm bất hảo."
Người nam nhìn qua trung hậu thành thật thường thường vô kỳ này, là đầu lĩnh tình báo hệ 2, số 27, Thiên Cơ. Mỗi lần Thiên Cơ đến, đều không có chuyện tốt. Mọi người thường lén nói, cái tên như Thiên Cơ nên tìm bao tải mà trói lại, đừng để cho hắn lọt ra, dù sao thiên cơ không thể tiết lộ! Nhưng vẻ mặt Thiên Cơ thật sự phản bác, tiết lộ thiên cơ không sao, gà con mới không thể tiết lộ Họa Kích luôn hằng ngày nằm ôm súng.
Chưởng môn bất mãn gõ bàn: "Gà con, khách đến đây ngay cả chén nước trà cũng không có sao?"
Họa Kích lười quản, ngồi ngay ngắn bất động: "Tự mình ra tay, cơm no áo ấm."
"Tôi đến tôi đến!"
Thiên Cơ vội vàng chạy tới nấu nước ngâm trà.
Hương trà tràn ngập ra, ba người ngồi trên chiếu.
Bởi vì bàn tay quá nhỏ, Chưởng môn hai tay cầm chén trà, chậm rãi nói: "Lần này có chuyện thú vị ".
Họa Kích đang ngồi ngay ngắn cắt lời: "Tôi không nhận nhiệm vụ!"
Chưởng môn chân mày nhướng lên: "Hãy nghe tôi nói xong!"
Họa Kích mắt điếc tai ngơ: "Dù sao tôi không nhận nhiệm vụ."
Chưởng môn cầm chén trà ừm một tiếng, chậm rãi nói: "Không có việc gì, vừa lúc trên tay tôi vừa lấy được một tấm chip memory của Cao Hàn, độ hoàn chỉnh vượt qua 75%, chuyển hóa thành ký ức thể mà nói…"
Họa Kích muốn mắng người, hắn tuyệt vọng nhắm mắt lại, nhưng thân thể không chịu khống chế đưa tay ra: "Cho tôi!"
Cao Hàn, nhân vật cấp tông sư một trăm năm trước, quyền pháp vô địch, một đời một không hai. Cao Hàn bản thân lưu lại chip memory cực ít, không chỉ nói độ hoàn chỉnh vượt qua 75%, cho dù là độ hoàn chỉnh 50%, Họa Kích cũng không sinh ra được chút ý niệm đề kháng nào trong đầu.
Trong tiếng cười nhẹ như mây khói trên người, trong tay hắn xuất hiện tấm chip memory.
Chip tới tay, nói không nên lời là khuất nhục hay là thoải mái, Họa Kích tâm tình phức tạp mở to mắt, ma xui quỷ khiến nói: "Đại trưởng lão nói tìm mối cho Chưởng môn để sinh bào thai song long phượng."
Phòng lâm vào một mảng tĩnh mịch, nhiệt độ kịch liệt hạ xuống.
Thiên Cơ mồ hôi lạnh xoát cái chảy xuống đất, hắn rất muốn bỏ chạy đi, vì sao mình muốn tới? Mình là ai? Mình ở đâu?
Bỗng nhiên, điện thoại của Chưởng môn tự động mở ra, bên trong vang lên thanh âm nghĩa chính từ nghiêm của đại trưởng lão: "Không, ta nói rõ ràng là Chưởng môn cùng Gà con sinh bào thai song long phượng! Đừng tin lời đồn không truyền lời đồn!"
Nói xong sau, điện thoại lập tức đóng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận